Sau khi lời nói của Mục Trần chuyền ra ngoài Lôi Vân Đài, ko chỉ quanh lôi đài, bên ngoài luyện Thể Tháp cũng một mảng ko khí yên ắng. . .
Tất cả mọi người đều xững sờ nhìn màn sáng kia, chăm chú quan sát địa phương Lục Tùy biến mất, như thể vẫn chưa tỉnh lại từ trong sự rung động.
Khi Lục Tùy triển khai thế công đáng sợ đó, tất cả mọi người đều cho rằng thắng bại đã định, nhưng thật ko ngờ, Mục Trần lại nghịch chuyển cục diện, trực tiếp đá Lục Tùy tưởng như chắc thắng ra khỏi luyện Thể Tháp.
Cường giả các tộc phải mất một lúc mới tỉnh lại, ánh mắt liền trở nên ngưng trọng. Mục Trần đến linh trận cũng ko sử dụng, hoàn toàn dựa vào thực lực Lục Phẩm chí tôn đánh bại Lục Tùy có thực lực Thất Phẩm chí tôn, tuy nói là do hắn chủ quan khinh địch, để mất tiên cơ, nhưng ko thể phủ nhận sự lợi hại của Mục Trần.
Thực lực này, đủ để cùng những thiên tài cao cấp nhất trong luyện Thể Tháp tranh đấu.
Nơi người Thiên Bằng tộc đang đứng, sắc mặt Liễu Thanh xanh trắng bất định, qua màn sáng, nàng quan sát thân ảnh trẻ tuổi thon dài đó, nuốt một ngum nước bọt, trong mắt dần hiện lên vẻ sợ hãi.
Sự tình tới mức này, nếu nàng đem Mục Trần so sánh với Lục Phẩm chí tôn tầm thường, thì quá ngu xuẩn rồi.
Dựa vào biểu hiện vừa rồi của Mục Trần, nếu thêm vào linh trận cường đại, coi như là Tông Đằng, chỉ sợ cũng rất khó chiếm đc thượng phong.
Nàng trc đó ko ngừng trào phúng chèn ép Cửu U, nhưng bây giờ, mất hết mặt mũi lại là nàng. Điểm này, có thể thấy từ những tiếng trếu tức ko ngừng bay tới từ xung quanh. Sự cười nhạo trong mắt, ko nói cũng biết.
“Mục Trần này sao có thể mạnh như vậy đc?” Bên cạnh Liễu Thanh, tông viêm lúc trc cũng bại bởi Mục Trần sắc mặt khó coi, hắn lúc trc cũng cho rằng Mục Trần chỉ biết dựa vào linh trận, nhưng ko ngờ, dù ko dùng linh trận, vẫn như cũ có thể đánh bại, Lục Tùy.
“Xem ra chỉ có Tông Đằng đại ca mới có thể đối phó với người này.” Một gã thiên tài Thiên Bằng tộc cũng gật đầu nói.
Liễu Thanh vỗ nhẹ trán, đối với thực lực của Mục Trần, ko chỉ bọn họ, chỉ sợ đến Tông Đằng cũng có phán đoán sai lệch. Kẻ này, đúng là dị loại mà.
Hưu!
Khi những kẻ bên ngoài luyện Thể Tháp đang bị Mục Trần làm cho rung động, trên bệ đá ngoài tháp, đột nhiên léo lên hào quang, một cái thân ảnh chật vật hiện ra.
Thân ảnh kia vừa hiện ra, lập tức lùi lại, tiến vào bên trong trận doanh của cường giả tộc Lôi Nha. Thân ảnh thảm hại đó, chính là Lục Tùy.
Ánh mắt xung quanh lập tức bắn tới.
Sắc mặt Lục Tùy tái nhợt. Hắn hung hăng nhìn Mục Trần trong màn sáng, sau đó xoay đầu lài hung ác nhìn Cửu U và Mặc Linh. Bên cạnh hắn, sắc mặt mấy thằng Lôi Nha tộc khác cũng bất thiên.
Nhưng chứng kiến ác ý của bọn chúng, Cửu U lại thản nhiên như ko, ngược lại cười lạnh: “Chó nhà có tang, còn dám sủa bậy?”
Lục Tùy lúc này đã trọng thương, chiến lực mất hết, những thằng còn lại đều ko đáng xem, nếu chúng thật dám ra tay, nàng cũng ko ngại giải quyết một lượt, tránh để lại hậu hoạn.
Ánh mắt Lục Tùy âm tàn nhìn Cửu U, nhưng cuối cùng cũng phải nhìn xuống, nhanh chóng lui lại, ở trên một tòa phế tích đằng xa ngồi xuống, khẩn cấp chữa thương.
Mà mấy thằng Lôi Nha tộc cũng tản ra xung quanh, vì hắn hộ pháp.
Cửu U thấy vậy, cũng chả buồn nói, đôi mắt xinh đẹp quay lại phía màn sáng, nhìn thân ảnh trẻ tuổi đó, nắm tay đang nắm chặt của nàng cuối cùng cũng thả lỏng.
Mục Trần có thể thuận lợi chiến thằng, cũng nằm ngoài dự liệu của nàng. Trc đó nàng đoán, với thực lực Lục Phẩm chí tôn của Mục Trần, rất khó thẳng tiến đi lên, đến cuối cùng, khó tránh khỏi xảy ra biến cố.
Cái kết quả này, làm cho nàng kinh hỉ khó tin.
Hiển nhiên, khi còn ở tầng ba luyện Thể Tháp, Mục Trần đã lấy đc chỗ tốt cực lớn, nếu ko cũng ko thể biểu hiện ra thực lực kinh người như vậy.
“Nghe nói tầng thứ tư luyện Thể Tháp ko đơn giản, chỉ cần tiến vào, có cơ hội đạt đc chỗ tốt vượt qua ba tầng trc. . .”
Cửu U mỉm cười, ánh mắt nhìn tình hình bên dưới, Mục Trần tiến vào tầng bốn, đã là sự thực ko thể thay đổi. Mà thực lực của Mặc Phong cũng thuộc hàng đỉnh cao, muốn lấy đc một trong năm danh ngạch, hẳn ko có vấn đề j.
Lần tiến vào luyện Thể Tháp này, Cửu U tộc bọn họ có khả năng chính là người đc lợi nhất.
Trên Lôi Vân Đài.
Mục Trần lúc này, ko người có thể so sánh, mạnh như Hàn Sơn, Từ Côn, cũng có ko ít kiêng kị đối với Mục Trần, cho nên cũng sẽ ko chủ động đứng ra chống lại hắn.
Cho nên, những cường giả xung quanh đều hơi trầm ngâm một lúc, liền nhanh chóng thối lui khỏi khu vực của Mục Trần, dùng hành động thể hiện thái độ của mình.
Nhìn một màn này, sắc mặt Mục Trần vẫn bất động, nhưng trong lòng lại thở phào. Thường nhân chỉ nhìn thấy uy phong một quyền đả bại Lục Tùy, nhưng lại ko thấy huyền cơ một quyền đó, chính là Mục Trần hấp thụ lực lượng cường đại trong ba tầng trc.
Thân thể Mục Trần giống như miếng bọt biển hút nước, một quyền kia, đã tiêu hao hết nước trong người hắn, làm cho thân thể bành trướng khôi phục lại bình thường.
Nếu hiện tại Mục Trần tiếp tục tranh đấu, lực lượng của hắn tuyệt đối ko thể đạt dc trình độ đó.
Loại thân thể lưu chữ lực lượng này, hiển nhiên là chỗ tốt do tu luyện Long Phượng thể, như vậy, vào lúc ko ai có thể đoán trc, cũng có thể xem như một đòn sát thủ.
“Cái Long Phượng chân kinh này quả nhiên lợi hại.”
Đối với bộ kỳ kinh này, Mục Trần tán thưởng ko thôi, dựa vào suy đoán của hắn, bộ Long Phượng chân kinh này chính là một bộ thần thông, coi như trong thần thông cùng cấp cũng tuyệt đối ko kém.
Mục Trần chỉ hơi tán thưởng, liền thu lại tâm tư, hiện tại ko ai chêu chọc hắn, hắn cũng ko tìm người khác gây phiền toái, chỉ đứng yên tại chỗ, chờ lôi đài kết thúc.
Về phần Tông Đằng, hắn biết, Lục Tùy tìm hắn gây phiền toái, tất nhiên là có kẻ xui khiến, chỉ là bây giờ ko phải lúc đối phó với hắn, chỉ có thể tạm thời bỏ qua.
Tuy nói vậy, nhưng Mục Trần vẫn tỏ vẻ trẻ trâu nhìn Tông Đằng, giả vờ đang đợi hắn xông lên ^.^
Động tác của Mục Trần làm Tông Đằng đang giằng co cùng Mặc Phong cảm thấy ko dễ chịu, luôn tập trung vào Mục Trần, phòng ngừa hắn đột nhiên xông tới, cùng Mặc Phong đồng thời đối phó hắn.
Việc này, làm Tông Đằng cảm thấy khó khăn, cuối cùng hắn chỉ đành cắn răng, thu liễm linh lực, chủ động thối lui ra khỏi khu vực của Mặc Phong.
“Mặc huynh, chúng ta đấu với nhau khó phân thắng bại, ko bằng tự tìm đối thủ, đoạt lấy danh ngạch, như thế nào?” Tông Đằng lùi về sau, đồng thời lên tiếng.
Mặc Phong nhàn nhạt nhìn hắn, sau đó gật đầu, hắn cũng biết giằng co như vậy sẽ ko có kết quả j, nếu quả thật liên thủ cùng Mục Trần, khó tránh khỏi kích thích hung tính của Tông Đằng, đến lúc đó, bon hắn cũng phải trả một cái giá ko nhỏ.
Mà trc mắt, lấy đc danh ngạch tiến vào tầng bốn mới là trọng yếu nhất.
Tông Đằng thấy thế, cũng thở dài một hơi, sau đó nhanh chóng lui lại, rời xa khu vực của Mục Trần và Mặc Phong, hơi chút xem xét, tiến thẳng đến một khu vực những thiên tài có thực lực hơi yếu mà đi.
Mục Trần nhìn Tông Đằng rời đi, cũng ko dây dưa, ánh mắt cảu hắn và Mặc Phong chạm nhau, sau đó hướng hắn gật đầu cười cười, tạ ơn hắn hỗ trợ ngăn cản Tông Đằng.
Thần sắc Mặc Phong cũng hòa hoãn rất nhiều, nghĩ Mục Trần có thể đánh bại Lục Tùy, làm cho hắn chính thức đem Mục Trần coi là tồn tại ngang cấp, nên cũng ko lãnh đạm như trc nữa.
Hắn hướng Mục Trần gật đầu, nhanh chóng quay người lại, bắt đầu lựa chọn đối thủ của mình.
Ầm ầm!
Theo mọi người bắt đầu lựa chọn đối thủ, trên Lôi Vân Đài lập tức bạo phát linh lực gào thét, những đạo quang mang phát ra sóng xung kích, trực tiếp đem ko gian làm cho ko ngừng run rẩy.
Mà trong phiến lôi đài linh lực tàn sát bừa bãi, chỉ có Mục Trần là thảnh thơi, trong phạm vi ngạn trượng quanh hắn ko có một ai đặt chân, mà hắn lúc này, cũng đem chiến trường trc mặt, thu hết vào trong mắt, đem thủ đoạn, năng lực của những kẻ đỉnh cấp ghi nhớ trong lòng.
Tuy trong tầng này sẽ ko xung đột với bọn họ, nhưng luyện Thể Tháp còn hai tầng, ai có thể biết đc, tiến thêm một tầng, lại tiếp tục giảm thiểu danh ngạch tiến vào hay ko?
Cho nên, nếu có thể, vẫn phải tận lực biết mình biết người.
Mà trong mắt Mục Trần, chiến đấu trên Lôi Vân Đài, chỉ giằng co thêm một thời gian nữa sẽ mau chóng kết thúc, kết quả cuối cùng, sẽ ko khác với suy đoán của mọi người.
Ngoài Mục Trần, Hàn Sơn tộc Tê Ma dẫn đầu đánh bại đối thủ dành đc danh ngạch.
Theo sau hắn, là Tông Đằng và Mặc Phong nhanh chóng giành đc thắng lợi.
Danh ngạch cuối cùng, thuộc về Từ Côn đã thua trong tay Hàn Sơn. Người này đồng dạng cũng có thực lực kinh người, dù là Hàn Sơn, cũng phải bỏ ra ko ít thủ đoạn mới có thể thắng hiểm.
Mà theo Từ Côn lấy đc danh ngạch, trên phiến lôi đài cực lớn, một lần nữa trở nên yên tĩnh, năm đạo thân ảnh sừng sững, khí thế bàng bạc phóng lên cao, giống như đang tranh đoạt đệ nhất.
Bất quá khí thế chỉ giằng co trong chốc lát, năm người ko hẹn cùng thu liễm lại, mắt liếc nhìn nhau, ko chút do dự, thân ảnh như thiểm lược, trực tiếp xuất hiện trên năm cái Lôi Quang bồ đoàn.
Sau đó, tầm mắt của họ, đều mang theo vẻ tham lam, nhìn về phía ko gian sau lôi đài, tại đó, hào quang giống như lưu tinh phô thiên cái địa bay tới.
Bên trong hào quang đó, giọt giọt lôi tủy lóe ra ánh sáng chói mắt.