Đại Chúa Tể

Chương 1338 - Phù Đồ Chiến Huyết Cương

- Vãn bối nguyện dốc sức tương trợ.

thanh âm của Mục Trần truyền ra khắp tế đàn, đối với đề nghị của phù đồ lão tổ, hắn cũng không do dự chút nào, dù sao mục đích quan trọng nhất của lần đi tới thượng cổ thánh uyên này chính là lấy được "bát bộ phù đồ".

Phù đồ lão tổ nghe vậy cũng vui mừng gật đầu.

Còn về huyền la, mặc tâm, sắc mặt bọn họ đã trở nên chán chường, trong mắt tràn đầy vẻ âm trầm, rõ ràng bọn họ không ngờ rằng, sau khi biết thân phận tội tử của Mục Trần mà phù đồ lão tổ vẫn chọn hắn.

như thế chẳng phải "Bát bộ phù đồ" cuối cùng sẽ rơi vào tay Mục Trần.

vừa nghĩ tới điều này, trong mắt 2 người hiện lên vẻ phẫn hận.

- thật là buồn cười!

Thanh linh thấy vậy, không nhịn được châm chọc, nếu như không phải Mục Trần xuất thủ ngăn cơn sóng dữ, sợ rằng tế đàn đã sớm bị thi thiên u phá huỷ.vừa nãy khi thi thiên u cường thế, 2 tên này cũng không dám ra mặt,mà hiện giờ thấy có lợi lộc thì lại thò đầu ra đòi hưởng, thậm chí tâm tư độc ác, còn muốn bôi nhọ Mục Trần.

Những thủ đoạn hèn hạ này đều làm người khác chán ghét.

Nhưng may mắn là vị phù đồ lão tổ kia cũng là người sáng suốt, cũng không giống những lão già cổ hủ cứng đầu trong phù đồ cổ tộc hiện giờ.

bên cạnh, thanh sương cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng đã ném cái ý định với "bát bộ phù đồ" đi từ lâu rồi, cho nên giờ cũng lười đi cạnh tranh, còn nói về việc nó thuộc về ai, tất nhiên là nàng sẽ nghiêng về Mục Trần. - hy vọng Mục Trần liên thủ cùng lão tổ có thể tiêu diệt tàn hồn thiên ma đế, nếu không...

Trong đôi mắt đẹp của thanh sương hiện lên vẻ lo âu, hiện giờ trong 4 tầng tứ thánh tháp đã có 1 tầng bị công phá, nếu ở đây bọn họ cũng thất bại, vậy thì nhiệm vụ của bọn họ cũng sẽ thất bại một nửa.

Nếu như để cho tàn hồn thiên ma đế trốn khỏi tứ thánh tháp, hậu quả thực sự không thể tưởng tượng được...

trong lúc thanh sương âm thầm lo âu, trên tế đàn, ý chí của phù đồ lão tổ bắn ra, trực tiếp tiến vào trong đầu Mục Trần, sau đó, trong con ngươi của hắn, 2 đạo linh quang vạn trượng bắn ra, chói mắt như sao trời.

Khi ý chí của phù đồ lão tổ rót vào trong cơ thể, nhất thời Mục Trần cảm thấy trong cơ thể có một luồng sức mạnh mênh mông đáng sợ đang cuộn trào, sức mạnh đó thật sự quá cường đại, thậm chí với thân thể mạnh mẽ của hắn hiện giờ cũng bị nứt ra vài vết máu. - sức mạnh thật cường đại...

Mục Trần cảm nhận sức mạnh mênh mông vô tận trong cơ thể, cũng không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh, nếu lấy sức mạnh của hắn đi so sánh với cỗ ý chí này thì thật giống như đom đóm so với trăng rằm.

Điều này khiến hắn không nhịn được mà cỏ chút tâm huyễn thần mê, hiện giờ phù đồ lão tổ cũng chỉ còn là một đạo ý chí lưu lại mà thôi, vậy mà sức mạnh đã kinh khủng như thế, thật không biết nếu như là thời toàn thịnh thì sẽ kinh thiên động địa đến thế nào.

Thánh phẩm thiên chí tôn quả thật danh bất hư truyền.

- Tiếp theo, lão phu sẽ mượn thân thể của ngươi, chiến đấu với huyết cương thiên ma đế

. Ý chí của phù đồ lão tổ vang lên trong lòng Mục Trần, hắn cũng gật đầu một cái, sức mạnh này quá mức mênh mông cường đại, với năng lực của hắn hiện giờ căn bản cũng không có cách nào sử dụng.

Cái này giống như,nếu để cho đứa trẻ con đi cầm một thanh đại đao sắc bén thì nó cũng không thể nào vung chém, phát huy lực sát thương được!

- phù đồ lão quỷ, bản đế sẽ không cho ngươi cơ hội trấn áp bản đế một lần nữa đâu!

cùng lúc đó, huyết cương ma đế ngửa mặt lên trời thét dài, ma khi cuồn cuộn tới, trực tiếp điên cuồng ngưng tụ trước người hắn, vài hơi thở sau liền biến thành một hắc cầu to bằng đầu người.

viên ma cầu này tựa như một cái hố đen, nhìn cũng bắt mắt, nhưng khi nó xuất hiện,toàn bộ không gian xung quanh sụp đổ, dường như không thể chịu đựng nổi

đó là ma khí đã được áp súc đến cực hạn.

Mục Trần nhìn viên ma cầu kia, trong lòng không nhịn được run lên, hắn có dự cảm, dù hắn có dùng phòng ngự mạnh nhất của bất hủ kim thân sợ rằng cũng không ngăn cản nổi sức mạnh ẩn chứa trong viên ma cầu đó. - ầm!

mà cầu ngưng tụ, chớp mắt sau liền bắn ra xa, đi qua đến đâu không gian sụp đổ đến đó, thậm chí ngay cả những mảnh vỡ không gian cực kỳ sắc bén cũng lập tức bị ma khí hấp thu cắn nuốt, kể từ đó càng làm cho uy thế trở nên kinh khủng.

chỉ một chiêu đơn giản như vậy đã cỏ thể huỷ thiên diệt địa.

đối mặt với ma cầu huỷ diệt bắn tới:

- Mục Trần

cũng chập 2 tay lại, giữa lòng bàn tay từ từ hiện ra một toà phù đồ tháp, phù đồ tháp trong suốt như thuỷ tinh, chính là toà thánh phù đồ tháp trong cơ thể Mục Trần.

nhưng mà,, thuỷ tinh phù đồ tháp lúc này ờ một đẳng cấp hoàn toàn khác so với lúc ở trong tay Mục Trần.

Trên phù đồ tháp ngưng tụ ánh sáng chỏi mắt, thời điểm ánh sáng vừa xuất hiện, tựa như một vầng mặt trời thuỷ tinh chói chang, toàn bộ ánh sáng trong thiên địa đều bị áp chế.

thánh phù đồ tháp trong tay Mục Trần rung lên, sau đó trên đỉnh tháp, nhất thời cỏ một luồng ánh sáng thuỷ tinh mờ ảo bắn ra, ánh sáng mờ ảo hàm chứa một sức mạnh cực kỳ huyền diệu.

Ánh sáng mờ ảo trực tiếp va đụng với ma cầu đang ầm ầm lao tới.

Tiếng nổ kinh thiên trong dự đoán cũng không xuất hiện, bởi vì lúc luồng sáng mờ ảo kia chạm tới ma cầu đã lập tức bao phủ ma cầu vào trong, ánh sáng mờ ảo tràn ngập, ma cầu nhanh chóng ảm đạm, cuối cùng vỡ nát ra. - Lực phong ấn thật mạnh mẽ!

Mục Trần thấy cảnh này, nhất thời trong lòng cả kinh, lực phong ấn mà phù đồ lão tổ phát ra thật sự mạnh ngoại hạng.

Hống!

Huyết cương ma đế thấy công kích bị chặn, không khỏi rống to lên, trên thân thể thi thiên u mọc ra vô số lông đen, sau đó hắn hoá thành vô số tàn ảnh vọt lên, đầu ngón tay mọc lên từng chiếc móng sắc nhọn dài chừng một tấc, trên ngón tay loé lên u quang, sự sắc bén trong đó cho dù là thiên chí tôn cũng không dám tuỳ tiện để chạm vào.

Thứ huyết cương ma đế am hiểu nhất chính là đánh cận chiến, cho nên hiện giờ hắn cũng cố gắng áp sát Mục Trần, lấy năng lực cận chiến mạnh mẽ áp chế phù đồ lão tổ.

Nhưng phù đồ lão tổ cũng không cho hắn cơ hội, thân hình nhanh chóng lùi lại, phù đồ tháp phóng to ra, biến lớn chừng vạn trượng, lao về phía huyết cương thiên ma đế.

đinh đang!

huyết cương thiên ma đế né không kịp, chỉ có thể dùng thiết quyền nghênh đón, từng quyền hung hăng đánh vào thánh phù đồ tháp, nháy mắt có tiếng động kinh thiên vang lên, nhưng mỗi lần hắn đẩy lui được thánh phù đồ tháp thì cũng phải chịu lực phản chấn mạnh mẽ, thân hình từ từ lùi về sau.

cứ thế qua mười mấy lượt, huyết cương thiên ma đế rốt cục đã hết kiên nhẫn, ngửa mặt lên trời gầm thét, đột nhiên vặn gãy một cánh tay của mình, sau đó há mồm phun ra hắc viêm hừng hực, đốt cánh tay ở trong đó. - cương ma mâu!

sau khi ngọn lửa thiêu đốt được vài giây, huyết cương thiên ma đế thò tay vào trong lửa, sau đó lấy ra một thanh cốt mâu màu đen, trên cốt mâu tản ra mùi máu tanh nồng nặc đến cực điểm.

ầm cốt mâu màu đen trên tay, huyết cương thiên ma đế một lần nữa hung hăng hướng về Phù đồ tháp, lần này, phù đồ tháp bị bắn ra, trên thân tháp xuất hiện một vết sâu hoắm. - hừ!

phù đồ lão tổ nhìn cảnh này, hừ lạnh một tiếng, chợt hắn điều khiển thân thể Mục Trần, hai tay nhanh chóng kết ấn, nhất thời cả toà tháp rung động kịch liệt ong ong!

tế đàn chấn động, chợt nứt ra một cái khe,từ trong cái khe này có mấy luồng ánh sáng bắn ra, ánh sáng nhanh chóng hội tụ, loé lên một cái liền thấy một cái gương đồng tinh quang xuất hiện trên không trung.

Chiếc gương đồng này cực kỳ cổ xưa, trên đó trải rộng các dấu vết cổ xưa lẫn lộn, mặt gương tĩnh mịch, khiến người ta có cảm giác sâu không lường được.

Chẳng qua chỉ có một điểm duy nhất có chút chưa hoàn hảo chính là, cái gương này vẫn thiếu mất một góc, khiến cho nó nhìn qua không được hoàn mỹ.

ong!

thời điểm khi cái gương đồng này xuất hiện, thánh phù đồ tháp cũng chấn động kịch liệt, sau đó phun ra ánh sáng mờ ảo vô tận, nhưng những luồng sáng này cũng không xông về phía thiên ma đế, mà là hướng về phía gương đồng.

vù!

ánh sáng mờ ảo thần thánh chui vào trong gương đồng, một hơi thở sau, gương đồng chấn động, chợt có một luồng ánh sáng mờ ảo mấy chục vạn trượng quét ra, bên ngoài luồng sáng còn có vô số phù văn cổ xưa lượn quanh, mênh mông chí cực. - phong ma đồ

Cùng với tiếng quát khẽ của phù đồ lão tổ, bên trong ánh sáng mờ ảo chợt có một đồ quyển (bức tranh) to chừng vạn trượng từ từ hiện ra, đồ quyển kéo ra, trực tiếp xuyên thủng hư không, xuất hiện phía trên huyết cương thiên ma đế, bao phủ xung quanh.

vù vù!

đồ quyển bộc phát ra lực hút kinh khủng, từng chút từng chút một kéo thản thể của huyết cương thiên ma đế vào trong.

Mà huyết cương thiên ma đế cũng cực kỳ kiêng kỵ đồ quyển này, vì vậy hắn điên cuồng bộc phát ma khí, chống đỡ lực hút của đồ quyển, mà khi hắn điên cuồng chống đỡ như vậy thi thân thể của hắn cũng dần dần ổn định. - haha, phù đồ lão quỷ, năm đó cái phong ma kính này của ngươi đã bị bản đế đánh nát, hiện giờ cũng không còn hoàn mỹ nữa, đã vậy còn ảo tưởng muốn hút ta vào trong trấn áp?

Huyết cương thiên ma đế thấy vậy, không khỏi ngửa mặt lên trời cười to.

Bởi vì theo thời gian dần trôi, sức mạnh của phong ma đồ cũng dần dần suy yếu đi.

lúc này, ý chí của phù đồ lão tổ cũng khẽ thở dài một tiếng, nói "đáng tiếc"

Nếu phong ma kính còn đầy đủ, hôm nay muốn trấn áp huyết cương thiên ma đế này cũng không khó khăn.

tinh thần của Mục Trần nhìn lên "phong ma kính" trên bầu trời, hắn nhìn chằm chằm vào chỗ còn thiếu, trong lòng khẽ động, sau đó tâm niệm chợt loé lên, liền có một luồng ánh sáng từ trong tay áo thoáng hiện ra, trôi lơ lửng trước mặt.

Ánh sáng thu lại, biến thành một mảnh đồng bóng loáng.

Đây chính là mảnh đồng mà Mục Trần lấy được từ khu tập trung.

- tiền bối, lúc trước ta tình cờ lấy được một vật.

Mục Trần truyền âm.

Âm thanh của hắn còn chưa dứt thì đã mạnh mẽ cảm giác được, lúc này ý chí của phù đồ lão tổ nổi lên dao động kịch liệt, tiếp sau đó, hắn liền nghe thấy âm thanh có chút vui mừng cùng kích động của phù đồ lão tổ vang lên trong lòng. - Đây là mảnh vỡ của phong ma kính?!

Bình Luận (0)
Comment