Long Vũ nắm bàn tay mềm mại như hoa lài của Christine ôn nhu nói.
- Vấn đề này còn phải hỏi sao?
Christine định thoát khỏi bàn tay đang bị Long Vũ nắm, nổi giận nói:
- Anhi đã nói sẽ không bắt buộc em cơ mà.
Long Vũ cầm chặt lấy tay Christine, không cho nàng buông ra. Hắn nói:
- Từ lần đầu tiên anh nhìn thấy em, phong tư của em đã khiến lòng anh ngứa ngáy... Một thục phụ thượng hạng như em vậy, anh tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Christine vừa ngượng ngùng vừa bối rối, mặt ngọc đỏ bừng. Nàng từ chối vài cái nhưng lại không thoát khỏi vuốt sói của Long ka. Christine không còn cách nào, đành phải giận dữ nhìn Long Vũ nửa ngày mới ôn nhu nói:
- Cho em thêm mấy ngày được không?
Long Vũ nói:
- Thôi được rồi, dù sao anh cũng phải ra ngoài một thời gian. Yên tâm đi, tương lại em sẽ yêu anh. Em sẽ mê luyến bo đỳ của ka.
Bộ Christine không ngừng phập phộng. Xấu hổ vì lời nói của Long Vũ. Nàng nói:
- Sự tình về sau thi về sau hãy nói đi.
Tùy theo thế cục phát triển, dã tâm của Phelps trở nên càng lớn. Thậm chí hắn còn có ý nghĩ muốn thống nhất thiên hạ. Bên ngoài, hắn tích cực tiêu diệt giết chút quân phản loạn. Trong tối lại cùng những người đó cấu kết.
Hắn thậm chí còn lấy được lợi ích từ Henry, chỉ cần hắn đồng ý thoát ly Edward, liền sẽ đáp ứng hợp tác
Biểu hiện bên ngoài, Phelps muốn tự chủ. Trên thực tế, dã tâm của hắn lại không chỉ có thế. Hắn muốn chính mình thống nhất toàn bộ các gia tộc vũ ngoại, trở thành vương giả độc nhất vô nhị. Nói đơn giản, Henry cùng Edward trong mắt hắn chỉ là hòn đá kê chân mà thôi.
Hiện tại, vũ ngoại đã phát sinh phản loạn, chính là cơ hội tốt nhất cho hắn.
Trước mắt, hắn đã nắm được lực lượng quân sĩ của gia tộc Tu La Tinh Vực.
Nửa tháng nữa, gia tộc Tu La và phản quân của Henry sẽ lưỡng bại câu thương. Trước mắt loại cục diện này, Long Vũ nhất định sẽ nhìn ra.
Bất kể là phía bên nào, cuối cùng tổn thất vẫn là lực lượng của vũ ngoại.
Đây mới là mục đích của Long Vũ.
Ngoài ra, Phelps đối với thế cục bây giờ cũng cảm thấy vừa lòng.
Ham muốn quyền lợi của hắn bành trướng cực điểm. Quyền lực trong tay cũng đang không ngừng tăng lên.
Hôm đó là mùng ba tháng tám. Phelps to gan vô cùng, dám dùng lý do thông đồng với quân phản loạn mưu đồ lật đổ gia tộc để ra tay giết hại anh trai hắn là Hall.
Tin tức sau khi truyền ra. Mọi người cực kỳ kinh hoàng.
Bởi vì trước đây đã có chứng cứ rõ ràng. Quân đội của hoàng tử Hall tham gia phiến loạn, là bởi vì do bị hắn lợi dụng. Hoàng tử Hall lại không có chống lại ý tứ của gia tộc. Ngay cả Edward cũng không làm gì hắn. Chỉ tạm thời thu hồi lại chút quyền lực. Nhưng Phelps lại tự tiện đưa hắn xử tử.
Quan viên cùng quý tộc của Tu La Tinh Vực gia tộc nghe xong tin này, tất cả đều giật mình nghi ngờ. Vì sự phát triển của gia tộc đi liền với lợi ích của bọn họ mà lo lắng. Chỉ có Edward một mực im lặng.
Thắng làm vua thua làm giặc. Một số quan chức cùng quý tộc vô cùng bất mãn với hành vi của Phelps. Tỏ vẻ muốn đem Phelps trị tội. Nhưng Edward lại giả câm giả điếc, không nghe bất cứ ai.
Bởi vì Edward cần Phelps đi dẹp loạn.
Phelps tạm thời vẫn còn giá trị lợi dụng. Đối với người có giá trị, hắn sẽ ép khô hắn luôn.
Edward rất tự tin, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
Màn đêm buông xuống, Long Vũ cùng Metz gặp nhau. Trao đổi tình báo mới nhất.
Metz đề nghị chân thành khuyên bảo Phelps. Nếu không, hắn có thể quên hết tất cả. Ý tứ của Long Vũ là để cho Phelps tiếp tục.
Long Vũ hy vọng Phelps tiếp tục náo loạn, tốt nhất là trở mặt với Edward.
Như vậy, sau khi dẹp loạn phản quân xong. Lại nổ ra một trận chiến mới.
Metz mặc một bộ váy màu hồng bằng sa mỏng, đứng bên người Long Vũ phát ra lời câu hồn nhiếp phách.
- Đến đây đi… Để cho em hưởng thụ một lần đi… Gần đây vì dò hỏi tình báo, lâu rồi không được cùng anh “chiến đấu”.
Váy sa mỏng màu hồng tôn lên những đường cong mê người cùng dáng người đầy đặn của Metz, bộ ngực sữa cùng vòng eo nhỏ nhắn như ẩn như hiện. Đùi đẹp cùng ngọc đồn, thêm với tiếng nói êm tai của nàng, Long Vũ hơi hơi động tâm.
Một tay kéo nàng lên giường, Long Vũ cởi quần dài của mình, xốc váy nàng lên, nửa thân dưới trần trụi tuyệt vời hiện lên trước mắt. Thô bạo áp lên người nàng, động thân lên ngựa. (Tiểu Cường: ôi máu mũi T.T)
- Anh Vũ, dùng sức một chút.
Metz đích xác đã không được mưa móc làm dịu, động tình cực kỳ. Cánh tay ngọc ôm cổ Long Vũ, đùi dẹp kẹp chặt hông hắn, trong miệng phóng đãng rên rỉ.
Vừa “chiến đấu” Metz vừa nói:
- Biết không? Phelps thật sự điên cuồng. Mục đích của hắn là thống trị vũ ngoại, trở thành bất thế bá chủ.
- Tốt lắm
Long Vũ cười nói:
- Dã tâm của hắn càng lớn, anh càng thích.
- Em biết, anh muốn sức chiến đấu của vũ ngoại bị tiêu hao lớn nhất. Nhưng có sự tình anh không biết…
Metz cười nói:
- Phelps là một tên biến thái. Hắn luôn thầm mến mẫu thân của mình.
- Có ý gì?
Long Vũ nói.
- Nếu hắn phát điên tiếp, hắn có thể sẽ động thủ với mẫu thân mình.
Metz cười nói:
- Chẳng lẽ anh không có ý định chiếm lấy Christine sao?
- Ha ha ha.
Long Vũ cười nói:
- Nguyên lai là như vậy. Em yên tâm đi, anh sẽ có chừng mực. Hành động của Phelps hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay anh. Hắn không có khả năng thoát khỏi sự khống chế của anh.
- Metz.
Dừng hạ xuống, Long Vũ nói:
- Đi ra ngoài loan tin nói Phelps muốn lật đổ Edward, định làm phản.
- Như vậy sẽ ảnh hưởng đến đại chiến dẹp loạn.
Metz nói.
- Em không cần phải xem vào, cứ rao tin đồn đi.
Long Vũ cười nói:
- Không quản ai có thể thắng lợi, tất cả đều lợi với chúng ta.
- Ma quỷ.
Metz cười duyên nói:
- Vũ nội có người như anh bảo hộ, thực đúng là tích đức trăm đời. Edward có địch nhân như anh cũng thật xui xẻo.
Lời đồn nổi lên bốn phía, quả nhiên đối với cục diện của cuộc chiến đã xảy ra biến hóa. Nguyên bản gia tộc Tu La Tinh Vực chiếm thế thượng phong.
Nhưng từ khi truyền tin Phelps muốn làm phản, rất nhiều phe cánh của Edward tỏ vẻ chống đối.
Đối với mệnh lệnh tác chiến của Phelps, bọn chúng thể hiện ngoài nóng trong lạnh, thậm chí có tính toán muốn làm phản.
Đối với lần này, bất kể Phelps hay Edward đều thập phần đau đầu.
Chỉ một thời gian ngắn, hai người công khai bác bỏ tin đồn.
Bất quá sau khi bác bỏ tin đồn, hai người cũng đã nghi ngờ lẫn nhau.
Phelps không quan tâm, bởi vì thực lực của hắn đã đề thăng rất lớn, trong quá trình diễn ra chiến tranh, phe cánh của hắn cũng không có bất kỳ tổn thất nào.
Edward cũng không quan tâm, bởi vì từ đầu đến cuối đều tin tưởng mình khống chế được Phelps.
Lại nửa tháng qua đi, Phelps đã đưa cuộc chiến đến thắng lợi. Phản quân của Henry đã bị dồn đến nơi tinh vực hoang vu. Phelps càng trở nên khí phách, mang theo thân vệ quay trở về căn cứ của gia tộc Tu La Tinh vực. Muốn hảo hảo ăn mừng.
Buổi chiều, hắn tới cung điện của mẫu thân. Christine khi còn trẻ là mỹ nữ tuyệt sắc nhất nhì trong Tu La tinh vực, hiện giờ dung nhan không đổi, ngược lại so với lúc trẻ còn xinh đẹp hơn. Giờ phút này, nàng đang mặc bộ cung trang hoa lệ màu trắng, búi mái tóc dài màu tím, cử chỉ phóng khoáng, khí chất ung dung cao quý, làm cho nam nhân vừa nhìn liền không nhịn được rung động tâm hồn. Phelps nhìn thấy mẫu thân, trong mắt ngập tràn thần sắc phức tạp.
- Phelps, còn tốt chứ?
Christine đứng dậy nhìn nhi tử, ôn nhu cười nói:
- Nhìn tiền đồ của ngươi, quả nhiên không phụ lòng ta nuôi dạy.
Phelps đi tới nói:
- Đa tạ mẫu thân khích lệ.
Bỗng nhiên, Phelps nói:
- Không còn bao lâu nữa, tất cả những gì của phụ thân đều trở thành của con.
Christine thấy hắn có chút khác thường liền nhíu mày hỏi:
- Phelps con nói gì vậy?
- Con nói, tất cả những thứ của phụ thân sẽ là của con.
Phelps quay đầu nhìn về phía mẫu thân, trong mắt đột nhiên xuất hiện thần sắc hung ác.
- Chính là người.
- Phelps, con điên rồi sao? Con biết con đang nói gì không?
Christine sợ tới mức thân thể mềm mại run lên, không thể tưởng tượng được hắn sẽ nói ra lời như vậy.
- Nghịch tử.
Christine cả giận nói:
- Con thực sự điên rồi.
Phelps thân hình run rẩy nói:
- Con không điên… Đây là tâm nguyện của con, cũng là lý tưởng của con. Từ khi con còn rất nhỏ, con đã từng thề, sẽ cướp lấy tất cả những thứ thuộc về mình, kể cả người…
Christine thương tâm rơi lệ, nhìn về phía Phelps:
- Vì cái gì? Vì cái gì ngươi muốn làm như vậy?
- Con cũng không muốn như vậy, nhưng nếu con không làm như thế, tâm hồn của con sẽ không được an ủi.
Phelps gần như rít gào, nhìn mẫu thân hét lớn:
- Từ nhỏ con chỉ biết, con là con thứ. Hết thảy đều là của đại ca. Không phải chỉ hơn có mấy tháng sao? Dựa vào cái gì mà toàn bộ chỗ tốt đều là đại ca hưởng? Con không phục, con không cam lòng… Những năm gần đây, con luôn bị tên Hall ngu xuẩn kia chèn ép. Luôn luôn bị phụ thân khinh thường. hiện tại rốt cục con cũng có cơ hội. Con nhất định sẽ giành lại tất cả.
- Ngươi điên rồi, ngươi thật sự điên rồi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Christine chảy ra những hàng nước mắt trong suốt. Nhìn nghịch tử, trong lòng bi ai cười khẽ:
- Sớm biết ngươi như thế, đã không quản ngươi rồi.
Christine nói câu sau cùng, như sét đánh ngang tai, làm cho Phelps đứng ngây tại chỗ.
Christine nhìn nghịch tử sững sờ, nổi giận nói:
- Ta rất hối hận.
- Nghịch tử, ngươi đã sớm chuẩn bị. Sẽ giết ta phải không?
Christine nhìn đứa con trai, trong lòng chua xót, cười lạnh nói:
- Đến đây đi, động thủ đi ( Tiểu Cường: Come on baby!!!)
- Không, mẫu thân, con sẽ không giết người, con sẽ không hạ độc thủ với người đâu.
Phelps đột nhiên cười nói:
- Người là của con, con sẽ không giết người.
Christine lòng chợt động, kinh hãi hỏi:
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
- Người là của con
Sắc mặt Phelps có chút vặn vẹo.
- Ngươi đã nói, ngươi rất hối hận khi giúp ta, ta muốn ngươi trở thành nữ nhân của ta.
- Ngươi tên súc sinh, ngươi muốn làm gì?
Christine nghe thấy, cảm thấy hoảng sợ.
Phelps nói ra ý niệm bao lâu nay, kích động nói:
- Phàm là thứ gì của phụ thân, ta đều phải có được. Đúng vậy, hành động của ta thật điên cuồng, nhưng đều là do các người ép.
Mắt thấy nghịch tử càng tới gần, Christine cơ hồ muốn điên lên, nàng sợ hãi lui về sau.
- Đồ hỗn trướng.
Đúng lúc này, Long Vũ xuất hiện. Hắn phẫn nộ nhìn Phelps quát:
- Đồ hỗn trướng, ngay cả Christine, mẫu thân ngươi cũng muốn chiếm làm nữ nhân của mình sao?
- Đây là chuyện nhà ta.
Phelps trong lòng tự tin, ngay cả lời nói của Long Vũ cũng không thèm để ý. Hắn khẽ cười nói:
- Lão sư, ngươi cũng muốn xem kịch sao?
- Cút.
Long Vũ khẽ quát một tiếng:
- Christine là nữ nhân của ta.
Lời này vừa nói ra, Christine cùng Phelps đều giật mình.
Nhất là Phelps. Hắn phẫn nộ gào lên với Christine:
- Ngươi là con tiện nhân, ta đã sớm biết, ngươi tuyệt đối sẽ không thủ tiết. Quả nhiên ngươi và lão sư đều là gian phu dâm phụ.
- Cút.
Long Vũ nói:
- Ta nói lại một lần nữa, nếu không ngươi sẽ hối hận.
Tựa hồ cảm nhận được sát khí của Long Vũ, Phelps có chút do dư, hắn quyết định lui ra ngoài:
- Christine, ngươi tự lo cho mình đi.
- Metz, dẫn hắn ra khỏi đây.
Long Vũ hừ nhẹ một tiếng.
Một lát sau, thân hình Metz từ hư không xuất hiện. Nàng khẽ cười một tiếng, trách mắng Phelps:
- Long Vũ luôn coi trọng nữ nhân của mình, thế mà ngươi cũng muốn chấm mút. Gần đây chiến sự làm cho ngươi không biết mình là ai sao? Nói thật cho ngươi biết, chỉ cần Long Vũ nguyện ý, có thể giơ chân nhấc tay đã làm cho ngươi tan thành mây khói.
- Im miệng.
Phelps cả giận nói:
- Ta đi là được, nói nhiều như vậy làm gì?
Metz nghe vậy, có hơi chút tức giận. Nhưng Long Vũ đã nói, tạm thời vẫn không thể động vào Phelps, cái tên phế vật này, hắn vẫn muốn lưu lại.
Chính lúc trước, Phelps nói, Long Vũ muốn xem kịch.
Hắn muốn nhìn Phelps cùng Edward cốt nhục tương tàn.
- Christine… Thực xin lỗi, anh đã tới trễ. Em phải ủy khuất rồi.
Long Vũ ngượng ngùng nói.
- Haiz!!!
Nước mắt Christine thương tâm từ mắt phượng chảy ra, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Long Vũ đem Christine ôm vào lòng, nàng cũng không có giãy giụa.
- Không có việc gì, tất cả đã có anh ở đây.
Long Vũ không ngừng an ủi Christine. Bàn tay to vuốt ve da thịt non mềm bóng loáng của nữ nhân:
- Kệ cho tên nghịch tử kia hung hăng vài ngày, sớm muộn gì hắn cũng phải chết.
- Không!
Christine kêu lên:
- Tha mạng cho hắn đi, bất kể thế nào, hắn cũng là con của em.
- Không thành vấn đề.
Long Vũ cười nói:
- Anh có thể giam hắn cả đời. Có được không?
- Cám ơn anh.
Christine ngẩng đầu lên nói:
- Cám ơn anh đã không để bi kịch kia xảy ra.
Chiến tranh đang tiếp diễn, bi kịch cũng đang tiếp tục.
Nguyên bản thế lực vũ ngoại rất hùng hậu, lại bởi vì lần nội chiến trong gia tộc đã trở thành tứ phân ngũ liệt. Thừa dịp hỗn loạn, Long Vũ cùng Đường Hương Hương tập trung rất nhiều vũ nội cao thủ lẻn vào. Triển khai hoạt động bốn phía, trước mắt đã có mấy trăm người.
Gián điệp trong vũ nội làm loạn, thế cục gia tộc Tu La Tinh Vực càng ngày càng nghiêm trọng. Nội loạn tới mức xưa nay chưa từng có.
Theo thống kê, đã có hơn vài chục vạn quân Thiên Đô đã tử vong. Rất nhiều gia tộc đã bị diệt vong. Lực lượng trung tâm của Tu La Tinh Vực đang không ngừng tiêu giảm.
Edward rốt cục đã thiếu kiên nhẫn. Hắn tự mình ra mặt tiếp quản lực lượng trung tâm của gia tộc Tu La Tinh Vực. Bất quá, sự tình không thuận lợi như hắn tưởng tượng.
Trải qua thời gian chiến tranh, Phelps đã thu được lòng rất nhiều quan quân. Bởi vì hắn cho bọn chúng rất nhiều chỗ tốt. Mặc dù Edward tiếp quản, nhưng lực lượng chiến đấu của gia tộc Tu La cũng không lớn như trước nữa.
Edward tựa hồ có chút hối hận. Sớm biết như thế, không bằng chính mình trực tiếp chỉ huy trận chiến.
Phelps oán hận Edward, oán hận mẫu thân Christine, cũng oán hận cả Long Vũ, cái thằng chết tiệt phá hoại chuyện tốt của hắn. Bất quá, đối với Long Vũ, hắn không dám có bất kỳ hành động nào.
Hắn biết rõ, hắn không thể chống lại lực lượng của Long Vũ.
Rút kinh nghiệm xương máu, Phelps làm ra một quyết định điên cuồng. Hắn tính toán cùng Edward liên thủ.
Hắn có dự cảm, Long Vũ sẽ đem bọn hắn đùa chết.
Sau khi gặp nhau, Phelps đem hiểu biết của mình về Long Vũ kể cho Edward. Hy vọng hai người có thể liên thủ với nhau.
Edward nghe xong bỗng nhiên sợ run, một hồi sau, lại nở nụ cười quỉ dị. Tiếng cười càng lúc càng lớn, cười không ngừng khiến bụng hắn đau quặn.
Phelps trong lòng hơi loạn. Đờ đẫn ngồi một bên. Bởi vì hắn tột cùng không biết Edward cười cái gì.
Hồi lâu sau, Edward mới ngưng cười, nhíu mày, nghĩ nửa ngày rồi nói:
- Thật không nghĩ tới, vũ ngoại bị bức vào cục diện ngày hôm nay, đều là do ngươi ban tặng. Trước kia bản thân ta thật xem thường ngươi rồi.
Phelps trầm mặc.
- Ngươi có ý gì không?
Edward bình tĩnh nói. Trên mặt đã khôi phục lại thần sắc tang thương cùng bình tĩnh thường ngày:
- Ngươi muốn cùng ta hợp tác thế nào?
- Theo như ngươi nói, Long Vũ kia gần như vô địch, chúng ta có ai là đối thủ của hắn?
Edward nở nụ cười:
- Ngươi sẽ không để cho ta đơn đả độc đấu với hắn đấy chứ?
Phelps cũng cười:
- Trừ ngươi ra, trong vũ ngoại không ai là đối thủ của hắn.
- Là sao?
Edward tự nhiên nói:
- Nếu chúng ta đồng quy vu tận, không phải sẽ rất tốt sao?
Phelps vội vàng nói:
- Đương nhiên không phải như vậy.
Edward trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Ngươi là người ngoan độc tới cực điểm, ta căn bản không thể tin ngươi được.
Edward chậm rãi đứng dậy, quay lưng về phía Phelps, âm thanh có chút suy sụp:
- Ta vẫn cho rằng ngươi là một tên phế vật, nhưng tên phế vật ngươi lại làm cho vũ ngoại gặp phải khó khăn như thế này.
Ngón tay của Phelps giật giật, bỗng cứng ngắc lại. Hắn khàn giọng nói:
- Ngươi không nên đổ hết trách nhiệm lên người ta. Vì sao không nghĩ lại đi? Chẳng lẽ ngươikhông sai sao?
Phelps nở nụ cười, như tự nhủ nói:
- Ta rất vui khi được ngươi thừa nhận.
Hắn còn nói thêm:
- Để ta nói cho ngươi biết, về phần hợp tác hay không, chính ngươi phải suy nghĩ. Ta có thể khẳng định rằng, tương lai, chúng ta có sẽ bị Long Vũ giết chết