Mã Chính Phong thấy vẻ mặt Long Vũ khó coi, trong lòng biết là có chuyện, vội vàng đi tới, thấp giọng hỏi:
- Tiểu Vũ, chuyện gì…
- Mã đại ca, xem ý tứ của huynh, cho đệ hỏi một câu…
Long Vũ nhíu mày hỏi:
- Có phải là đã xảy ra chuyện gì phải không?
- Sáng nay, công hội liên hợp chức nghiệp phát ra một thông báo, nói rằng đêm nay có một gã bát đỉnh kiếm tiên đến đây phụ mọi người bắt giữ phượng hoàng. Bọn họ đều thương nghị rồi, các thất đỉnh kiếm tiên cùng nhau liên thủ. Nhưng vậy càng thêm ổn thỏa…
Mã Chính Phong giải thích.
Long Vũ nói:
- Mã đại ca, nếu huynh tin lời của đệ, bây giờ chúng ta liền lên núi, không cần chờ đến đêm nay. Đêm nay sẽ có một chút biến cố.
- Biến cố?
Mã Chính Phong kinh hãi nói:
- Xảy ra biến cố gì? Làm sao đệ biết đêm nay có biến cố?
- Đây là trực giác.
Long Vũ ra vẻ cao thâm nói:
- Cũng không biết xảy ra chuyện gì, tâm lý của đệ có dự cảm bất hảo… Mã đại ca, như vậy đi, chúng ta bây giờ liền lên núi. Tin tưởng đệ, đệ sẽ không hại huynh đâu.
Mã Chính Phong có chút do dự, cuối cùng cũng gật đầu đáp ứng. Tuy tu vi của Long Vũ không cao, nhưng trên người của hắn có rất nhiều điều thần bí.
Cái khác không nói, chỉ chuyện hắn có thể tiến vào được Huyền Cảnh, việc này đã nói rõ ràng vấn đề.
- Tiểu Vũ, ta nghe lời đệ, bây giờ chúng ta liền lên núi.
Mã Chính Phong nói lời từ biệt với vài người quen, sau đó liền mang theo Long Vũ lên núi.
Thực ra là Long Vũ được La Lâm nhắc nhở, giữa đêm nay sẽ xuất hiện mưa máu. Ngoài ra La Lâm còn có phát hiện ra hơi thở của một vài ma thú vô cùng nguy hiểm.
Tuy rằng chưa biết rõ đầu đuôi, nhưng La Lâm luôn suy nghĩ về vấn đề an toàn, nàng đề nghị Long Vũ mau ly khai, không cần cùng ở một chỗ với những người kia.
Về phần rừng Ngô Đồng, La Lâm đã chính thức hoàn thành hướng dẫn điện tử.
Lúc này, Long Vũ cùng Mã Chính Phong nhanh chóng đi xuyên qua núi rừng cành lá rậm rạp. Chỉ chốc lát liền đi tới giữa sườn núi. Dọc theo đường đi, đất đá lởm chởm, vách núi thẳng đứng, xuất hiện rất ít dấu chân người. Cũng chỉ có người tu đạo, nếu đổi lại là người bình thường, cũng chỉ có thể đứng nhìn mà than thở.
Trên thực tế, mặc dù hai người là người tu đạo, nhưng leo lên ngọn núi như vậy thì cũng đã cố hết sức. Có lẽ là do ảnh hưởng từ ở thở của phượng hoàng trong rừng Ngô Đồng, thực lực của bọn hắn bị áp chế. Lực lượng trong người vận chuyển cực kỳ hạn chế, cho dù là Mã Chính Phong cũng không thể trường kiếm phi hành được.
Hai người đểu phải sử dụng tay chân, giống như hai con thằn lằn, bám chặt vào vách núi mà leo lên. Càng trèo lên cao, linh khí càng dày đặc, lực lượng bên trong cơ thể càng bị áp chế, muốn trèo lên trên càng phải cố hết sức.
Sau nửa giờ, hai người rốt cục cũng trèo lên được trên đỉnh núi. Linh khí trên ngọn núi tương đối sung túc, hai người vội vàng ngồi xếp bằng điều tức đạo lực bị hao phí.
Lúc hai người tỉnh lại, bầu trời đã tối sầm, giữa không trung mây đen dày đặc, trên trời dường như sắp đổ cơn mưa máu. Mã Chính Phong không thể bội phục khả năng của Long Vũ.
Theo như lẽ thường, thời tiết đêm nay sẽ không có chút dị biến. Ít nhất, Mã Chính Phong không thể suy đoán đêm nay sẽ xảy ra trận mưa máu.
- Phía trước có một sơn động.
Long Vũ chỉ vào một sơn động gần đó. Từ hướng dẫn điện tử của La Lâm, muốn tới chỗ rừng Ngô Đồng phải xuống núi. Vách núi thẳng đứng, lên thì dễ mà xuống thì vô cùng khó khăn. Lên núi đã mất nửa giờ, xuống núi phải mất đến ba giờ đồng hồ.
Rất rõ ràng, nếu bọn hắn cố gắng xuống núi, nửa đường nhất định gặp phải trận mưa này.
Vì vậy, Long Vũ đề nghị tránh vào trong sơn động.
- Chúng ta tới đó thôi.
Mã Chính Phong gật gật đầu, hai người liền vội vàng tới đó.
Khi hai người đi tới cửa động, đột nhiên cảm ứng một cỗ hơi thở kỳ quái. Đồng thời một cỗ áp lực vô hình từ trong sơn động tràn ra.
Long Vũ cùng Mã Chính Phong đành phải xuất ra đạo lực đối kháng. Nhưng mà làm cho bọn họ ngạc nhiên chính là, khi bọn hắn xuất ra đạo lực, cỗ áp lực cường đại kia ngày càng cường đại.
- Có cấm chế.
La Lâm nhắc nhở.
- Mã đại ca, trong sơn động có thể có cao nhân.
Long Vũ ra tiếng nhắc nhở, tình huống hiện tại không thể phân rõ địch ta. Hắn cảnh giác lấy ra thiên sư pháp kiếm, bấm lên kiếm quyết, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu.
Mã Chính Phong ở bên cạnh cũng nghiêm túc, một thanh pháp kiếm linh hoạt đã xuất hiện trên đỉnh đầu. Trong con mắt hiện lên vẻ cảnh giác.
Hai người bất chấp áp lực đi tới, chỉ chốc lát đã đi vào trong sơn động. Lúc này, trên trời từng trận sấm sét, tia chớp chói mắt đem bầu trời đêm chiếu sáng giống như ban ngày.
Rất nhanh, mưa máu rào rào buông xuống. Từng giọt mưa rơi xuống mặt đá bốn phía trên núi. Đá núi liền vỡ tan, có thể thấy uy lực của nó mạnh thế nào.
Tại cửa sơn động có một cây đại thụ lớn, hai người núp dưới tán cây có thể tránh được trận mưa, nhưng đây không phải là kế lâu dài. Vì vậy bọn họ tất phải vào trong sơn động.
- Mạnh mẽ tiến vào, chúng ta cùng nhau dùng sức.
Mã Chính Phong nói một tiếng, huy động pháp kiếm trong tay, hơn mười đạo kiếm quang đồng loạt xuất ra.
- Phá Ma Thần Long..
Long Vũ không dám sơ suất, trong tâm niệm xuất ra Phá Ma Thần Long, bay về phía cấm chế cửa động.
Công kích của hai người đánh vào cấm chế trên cửa động, nhưng cũng không thể phá được cấm chế đó.
Nhìn thấy mưa máu đã phá nát từng cành cây, Long Vũ cùng Mã Chính Phong càng đẩy nhanh tốc độ công kích. Dần dần, cấm chế lúc này đã bắt đầu chấn động.
Hiển nhiên, công kích của bọn họ cũng đã có kết quả. Sau mười phút, cấm chế cũng đã xuất hiện khe hở. Long Vũ cùng Mã Chính Phong thêm tự tin, tiếp tục hợp lực hành động.
- Tiến hành khuếch đại đạo lực.
Trong tình huống bất đắc dĩ, Long Vũ dùng ý niệm mệnh lệnh cho La Lâm, tiến hành khuếch đại đạo lực.
- Ầm ầm.
Sau một tiếng nổ lớn, cấm chế tại cửa động rốt cục cũng bị phá hủy. Nổ mạnh sinh ra lực xung kích đánh bay Long Vũ, làm cho hắn té lăn trên mặt đất.
Do sử dụng khuếch đại đạo lực, làm cho phòng ngự của hắn yếu đi. Cú đánh lại cực mạnh, làm cho hắn phun ra một ngụm máu, hôn mê bất tỉnh.
Bên này, tình huống của Mã Chính Phong cũng không tốt hơn. Tuy rằng tu vi của hắn cao hơn Long Vũ rất nhiều, nhưng do cấm chế phá hủy sinh ra lực xung kích mà năng lực của hắn cũng không có khả năng chống lại.
Thân thể hắn cùng Long Vũ bị lực xung kích đánh bay vào trong sơn động, hai người đều bị hôn mê.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Long Vũ dần dần tỉnh lại. Hắn cảm giác lồng ngực giống như bị lửa thiêu đốt. Lúc sau, hắn phát hiện kinh mạch toàn thân có nhiều chỗ đứt gãy.
- Tiểu Vũ, đệ không sao chứ.
Tu vi của Mã Chính Phong dù sao cũng cao hơn Long Vũ, vì vậy hắn tỉnh lại sớm hơn. Nhìn thấy Long Vũ tỉnh lại, hắn thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Long Vũ điều tức một chút, đang định nói chuyện, chợt nghe thấy tiếng La Lâm truyền đến:
- Chủ nhân, có hơi thở phượng hoàng.