Biên soạn Lão Bảo - Hội fan Đại Chúa Tể
Đùng!
Cuồng bạo linh lực trùng kích, tàn sát bừa bãi tại bên trong thiên hà, mỗi một đạo trùng kích, làm cho một ít cường giả vừa bước vào cửu phẩm đỉnh phong cũng tể cả da đầu, bọn hắn cảm thán và suy nghĩ nếu như bọn hắn bị chính diện trùng kích, cho dù là dốc toàn lực cũng phải vẫn lại tại chỗ.
Mà cũng bởi vì mà mọi người có thể nhìn ra, thực lực của một kẻ với vào cửu phẩm như Mục Trần có sức chiến đâu đến tột cùng đáng sợ đển dường nào…
Trong nội tâm rất nhiều cường giả đều cảm thán, ngẩng đầu nhìn về chỗ chiến trường xa xa kia, có hai cái Chí Tôn pháp thân to lớn bàng bạc linh lực, từng thế công với linh lực đáng sợ, phô thiên cái địa gào thét xuất hiện.
Loại trình độ này thế công cuồng mãnh, long trời lở đất, đối với sự tiêu hao to lớn của linh lực, Hạ Vũ vẫn không cách nào đã bại Mục Trần đành sử dụng thủ đoạn lôi đình dốc toàn lực đánh nhanh thắng nhanh bằng linh lực mạnh nhất.
Dù sao hắn cũng là cửu phẩm viên mãn chân chính, cách Địa Chí Tôn cảnh chỉ một bước, chỉ một bước ngắn, cho nên nếu so về trình độ linh lực hung hậu thì hắn phải mạnh hơn so với Mục Trần một đoạn.
Cho nên, nếu cứ kéo dài cuộc chiến hắn tin tưởng có thể làm cho Mục Trần khô kiệt linh lực mà tự bại.
Chỉ là, ý nghĩ của mình hắn cho là mỹ diệu, nhưng nương theo loại trình độ giao phong kịch liệt này, theo thời gian trôi qua hắn mới phát hiện Đại Nhật Bất Diệt Thân dưới chân Mục Trần kim quang vẫn liên tục sáng chói, linh lực giống như biển cứ bang bạc vô tận. Linh lực, phảng phất vô cùng vô tận không thể thua kém so với hắn một cửu phẩm viên mãn.
"Làm sao có thể như vậy được!"
Đối với việc này, sắc mặt Hạ Vũ tái nhợt, hắn cũng không biết, linh lực của Mục Trần do dung hợp với Bất Tử Chi Viêm vì thế mà sinh sôi không ngừng, cho nên muốn dựa vào linh lực hùng hồn để kéo dài thời gian chờ Mục Trần tiêu hao hết linh lực thì đó là một việc siêu tưởng mà Hạ Vũ không thể nào tưởng tượng được.(hack mana rồi)
"Chí Tôn pháp thân của người này quá mức lợi hại, chí tôn pháp thân cùng với hắn phối hợp uy năng càng đáng sợ, muốn đánh chết hắn thì phải cách ly hắn cùng với Chí Tôn Pháp Thân của hắn ra mới được!"
Bất quá Hạ Vũ cũng không phải nhân vật tầm thường, tại thời điểm này hắn vẫn có thể tìm ra phương án phá giải cục diện, Mục Trần chỉ là một tên lính mới vừa bước vào Cửu phẩm chí tôn đã có thể đối đầu với hắn tới giờ phút này cũng đủ khiến hắn đau đầu, chung qui hắn cũng chỉ qui về một mối đó là cái thần bí pháp thân kia.
Chỉ cần có thể áp chế cái thần bí pháp thân kia là liền có thể gạt bỏ Mục Trần, Hạ Vụ suy đoán như vậy.
Mà muốn cách ly Mục Trần và Chí Tôn pháp thân của hắn ra, Hạ Vũ cũng có vài loại thủ đoạn có thể làm được, chỉ là hắn có chút do dự, chiêu thức ấy, hắn vốn là giữ lại để đối phó với Già Lâu La, nếu như vận dụng ở chỗ này, tất nhiên sẽ bị Già Lâu La cảnh giác về sau này khó có thể sử dụng hoàn hảo.
Loại do dự này, giằng co mấy hơi thở, sau đó Hạ Vũ cũng quyết định phải sử dụng chỉ có thể như vậy mới bắt được Mục Trần, khảo vấn phương pháp tu luyện thần bí pháp thân, thu hoạch như vậy tuyệt đối không uổng phí.
Hô.
Tâm ý đã quyết, lúc này Hạ Vũ đem ánh mắt âm tàn nhìn về phía Mục Trần, hắn cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu, máu tươi ngưng tụ ở tại trước mặt, sau đó có một vòng ánh sáng âm u từ đó xông ra.
Ánh sáng âm u xuất hiện, nhanh chóng mở rộng, tạo thành một cái hắc sắc ngọc tỷ, phía trên ngọc tỷ có khắc hoa văn núi sông vô tận, một loại chi khí tản ra khiến cho không gian chấn động tan vỡ tựa như là không chịu được sức nặng của nó.
"Cái đó là…Đại Hạ Hoàng Triều trấn quốc chi bảo, Sơn Hà Tỷ?" Xa xa, rất nhiều cường giả nhìn thấy ngọc tỷ màu đen này liền cả kinh hoảng sợ hét lên thành tiếng.
"Làm sao có thể?! Sơn Hà Tỷ chính là trung giai thánh vật, năng lực phải là Địa Chí Tôn mới có thể thúc dục, hơn nữa bảo vật này chính là Hạ Hoàng đang nắm giữ, làm sao có thể giao cho Hạ Vũ, vạn nhất bị cướp, Đại Hạ Hoàng Triều sẽ xem như đại tổn !" Cũng có cường giả kinh nghi bất định.
"Cũng không phải là chân chánh Sơn Hà Tỷ! Hẳn là Hạ Hoàng vừa luyện chế ra tiểu Sơn Hà Tỷ, nghe nói hạn chế số lần sử dụng, nhưng uy năng đủ để so sánh với cấp thấp thánh vật!" Bất quá chung quy vẫn có cường giả có nhãn lực cùng lịch duyệt bất phàm, thoáng suy tư một chút là nhìn ra mánh khóe.
"Coi như là tiểu Sơn Hà Tỷ, nhưng uy năng cũng rất đáng sợ, xem ra Hạ Vũ đã hạ quyết tâm muốn trảm sát Mục Trần rồi, thậm chí ngay cả át chủ bài bực này cững đã lấy ra." thủ đoạn như thế, hiển nhiên là át chủ bài của Hạ Vũ, nhưng bây giờ cũng phải đem ra.
Mục Trần cũng nhìn qua màu đen ngọc tỷ kia, ánh mắt nghiêm trọng, nguyên lai cái kia là trấn quốc chi bảo của Đại Hạ Hoàng Triều, Sơn Hà Tỷ hàng nhái sao? (tính ghi hàng trung kụa nhưng bộ truyện này là của trung kụa nên đành dùng chữ này vậy)
Quả nhiên là Hạ Vũ còn có át chủ bài ẩn dấu!
"Có thể bắt ta đem ta vật này ra, ngươi đã đủ để kiêu ngạo!" sắc mặt âm trầm Hạ Vũ nhìn Mục Trần, tích tắc hai tay của hắn kết ấn, ngọc tỷ màu đen khẽ run lên, đường vân núi sông phía trên ngọc tỷ lúc này biến thành thực tế như có thanh âm vạn dân sôi trào truyền ra giống như là cả một gian sơn xã tắc đang gào thét.
"Sơn Hà Tỷ, Sơn Hà Bình Chướng!"
Hạ Vũ cong ngón búng ra, ngón tay gảy phía trên ngọc tỷ, lập tức có thanh thúy âm thanh truyền ra, sau đó phần đông cường giả chính là nhìn thấy, xã tắc chi đồ phía trên Sơn Hà Tỷ mãnh liệt bắn ra, biến thành một tầng bình chướng vô hình, từ trên trời giáng xuống, bao phủ bên ngoài Đại Nhật Bất Diệt Thân.
Tấm chắn bao phủ Đại Nhật Bất Diệt Thân, Mục Trần lập tức phát giác được, liên hệ của hắn cùng với Đại Nhật Bất Diệt Thân đột nhiên gián đoạn.
Vì vậy, linh lực bang bạch trên người Mục Trần, vào lúc này suy yếu trên phạm vi lớn.
Thần sắc Mục Trần, vào lúc này cũng trở nên quỉ dị, tầng bao bộc vô hình kia quá mức quỷ mị, mặc dù trước đó hắn đã sớm có đề phòng, nhưng này tấm lại xuyên thấu tất cả phòng bị của hắn, đem Đại Nhật Bất Diệt Thân bao trùm lại.
"Dĩ nhiên là chí bảo chuyên dùng để đối phó Chí Tôn pháp thân?" Mục Trần có chút giật mình, loại thánh vật này, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, bởi vậy có thể thấy được loại pháp bảo này rất cường đại, nếu như cùng địch nhân giao thủ, có thể bằng vào vật này phong tỏa Chí Tôn pháp thân, vậy đối phương chắc chắn sẽ thất bại.
Khó trách thanh danh Hạ Hoàng ở trên Thiên La Đại Lục rất mạnh, nguyên lai lại có cường đại thánh vật bực này…Dù sao chỉ là hàng nhái, đã mạnh mẽ như vậy, khó có thể tưởng tượng , chân chính Sơn Hà Tỷ, sẽ có uy năng bực nào.
"Mục Trần, bây giờ ngươi có hối hận, cũng đã muộn!" Hạ Vũ nhìn gương mặt Mục Trần đang càng lúc càng ngưng trọng, lành lạnh cười cười, đến lúc này, Mục Trần dù có chắp cánh cũng khó tránh khỏi.
Ánh mắt Mục Trần chớp động, tuy nói cục diện đột biến, nhưng trong lòng của hắn cũng không quá mức kinh hoảng, Sơn Hà Tỷ chính xác cường đại, nhưng trong tay của hắn có Phong Thần Phiến, nếu như đem ra Phong Thần Phiến, tất nhiên có thể bài trừ Sơn Hà Bình Chướng.
Chỉ là, Mục Trần không muón làm vậy, dù sao Phong Thần Phiến cũng là lá bài hắn ẩn núp, hắn cũng không muốn vận dụng, bởi vì hắn muốn dùng cái đó để đối phó Già Lâu La.
OÀ...ÀNH!
Ý niệm trong lòng Mục Trần chuyển động, cái kia Hạ Vũ cũng không do dự chút nào, chân hắn giẫm một cái, chân to của Đại Thiên Vương pháp thân lập tức phát ra vạn trượng linh quang, linh lực mênh mông không ngừng rót vào trong cơ thể Hạ Vũ, làm cho thân thể của hắn bành trướng, nhìn như một người khổng lồ, hơn nữa bên ngoài thân hình của hắn, từng đường vân linh lực, nổi bật ra, chấn động đáng sợ chấn động.
Cót kẹtzz.
Bàn tay Hạ Vũ chậm rãi nắm chặt lại, phát ra thanh âm chói tai, hắn nhìn Mục Trần, khóe miệng toát ra nụ cười dử tợn, Mục Trần đã mất đi lực lượng Chí Tôn pháp thân, mà hắn có thể mượn lục lượng Đại Thiên Vương pháp thân, lực lượng song phương lúc này đã hoàn toàn không vào một tầng thứ.
Thắng bại đã rõ.
Ầm!
Hạ Vũ nhe răng cười, thân hình to lớn xông đến, trực tiếp là hóa thành một đạo lưu quang hướng về Mục Trần bắn mạnh tới, tàn ảnh không ngừng hiển hiện, loại tốc độ này, mang theo âm bạo chói tai.
"Thiên Vương quyền !"
Hạ Vũ gầm nhẹ, đấm ra một quyền, linh lực mênh mông dâng lên mà ra, vào lúc này hắn tựa như Mặt trời, bạo phát ra linh lực đáng sợ áp bách, linh quang tựa như mặt trời, phảng phất xuất hiện một khuôn mặt uy nghiêm, giống như Thiên Vương .
Uy áp đáng sợ phô thiên cái địa bao phủ đến, khiến cho toàn thân Mục Trần đau đớn, bên ngoài thân thể, chân long chân phượng chi linh du động, phát ra tiếng hống, hiển nhiên cũng đã cảm ứng được nguy hiểm.
Một quyền này, nếu là bị đánh trúng, mặc dù đó có là thân thể của cường hang như Mục Trần cũng sẽ gánh lấy trọng thương trí mạng.
Xa xa rất nhiều cường giả đang tiếc hận cảm thán, lần này Mục Trần chỉ sợ là phải chết ở đây rồi.
trong mắt Mục Trần Thiên Vương chi quyền cấp tốc phóng đại, cái loại cảm giác gần như tử vong, làm cho đồng tử Mục Trần đồng co rụt lại, bất quá ngoài dự đoán của mọi người, hắn cũng không lui lại, vẫn đứng một chỗ không chút sứt mẻ.
"Sợ cháng váng cả ngươi!" thấy thế khóe miệng của Hạ Vũ cũng hiển hiện lên một vòng nụ cười.
Mục Trần vẫn như trước không nghe thấy không để ý, cảm thụ được loại tử vong này hắn không còn thấy hoảng sợ nữa, ánh mắt chậm rãi nhắm lại, giống như không hề có ý chống cự.
"Hắn đã từ bỏ ý định chống trả rồi ah." Rất nhiều cường giả cảm thán nói ra, bởi vị khi thấy Mục Trần mất đi Chí tôn pháp thân bọn họ đều nghĩ Mục Trần đã không còn ý chí chống lại Hạ Vũ.
Nhưng mà đó chỉ là suy nghĩ của mọi người, Mục Trần vẫn đóng chặt hai mắt, đột nhiên lại mở ra, chỉ có điều lúc này, trong con ngươi đen nhánh kia đã xuất hiện đầy tia máu.
Sát khí tại cơ thể Mục Trần tràn ra điên cuồng tụ.
Một quyền từ Hạ Vũ tựa như hủy diệt, Mục Trần lại lần nữa cảm nhận được cái loại khí tức tử vong này.
Thân rơi tử địa, muốn phá cục diện này vậy chỉ còn có cách tìm đường sống trong cõi chết !
Năm ngón tay Mục Trần chậm rãi nắm chặt, sát khí ngập trời như vậy theo thể nội phát ra, thời khắc này, tựa hồ như thiên hà chi thủy bị cái khí thế sát phạt kia nhuộm đỏ.
Mục Trần chậm rãi đấm ra một quyền.
Một quyền dường như chất phác, thời điểm này đấm ra, bên trong Thiên Hà, vô số nước sông ầm tạc nổ ra.
Một cổ khí thế phóng lên trời.
Xá Ngã Ma Khu, Đạp Diệt Kim Cổ!
Xá Thân Ma Quyền!