- Tiểu Vũ, em không sao chứ?
Tuyết Cơ nhào tới trước hỏi.
Long Vũ sắc mặt có chút tái nhợt, nhẹ nhàng vẫy tay, nói:
- Cơ thể của em không có gì đáng ngại... Chị Tuyết Cơ, kiến hút máu sắp mở ra thông đạo tới huyền cảnh... Chúng ta cần phải mau chóng ngăn cản, nếu không sẽ không còn kịp nữa...
Tuyết Cơ nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, trên mặt có chút kinh ngạc, có chút giật mình, còn có một chút bất an, cùng khó hiểu.
Lúc này, khí huyết trong cơ thể Long Vũ sôi trào không ngừng, hắn lập tức hít sâu một hơi, thiên sư kiếm quyết cấp tốc vận chuyển, lúc này mới khó khăn đem đạo lực trong cơ thể đang rối loạn ổn định lại.
- Chị Tuyết Cơ, không cần hoài nghi lời của em, em nói toàn bộ đều là sự thật...
Long Vũ vội vàng thúc giục.
- Chị tuyệt đối tin tưởng lời em.
Đúng lúc này, một bóng người chạy như bay đến, rõ ràng chính là oan gia với Long Vũ – Mã Hiểu Mai, phía sau nàng còn có cha của nàng là Mã Ngọc.
Mã Ngọc nghiêm mặt, nói với Tuyết Cơ:
- Tuyết Cơ tiên tử, không nên do dự nữa, hãy để mấy vị cao thủ trong sư môn của cô bắt lấy quái nhân kia, còn chúng ta bốn người phân công nhau đi tìm con kiến.
Tuyết Cơ nghe vậy, không còn chần chờ nữa. Nàng đem nghi ngờ trong lòng trước gác lại một bên, đồng thời dặn dò Long Vũ:
- Cẩn thận một chút...
Mười mấy phút đồng hồ sau, tại một chỗ sâu trong rừng rậm, Mã Hiểu Mai phát hiện tung tích Nạp Lan Thục Thanh. Nàng không dám coi thường, liền phát ra tín hiệu.
Tuyết Cơ, Mã Ngọc, Long Vũ nghe tin liền vội vàng đuổi theo. Đối với người tu đạo mà nói, khoảng cách một vài km, bất quá chỉ là trong chớp mắt.
Đây là một cái sơn cốc, tứ phía đều là vách núi dựng thẳng đứng, từ tình huống này xem ra, sơn cốc này hẳn là do sức người tạo ra, không phải là do bàn tay tạo hóa của thiên nhiên.
Bốn người lúc này đang đứng ngay mép sơn cốc quan sát tình hình bên dưới. Đáy cốc ở độ sâu mấy chục thước, lúc này đang chứa một cái Ngũ Hành tháp quái dị. Từng tháp nhọn đều có một người đàn ông canh giữ, trong miệng tựa hồ đang tụng niệm cổ chú kỳ quái. Ngay lúc này, một cỗ khí tức tanh hôi lập tức xông thẳng lên trời. Những người này đều là người tu đạo, nếu đổi lại là người thường, giờ phút này sợ đã mê mang bất tỉnh rồi.
- Chủ nhân! Nghi thức rất nhanh sẽ hoàn tất.
La Lâm vội vàng đề tỉnh Long Vũ.
- Chị Tuyết Cơ, chúng ta phải mau chóng ngăn cản chúng lại, nếu không mọi việc sẽ hỏng hết.
Long Vũ nói xong liền thả người nhảy xuống. Mọi người thấy thế, cũng vội vàng theo sát chân Long Vũ.
- Kiệt kiệt ——!
Nạp Lan Thục Thanh ( người bị kiến hút máu ký sinh) dường như đã chú ý tới đám Long Vũ từ lúc họ đặt chân đến đây. Hắn hơi hơi nghiêng đầu, trong miệng phát ra một tiếng cười quái dị. Trong đôi mắt hiện lên sát khí:
- Các ngươi không ai ngăn cản được ta đâu...
Lúc này, trên ngũ hành tháp, năm người phụ nữ có thai bị bố trí ở năm góc, hạ thân máu tươi tuôn chảy không ngừng, tất cả đều hướng về trung tâm Ngũ Hành tháp. Huyết sắc phù văn trên thân tháp càng ngày càng đỏ rực. chỉ trong chớp mắt, bốn phía đã bị một cỗ huyết vụ bao phủ.
Thấy vậy, nhóm người Long Vũ khẽ nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc, đề cao cảnh giác lên vài phần.
Thông đạo tới Huyền Cảnh một khi mở ra, điều nay tương đương đem thế giới thực cùng với Huyền Cảnh nối liền với nhau. Khi đó, ma thú trong Huyền Cảnh sẽ chen chúc nhau theo thông đạo bò ra, tựa như trường hợp của kiến ký sinh lúc trước.
Tuy rằng hiện tại ai cũng không biết rõ ràng sẽ xuất hiện ma thú dạng gì, nhưng ma thú của Huyền Cảnh đối với thế giới thực không thể phủ nhận là một tai họa lớn.
Cho dù là ma thú yếu nhược của Huyền Cảnh, nhưng đối với nhân loại của thế giới thực mà nói thì cơ hội thắng gần như là không có. ( pê đê vãi)
- Chủ nhân. Tôi đang đo lường tính toán cách ngăn cản phương pháp mở ra thông đạo Huyền Cảnh. Ngũ hành tế tháp bố trí cũng không phúc tạp lắm, rất nhanh sẽ có kết quả.
Thanh âm của La Lâm trực tiếp xuất hiện trong đầu Long Vũ
- Lưu manh sắc lang, nói mau, chúng ta phải làm gì bây giờ?
Mã Hiểu Mai thần sắc lo lắng, đối với nội tình của Long Vũ nàng cũng biết chút ít, nên bản năng mách bảo nàng rằng Long Vũ có biện pháp xử lý chuyện này.
- Chủ nhân! Chúng ta phải ngăn cản máu của năm người phụ nữ có thai kia chạy vào tế tháp, nhờ đó sẽ làm gián đoạn nghi thức tế tự tà ác. Nhưng mà tốc độ phải nhanh…
La Lâm rất nhanh đã phân tích ra mấu chốt của nghi thức.
Sau khi nhận được tin tức, Long Vũ lập tức hết lớn một tiếng:
- Cứu những người phụ nữ có thai mau.
Nói xong, thân hình hắn phóng lên như một tia chớp, hướng đối phương lao tới.
Nạp Lan Thục Thanh như đã đoán trước được tâm tư Long Vũ, trong mắt hàn mang chợt lóe, lãnh khốc quát lên:
- Giết chết hắn
Vừa dứt lời, năm người trên đỉnh tế tháp đồng loạt nhảy xuống, hướng tới đám người Long Vũ, Tuyết Cơ tấn công.
Mà Nạp Lan Thục Thanh thì thay thế bọn hắn chủ trì nghi thức Tế Tự, tiếp tục mở ra Huyền Cảnh thông đạo.
Trong năm người có hai người hướng tới bao vây Tuyết Cơ, hiển nhiên bọn hắn biết trong những người này Tuyết Cơ là có đạo lực mạnh nhất. Còn lại ba người thì phân biệt chống lại Long Vũ, Mã Ngọc, Mã Hiểu Mai.
Dựa theo thông tin của La Lâm, năm người này đều là ký sinh chủ của thế hệ kiến ký sinh thứ hai, nhưng mà công phu của bọn chúng một chút cũng không kém.
Chúng tuy bị điều khiển bởi kiến ký sinh, nhưng lại rất linh hoạt, xem ra đã dung hợp hoàn toàn cùng với chúng. Hơn thế nữa, chúng mỗi ngày đều dùng máu để tẩm bổ.
Nếu không, chúng không có khả năng công kích cường đại như vậy.
- Chết đi (baby)!!!!
Một tên trong bọn chúng bổ nhào hướng tới Long Vũ, há mồm phun ra một đạo huyền quang tanh hôi quét tới thân thể hắn.
Long Vũ cười lạnh một tiếng, thiên sư pháp kiếm hướng phía trước chém tới, phóng ra Phá Ma Thần Long phòng ngự. Đồng thời, hai tay hắn nắm thiên sư pháp kiếm trực tiếp bổ về phía đan điền người này.
Người nọ hiển nhiên trí tuệ không cao, ít nhất hắn không biết phải tránh né như thế nào. Thiên sư pháp kiếm của Long Vũ trực tiếp chém nát đan điền của hắn, một cỗ máu đen tanh hôi ngay lập tức chảy xuống.
- Gào..…..!
Người nọ đau đớn hét lên, hung tính đại phát, tựu như kẻ liều mạng hướng Long Vũ nhe nanh múa vuốt tấn công. Long Vũ hít sâu một hơi, không chút lo lắng, hai tay bấm kiếm quyết, lại phóng xuất ra Phá Ma Thần Long hướng người nọ cắn nuốt.
Vì muốn tốc chiến tốc thắng, Long Vũ liền nhờ La Lâm sử dụng hệ thống tăng cường tấn công, đem đạo lực khuếch đại. Bất quá vì phòng ngừa người khác hoài nghi, hắn cũng không có đem hỏa hệ dị năng tăng cường.
Một tà một chính, kiến hút máu ký sinh là vật chí âm, mà thiên sư pháp kiếm phóng xuất ra Phá Ma Thần Long lại là vật chí dương. Hai vật tương sinh tương khắc va chạm vào nhau, ngay lập tực liền phát sinh một vụ nổ mạnh.
Người nọ trực tiếp bị nổ thành từng mảnh nhỏ, huyết nhục bay tứ tung. Đồng thời, kiến ký sinh trong cơ thể hắn cũng bị tiêu diệt.
Cùng lúc đó, đám người Tuyết Cơ cũng trước sau giải quyết những đối thủ của mình.
Sau khi dọn sạch chướng ngại vật, Long Vũ cùng mọi người vội vàng hợp sức tiếp cận, tính toán phương pháp giải cứu những người phụ nữ có thai còn chưa tắt thở kia, đồng thời ngăn cản Nạp Lan Thục Thanh mở ra Huyền Cảnh thông đạo.
Trong mắt Nạp Lan Thục Thanh trong mắt liền hiện lên thần sắc kinh hãi, huyền quang bên ngoài cơ thể đột nhiên đại thịnh, hung tợn nói:
- Các ngươi không thể nào ngăn cản được ta…
Vừa lúc đó, ở giữa tế tháp xuất hiện một cỗ túc sát chi khí, xung quanh huyết sắc dày đặc. Giữa lúc mọi người còn đang hoảng hốt, một cái hắc động thật lớn chậm rãi hình thành.
Long Vũ nhất thời khẩn trương, vội vàng phát động kiếm quyết phóng ra Phá Ma Thần Long, hướng tới hắc động trên đỉnh tháp giữa không trung kia bắn tới.
- Hừ, không biết tự lượng sức mình ——!
Nạp Lan Thục Thanh lạnh lùng quát một tiếng, há mồm phun ra một cỗ hắc sắc huyền quang ngay giữa không trung huyễn hóa thành một tấm lưới lớn, đem Phá Ma Thần Long của Long Vũ bao vây lại.
- Chi chi ——!(Biên: Tiếng kêu nghe như của con chuột)
Trong tấm lưới màu đen, Phá Ma Thần Long không ngừng giãy dụa, nhưng chỉ trong khoảnh khắc liền tan thành mây khói.
- Chủ nhân, không còn kịp nữa rồi. Cậu khẩn trương rời khỏi trung tâm tế tháp.
La Lâm vội vàng nhắc nhở.