Trong hư không bao la mờ mịt, chợt có không gian phong bạo cuồn cuộn lên, từng ngôi sao thỉnh thoảng lướt xẹt qua, mang theo âm thanh ầm ầm, vang vọng trên thiên địa.
Vù!
Trong thiên địa mờ mịt, chợt có một đạo lưu quang xẹt qua, bên trong lưu quang, một thân ảnh phong trần mệt mỏi, ánh mắt không ngừng dò xét xung quanh, tựa như đang tìm kiếm thứ gì.
"Toà vị diện của bạch long chí tôn đại khái là ờ hướng này". Thân ảnh trẻ tuổi lẩm bẩm, thỉnh thoảng hắn lại cúi đầu nhìn lòng bàn tay, ờ nơi đó có một đạo đồ văn bạch long đang tản ra ánh sáng lấp lánh.
Đạo thân ảnh này chính là Mục trần.
Kể từ khi rời khỏi bắc vực, hắn một thân một mình lên đường suốt 3 tháng, ba tháng này hắn không hề ngừng nghỉ, đi theo chỉ dẫn của long văn, không ngừng tiến về phía tây nam đại thiên thế giới.
Trên đường, hắn đã đi qua không biết bao nhiêu đại lục lớn nhỏ, mà với tốc độ điên cuồng như thế, hắn vẫn phải tốn 3 tháng mới coi như tiến vào khu vực tây nam đại thiên thế giới.
Mà dựa theo chỉ dẫn của long văn, tiết điểm không gian của toà vị diện của bạch long chí tôn hẳn là ở khu vực này.
Bất quá, muốn tìm ra nó vẫn cần cực nhọc tìm kiếm, bởi vì, dù đại thiên thế giới tiếp nối với vô số hạ vị diện, nhưng muốn từ đại thiên thế giới tiến vào hạ vị diện thì nhất định phải tìm đến không gian tiếp điểm.
Mà nếu không gian tiếp điểm này trước kia chưa được đả thông, thì dù có ở ngay trước mắt cũng khó có thể phát hiện, cho nên, muốn tìm được không gian tiếp điểm ở nơi mờ mịt thế này cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng mà, sau khi trải qua 3 tháng đi đường, tâm cảnh của Mục trần cũng trở nên bình thản lại, nếu đã quyết định bước vào thiên chí tôn chi lộ, vậy thì chỉ cần dốc toàn lực là được.
Vì vậy, ánh mắt của hắn nhìn vòng quanh, sau đó 2 mắt khép hờ, linh lực bàng bạc từ trong cơ thể tuôn ra, cuồn cuộn như sóng lớn, lan tràn ra hư không.
Mà theo linh lực khuyếch tán, cảm giác của Mục trần cũng bắt đầu dò xét từng tấc từng tấc một trong hư không.
hắn biết, quá trình này phải tốn rất nhiều thời gian, nhưng hắn vẫn như trước, không nóng nảy không gấp gáp, tựa như lão tăng khổ hạnh chầm chậm từng chút từng chút một, dò tìm suốt mảnh thiên địa bao la này.
Cứ như vậy, thời gian Mục trần dò xét lặng lẽ trôi qua.
Đã một tháng trôi qua lúc nào không hay.
Mục trần cũng không biết đã dò xét trong phạm vi bao xa, hắn chỉ biết là, mỗi một lần dò xét đều sẽ tiêu hao linh lực đến cạn kiệt, tới khi đó, hắn lại khoanh chân tu luyện, đợi khi linh lực khôi phục thì tiếp tục.
Vòng tuần hoàn đó cứ lặp đi lắp lại, một lần lạl tiếp một lần.
Thời gian một tháng dò tìm không có kết quả gì, nhưng Mục trần vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục mở rộng phạm vi tìm kiếm.
Cứ như thế, lại một tháng thời gian.
Trong một vùng hư không, mục trần giương đôi mắt, trên khuôn mặt tuấn dật tràn đầy vẻ mệt mỏi, cường độ dò tìm mạnh mẽ như thế, cho dù hắn là cường giả đại viên mãn cũng có chút không chịu nổi.
hắn ngẩng đầu, lúc này linh lực đã lan ra gần trăm dặm, nhưng vẫn không cảm ứng được bất kì dị động nào, hiển nhiên, lần dò xét này vẫn không có kết quả gì.
"Linh lực lại tiêu hao gần như cạn kiệt rồi". Mục trần nhíu mày một cái, trong mắt thoáng hiện vẻ thất vọng, sau 2 tháng dò tìm, hắn đã trải qua quá nhiều lần thất vọng, nếu không phải ý chí của hắn đủ kiên định thì chỉ sợ đã sớm bỏ cuộc.
"Chẳng lẽ chỉ dẫn này có lỗi gì, hay hạ vị diện kia đã trực tiếp bị huỷ diệt hay sao?" Mục trần cúi đầu nhìn long văn trên lòng bàn tay, đôi môi mím chặt, nếu như vậy,hiển nhiên nỗ lực nửa năm nay của hắn đều sẽ hoá thành công cốc.
"Dù thế nào đi nữa cũng không thể bỏ cuộc giữa chừng!"
Rất nhanh sau, Mục trần cắn răng một cái, tâm tư tiếp tục kiên định, sau đó, tâm niệm vừa động, muốn thu linh lực hư nhược lại, chuẩn bị nghỉ ngơi hồi phục, tiếp tục dò tìm.
"hả?"
Nhưng mà, trong lúc linh lực của hắn như thuỷ triều rút đi, thì thần sắc của hắn chợt ngưng lại, bởi vì trong thoáng chốc, hắn đã mơ hồ cảm giác được, ờ phía tây, không gian dường như có chút khác thường.
Điểm khác thường này cực kỳ nhỏ, nếu không phải Mục trần cực kỳ nhạy cảm, sợ rằng cũng sẽ không để ý.
Vì vậy, thân hình hắn vừa động, trực tiếp biến mất tại chỗ, vài hơi thở sau, hắn đã xuất hiện cách chỗ cũ trăm dặm, đứng ờ phương hướng phát ra dị động.
hắn ngưng mắt nhìn hư không phía trước, sau đó linh lực tràn ra từng tấc từng tấc một, dò xét không gian.
Linh lực cẩn thận lan ra, lúc lâu sau, con ngươi mục trần chợt co rút lại, hai tay đột nhiên kết ấn, chỉ thấy linh lực vốn lan đầy trời liền tập trung lại một điểm với tốc độ kinh người.
ong ong!
Linh lực biến thành một vòng sáng, ánh mắt mục trần gắt gao nhìn nơi sâu nhất trong vòng sáng, chỉ thấy nơi đó, linh quang dũng động, có một điếm sáng màu đen giống như hạt bụi, lúc ẩn lúc hiện.
Một luồng dao động không gian khác thường truyền ra từ điểm sáng này.
Mục trần nhìn điểm sáng màu đen, khuôn mặt cũng không giấu được vẻ mừng rỡ như điên, bởi vì điểm đen này đúng là không gian tiếp điểm mà 2 tháng này hắn khổ cực tìm kiếm.
Đả thông tiếp điểm không gian này là hắn có thể tiến vào mảnh vị diện kia của bạch long chí tôn.
"Cuối cùng cũng tìm được"
Mục trần thở phào một cái, nhưng mà, hắn cũng không đả thông tiếp điểm ngay lập tức, mà là trực tiếp ngồi xếp bằng tại chỗ, tay áo vung lên, một lượng lớn chí tôn linh dịch tràn ra, khôi phục linh lực trong cơ thể.
Mặc dù nơi kia chỉ là một hạ vị diện, nhưng lại bị ngoại vực tà tộc chiếm đóng, cho nên nếu hắn muốn đi vào trong đó thì nhất định phải khiến bản thân đạt trạng thái sung mãn nhất.
Mà trong lúc khôi phục linh lực, ánh mắt mục trần vẫn không ngừng đề phòng, quét sang 4 phía, phòng ngừa có người cũng phát hiện ra không gian tiếp điểm này mà xông tới.
Đối với người thuộc đại thiên thế giới, những hạ vị diện này cũng coi là mảnh đất kỳ lạ, nhiều khi có được cơ duyên cực lớn, hơn nữa, hạ vị diện vốn trời sinh đã yếu hơn đại thiên thế giới, cho nên nếu có thể tiến vào hạ vị diện, vậy cũng có thể hưởng thụ cảm giác vô địch, đủ loại tài nguyên đều cỏ thể một tay gom hết.
Nhưng cũng may là, người đại thiên thế giới muốn tiến vào hạ vị diện, cho dù có tìm được không gian tiếp điểm cũng rất khó tiến vào, bởi nguyên do quy tắc không gian, cho nên muốn tiến vào hạ vị diện, nhất định phải cỏ một vật dẫn thuộc bản thổ của hạ vị diện đó.
Giống như bạch long linh châu trong tay Mục trần, trong đó có ấn ký của bạch long chí tôn, cái này cũng có thể làm một cái chìa khoá, khiến hắn tránh được quy tắc không gian, tiến vào toà vị diện kia.
Dĩ nhiên, mọi chuyện không có tuyệt đối, luôn có một số phương pháp để người ta len lén tiến vào hạ vị diện, cho nên Mục trần cũng không muốn người khác phát hiện được không gian tiếp điểm mà hắn gian khổ tìm được này, nếu không, đến lúc đó sợ rằng sẽ phải phiền phức.
Mà trong lúc mục trần cảnh giác đề phòng, ước chừng một canh giờ đã trôi qua, linh lực tiêu hao cũng dần dần khôi phục như cũ, khiến cho trong mắt hắn bắt đầu hiện lên linh quang.
Cảm thụ linh lực trong cơ thể đã khôi phục toàn bộ, lúc này Mục trần mới thở phào một hơi, sau đó đứng dậy, ngưng mắt nhìn không gian tiếp điểm màu đen.
Lần này, hắn không do dự nữa, điểm ra một cái, linh lực mênh mông gào thét, trực tiếp mạnh mẽ đánh lên không gian tiếp điểm.
ong ong!
Mà không gian tiếp điểm liền giống như hố đen, điên cuồng thôn phệ linh lực, dưới sự cắn nuốt này, chỉ thấy tiếp điểm màu đen kia bắt đầu từ từ mở rộng.
Cứ như thế ước chừng mấy phút sau, chấm đen nho nhỏ kia đã biến thành một cái hố đen chừng 1 trượng, bên trong phát ra dao động không gian cuồng bạo.
Mục trần nhìn hố đen trước mắt, đưa nắm đấm đánh ra một quyền, nhưng chợt bị bắn ngược lại, lực phản chấn khiến nắm đấm của hắn mơ hồ đau nhói.
"quả nhiên người đại thiên thế giới rất khó xông vào hạ vị diện"
Mục trần cảm thán một tiếng, chợt bàn tay nắm chặt, bạch long linh châu thoáng hiện ra, hắn thúc giục linh lực, bạch long linh châu liền phát ra một luồng bạch quang nhàn nhạt, bao phủ thân thể mục trần vào trong.
Mục trần thấy vậy liền hít một hơi thật sâu, thần sắc cũng trở nên nghiêm nghị, hắn trầm mặc một lúc, sau đó đột nhiên cắn răng một cái, không do dự thêm nữa, bước ra một bước, tiến vào trong hố đen không gian.
"Hy vọng ở nơi này, ta có thể tìm được thiên chí tôn chi lộ của ta"
Bạch quang xuyên qua hố đen, lẩn này, hắn không gặp cản trở nào nữa, thân thể dễ dàng tiến vào trong hố đen, biến mất không thấy đâu nữa.
Mà khi thân thể mục trần biến mất trong hố đen kia, hố đen cũng khẽ chấn động, sau đó thu nhỏ lại, rốt cục lại biến thành một chẩm nhỏ một lần nữa, lẫn trong hư không mênh mông.
Mảnh không gian này, một lần nữa yên tĩnh trở lại.