Long Vũ đột ngột giật mình, lập tức tỉnh táo lại. Hắn vội vàng chuyển thái độ, nghiêm mặt nói:
- Em nghĩ chúng ta cầm tay nằm xuống một chỗ nói chuyện tình cảm với nhau nhé. Hì hì.
Tuyết Cơ nghe vậy, khẽ cười một tiếng, nói:
- Thực sự là em muốn như vậy sao?
- Đúng vậy.
Long Vũ vô sỉ nói:
- Chị Tuyết Cơ, chị có thể nằm xuống được không, chị đè nên người em như vậy., em vô cùng… vô cùng khó chịu.
Long Vũ vốn định nói rất hưng phấn, nhưng đến cửa miệng hắn lại không dám nói ra.
Tuyết Cơ cười duyên một tiếng, ánh mắt long lanh nhìn Long Vũ, dụ hoặc nói:
- Tiểu Vũ... Có muốn hay không vuốt mông chị không? Nếu em muốn, đêm nay có thể tùy ý em. ( Hay nhất là câu này)
- Ý của chị là?
Long Vũ nghe được mừng rỡ, dục hỏa dâng lên tột đỉnh. Hắn rất muốn lúc này làm thịt Tuyết Cơ nhưng không biết trong đầu hắn suy nghĩ thế nào lại cự tuyệt:
- Không được, dù gì em cũng là vãn bối, chị là trưởng bối, em không thể vỗ mông chị được. Chị Tuyết Cơ, kỳ thật những chuyện lúc nhỏ em đã quên sạch. Chỉ phải biết em là con người không có lòng dạ hẹp hòi chứ?
Tuyết Cơ khẽ cười quyến rũ, hai gò má đỏ ửng, duỗi nhẹ nhàng chỉ lên trán Long Vũ nói:
- Tiểu Vũ... Đến lúc này em còn gạt chị. Chị biết, trong lòng em nhất định rất muốn. Coi như em không muốn báo thù, cũng muốn... Cũng muốn sờ sờ một chút chứ?
Cảm nhận được sự mị hoặc củaTuyết Cơ, trong lòng Long Vũ cảm thấy ngứa ngáy khó chịu vô cùng. Hắn nhịn không được đưa tay luồn qua sau lưng nàng, hơi thở có chút dồn dập:
- Thật có thể muốn làm gì thì làm sao?
- Có muốn thử một chút hay không?
Tuyết Cơ trừng mắt nhìn, đứng người dậy. Nàng hơi nghiêng người, đem cái mông vung cao cao nhếch lên, lắc lư trước mặt Long Vũ.
Long Vũ thấy thế, nuốt từng ngụm nước bọt, hơi do dự một chút nhưng hắn cũng lấy tay vuốt ve. Nhưng khi tay hắn sắp chạm vào thứ mà tên con trai nào cũng muốn thì Tuyết Cơ đột nhiên xoay người lại, tay cầm một chén nướt lọc hất mạnh vào mặt hắn:
- Nhóc con, em ăn phải gan hùm mật gấu à. Ngay cả chỗ đó của chị em cũng dám sờ…
Động tác của Tuyết cơ cực nhanh, làm Long Vũ không kịp phản ứng. Hắn bị ướt sũng, trông bộ dáng hắn thật buồn cười.
- Hừ.
Tuyết Cơ bật đèm phòng khác, cắm tức nhìn Long Vũ:
- Nhóc con, xem chị dạy dỗ em như thể nào. Nằm sấp xuống, để chị cho em một bài học.
Long Vũ đỏ mặt ý kiến:
- Chị Tuyết Cơ. Em thực là bị oan mà. Chuyện này là do chị dụ dỗ em, mà em có được cái gì đâu. Hơn nữa, chị cũng phải hiểu em cũng lớn rồi, chị làm thế với em, em sao có thể chịu nổi.
Long Vũ lúc này mới thấy hối hận. Ở chung với Tuyết Cơ lâu rồi, hắn hẳn phải biết tính của nàng. Đừng nhìn nàng điên điên khùng khùng, cái gì cũng không để ý, nhưng thực tế nàng là người rất bảo thủ. Nàng làm sao có thể cho hắn muốn làm gì thì làm. Haizzz... Long Vũ thở dài. Chỉ trách tâm hắn không kiên định.
Đương nhiên, việc này cũng có quan hệ với tâm tình hắn từ lúc hắn còn nhỏ. Ai kêu lúc nhỏ hắn hay bị Tuyết Cơ tét vào mông. Tình cảm của Long Vũ đối với Tuyết Cơ vô cùng phức tạp. Nhất là theo độ tuổi của hắn. Càng ngày tình cảm của hắn đối với Tuyết Cơ không còn là tình cảm thân tình.
Tình cảm này vốn Long Vũ muốn mãi mãi giấu kín trong nội tâm. Nhưng từ khi hắn bị La Hậu nói toạc ra, hắn bắt đầu chậm rãi nảy sinh, thậm chí đôi khi còn biểu lộ ra ngoài.
- Tiểu Vũ. Nếu muốn tránh được trách phạt, phải xem biểu hiện của em ra sao.
Tuyết Cơ nói:
- Lần sau mang theo chị đi Huyền Cảnh. Phải đảm bảo an toàn, ăn uống thoải mái. Có vấn để gì không? ( Mình tưởng tượng ngay ra khuôn mặt của Tuyết Cơ)
Nhìn thấy vẻ mặt uy hiếp của Tuyết Cơ, Long Vũ vội vàng gật đầu:
- Không thành vấn đề… Tuyệt đối không thành vấn đề.
Không phải là đi Huyền Cảnh sao. Chuyện này đối với Long Vũ có thể gọi là đơn giản.
Nhưng mà vẫn đề thức ăn và an toàn thực làm hắn đau đầu.
- Mã Chính Phong…
Đột nhiên, Long Vũ nghĩ đến người này. Không phải là hắn muốn mang theo Mã Hiểu Mai sao? Toàn bộ vấn đề nếm hết lên đầu hắn chẳng phải là tốt hơn sao?
- Cứ quyết định như vậy đi.
Khóe miệng Tuyết Cơ mỉm cười. Nhìn bộ dáng nàng có thể hiểu được toàn bộ ý tứ âm mưu của nàng.
Dừng lại một chút, Tuyết Cơ nói thêm:
- Tiểu Vũ, chị giúp cho em một số sinh ý từ phong thủy. Có lẽ ngày mai sẽ có người gọi điện thoại cho em. Em Phải nhớ kỹ, đây là một con dê béo, em phải vặn lông cho tốt. Ngoài ra, nếu em làm việc thực sự tốt, có thể chị mở thiên nhãn cho em.
Đối với Long Vũ, kiếm tiền không phải là một hấp dẫn quá lớn, nhưng mà mở thiên nhãn chính là điều hắn từng ao ước.
- Không thành vấn đề.
Long Vũ sảng khoái đáp ứng.
…………………………………………� �…………………………………….
…………………………………………� �…………………………………….
Buổi chiều hôm sau quả nhiên Long Vũ nhận được điện thoại từ một người đàn ông, đối phương tự xưng là chủ tịch tập đoàn Tinh Vũ, được Tuyết Cơ giới thiệu, muốn gặp Long Vũ xem giúp phong thủy. Hai người ước định buổi tối gặp mặt.
Tập đoàn Tinh Vũ tại Thiên Hải chủ yến đầu tư kinh doanh bất động sản, tổng tài sản ước chừng khoảng hơn trăm triệu đô. Hắn tên là Hàn Hùng, tên khí phách, người cũng thật khí phách, là một nhân vật rất có tiếng trong giới thương nhân. Nhưng mà gần đây, tập đoàn Tinh Vũ gặp một chút phiền toái. Sau vài lần đầu tư không gặp thuận lợi, vốn nợ ước tính vượt quá tài sản của công ty.
Sau nghi kiểm tra các sai lầm về mặt công tác và các lỗ hổng quản lý, Hàn Hùng thấy không có vấn đề gì cả. Vì vậy hắn cho rằng mình gặp tà hoặc là do phong thủy. Sau khi được bằng hữu giới thiệu, Hàn Hùng biết được Tuyết Cơ, sau đó nàng tiến cử phong thủy sư Long Vũ.
Tám giờ tối, Long Vũ tới trước của tập đoàn Tinh Vũ. Sau khi thông báo cho bảo vệ, Long Vũ được dẫn tới văn phòng trên tầng mười tám của tập đoàn Tinh Vũ.
- Hàn tiểu thư, vị này chính là Long tiên sinh.
Sau khi dẫn Long Vũ tiến vào, hắn cung kính với Hàn Duyệt đang ngồi ở ghế lão bản. ( Người quen, Hàn Duyệt chắc là con gái của Hàn Hùng)
- Được rồi, tôi biết. Ông trước tiên lui ra đi…
Hàn Duyệt mặc một bộ đồ chức nghiệp ngồi ở vị trí lão bản, mang khuôn mặt lạnh lùng.
Long Vũ cảm thấy buồn bực. Tưởng rằng thiên sư giá lâm, bọn họ phải nhiệt tình tiếp đón. Ai dè người ta không thèm để ý đến mình.
Ánh mắt vừa chuyển, hắn đột nhiên chứng kiến một rãnh sâu trắng muốt, còn có đường viền hoa màu tím. Ai ya, so sánh có thể sánh với Tuyết Cơ. Chẳng nhẽ cô gái này cùng với chị Tuyết Cơ mỗi ngày đều uống sữa đu đủ sao?
- Nhìn đủ chưa?
Ngay khi Long Vũ thất thần, Hàn Duyệt ngẩng khuôn mặt lên, ánh mắt như muốn ăn thịt người. Trong con mắt của nàng tràn ngập vẻ khinh bỉ ngước nhìn Long Vũ.
- Khụ khụ…
Long Vũ cười khan một tiếng, vẻ mặt xuất hiện sự xấu hổ. Nhìn kỹ cô gái trước mắt, thực ra không phải là người xa lạ gì, chính là người mà hắn đã từng sờ mó, Hàn Duyệt cảnh quan.