Đại Chúa Tể

Chương 1369 - Tân Tấn Bá Chủ

"Đại thiên cung?"

Trên bầu trời, lệnh bài vàng kim tản tan quang huy, 3 người tử vân chân quân nhìn lệnh bài này, sắc mặt cũng chấn động, hiển nhiên bọn họ cũng đã nhận ra lai lịch của lệnh bài này.

Mà họ họ cũng hiểu rất rõ, đại thiên cung tượng trưng cho cái gì.

Đó chính là một trong những siêu cấp thế lực đỉnh phong trẽn đại thiên thế giới, ở thời thượng cổ, đại thiên cung càng là đại diện cho đại thiên thế giới, là lá chắn mạnh mẽ nhất chống lại sự xâm lược của ngoại vực tà tộc.

Mặc dù hiện nay đang là thời hòa bình, tin tức về đại thiên cung cũng cực kỳ ít ỏi, nhưng điều này cũng không có nghĩa là bọn họ đã biến mất, chẳng qua chỉ là lẳng lặng tiềm phục mà thôi, giống như một con cự thú, lặng thầm nằm trong bóng tối.

Không có một ai lại nghi ngờ về nội tình của đại thiên cung cả, cho dù là một trong ngũ đại cổ tộc cổ xưa nhất trên đại thiên thế giới, khi đối mặt với đại thiên cung thì vẫn phải duy trì một ít kiêng kỵ.

Sau lưng 3 người tử vân chân quân đúng là có siêu cấp thế lực, thế nhưng nếu so với đại thiên cung thì cũng chả coi là cái gì, chả trách Mục trần lại không coi siêu cấp thế lực sau lưng bọn họ vào đâu cả, có đại thiên cung chống lưng, đúng là không ai dám động vào hắn.

Chẳng qua lả đại thiên cung xưa nay vốn khiêm tốn, rất ít khi nhúng tay vào chuyện tranh đấu giữa các thế lực, vậy tại sao Mục trần này lại có lệnh bài của đại thiên cung.

hơn nữa trọng yếu nhất là, trên tru ma lệnh đó còn có 3 chữ tru ma vương.

Nghe nói trong đại thiên cung hiện nay chỉ có một vị tru ma vương, mà lệnh bài cũng là bất ly thân, vậy Mục trần lấy đâu ra cái lệnh bài này?

3 người tử vân chân quân liếc mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương.

"Chúng ta cũng chưa từng nghe nói đại thiên cung lại có vị tru ma vương thứ 2". Ánh mắt tử vân chân quân lóe lên, trầm giọng nói.

Mục trần lơ đãng nói : "Vậy chẳng phải bây giờ đã biết rồi sao?"

Vừa nói, hắn vừa châm chọc nhìn 3 người :"Các ngươi hoài nghi việc này là giả sao? Cứ việc báo cho siêu cấp thế lực sau lưng các ngươi là được rồi"

Nhìn thấy dáng vẻ không chút kiêng kỵ của Mục trần, ba người tử vân chân quân lại giật mình trong lòng, lòng nặng trĩu xuống, Mục trần hẳn là biết được hậu quả nếu giả mạo tru ma vương của đại thiên cung, nếu bị đại thiên cung điều tra ra, vậy tuyệt đối sẽ chạy không thoát.

Vậy mà hắn vẫn cứ móc ra tru ma lệnh, vậy nói cách khác, hắn cũng không lo sợ đại thiên cung điều tra.

Chẳng lẽ, tên này lại thật sự là tru ma vương thứ 2 của đại thiên cung? nếu thật sự như vậy, có lẽ lần này bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng nuốt hết nhục nhã vào trong bụng, bởi vì bằng thực lực của siêu cấp thế lực sau lưng bọn họ, tuyệt đối sẽ không dám đi khiêu khích uy nghiêm của đại thiên cung.

Nghĩ đến đây, sắc mặt 3 người tử vân chân quân chợt giống như ăn phải con ruồi.

Mục trần thấy 3 người im hơi lặng tiếng thì cũng khẽ mỉm cười, hắn mang danh tiếng của đại thiên cung ra dĩ nhiên là để chấn nhiếp siêu cấp thế lực sau lưng 3 người tử vân chân quân một cái, nói cách khác, cũng là cáo mượn oai hùm, chỉ là việc mượn oai này của hắn cũng là quang minh chính đại, bởi vì dựa theo thỏa thuận trước đây của hắn và đại thiên cung, mặc dù hắn cũng không có quyền lợi chân chính của tru ma vương, nhưng lạl vẫn cỏ thân phận cùng địa vị của tru ma vương thật sự.

Đám thiên chí tôn kia mà định làm gì hắn thì còn phải nhìn mặt mũi đại thiên cung một cái đã.

Lúc 4 người Mục trần đối thoại, vô số thế lực trong bắc vực nguyên cũng phục hồi tinh thần lại, trong lúc khiếp sợ, bọn họ cũng đã dần dần hiểu được hàm nghĩa của lệnh bài vàng kim trong tay Mục trần.

Vì vậy, các thế lực khắp nơi đều nhìn về phía cường giả Mục phủ, ánh mắt trở nên nóng rực cùng ghen tỵ.

Đây chính là đại thiên cung a, là một trong những siêu cấp thế lực đỉnh phong trên đại thiên thế giới đó!

không ai ngờ rằng, sau lưng Mục phủ lại có một con quái vật khổng lồ sừng sững như vậy, nếu sớm biết trước thì cho bọn tử vân chân quân thêm một vạn cái lá gan cũng không dám đi trêu chọc Mục phủ.

Mà có một vị phủ chủ có hậu trường mạnh mẽ như vậy, hơn nữa lại còn thiên phú trác tuyệt, sâu không lường được,có thể tưởng tượng, tương lal phía trước của Mục phủ sẽ huy hoàng cỡ nào.

Đối với những ánh mắt nóng rực này, cường giả Mục phủ cũng có chút ngẩn ngơ, vì sự biến chuyển này cũng nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

"Phủ chủ làm sao lại có được lệnh bài Tru ma vương của đại thiên cung?". Đám người liễu thiên đạo không kìm được hỏi, trong lời nói có chút kích động cùng thấp thỏm.

Bọn họ đều biết rõ hậu quả của việc giả mạo tru ma vương, chỉ sợ đây là do Mục trần nhất thời bồng bột gây ra, nếu như thế, sợ rằng sẽ khiến cho Mục phủ phải gánh chịu tai họa khổng lồ.

Mạn đà la nghe vậy, cũng lắc đầu một cái, ánh mắt của nàng cũng tràn đầy sự kinh ngạc, hiển nhiên là chưa từng biết điều này.

Mà trong lúc mọi người của Mục phủ thấp thỏm, ngược lại Linh Khê ờ bên cạnh khẽ mỉm cười, nói "Đây chính là sự thật, Mục trần bây giờ đã là vị tru ma vương thứ 2 của đại thiên cung" Hít!

Nghe thấy linh khê chính miệng xác nhận, đám người liễu thiên đạo nhất thời hít sâu một cái, mọi lo âu biến mất hết, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ kích động.

Bởi vì bọn họ hiểu rõ, Mục trần có hậu trường thế này, con đường quật khởi của Mục phủ bọn họ sẽ như diều gặp gió.

Đừng nói là bắc vực, cho dù là dõi mắt khắp thiên la đại lục, sợ rằng cũng không có bao nhiêu người dám nhăm nhe Mục phủ bọn họ!

Toàn bộ bắc vực nguyên đều trở nên xôn xao, mà dưới vô số ánh mắt nòng bỏng, trên bầu trời, mục trần nhìn chằm chằm 3 người tử vân chân quân, sau đó chỉ lên bản đồ linh lực trên bầu trời, nói: "Bây giờ các ngươi còn có ý kiến gì khác về sự phân chia của ta không?" Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp :"Dĩ nhiên là nếu siêu cấp thế lực sau lưng các ngươi có ý kiến, vậy cũng có thể nói ra."

Da mặt 3 người tử vân chân quân co quắp một cái, trầm mặc xuống, lần này Mục phủ trực tiếp chiếm một nửa bắc vực, không thể nghi ngờ chính là đả kích thương gân động cốt với tam tông bọn họ, nhưng dù là thế đi nữa, bọn họ còn có thể làm sao?

Ba người liên thủ cũng bị mục trần đánh bại, siêu cấp thế lực sau lưng họ dù có mạnh hơn đi chăng nữa, lại có thể mạnh hơn cả đại thiên cung sao?

Người ta thế lớn, bọn họ dù có không cam lòng thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể cắn răng mà chịu.

Trên bắc vực nguyên, đông đảo thế lực thấy 3 người trầm mặc xuống thì đều giật mình trong lòng, bọn họ biết, từ nay về sau, cục diện bắc vực sẽ hoàn toàn thay đổi.

Tam bá chủ vốn trước kia không ai dám khiêu khích thì giờ đã xuống sân, mà Mục phủ mới quật khởi này sẽ trở thành chúa tể bắc vực.

Mục trần thấy 3 người tử vân chân quân im thít không nói gì, thì lúc này mới hài lòng gật đầu một cái, cười nói :"Đã như vậy, bắt đầu từ hôm nay, những lãnh thổ này sẽ thuộc về mục phủ chúng ta" Vừa nói, ánh mắt của hắn liền quét về phía vô số thế lực trên bắc vực nguyên, mà khi ánh mắt hắn quét qua, tất cả các thế lực cường giả đều cúi đầu, không dám đối mắt với vị tân tấn bá chủ này. "Mà bây giờ, những thế lực ở bẽn trong vùng lãnh thổ này cũng cấm không được di dời, chờ Mục phủ ta thu đất xong thì sau này các ngươi cũng sẽ lả thế lực dưới trướng Mục phủ." Thanh âm của Mục trần truyền ra khắp bắc vực nguyên, lại một lần nữa khiến cho mọi người xôn xao.

Sắc mwatj 3 người tử vân chân quân lại một lần nữa khó coi, Mục trần không chỉ muốn đất, hơn nữa hắn còn muốn chiếm đoạt cả những thế lực vốn dưới trướng của bọn họ.

Mả nếu so với sắc mặt của 3 người tử vân chân quân, những thế lực bị tuyên bố dưới trướng Mục phủ thì lại tỏ ra không mấy phản đối, ngược lại, dường như có chút vui mừng.

Dù sao, bất kể là dưới trướng ai đi chăng nữa, bọn họ vẫn phải nộp cung phụng, mà nếu so sánh với 3 thế lực bá chủ cũ,không thể nghi ngờ gì là tân tấn Mục phủ hiện giờ càng có tiềm lực hơn, nếu hiện giờ gia nhập, nói không chừng tiền đồ tương lal còn sáng sủa hơn cả bây giờ.

Dù sao, dựa vào đại thụ thì hưởng bóng mát, Mục phủ có đại thiên cung làm hậu trường, tiềm lực tuyệt đối là mạnh hơn so với tử vân tông, lôi âm sơn, kim điêu phủ.

Mà những thế lực không được dưới trướng Mục phủ thì lại trầm mặc, ánh mắt nhìn những tên kia đều che dấu vẻ hâm mộ.

Chim khôn biết chọn cành mà đậu, bọn họ cũng hy vọng là có chỗ dựa mạnh mẽ hơn.

Mục trần cũng không để ý tới sắc mặt 3 người tử vân chân quân, hắn đưa tầm mắt nhìn vòng quanh, cười nhạt nói :"Chuyện hôm nay, cứ kết thúc như vậy đi?"

Hắn cũng không phải là không muốn để Mục phủ trực tiếp thống nhất bắc vực, trở thành bá chủ chân chính, mà là, lần này hắn cũng cảm thấy đây không phải thời điểm tốt nhất, đoạt được một nửa bắc vực, đã đủ để Mục phủ tiêu hóa một khoảng thời gian.

Hơn nữa, nếu thật sự ăn quá tham, khiến cho siêu cấp thế lực sau lưng đám tử vân chân quân không nhịn được xuất thủ, thì dù có bảng hiệu đại thiên cung đi nữa, cũng vẫn sẽ tạo ra nguy hiểm cho mục phủ.

Lửa giận của thiên chí tôn cũng không dễ chịu đựng như vậy.

Cho nên, Mục Trần tạm thời trì hoãn kế hoạch xưng bá bắc vực lại, đợi sau này thật sự đột phá lên thiên chí tôn, không còn kiêng kỵ những siêu cấp thế lực kia nữa, thì bắc vực cũng không cần hắn phải tranh đoạt, tất cả sẽ tự nhiên rơi vào tay Mục phủ.

Ba người tử vân chân quân nhìn Mục Trần khí phách lẫm liệt thì trong bụng đầy phẫn nộ, nhưng lại không có chỗ để xả ra, chỉ có thể miễn cưỡng tươi cười, nói: - Nếu mục phủ chủ đã chiến thắng, vậy kính xin có thể trừ bỏ mấy thứ trên người chúng ta một cái

Trên lồng ngực của bọn hắn, chất lỏng màu đen đã ngấm vào máu thịt, tính ăn mòn đáng sợ khiến cho linh lực trong cơ thể bọn họ trở nên rối loạn, dù trong lòng muốn trừ bỏ, nhưng lại phát hiện ra là cực kỳ khó.

Mục Trần nhìn bọn họ một cái, cười nói:

- Không cần lo lắng, ma độc dịch này cũng sẽ không lấy mạng của các ngươi, bằng thực lực của các ngươi, nửa năm là có thể hoàn toàn thanh trừ

Hiển nhiên, hắn cũng không định giúp bọn họ giải trừ sự khổ sở của ma độc này, dù sao, Mục Trần nhìn 3 tên này cũng ngứa mắt, nếu không phải vì kiêng kỵ siêu cấp thế lực sau lưng họ, nói không chừng, hôm nay hắn sẽ thật sự hạ sát thủ.

Cho nên, dù hôm nay không tiêu diệt bọn chúng, nhưng Mục Trần cũng sẽ không để bọn chúng thấy dễ chịu.

ba người tử vân chân quản thấy nhìn thấy vẻ châm chọc trong mắt Mục Trần, thì trong lòng cũng cực kỳ tức giận, nhưng lại không dám bộc phát ra, chỉ có thể hừ một tiếng, cũng không dừng lại mà lập tức xoay người đi ra bên ngoài bắc vực nguyên. - Đi!

Thanh âm trầm thấp của bọn họ vang vọng trên bắc vực nguyên, chỉ là những thân ảnh đang nhanh chỏng rút lui kia đều có chút ảo não.

Những thế lực vẫn thuộc dưới trướng tam tông thấy vậy thì cũng chỉ có thể ủ rũ cúi đầu theo sau, khí thế cũng không còn cường thịnh như lúc trước.

Mục Trần đứng trên không trung, cúi đầu nhìn bắc vực nguyên, hiện giờ, nơi này trừ người của Mục phủ ra thì còn có nhiều thế lực khác, những thế lực này đều nằm trong địa bàn mà Mục Trần phân chia lúc trước, cho nên sau này, bọn họ cũng sẽ trở thành thế lực chi nhánh của Mục phủ.

Mà bây giờ, những thế lực này cũng có chút bất an thấp thỏm, lúc trước, trong số bọn họ cũng từng có người chặn đường cường giả Mục phủ, cho nên lúc này chỉ sợ bị Mục Trần tính sổ.

Ánh mắt Mục Trần đảo qua, dường như biết sự bât an của bọn họ, thanh âm của hắn nhàn nhạt vang lên trên bầu trời:

- Chuyện quá khứ, ta sẽ bỏ qua, sau này nếu các ngươi có công lao thì cũng có thể được ban thưởng giống người Mục phủ, dĩ nhiên, nếu trong lòng có tâm tư khác, thì hình phạt của Mục phủ cũng sẽ không nhân từ nương tay.

Nghe Mục Trần nói thế, đông đảo thế lực nhất thời mừng rỡ, một khắc sau, tiếng cung kính đinh tai nhức óc vang lên, vang dội khắp bắc vực nguyên

- Chúng ta cẩn tuân mệnh lệnh của phủ chủ!

Đám người liễu thiên đạo thấy khung cảnh hoành tráng như thế thì cũng thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, bọn họ biết, có lẽ sau ngày hôm nay, danh tiếng của Mục phủ bọn họ cũng sẽ triệt để truyền khắp thiên la đại lục.

Mà tên của Mục Trần, hiển nhiên cũng sẽ đứng ở tầng thứ cao nhất trên thiên la đại lục.

Mạn đà la khẽ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, ngưng mắt nhìn thân ảnh trẻ tuổi cao ráo trên bầu trời, trên khuôn mặt tinh xảo hiện lên một nụ cười:

- Tên này, vậy mà thực sự làm được..

Bình Luận (0)
Comment