Đại Chúa Tể

Chương 1389 - Mục Chủ Chiến Huyết Hoàng

Thiên địa bao phủ trong mưa máu, vô số người đều run rẩy không cất nên lời, sức mạnh mà huyết ma hoàng phô diễn lúc trước hiền nhiên quá mức cường đại, chỉ bằng một giọt máu tươi đã đánh bay Mục trần bách chiến bách thắng!

Đối mặt với sức mạnh cấp bậc thế này, những cường giả bản địa ở đây hầu như không sinh ra nỗi nửa ý chống cự, nếu hôm nay Mục trần chiến bại, có lẽ bọn họ tự kết liễu lại là sự giải thoát.

Mà trong lúc vô số người dân bị huyết ma hoàng chấn nhiếp, bên trong huyết ma sơn vốn đang hỗn loạn thì lúc này, bởi việc huyết ma hoàng xuất hiện mà vang lên tiếng hoan hô ngập trời.

Mặc dù hôm nay tất cả huyết ma vương đều bị giết, nhưng chỉ cần có huyết ma hoàng tồn tại, huyết tà tộc bọn chúng không chỉ không suy bại mà ngược lại càng thêm thịnh vượng.

Mục trần cũng không để ý tới những thanh âm kia, ánh mắt hắn gắt gao tập trung vào huyết ma hoàng đang lơ lửng giữa bầu trời mưa máu, trong mắt có lãnh quang ngưng tụ.

oanh!

Hắn chợt dậm chân một cái, thân hình phóng lên cao, ức vạn đạo linh quang nở rộ, giống như một vầng mặt trời chói chang, mà phía sau lưng, hắc bạch Mục trần cũng theo sát, ba đạo lưu quang lao thẳng về phía huyết ma hoàng.

hống!

Thản thể Mục trần rung lên, chân long chi linh hiện ra, gầm thét một tiếng liền trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể Mục trần, nhất thời trên thân thể hắn cỏ long lân hiện lên, giống như một tầng lân giáp bao phủ lấy cơ thể.

Phía sau lưng có cánh phượng mọc ra, vỗ phần phật, cuồng phong gào thét, đập cánh một cái liền trực tiếp xuyên thủng không gian.

Trước trận đại chiến kinh thiên này, Mục trần trực tiếp điều động cả chân long chân phượng chi linh, dung hợp với thân thể, để có thể phát huy sức chiến đấu đến cực hạn

soạt!

Mục trần xuất hiện trước mặt huyết ma hoàng, một quyền đánh ra, bên trên quyền linh quang điên cuồng ngưng tụ, hóa thành một tầng tinh thể linh lực thực chất, một quyền này mang theo sức mạnh hủy diệt.

Một quyền này, dù là đại huyết ma vương lúc trước cũng không dám dễ dàng cứng rắn va chạm.

vậy mà, huyết ma hoàng chỉ lãnh đạm liếc một cái, đưa bàn tay thon dài trắng nõn ra, nhẹ nhàng phất một cái, vỗ lên trên quả đấm của Mục trần.

Bang!

quyền chưởng đụng nhau, chợt có tiếng kim loại va đập vang lên, chợt thân thể Mục trần giống như bị trọng thương, bị đánh bay xuống, giống như một viên thiên thạch, nặng nề bắn xuống cả vùng đất.

Mà trong lúc bản tôn mục trần thu hút sự chú ý của huyết ma hoàng, hắc bạch mục trần đồng thời xuất thủ, chưởng phong hàm chứa linh lực mênh mông xuyên thủng không gian, cực kỳ ăn ý vỗ lên lưng huyết ma hoàng.

Nhưng một quyền liên thủ hung hãn như vậy, lại không thể rung chuyển thân thể huyết ma hoàng chút nào, trong mắt hắn lóe lên huyết quang, sau lưng có huyết quang hung lệ quét ra.

Banh banh!

Hắc bạch Mục trần bị huyết quang đánh vào, cũng bị bắn ngược ra, khiến hai ngọn núi gần đó sụp đổ xuống.

Ngắn ngủi vài hơi thở, thế công liên thủ giữa Mục trần với hai đạo hóa thân bị mạnh mẽ đánh tan, hơn nữa bản thân hắn cũng chưa hề bị thương, ma đế chi lực quả thật không thể địch nổi.

huyết ma hoàng đứng trên cao, hắn nhìn xuống cái hố lớn ờ vùng đất phía dưới, nơi đó bản tôn Mục trần rơi xuống, ánh mắt của hắn chợt lóe, điểm ngón tay ra.

oanh!

Một đạo huyết quang từ đầu ngón tay bắn ra, phình to, hóa thành một con huyết hồng cự mãng, cự mãng hung hãn dữ tợn, thờ ra hít vào, khiến cả mảnh vỡ không gian cũng bị nuốt chửng, cự mãng đáp xuống, cuối cùng vọt vào trong cái hố sâu không thấy đáy kia.

Phanh!

Cự mãng xông vào hố sâu, dường như có tiềng uỳnh uỳnh vang lên, nhưng một khắc sau, huyết quang tràn ra, huyết hồng cự mãng lúc này chợt vỡ vụn.

Trên bầu trời, huyết ma hoàng khẽ híp mắt một cái.

Lúc này, từ trong hố sâu, chiến ý mênh mông vô tận phóng lên cao, chỉ thấy mấy ngàn thản ảnh chậm rãi bay lên, thân ảnh của Mục trần đứng giữa đại quân, chiến ý mênh mông giống như đại dương vô tận, sôi trào quanh thân.

"Hóa chiến ý chi linh!"

Thanh âm trầm thấp của Mục trần vang lên, mấy ngàn chiến sĩ huyền long quân nhất tề hưởng ứng, chớp mắt sau đó, ức vạn đạo chiến ý quang phỏng lên cao,trực tiếp ngưng tụ thành một chiến ý cự long khổng lồ mấy vạn trượng.

Cự long uốn lượn, tản ra uy thế đáng sợ.

lần này, mục trần vận dụng chừng sáu ngàn huyền long quân, đây hầu như là số lượng cực hạn hắn có thể điều khiển hiện tại, nếu nhiều hơn nữa, sợ rằng chiến ý huyền long quân sẽ xuất hiện phản phệ.

Mà chiến ý so sáu ngàn huyền long quân này tạo ra còn mạnh mẽ hơn bất cứ lần nào trong quá khứ.

hống!

Chiến ý cự long gầm thét giữa trời, sau đó mang theo chiến ý cuồn cuộn vọt ra, cự trảo che khuất bầu trời, hung hăng đánh về phía huyết ma hoàng.

dưới cự trảo, không gian không ngừng sụp đổ.

huyết ma hoàng nhìn thấy chiến ý cự trảo này, cũng xòe bàn tay ra, huyết quang ngưng tụ, bàn tay bành trướng, hóa thành vạn trượng, vỗ một cái, cứng rắn va chạm với chiến ý cự trảo.

oanh!

gió lốc cuồng bạo quét ngược ra, chiến ý cự long phát ra tiếng rống giận, thân thể to lớn bị đánh bay đi, nhưng cùng lúc đó, thân thể huyết ma hoàng cũng hơi chấn động một cái, lui về phía sau mấy bước.

Mục trần thấy vậy, con ngươi hơi co lại, không ngờ tới, sau khi tế xuất ra chiến ý của sáu ngàn huyền long quân cũng chỉ có thể đánh lui huyết ma hoàng ma thôi

"Mục chủ, muốn chống lại ma đế này, nhất định phải dùng chiến ý của một vạn huyền long quân mới được". Sau lưng mục trần, thống lĩnh huyền long quân Khương long trầm giọng nói.

Mục trần mấp máy miệng, bằng thực lực hiện tại của hắn, chưởng khống sáu ngàn huyền long quân đã là cực hạn, nếu nhiều hơn nữa chắc chắn sẽ bị phản phệ, đến lúc đó không cần huyết ma hoàng xuất thủ, hắn cũng đã thua.

Như vậy có thể thấy được, giữa hắn cùng ma đế thật có chênh lệch không nhỏ.

Trên bầu trời, sau khi huyết ma hoàng ổn định thân hình, huyết đồng của hắn nhìn về phía Mục trần, nói: "Thủ đoạn cũng không ít, khó trách có thể khiến huyết tà tộc ta chật vật như vậy"

"Nhưng chênh lệch giữa chúng ta, bất kể thủ đoạn của ngươi có nhiều hơn nữa cũng không cách nào bù đắp được".

khi thanh âm của hắn vừa dứt, hắn chợt há mồm hút một cái, nhất thời có một lực hút kinh khủng bộc phát ra, chiếc miệng đang há kia tựa như một cái hố đen, hút kéo cả thiên địa.

Mà lực hút này đa phần đều tác dụng lên trên chiến ý cự long, sau đó, Mục trần biến sắc cảm giác được, bất luận hắn ngăn cản như thế nào, chiến ý cự long cũng khó lòng chống lại lực hút đó, cuối cùng bị huyết ma hoàng một ngụm nuốt vào.

Phụt!

Chiến ý cự long bị nuốt, sáu ngàn chiến sĩ huyền long quân đều phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên đều bị trọng thương.

sắc mặt mục trần âm trầm nhìn cảnh này, hướng về phía khương long nói: "Các ngươi cứ lui trước đi"

"Mục chủ cẩn thận". Khương long xấu hổ nói, nhưng hắn cũng hiểu, hiện tại huyền long quân đã trọng thương, ở lại chỗ này cũng không giúp được Mục trần, lúc này mới vung tay lên, mang theo huyền long quân rút lui.

Trên bầu trời, huyết ma hoàng từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt lãnh đạm nhìn mục trần, nói :"Còn thủ đoạn gì nữa, lôi nốt ra đi, nếu để bản hoàng chơi đùa vui vẻ, có lẽ sẽ cho ngươi chết thống khoái một chút"

Mục trần khẽ nhíu mày, đây là lần đầu hắn chân chính đấu với một vị huyết ma hoàng, mà sau khi giao thủ, hắn mới hiểu rõ sức mạnh đó rốt cục cường đại cỡ nào.

Mà từ đấy có thể tưởng tượng ra, giữa hắn và thiên chí tôn rốt cục có bao nhiêu chênh lệch, vậy mà trước kia hắn vẫn có chút coi thường sự chênh lệch này.

Thủ đoạn của hắn đúng là không ít, nhưng đối mặt với chí cường nhân cấp bậc này, vẫn tỏ ra cỏ chút không tác dụng.

"Có lẽ cũng chỉ có thể thử dùng chiêu kia"

Mục trần hơi trầm ngâm, chợt hai mắt dần dần nhắm lại, áo bào quanh thân cũng bình thường trở lại, ôm sát quanh thân, mặc cho cuồng phong thổi thế nào đi nữa cũng không rung chuyển.

Huyết ma hoàng nhìn Mục trần như vậy cũng chỉ cười nhạt, hai tay ôm ngực, cũng không có ý định ngăn trở chút nào, bởi vì hắn hiểu rõ, hôm nay Mục trần này có giở thủ đoạn thông thiên cỡ nào, chung quy cũng tuyệt không thể vượt qua sự chênh lệch như lạch trời này.

Cùng với việc mục trần nhắm mắt lại, tiếng mưa gió trong thiên địa cũng dần dần biến mất, giữa thiên địa dường như chỉ còn mình hắn lẳng lặng đứng đó.

Nội tâm của hắn như đang yên tĩnh, không chút xao động, thậm chí huyết ma hoàng dường như cũng bị hắn bỏ quên mất.

Trạng thái không linh này không biết kéo dài bao lâu, đột nhiên trong cảm giác của mục trần có hai dao động rất nhỏ xuất hiện, giống như hai cục đá rơi xuống giữa đầm sâu, khuyếch tán ra rung động.

Hai rung động này ngày càng dồn dập, tiếp sau đó, trong rung động dường như có hai đạo linh quang chậm rãi hiện lên

"Hóa thân hiện chân linh"

Giữa sự u tĩnh, dường như có tiếng lẩm bẩm thật nhỏ vang lên, mà khi thanh âm lẩm bẩm đó vừa dứt, chỉ thấy hai đạo linh quang đó phóng ra ánh sáng, cuối cùng hóa thành hai đạo thân ảnh hiện lên, chính lá hắc bạch Mục trần.

Nhưng mà đây cũng không phải là hai hóa thân thật sự mà là hai chân linh trọng yếu nhất của hóa thân, ban đẩu lúc Mục trần tu thành nhất khí hóa tam thanh, hai chân linh này phân hóa ra từ cơ thể hắn, trờ thành hóa thân.

Trong quá khứ, mục trần vẫn không có cách nào cảm ứng được, hai chân linh của hai đạo hóa thân, nhưng lúc trước ở tàng kinh lâu, hắn đã thu được một ít cảm ngộ tu hành của thiên đế, lúc đó mới có thể tìm tòi nghiên cửu, nhưng trong lúc mơ hồ vẫn không cách nào cảm ứng thành công.

Nhưng hiện tại khi đại địch ở trước mắt, thực sự cảm nhật được nguy cơ sinh tử, rốt cục Mục trần cũng cảm ứng được, cuối cùng triệu hồi được hai đạo chân linh.

"Chân linh tương dung, thành tam hợp cảnh"

Mục trần lẩm bẩm trong nội tâm, hai đạo chân linh bay đi, cuối cùng tương dung cùng với hắn.

Mà bên ngoài, hắc bạch Mục trần xuất hiện trước bản tôn mục trần, sau đó hai người bước ra một bước, trực tiếp tiến vào trong cơ thể Mục trần.

Hai đạo hóa thản biến mất, vào lúc này, hai mắt Mục trần cũng chậm rãi mở ra, trong con ngươi đen nhánh có linh quang thâm uẩn, chỉ giơ tay nhâc chân mà cũng có một luồng uy năng không cách nào tưởng tượng phát ra, khiến thiên địa rung chuyển.

Lúc này, tay áo lẳng lặng bất động của hắn, không có gió mà bay phần phật.

Trên bầu trời, huyết ma hoàng nhìn Mục trần biến hóa như vậy, bên trong huyết đồng không kìm được mà thoáng hiện vẻ kinh dị, chợt hắn hờ hững cười một tiếng,chậm rãi nói:

"Rốt cục cũng có chút thú vị"

Bình Luận (0)
Comment