Cả tòa đại điện lặng như tờ, dù là 3 vị cường giả tử vân tông sắc mặt kinh hoàng hay cường giả mục phủ, tất cả mọi người đều bị khí phách của thân ảnh trẻ tuổi kia chấn nhiếp.
Đám người liễu thiên đạo thì sắc mặt càng là đờ đẫn, hiển nhiên vẫn chưa thể phục hồi tinh thần trước sức mạnh cường đại không thể tưởng tượng nổi của Mục Trần.
bởi vì bọn họ giao thiệp với Mục Trần từ khá lâu rồi, ví dụ như liễu thiên đạo, thời điểm đầu tiên gặp Mục Trần là lúc Mục Trần và con trai của hắn nảy sinh ân oán, lúc đó, trong mắt hắn, Mục Trần thật giống như một con kiến, lật tay là có thể dễ dàng giết chết.
Vậy mà, ai có thể ngờ tới, chỉ ngắn ngủi mấy năm sau, kẻ đã từng là con kiến đó, đã trưởng thành với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, tới hôm nay đã xa xa vượt qua hắn.
Những người khác như vạn thánh lão tổ, u minh cung chủ thì cũng hơi rũ chân mày, ánh mắt nhìn về phía bóng lưng Mục Trần đã bắt đầu có thêm vẻ kính sợ.
Ban đầu khi liên minh bắc giới xây dựng thành Mục Phủ, hơn nữa lại thừa nhận Mục Trần làm phủ chủ, thật ra trong lòng bọn họ đều không muốn, chẳng qua là e sợ cường uy của mạn đà la, bọn họ mới không thể không chấp nhận, nhưng sâu trong nội tâm cũng cỏ chút bất mãn, dù sao Mục Trần năm đó cũng chỉ vừa mới đột phá hạ vị địa chí tôn mà thôi.
nhưng vào thời điểm 3 vị đại viên mãn kia bị Mục Trần đá như bao cát thì sự bất mãn đó cũng tan thành mây khói.
lúc này bọn họ mới thực sự hiểu được, tại sao mạn đà la lại lựa chọn Mục Trần làm phủ chủ, bởi vì tiềm lực của người trẻ tuổi này thật sự quá đáng sợ.
Tuổi tác mới như vậy cũng đâ đạt tới bán bộ đại viên mãn, hơn nữa sức chiến đấu còn vượt qua cường giả đại viên mãn chân chính, lúc này khó có thể tường tượng, sau này khi hắn đột phá đến thiên chí tôn thì còn hung hãn đến mức nào.
Có vị phủ chủ cấp bậc thế này, từ ý nghĩ nào đó mà nói, bọn họ thật sự đã dựa được vào một gốc cổ thụ thật to.
Dù sao, bằng thực lực của bọn họ, cho dù muốn đi gia nhập vào những siêu cấp thế lực có thiên chí tôn, người ta cũng sẽ không coi trọng, bởi vì ở trong những siêu cấp thế lực này, hạ vị địa chí tôn nhiều lắm chỉ có thể coi là trung tầng mà thôi.
Bằng tiềm lực của Mục Trần, Bắc Giới con con này hiển nhiên không cản nổi bước chân của hắn, tương lai nói không chừng thực sự có cơ hội xưng bá bắc vực, thậm chí là xưng bá thiên la đại lục, khiến mục phủ trở thành siêu cấp thế lực hiển hách đại thiên thế giới.
tới khi đó bọn họ mới thấy may mắn tới chừng nào khi trở thành cao tầng của Mục Phủ lúc Mục phủ mới thành lập.
nghĩ đến đây, bọn họ không khỏi đưa mắt nhìn mạn đà la, thần sắc đầy vẻ khâm phục, nghĩ lại đều là nhờ ánh mắt sáng suốt của mạn đà la trước đây, thật là quá mức lợi hại.
Nhận thấy ánh mắt của họ, cái miệng xinh xắn nhỏ nhắn của mạn đà la cũng khẽ mỉm cười, nàng đúng là biết Mục Trần tiềm lực phi phàm, nhưng lại không nghĩ tới, lúc này mới ngắn ngủi hơn một năm thời gian, người này lại đặt chân đến tầng thứ bán bộ đại viên mãn.
con ngươi của mạn đà la có chút phức tạp nhìn Mục Trần một cái, theo
nàng cảm giác, sức chiến đấu của Mục Trần bây giờ sợ rằng đã chân chính vượt qua nàng.
Điều này khiến nàng không khỏi có chút thở dài, dù sao từ trước tới nay đều là nàng che chở cho Mục Trần, vậy mà hiện giờ, tình huống lại bắt đầu nghịch chuyển.
Điều này khiến cho tâm tình của nàng thật sự có chút phức tạp.
Mà đối với sự biến hóa trong lòng của mọi người, Mục Trần cũng không biết gì, hắn chẳng qua chỉ cúi đầu lãnh đạm nhìn 3 người tử thiên bi đang run rẩy.
- Mục chủ, bọn ta chẳng qua chỉ là người đưa tin mà thôi, 2 bên giao chiến cũng không có chém người đưa tin a
Trước ánh mắt lãnh đạm soi mói của Mục Trần, nét mặt già nua của tử thiên bi tái nhợt, run rẩy nói, lúc này linh lực bị phong ấn, hắn cũng chỉ giống như một lão già bình thường, chỉ sợ Mục Trần giận dữ chém giết. - Lúc trước ngươi đâu có nói vậy
. Mục Trần cười khẩy nói, lúc trước, tử thiên bi khí thế không ai ngăn nổi, dám ở trong đại điện Mục Phủ vênh váo xấc xược.
Tử thiên bi âm thầm kêu khổ, hắn làm sao có thể ngờ, mục phủ nho nhỏ lại có nhân vật đáng sợ thế này, lúc trước giao chiến, chỉ trong chốc lát đối phương đã chế phục 3 ngươi bọn họ, sức chiến đấu như vậy đơn giản mà nói là kinh khủng.
Nếu hắn sớm biết như vậy, cho thêm 10 lá gan hắn cũng không dám đến Mục Phủ tác quái mà không kiêng nể ai.
- Lúc trước là lão già ta có mắt không tròng, không biết uy phong của Mục chủ, bị giáo huấn cũng đáng
. Tử thiên bi cười khan một tiếng, dáng vẻ nịnh nọt, khác một trời một vực so với lúc trước.
- Ngươi cũng thật biết gió chiều nào xoay chiều ấy
. Nhìn lão già này không biết xấu hổ, Mục Trần cũng cười lắc đầu một cái.
Những cường giả Mục Phủ khác thấy vậy cũng rất hả giận, nội tâm tràn đầy sảng khoái.
- Trở về nói cho tử vân tông của các ngươi biết, Mục Phủ ta dù không gây chuyện, nhưng cũng không sợ kẻ nào, nếu thật sự nghĩ Mục Phủ ta mềm yếu dễ bắt nạt, vậy Mục phủ ta ngược lại cũng muốn lĩnh giáo thử xem . Mục Trần cười nhạt nói.
Tử thiên bi gật đầu liên tục, không dám phản bác.
- đi đi
Mục Trần cũng lười nói nhảm bọn bọn họ, hắn cũng không định giữ bọn người này lại, bởi vì phong ấn trên người 3 tên này đủ để khiến bọn chúng suy yếu khổ sở trong 1 năm. - dạ dạ, bọn ta cáo lui
Tử thiên bi nghe vậy như thể được đại xá, vội vàng mang người chật vật mà đi, bọn họ cũng không quá để ý đến phong ấn trên người, sau khi trở về chỉ có tông chủ của bọn họ mới dễ dàng phá giải được.
Mục Trần nhìn thân ảnh chật vật của bọn họ, khóe miệng cũng nhếch lên, ba tên này thật sự nghĩ phong ấn của hắn dễ phá giải thế sao, chỉ cần vị tông chủ kia còn chưa đột phá đến thiên chí tôn thì đừng mơ phá giải được phong ấn của hắn.
Đẩy lui người đưa tin của tử vân tông, lúc này Mục Trần mới xoay người, nghi hoặc hỏi:
- Cửu U đâu?
Hắn cũng không cảm ứng được khí tức của Cửu u bên trong mục phủ.
- sau khi ngươi đi tây thiên đại lục không lâu, nàng cũng trở về Cửu u tước tộc, hình như là bị tốc độ tu luyện của ngươi kích thích, cho nên mới định tiến hành tiến hóa, thử xem có thể tiến hóa thành thượng cổ bất tử điểu hay không . Mạn đà la nói.
Mục Trần gật đầu một cái, Cửu u có huyết mạch bất tử điểu cực kỳ đậm đặc, cho nên tỷ lệ tiến hỏa thành công của nàng hẳn là rất cao, mà một khi nàng thật sự tiến hóa thành công, huyết mạch thăng hoa, như vậy sẽ trở thành thượng cổ bất tử điểu chân chính, có thể so với thiên chí tôn.
Đường tu luyện của thần thú thân thể vốn là kỳ lạ, nếu không thể tiến hóa thì có trăm vạn năm đi nữa thực lực cũng không thể tăng, mà một khi tiến hóa thành công thì thực lực cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh, khiến người khác líu lưỡi. - Mục Phủ đúng là khổ cực cho ngươi
. Ánh mắt Mục Trần chuyển sang số lượng cường giả quy mô không nhỏ trong đại điện, hơi cảm thán một cái, một năm qua, vì sự lớn mạnh của MỤc Phủ, mạn đà la đúng là đã bỏ ra không ít công sức.
Bất quá, đối với sự cảm thán của hắn, mạn đà la trực tiếp lườm một cái, người này, phủi tay bỏ đi cũng quá dứt khoát.
- hắc hắc, cho nên, để bù đắp thù lao cho ngươi, ta mang cho ngươi một cái lễ vật
. Mục Trần thấy vậy, vội vàng nói, sau đó tay áo bào vung lên, một đạo hắc quang bắn tới phía mạn đà la.
Cái miệng nhỏ nhắn của mạn đà la thổi nhẹ một cái, hắc quang liền lơ lửng trước mặt nàng, chính là một cái roi dài màu đen đầy gai.
- Đây là?
. Mạn đà la nhìn cây roi màu đen này, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó kinh thanh nói:
- Là chuẩn tuyệt thế thánh vật được luyện chế từ hoa thượng cổ mạn đà la?
Bản thể của nàng cũng là hoa thượng cổ mạn đà la, dĩ nhiên có thể cảm nhận được, thực lực của chủ nhân cái cành lá này khi còn sống chắc chắn cũng đã bước vào thiên chí tôn.
Vật này trong tay nàng quả thật rất thích hợp.
- Nghĩ lại thì tinh thần trấn ma tháp tác dụng cũng không nhiều nữa, vừa hay đổi được cái này
. Mục Trần cười nói, có cây roi này, thực lực của mạn đà la hẳn là sẽ tăng lên rất nhiều.
- Khà khà, xem ra chuyến đi ra ngoài lần này thu hoạch cũng không nhỏ a?
. Mạn đà la chậc chậc, chuẩn tuyệt thế thánh vật đúng là bảo bối chân chính, bất kỳ cường giả đại viên mãn nào cũng sẽ thèm thuồng đỏ mắt.
trong đại điện, những cường giả khác cũng âm thầm nuốt nước miếng, hiển nhiên là bị độ chịu chơi của Mục Trần làm cho rung động.
Một món chuẩn tuyệt thế thành vật nếu đem đấu giá, giá cả tuyệt đối sẽ lên tới mấy ức chí tôn linh dịch.
- coi như ngươi có lương tâm, ta nhận vậy
. Khuôn mặt nhỏ nhắn của mạn đà la hiện lên sự vui vẻ, hiển nhiên là cực kỳ hài lòng với lễ vật này.
Mục Trần cười cười, sau đó hắn xoay người lại, tầm mắt nhìn vào Thiên Thứu Hoàng, Linh Đồng Hoàng, Thụy Hoàng trong đại điện, hiện giờ 3 người này đều là cửu phẩm chí tôn đỉnh phong, khoảng cách đột phá đến địa chí tôn cũng chỉ còn nửa bước.
Hắn hơi trầm ngâm, búng tay ra, 3 đạo linh quang bay về phía 3 người, biến thành 3 viên linh đan mượt mà.
'cảm ơn phủ chủ!1
Ba người ôm quyền cảm kích, sau đó đều cảm thán một tiếng, ban đầu Mục Trần tới đại la thiên vực cũng chỉ là một cái thống lĩnh nho nhỏ, thân phận chênh lệch một trời một vực so với bọn họ, nhưng không ngờ mấy năm sau lại có thể đạt tới mức này.
trong đại điện, không ít cường giả ánh mắt hâm mộ, linh đan có thể giúp đột phá cũng là loại khá hiếm thấy, dù là phòng đấu giá cũng cực ít, không ngờ phủ chủ có thể dễ dàng ban thường.
sau khi thường cho 3 người, Mục Trần lại đưa mắt nhìn đám người liễu thiên đạo, lúc trước khi giao thủ với 3 người tử thiên bi, hắn cũng cảm giác được đám người liễu thiên đạo có ý định ra trợ giúp.
tuy trước kia bọn họ cùng hắn cũng có chút ân oán, nhưng sau khi gia nhập mục phủ, đám người liễu thiên đạo cũng coi như có thể tin được, mặc dù có lẽ vẫn có chút nhỏ mọn, nhưng đại khái thì đáng để tín nhiệm.
vì vậy, một lần nữa hắn vung tay lên, 5 viên linh đan bắn ra, trực tiếp hướng về 5 người liễu thiên đạo.
Những linh đan này đều là do hắn đoạt được ở chỗ linh điệp đan tiên, cũng khá trân quý.
- 5 người các ngươi có công trợ giúp mạn đà la xây dựng Mục Phủ lớn mạnh, cũng đáng được thưởng
. Mục Trần cười nhạt nói:
- Còn đây là độ ách đan, có tỷ lệ giúp các ngươi thăng cấp lên thượng vị địa chí tôn, còn về có thành công hay không, thì còn phải xem bản lĩnh có các ngươi Liễu thiên đạo nghe vậy, nhất thời thản thể run lên, khuôn mặt tràn ra vẻ mừng rỡ như điên, bọn họ đã ở hạ vị địa chí tôn nhiều năm, chậm chạp không thể đột phá, có thể tưởng tượng, độ ách đan này đối với bọn họ là trân quý tới mức nào.
hơn nữa, so với đan dược lúc trước cho đám thiên thứu hoàng thì cái này còn quý hiếm hơn, nếu đặt trong phòng đấu giá thì chắc chắn sẽ là một cuộc tranh đoạt tàn khốc. - bọn ta cảm ơn phủ chủ!
5 người run run nhận lấy linh đan, sau đó trịnh trọng ôm quyền cúi đầu, hành động này của Mục Trần hiển nhiên cũng đã thể hiện thái độ của hắn, đó là chỉ cần sau này bọn họ trung thành thì bất kỳ ân oán nào trước kia cũng sẽ không để ý.
Mục Trần khẽ gật đầu.
Trong đại điện, khi thấy đám người thiên thứu hoàng, liễu thiên đạo được thưởng thì những ánh mắt của những cường giả khác cũng trở nên nóng bỏng, cực kỳ hâm mộ, bất quá bọn họ cũng hiểu, đám người liễu thiên đạo, thiên thứu hoàn đều là những người đầu tiên gây dựng nên mục phủ, lao khổ công cao, được ban thưởng là chuyện phải làm. - Mục phủ ta thưởng phạt phân minh, chỉ cần các ngươi sau này có công, tất nhiên cũng sẽ được thưởng.
Mục Trần nhìn khắp đại điện, chậm rãi nói.
- Dạ
tất cả cường giả mục phủ đồng thanh hô lớn, thanh thế rung trời.
mạn đà la nhìn cảnh này, cũng khẽ mỉm cười, chiêu ban thưởng này của Mục Trần cũng coi là cao minh, thoắt một cái khiến mọi người quên đi thời gian biến mất 1 năm của hắn, khiến hắn chân chính có được sự ủng hộ của mục phủ.
Nghĩ đến về sau, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, không biết sẽ có bao nhiêu cường giả mục phủ sẽ tận tâm tận lực làm việc cho hắn.
Mục Trần gật đầu một cái, sau đó xoay người lại, nhìn mạn đà la:
- Giờ nói lại về tử vân tông này một chút, rốt cục bọn chúng muốn làm gì đây?