Đại Chúa Tể

Chương 1241 - Phúc Lợi Của Chiến Hoàng

Trong cơ thể Thủy Tinh Phù Đồ Tháp có chút rung rung, thần sắc của Mục Trần mặc dù không có nhiều kinh ngạc, nhưng sâu trong ánh mắt của hắn có thêm một tia chấn động, hắn không nghĩ tới, thực lực của Viêm Đế lại mạnh mẽ đến bước này, vẻn vẹn chỉ là nhìn thoáng qua là đã có thể nahạn ra Thủy Tinh Phù Đồ Tháp trong cơ thể hắn.

"Chẳng lẽ ở cấp độ Thiên Chí Tôn đều có thể phát giác được sự hiện diện của nó sao?"

Mục Trần nhíu nhíu mày, nếu như vậy đối với với hắn mà nói đó không là tin tức tốt, khi bị phát hiện ra có chút dính liếu đến Phù Đồ Cổ Tộc, sợ rằng sẽ vướn lấy một vài phiền toái không nhỏ.

Bất quá rất nhanh sau đó, Mục Trần liền đem loại phỏng đoán này dẹp đi, bởi vì hắn có thể cảm giác được thậm chí Tây Thiên Chiến Hoàng, đều không thể phát giác được Thủy Tinh Phù Đồ Tháp trong cơ thể hắn.

Nói như vậy không phải tất cả Thiên Chí Tôn, đều có loại năng lực đáng sợ này, trừ phi bọn họ đều đạt đến tầng thứ của Viêm Đế. . .

Nhưng nhân vật như Viêm Đế, trong Đại Thiên thế giới, như là Phượng Mao Lân Giác, không phải muốn gặp là có thể gặp.

Nghĩ đến đây, Mục Trần mới yên lòng, đối với hắn Viêm Đế đã có nhiều chiếu cố, mặc dù đã nhận ra Thủy Tinh Phù Đồ Tháp trong cơ thể hắn, nhưng sẽ không bại lộ.

Trong lòng Mục Trần chuyển động rất nhiều ý niệm, thì Viêm Đế cũng thu hồi ánh mắt, mặc dù không nhìn về hắn nữa nhưng trong mắt vẫn có nhiều kinh ngạc.

"Tòa Phù Đồ Tháp này. . . Hình như là chi vật chỉ mỗi Phù Đồ Cổ Tộc mới có. . ." Viêm Đế có điều suy nghĩ, chợt nhẹ nhàng cười cười, tại trong lòng lẩm bẩm: "Xem ra Mục Trần tiểu hữu, bối cảnh thân thế rất là thú vị đây."

Muốn tu luyện ra loại Phù Đồ Tháp này, phải có được huyết mạch của Phù Đồ Cổ Tộc, nhưng ở bên cạnh Mục Trần, từ đầu đến cuối đều là chưa từng xuất hiện bất cứ người nào của Phù Đồ Cổ Tộc, hơn nữa, dường như hắn vẫn còn cố ý cất giấu tu luyện ra được Phù Đồ Tháp. Loại chuyện này, hiển nhiên tương đối ý vị sâu xa.

Viêm Đế cười cười, sau đó liền đem việc này kiềm chế xuống, nếu như Mục Trần tiểu hữu cố ý che giấu, phải chăng là có dụng ý của hắn, như thế, hắn tự nhiên thì sẽ không thích kẻ khác nói về chuyện của hắn.

"Bất quá tòa Phù Đồ Tháp này tựa hồ là có chút không bình thường lắm. . ." Viêm Đế cũng đã từng quen biết người của Phù Đồ Cổ Tộc, nhưng lại chưa từng trông thấy loại Phù Đồ Tháp tràn đầy Khí Tức Thần Thánh này, hiển nhiên, phẩm chất loại Phù Đồ Tháp này, tương đối bất phàm.

"Lúc này mới chỉ một tháng, liền có tiến bộ bậc này, cũng thực sự là không tệ." Viêm Đế mỉm cười, hơi cảm thấy vui mừng, xem ra ánh mắt của hắn đặt niềm tin lên Mục Trần là không uổng phí.

"Viêm Đế người nhìn Tây Thiên Đại Lục ta, cảm thấy thế nào?" vào lúc Tây Thiên Chiến Hoàng hướng về phía Viêm Đế cười nói.

Viêm Đế nhìn thoáng qua quảng trường bạch ngọc, trên quảng trường, quần hùng tụ tập, đội hình thật là cực kì xa hoa, lúc này hắn nhẹ gật đầu, nói: "Tây Thiên Đại Lục, Tàng Long Ngọa Hổ a."

Tây Thiên Chiến Hoàng cười ha ha, rồi sau đó cảm thán nói: "Cùng so sánh với Vô Tận Hỏa Vực, lại là kém xa không biết bao nhiêu a."

Lời này cũng thực sự là thật tâm, bởi vì tuy rằng hắn ự ngạo, nhưng lại cũng không tự đại, Vô Tận Hỏa Vực trong Đại Thiên thế giới vốn có được danh vọng cùng với thực lực, tuyệt đối không phải Tây Thiên Chiến Điện hắn có thể so sánh.

"Chiến Hoàng quá khiêm nhượng." nói với đây, Viêm Đế chỉ có thể cười an ủi một tiếng.

Tây Thiên Chiến Hoàng cũng không tiếp tục nói, hắn nhìn thoáng qua quảng trường, sau đó ánh mắt lướt nhanh qua Mục Trần cùng thân ảnh của Lạc Ly, tiếp theo bàn tay vung lên.

Bạch!

Bốn luồng sáng lấp lánh lướt đến, trực tiếp là rơi xuống phía trước Tây Thiên Chiến Hoàng, sau đó bốn người quỳ lạy, cung kính nói: "Bái kiến điện chủ!"

Bốn đạo nhân ảnh này vừa xuất hiện, lập tức dẫn tới phần đông ánh mắt trên quảng trường chú ý đến, nếu như nói lúc trước đại đa số người xung quanh đối với ba người Liễu Tinh Thần, Tô Mộ, Sở Môn là kiêng kỵ, nhưng lúc này đây, thật sự không ít ánh mắt đều lướt qua một vẻ sợ hãi.

Vì bốn bóng người kia, chính là Tứ Đại Thánh Tử của Tây Thiên Chiến Điện.

Bọn hắn cũng sẽ ở bên trong chiến trường tranh đoạt Đại Lục Chi Tử lần này, là các ứng cử viên cho vị trí quán quân đứng đầu.

"Kia chính là ba vị thánh tử khác sao?"

Vào lúc này sắc mặt Mục Trần cũng lộ vẻ ngưng trọng nhìn qua ba bóng người đó, trên thân ba người này, hắn lại tiếp tục cảm thấy khí tức nguy hiểm như có như không.

"Đối với ba người này, ngươi phải cẩn thận thật nhiều." Lạc Ly cũng nhẹ giọng nhắc nhở, đôi mắt đẹp có chút ngưng trọng.

Mục Trần nhẹ gật đầu, ba người này có thể trở thành ứng cử viên đoạt giải quán quân, tất nhiên là có bổn sự, một điểm này, từ trong ánh mắt sợ hãi của những người chung quanh là có thể nhìn ra được.

Khi Mục Trầnđang nhìn chằm chằm vào ba vị Thánh Tử thì trong quảng trường, ánh mắt ba người Liễu Tinh Thần, Tô Mộ, Sở Môn, cũng là lộ vẻ kiêng kị, bọn hắn chợt liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là xẹt qua một vẻ không hiểu rồi sau đó bình tĩnh lại.

"Ha ha, Viêm Đế cảm thấy bốn người bọn họ như thế nào?" Tây Thiên Chiến Hoàng liếc mắt nhìn bốn vị thánh tử, híp mắt nói.

Ánh mắt Viêm Đế đảo qua bốn người sau đó nói: " Chiến Hoàng dạy dỗ có phương pháp, bốn người này, đều là bất phàm."

Ánh mắt Tây Thiên Chiến Hoàng như không có chuyện gì xảy ra liếc mắt nhìn Mục Trần trên quảng trường, nói: "Viêm Đế cho rằng, lần này chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn, bọn hắn có thể có cơ hội đoạt giải quán quân không?"

Viêm Đế nghe vậy, không khỏi cười cười, hắn minh bạch dụng tâm của Chiến Hoàng, lúc này lơ đãng nói: "Tỷ lệ tự nhiên là không nhỏ, bất quá sự tình tuyệt đối không thể không có biến, có đôi khi sẽ có một chút biến hóa để cho người xem không đoán trước được."

Ánh mắt Tây Thiên Chiến Hoàng sáng lên, hắn tự nhiên nghe và hiểu, Viêm Đế hiển nhiên là đối với Mục Trần ôm một ít tin tưởng, lúc này hắn hướng về ba vị Thánh Tử cười tủm tỉm nói: "Nếu như Viêm Đế cảm thấy sẽ có việc ngoài ý muốn xuất hiện, vậy các ngươi có thể phải chú ý nhiều hơn rồi, chớ để đến lúc đó lật thuyền trong mương."

"Vâng!"

Ánh mắt ba người Linh Chiến Tử, Linh Kiếm Tử, Linh Long Tử lóe lên một cái, hiển nhiên bọn hắn không tin vào lời của Viêm Đế và rất muốn phản bác nhưng đối mặt với nhân vật bực này, bọn hắn tự nhiên cũng không dám hiển lộ ra chút nào bất mãn, lúc này đều là cung kính đáp.

Tây Thiên Chiến Hoàng gật gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía quảng trường bạch ngọc, thanh âm nhàn nhạt, vang vọng lên: "Đã xong hết rồi, như vậy chuẩn bị mở chiến trường đi."

Tiếng nói hạ xuống, tay áo Tây Thiên Chiến Hoàng đột nhiên vung lên, nhất thời vô số điểm sáng mãnh liệt bắn ra, rơi ở trước mặt mỗi một người trên quảng trường.

Trước mặt Mục Trần cũng có một điểm sáng rơi xuống, sau đó biến thành một quả Kim Qua Thiết Mã Chiến Ấn, phía trên Chiến Ấn, Linh quang bắt đầu khởi động, trong lúc mơ hồ có thêm chấn động đặc biệt phát ra.

"Mỗi một vị Tranh Đoạt Giả, đều có một tấm* Chiến Ấn, đây là vật để xác định người chiến thắng, nếu như Chiến Ấn bị người khác cướp, như vậy tư cách tranh đoạt tự nhiên thất bại, mà ngừoi thất bại, sẽ bị truyền tống ra khỏi chiến trường ngay lập tức."

"Người cuối cùng có số lượng Chiến Ấn nhiều nhất, liền sẽ trở thành quán quân của chiến trường tranh đoạt Đại Lục Chi Tử của Tây Thiên Đại Lục ta."

Tây Thiên Chiến Hoàng có chút hăng hái nhìn qua phần đông cường giả, nói: "Mặt khác vì ủng hộ chiến ý của mọi người, bổn hoàng sẽ dành cho các ngươi một ít phúc lợi, sau khi tiến vào chiến trường, đem Linh Lực quán chú trong Chiến Ấn, là có thể xem xét Chiến Hoàng Bảo Khố, trong đó có rất nhiều Thánh vật, Thần thông, Linh Trận v. V. các ngươi đều có thể tùy ý đổi lấy."

Lời nói từ Tây Thiên Chiến Hoàng vừa nói ra, lập tức dẫn tới vô số ánh mắt tóe ra vẻ nóng bỏng tham lam.

Chiến Hoàng Bảo Khố? không cần nghĩ tất nhiên là trong đó có vô số bảo bối, nếu có thể đổi lấy một vật tới tay, lần tham chiến này cũng không uổng công.

"Mà tưởng muốn đổi lấy bảo bối trong bảo khố, cách duy nhất chính là điểm trên Chiến Ấn. . . Cho nên, nếu là người có ý tưởng trao đổi bảo bối sẽ dốc hết khả năng đến cướp đoạt Chiến Ấn."

"Ngoài ra, để cho các ngươi tiện phong tỏa mục tiêu, chỉ cần có người có số lượng Chiến Ấn vượt qua hai khối, thì phương vị của hắn, sẽ xuất hiện phía trên Chiến Ấn. . ."

Dừng lời nói ở đây, mặt Tây Thiên Chiến Hoàng nổi lên vẻ hài hước, đã có loại khích lệ này, lần tranh đoạt Đại Lục Chi Tử này, tất nhiên sẽ kịch liệt vượt quá tưởng tượng và vô cùng đặc sắc.

Trên quảng trường, phần đông cường giả đã bị Chiến Hoàng lay động khiến cho lòng tham nổi lên, ánh mắt nháng lửa, sau đó đem ánh mắt bất thiện nhìn qua những người khác.

"Tây Thiên Chiến Hoàng này, thật đã làm cho thiên hạ bất loạn." Mục Trần nghe xong những thứ này, thì là bất đắc dĩ thở dài một hơi, Thiên Chí Tôn quả nhiên là cao cao tại thượng, một đạo chỉ lệnh tùy ý, là có thể làm cho được rất nhiềucon thiêu thân dốc sức liều mạng tranh đoạt.

Bất quá. . . Chiến Hoàng Bảo Khố. . . thật là khiến người ta động tâm.

Tây Thiên Chiến Hoàng lại ném ra một miếng mồi lớn như vậy, sau đó không để ý đến không khí sôi trào, bàn tay giơ lên, không gian trên bầu trời kịch liệt vặn vẹo, cuối cùng biến thành ba đạo vòng xoáy không gian thật lớn.

"Địa Chí Tôn Đại Viên Mãn, vào chiến trường đi."

Âm thanh Tây Thiên Chiến Hoàng cứng rắn hạ xuống, lập tức tại quảng trường tám đạo Linh Lực mênh mông bạo phát, rồi sau đó tám đạo quang ảnh phóng lên trời, vọt vào một vòng xoáy không gian.

"Đại viên mãn chiến trường chỉ có tám người tranh đoạt. . ." Mọi người nhìn qua một màn này, đều là không khỏi mắt lộ vẻ hâm mộ, phải biết chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn, con số vượt qua hai trăm người, mà chiến trường Hạ vị Địa Chí Tôn, số lượng càng là gấp bội.

Tất cả mọi người tại đây đều biết rõ, Địa Chí Tôn Đại Viên Mãn đều là có thể đếm được trên đầu ngón tay,bọn họ trấn giữ các lãnh thổ bát ngát bên trong dưới sự bảo hộ của Tây Thiên Chiến Hoàng.

"Thượng vị Địa Chí Tôn. . ."

Sau khi chiến trường Địa Chí Tôn Đại Viên khép lại, nháy mắt sau đó, mấy trăm đạo quang ảnh cũng bạo phát bắn lên, liên tiếp không ngừng biến mất ở trong vòng xoáy không gian.

"Ta đi trước một bước." Mục Trần hướng về phía Lạc Ly mỉm cười.

"Cố gắng lên, cẩn thận một chút." Lạc Ly mỉm cười hướng về Mục Trần khẽ nói.

Lạc Ly nhẹ gật đầu, thân hình khẽ động, chính là hóa thành một đạo lưu quang lướt đi, theo sau cái đại bộ phận còn lại, trực tiếp vọt vào trong vòng xoáy còn lại.

Chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn đóng lại, Lạc Ly cùng những cường giả còn lại cũng lần lượt tiến vào chiến trường giành choHạ vị Địa Chí Tôn, vô số đạo ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú, tiến nhập vào vòng xoáy không gian cuối cùng.

Đợi đến người cuối cùng biến mất tại trong vòng xoáy không gian cuối cùng, trên quảng trường ra, cũng ùn ùn vang lên thanh âm sôi trào, vô số người trông mong ngóng chờ.

Lạc Thiên Thần ở bên trong bể người, ánh mắt hắn nhìn hai thân ảnh biến mất trong vòng xoáy không gian, chợt hít một hơi thật sâu, trên khuôn mặt già nua, hiện lên một vẻ chờ đợi.

Tranh đoạt chiến 'Đại Lục Chi Tử' tại Tây Thiên Đại Lục, cuối cùng vào lúc này, chính thức bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment