Đặc Thù Không Gian

Chương 6

Đúng như lời nói của Tuyết Cơ, mười tám tuổi, Long Vũ đã có một chút suy nghĩ đến chuyện trai gái. Trong xã hội hiện đại, chuyện tình yêu nam nữ của học sinh trung học cũng chẳng phải là việc mới mẻ gì. Long Vũ nhớ lúc hắn học tại trường trung học Huyền Thành, trong đám bạn bè của Long Vũ, Trương Đại Ngưu có tiếng là thật thà, ngô ngố. Thế mà hắn cũng đã thay đến ba cô bạn gái. Một trong ba cô đó đã từng hai lần phải phá thai. Thế mà Long Vũ còn chưa từng được cầm bàn tay của con gái.

Long Vũ cũng chẳng phải là loại thuần khiết gì, nhưng hắn không có thời gian. Mà muốn tán được gái, sau đó dụ dỗ lên giường cần phải có rất nhiều thời gian. Hắn hận nhất chính là không thể làm cho một phút kéo dài thành hai phút. ( Dốt thế ku, hỏi lão Fujiko fujio mượn em Đôrêmon đi:00 (47)::00 (47):). Còn có một nguyên nhân khác, hình dáng Long Vũ gầy yếu, diện mạo bình thường, thật sự không có tiền vốn dùng để tán gái.

Lúc này đã vào đại học,nhưng hắn vẫn như trước kia ( ăn, ngủ và tu luyện). Vì vậy Long Vũ vẫn không có thời gian để tán gái.

Trong lúc Long Vũ đang hưởng thụ mùi thơm từ cơ thể Tuyết Cơ, nàng đã mở ra một bức ảnh trong máy tình:

- Nhìn kỹ vào….

- Quỷ a.

Long Vũ phục hồi tinh thần, quan sát bức ảnh trên màn hình. Đây là quái vật gì vậy? Bộ mặt thì dữ tợn, máu me be bét, quanh người có một tầng hắc khí bao phủ… Loại này so với ác quỷ trong phim còn khủng bố hơn vài phần. Long Vũ cảm thấy thân thể mình run lên. Từ nhỏ tới giờ, đây là lần đầu hắn chứng kiến một bức ảnh khủng bố đến như vậy.

- Chị Tuyết Cơ, kỹ thuật PS( Photoshop) của chị thật cao siêu. Nếu như chị muốn hù dọa em, mục đích của chị đã hoàn thành…

Long Vũ có chút tức giận nói.

- Đây không phải là PS…

Tuyết Cơ giải thích:

- Em nhìn cho rõ, có phải hai người trong bức ảnh rất quen thuộc.

Long Vũ tuy rằng sợ hãi, nhưng lại muốn tỏ vẻ trước mặt con gái.( Tuy tuổi hơi nhiều nhưng chắc là con gái). Hắn cẩn thận nhìn đi nhìn lại, quả thật có một chút quen mắt.

- Là Vương Cương cùng Triệu Dũng… Đây chính là bạn học của em…

Cuối cùng Long Vũ cũng nhận ra. Đây chính là xác chết hai người bạn học mà sáng sớm đồn thổi.

- Tại sao có thể như vậy được?

Long Vũ ngã xuống hít một hơi, tò mò hỏi:

- Bà chị à, có phải chị cho em xem bức ảnh này, không phải nói cho em biết bọn họ chính là bị quỷ giết chết à?

- Hoàn toàn chính xác.

Tuyết Cơ tắt máy, dứng dậy đi vào phòng khách, đặt mông ngồi trên ghế sa lon, cười nói:

- Tiểu Vũ, em quả thật cũng có năng khiếu làm thiên sư… Liếc mắt một cái đã có thể nhận ra…

Long Vũ nhất thời liếc mắt qua một cái. Cái gì gọi là năng khiếu, chỉ gần nhìn qua bức ảnh khủng bố như vậy. Dù là thằng ngu cũng đoán ra được. Chí ít cũng là do quỷ gây ra.

- Đi, lấy giúp chị hộp sữa đu đủ trong nhà ăn…

Tuyết Cơ nhìn đồng hồ trên nay, hình như đã đến giờ uống sữa của nàng. ( Ôi, sao nàng lại không xài dưa chuột)

Long Vũ buồn bực:

- Nhờ vả cái gì. Ở đây chị là chủ nhà, em là khách… Làm gì có đạo lý khách phục vụ chủ.

- Nhưng chị là sư phụ, em là học sinh. Sư Phụ có thể nhờ vả học sinh. Em có ý kiến gì sao?

Tuyết Cơ cười hắc hắc:

- Có phải là muốn chị phê duyệt trong học bạ tu dưỡng đạo đức của em không đạt yêu cầu…

- Đê tiện.

Long Vũ nghe vậy, vội vàng đứng dậy, nhanh chân chạy vào nhà ăn. Giảng viên đại học ngày nay, có quyền rất lớn. Nàng thậm chí có thể quyết định một đệ tử có thể hay không thể nhận được chứng nhận tốt nghiệp.

- Ha ha.

Tuyết Cơ đắc ý cười cười. Có quyền mà không sử dụng, thì quả thực lãng phí. Nàng nhất định phải làm cho Long Vũ tức nổ phổi.( Ác như gì ghẻ)

- Uống cho chết đi.

Long Vũ lấy bình sữa từ nhà ăn, thờ phì phì đưa cho nàng, sau đó ngồi cách xa xa.

Tuyết Cơ không quan tâm đến thái độ của Long Vũ, tươi cười nói:

- Sữa đu đủ chính là đồ uống rất tốt, càng uống càng lớn. ( PS: ai có người yêu mà vòng một hơi nhỏ. Hãy học theo lão Tuyết, mua đu đủ về quảng vào máy xay sinh tố, cho nàng uống)

Long Vũ nghe thấy thế, theo bản năng nhìn vào bộ ngực của Tuyết Cơ. ‘ Quả nhiên rất lớn, rất lớn, so với các cô gái trong thôn còn lớn hơn rất nhiều.

- Không được nhìn.

Tuyết Cơ trừng mắt nhìn Long Vũ:

- Phải biết tôn sư trọng đạo.. Còn nếu ngươi muốn nhìn, đếm hồ Linh Trạch mà nhìn. Ta nói cho ngươi biết, ở đó có một mỹ nhân tuyệt thế, ngực tuyệt đối to hơn ta. (Vẫn còn một tuyệt thế mỹ nhân ngực bự).

Long Vũ lườm nàng một cái, không nói gì những ánh mắt hắn không rời khỏi bộ ngực của Tuyết Cơ. Nhìn thì đâu có phạm pháp, ta thích ta cứ nhìn đấy. Tuyết Cơ âm thầm bật cười, nhưng cũng không nói gì, chỉ cắm cúi uống cạn hộp sữa đu đủ.

- Nhìn đủ chưa?

Dừng lại một chút, Tuyết Cơ tức giận nói:

- Em nếu nhìn đủ rồi, chúng ta nói đến sự việc chính.

- Về cái chết của Vương Cương cùng Triệu Dũng?

Long Vũ dò hỏi?

- Đúng vậy. bức ảnh em vừa coi, là do chị dùng Linh Thị phù ( tên của một lá bùa) chụp lại. tầng khí màu đen, chính là oán khí, cũng chính là quỷ khí. Có thể khẳng định, cái chết của bọn họ là do bị quỷ ám.

Tuyết Cơ thản nhiên nói.

Long Vũ nghe vậy, chợt giật mình:

- Chị định cho em đi bắt quỷ sao?

- Tiểu Vũ, em càng ngày càng thông minh, em nói không sai. Ý của chị chính là để em tới hồ Linh Trạch bắt quỷ. Chị đã thăm dò, nữ quỷ ở hồ Linh Trạch là một nữ quỷ xinh xắn, mông ngực rất to. Chẳng phải là em rất thích như thế sao?

Đôi mắt Tuyết Cơ chớp chớp, bỡn cợt.

Long Vũ buồn bực, chẳng lẽ mình lại thèm muốn một nữ quỷ sao?

- Không đi.

Long Vũ lắc đầu cự tuyệt:

- Chị Tuyết Cơ, bắt quỷ là chuyện quan trọng, hay là chị tự mình đi bắt nó đi, em không thể đảm nhiệm.

Long Vũ tự biết rõ năng lực của mình. Bảo hắn đi bắt quỷ, chẳng khác nào để cho quỷ bắt hắn.

- Cái này em không thể làm chủ được.

Tuyết Cơ híp mắt cười hì hì nói:

- Hai tháng nay, ông chú Long Thiên Trạch của em không hề gửi cho chị một đồng nào, cho nên em phải tự lực cánh sinh. Lần bắt quỷ này, nhất định trường học sẽ trả thù lao. Em hãy đến liên hệ với bảo vệ trường học Văn sư phụ.

- Trả thù lao?

Long Vũ gãi đầu nói:

- Chẳng phải chị vẫn thường dạy. Là thiên sư, phải có nghĩa vụ phải tróc ma trừ quỷ. Tại sao đi bắt quỷ lại còn lấy tiền?

- Phi.

Tuyết Cơ khẽ gắt một tiếng, liếc sang Long Vũ nói:

- Thiên sư không phải là người sao? Đã là người thì cần phải ăn cơm, mà ăn cơm thì không cần tiền à? Còn có tiền thuê nhà, mua quần áo, sữa đu đủ…Mấy thứ này có thứ nào là không cần tiền? Từ hôm nay trở đi, em bắt đầu đi làm thêm. Còn công việc bắt quỷ, xem phong thủy, chị có thể tìm giúp em.

Long Vũ buồn bực một hồi:

- Em sẽ không xem phong thủy.

- Cho em nè. Xem kỹ tự nhiên sẽ hiểu.

Tuyết Cơ dường như đã chuẩn bị sẵn, từ trong ngăn kéo lấy một quyển sách ném qua.

Long Vũ bắt lấy theo bản năng, Nhìn kỹ thì ra là một quyển sách lậu Bách Khoa toàn thư. Nó có giá mười đồng một quyển.

- Chị Tuyết Cơ, chị muốn em học cái này để gạt người.

Long Vũ nhíu mày nói:

- Việc này thực sự không thích hợp. Bây giờ mọi người đều hiểu biết, thực không dễ lừa gạt. Nếu chị muốn em đi xem phong thủy, chị phải dạy em bản lĩnh thực sự. Nếu không em sẽ không đi làm thêm, chị phải nuôi em.
Bình Luận (0)
Comment