Đại Chúa Tể

Chương 1456 - Khách Không Mời Mà Tới

Ầm!

Cự tháp cổ xưa từ trên trời giáng xuống, tựa như phong bế toàn bộ không gian, khi nó rơi xuống, hoàng kim cự điêu khổng lồ do phương kính biến thành trực tiếp bị bao phủ vào trong.

Mục Trần vẫy tay một cái, thủy tinh phù đồ tháp hơi lắc lắc, sau đó rơi về phía bàn tay hắn, đồng thời hắn cũng định thúc giục bát bộ phù đồ, hoàn toàn trấn áp phương kính.

soạt!

nhưng mà, trong lúc hắn đang định động thủ thì ánh mắt chợt ngưng lại, chỉ thấy phù đồ thập chấn động kịch liệt, một tia huyết quang đột nhiên từ trong tháp bắn ra.

Hả?

Mục Trần kinh dị một tiếng, ngẩng đầu lên, chỉ thấy ở nơi kia, mấy vạn trượng không gian vỡ vụn ra, một con kim hoàng điêu phá không mà ra, rõ ràng chính là phương kính.

Chỉ có điều hắn lúc này, một cái cánh như làm bằng hoàng kim kia lại hoàn toàn đứt lìa ra, máu tươi như suối chảy ra, khiến cho cả vùng biển xanh biếc này đỏ ngầu. - Đoạn dực thuật?

. Hai mắt Mục Trần híp lại, chợt tức cười cười một tiếng, phương kính này thật đúng là tàn nhẫn quả quyết, để không bị hắn chấn áp mà lại dùng tới thủ đoạn tự chặt tay thế này.

Bản thể phương kính chính là kim hoàng điêu, siêu cấp thần thú này tốc độ cực nhanh, hai cánh có thể xé rách không gian, nếu dùng một chiếc cánh làm giá lớn thì đủ để đột phá tuyệt đại đa số giam cầm.

Có điều, làm như vậy, cái giá phải trả cũng rất lớn, tuy nói thiên chí tôn có thể tái tạo thản thể, nhưng sức chiến đấu của siêu cấp thần thú chính là dựa vào vô số huyết mạch trong máu thịt, nếu bị thiêu đốt sẽ tạo thành tổn thương nghiêm trọng đối với bản thân, cỏ thể nói, phương kính muốn tu luyện lại chiếc cánh bị chặt này ít nhất cũng phải tốn trăm năm công sức nữa. - aaa, Mục Trần, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

. Phương kính cũng không hề quay đầu lại, chật vật chạy thục mạng, đồng thời có tiếng gầm gừ điên cuồng từ xa truyền tới, trong đó tràn ngập bi thống.

hiển nhiên, hắn cũng hiểu rõ mình đã phải trả cái giá lớn thế nào.

cỏ điều, đối với tiếng gầm gừ của hắn, Mục Trần chẳng qua chỉ cười cười, sau đó vung tay áo lên, thủy tinh phù đồ tháp trong tay tiêu tán đi. Phương kính thời toàn thịnh thế này, hắn lật tay cũng có thể trấn áp, sau này mất một cánh, thực lực giảm mạnh, càng không thể làm nên trò trống gì.

thu hồi phù đồ tháp, Mục Trần giương mắt nhìn phía trên, ánh mắt lãnh đạm, hiển nhiên là đã nhận ra một ít cảm giác nhòm ngó, hẳn là bên ngoài hóa thần trì, các phe thần thú kia đều đang chú ý tới động tĩnh bên trong này.

đối với việc này, hắn chưa từng để ý tới, xoay người lại, lẳng lặng đứng cạnh cửu u, chờ đợi nàng cắn nuốt huyết tinh xong.

mà cùng lúc đó, ở bên ngoài hóa thần trì, các phe thần thú đều trợn mắt há hốc mồm nhìn vào trong thủy tinh kính, toàn bộ thiên địa đều hoàn toàn yên tĩnh.

Một lúc lâu sau, bọn họ mới phục hồi tinh thần lại, không nhịn được tặc

lưỡi, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng kỵ cùng ngưng trọng.

ai mà ngờ được, Phương Kính kia lại không chịu nổi một kích trong tay Mục Trần, bị hắn dễ dàng thu thập, thậm chí cuối cùng còn không thể không đoạn cánh chạy trốn. - Mục Trần này, thật là quá mức hung hãn

- hắn mới linh phẩm trung kỳ a, sức chiến đấu như vậy cũng quá kinh khủng đi?

- Không đơn giản, không đơn giản, khó trách lại có thể khiến phù đồ cổ tộc long trời lở đất, tiểu tử này đúng là yêu nghiệt

- xem ra có lẽ cũng chỉ có nhân vật như hoàng huyền chi mới có thể trấn phục hắn

khắp thiên địa bàn luận ầm ĩ, chuyện Mục Trần ở phù đồ cổ tộc dù sao cũng chỉ là nghe tin đồn, chưa từng tận mắt nhìn thấy, cho nên hôm nay khi chính mắt nhìn thấy, bọn họ mới hiểu được, người thanh niên này rốt cục có sức chiến đấu đáng sợ đến bực nào.

trên một đỉnh núi gần hóa thần trì nhất, hoàng vương hoàng kim nhìn thủy tinh kính, hai mắt cũng khẽ híp lại, thản nhiên nói:

- Tiểu tử này cũng thật danh xứng với thực, không hổ là con trai Thanh Diên Tịnh

sau lưng hắn, một tên trưởng lão hoàng tộc thì cười nói:

- Người này tuy mạnh, nhưng so sánh với thiếu tộc trưởng thì vẫn kém không ít

Phương kính thực lực dù không kém, nhưng nếu đối mặt với hoàng huyền chi thì sợ rằng ngay cả dũng khí xuất thủ cũng không có, cho nên Mục Trần tuy có thể đánh bại phương kính, nhưng đối với hoàng huyền chi mà nói thì vẫn chưa phải là uy hiếp gì. - Đây là tất nhiên

Hoàng kim cười ngạo nghễ, thiên phú của Hoàng Huyền Chi chính là độc nhất hoàng tộc bọn họ suốt ngàn năm qua, nếu không thì cũng không thể tu thành được "Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết", mà Mục Trần dù cũng coi là thiên kiêu, nhưng so sánh với hoàng huyền chi thì vẫn kém một ít.

Đợi đến khi Mục Trần giao thủ với hoàng huyền chi xong, hẳn là hắn sẽ biết chênh lệch giữa 2 người.

Sâu trong nước biển, Cửu u luyện hóa cắn nuốt kéo dài nửa nén hương, rốt cục cũng dần dần kết thúc, đến khi một luồng huyết khí cuối cùng giống như thực chất chui vào miệng nàng, thì phía sau lưng, linh quang khởi động,màu sắc của quả trứng màu đen khổng lồ kia càng trở nên đậm, một loại khí tức cực kỳ cổ xưa như ẩn như hiện bên trong đó, tựa như đang ấp nở.

Cửu u mở 2 mắt, bên trong con ngươi, tử viêm trờ nên nồng đậm, thậm chí dần dần thay thế màu đen.

hít.

một luồng khí phun ra từ trong chiếc miệng đỏ tươi của Cửu u, cảm thụ huyết mạch lực mênh mông trong cơ thể, trên gương mặt nàng cũng hiện lên vẻ mừng rỡ.

Hiển nhiên lần này cắn nuốt một viên huyết tinh có thể so với linh phẩm thiên chí tôn, đối với bản thân nàng cũng cực kỳ hữu ích.

- Đáng tiếc, muốn hoàn toàn tiến hỏa huyết mạch, còn không biết cần bao nhiêu huyết tinh

. Nhưng chợt Cửu u cười khổ một tiếng, bởi vì

trong cảm giác của nàng, muôn đạt tới một bước kia đúng là cân cực kỳ nhiều huyết mạch lực.

- Cứ từ từ đi, trong hóa thần trì này có không ít huyết tinh, tổng có thể đáp ứng được ngươi!

. Mục Trần bên cạnh an ủi cười nói.

Cửu u gật đầu một cái, sau đó nhớ tới điều gì, vội vàng khẩn trương nhìn khắp 4 phía, nhưng cũng không thấy thân ảnh phương kính đâu, lúc này mới nghi ngờ hỏiTên kia đâu?" - Tự đoạn một cánh chạy rôi

. Mục trân cười nói.

CỬU u không nhịn được mà trợn to mắt, Phương kính kia dù gì cũng là Linh phẩm hậu kỳ thiên chí tôn, trong số thần thú chủng tộc cũng có uy danh tương đối hiển hách, không ngờ nàng mới ngồi tu luyện một lúc, hắn đã bị Mục Trần trực tiếp đuổi chạy mất, hơn nữa còn trả giá lớn thảm trọng, tự chặt cánh.

Cái tên Mục Trần này hiện giờ lại trở nên mạnh vậy sao?

- Ngươi thật đúng là quái vật, xem ra nếu ta mà không gấp rút tiến hóa thì ngay cả cái bóng của ngươi cũng không chạm tới được

. Cửu u thở dài một tiếng, nhớ năm đó, nàng thế mà là trợ lực mạnh nhất sau lưng Mục Trần, khi đó Mục Trần cũng coi nàng là chỗ dựa lớn nhất. Vậy mà hiện giờ, thiếu niên yếu đuối năm đó cũng đã trưởng thành tới mức ngay cả nàng cũng không thể với tới được.

cái này đối với một người có chút háo thắng như Cửu u mà nói thì thật

sự có chút đả kích.

- Ta lậ nhờ ngươi bảo vệ mới trưởng thành, cho nên ngươi hẳn là nên vì thế mà cảm thấy tự hào

. Mục Trần trêu đùa nói.

Cửu u liếc mắt một cái, đứng thẳng người, thân thề mềm mại thon dài mảnh khảnh lộ ra có chút dụ hoặc, nàng đưa mắt nhìn bốn phía, có chút mong đợi nói:

- Kế tiếp chúng ta đi đâu?

- Lúc trước ta đã cảm ứng qua, quanh đây đều không có dao động của huyết tinh thần thú

. Mục Trần lắc đầu một cái, sau đó hỏi:

- Nơi nào có tần suất Huyết tinh thần thú xuất hiện nhiều hơn?

Cửu u nghe vậy, do dự một chút, chỉ về phía vùng sâu không thấy đáy trong lòng biển, nói:

- Trong hóa thần trì, nơi càng sâu thì huyết tinh thần thú càng nhiều, nhưng mà những thiên kiêu của các siêu cấp thần thú chủng tộc kia sợ rằng đều đang ở chỗ sâu, nếu đụng phải thì khó tránh khỏi sẽ có kịch chiến.

Bình thường mà nói, những thần thú chủng tộc bọn họ đều là lựa chọn khu vực tầm trung trong hóa thần trì, còn những vị trí tốt ở chỗ sâu thì đều bị thiên kiêu của siêu cấp thần thú chiếm cứ. - vậy còn chờ gì?

Mục Trần lại cười cười, trong mắt cũng không chút sợ hãi nào, thản nhiên nói:

- con đường đến đỉnh phong vốn là tranh đoạt lẫn nhau một đường sinh cơ, nếu chỉ biết thối lui thì sao có thể thành công?

Cửu u khẽ giật mình, chợt gương mặt ngưng trọng gật đầu một cái, rốt cục lúc này nàng cũng hiểu, tại sao Mục Trần có thể dũng mãnh tịnh tiến, đó là vì hắn có nhuệ khí vô tận, bất kể phía trước có gian nan hiểm trở thể nào cũng đều không sợ hãi, quyết phải trảm phá.

mà nàng, sau khi tấn thăng lên thần thú thì có chút bó tay bó chân, lúc này mới khiến việc tu luyện của nàng trờ nên chậm chạp.

- Vậy chúng ta mau đi tranh đoạt đi!

Tựa như xiềng xích trong lòng đã bị phá vỡ, Cửu u nắm chặt tay,

nhoẻn miệng cười, trong nụ cười không ngờ lại có dã tính kiêu ngạo ngày nào.

Nhận ra biến hóa trong tâm tình của Cửu u, Mục Trần cũng không kìm được cười một tiếng, sau đó gật đầu một cái, thân hình vừa động, liền hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp tiến vào nơi sâu trong hóa thần trì.

Mà Cửu u, thản thề mềm mại vừa động, cũng lập tức đuổi theo.

CỬU u nói cũng không sai, ở sâu trong hóa thần trì, số lượng huyết tinh thần thú cũng bắt đầu trở nên nhiều hơn, cả quãng đường này đi vào, 2 người đã gặp không dưới 10 con.

Mà cuối cùng những con huyết tinh thần thú này đều trở thành đồ ăn trong miệng Cửụ u, sạu khi bị Mục Trần đánh về nguyên hình thì bị nàng một hớp cắn nuốt.

Sau lưng nàng, quả trứng màu đen khổng lổ bên trong linh quang cũng dần dần hiện lên vết nứt.

Nhận ra được biến hóa như vậy, Cửu u cũng mong mỏi không chờ nổi, ánh mắt nhìn về đám huyết tinh thần thú cũng có ánh sáng thèm khát lóe lên.

nhưng mà cũng đúng như lời Cửu u, ở sâu trong hóa thần trì này phần lớn đều là thiên kiêu của siêu cấp thần thú chủng tộc, cho nên khi bọn họ du đãng khắp nơi tìm huyết tinh thần thú thì cũng ngoài ý muốn gặp một vị thiên kiêu của siêu cấp thần thú chủng tộc.

Vị thiên kiêu này xuất thân từ Thần Bằng Tộc, thực lực không yếu hơn Phương Kính chút nào, trong số thần thú chủng tộc cũng có danh tiếng vô cùng.

Khi phát hiện ra người này, Cửu u cũng khẩn trương hơn rất nhiều, đề phòng cảnh giác.

Nhưng mà, điều khiến cửu u kinh ngạc là, thiên kiêu thần bằng tộc kia chẳng qua chỉ xa xa nhìn Mục Trần một cái, làm như do dự trong chốc lát, cuối cùng cũng không tiến lên xua đuổi bọn họ, mà là nhanh chóng rút đi. - xem ra bọn họ cũng biết kết cục của Phương Kính rồi

. Mục Trần nhìn thản ảnh Thiên kiêu Thần Bằng Tộc rút lui, cười nhạt một tiếng, nói.

Có vết xe đổ của phương kính, những thiên kiêu này cũng không phải dạng ngu xuẩn, tự nhiên cũng sẽ không dám tùy tiện mạo phạm hắn nữa.

Có một màn như vậy, hiền nhiên cửu u cũng yên tâm hơn nhiều, tiếp sau đó, dưới sự hướng dẫn của Mục Trần, du đãng ở nơi sâu trong hóa thần trì này, truy tìm tung tích huyết tinh thần thú.

không quá thời gian ngắn ngủi một nén nhang, 2 người đã thu hoạch đầỵ bồn đầy bát, gần 20 đầu huyết tinh thần thú đều bị Cửu u cạn nuốt, trái trứng màu đen sau lưng nàng cũng ngày càng nhiều vết nứt. - ở đây còn có một con!

sau khi cắn nuốt xong một con huyết tinh thần thú cuối cùng, Cửu u hưng phấn nhìn về nơi xa, nơi đó còn một con huyết tinh thần thú to lớn du động.

Mục Trần liếc mắt nhìn xa xa, nhưng cũng không tiến tới gần, ngược lại đưa tay kéo cửu u ra sau lưng, con ngươi đen nhánh hiện lên lãnh quang nhìn 4 phía, thản nhiên nói: - Nếu đã tới, các ngươi còn giấu đầu hở đuôi làm gì?

- khách khách, Mục phủ chủ cảm giác thật mạnh

Khi thanh âm Mục Trần vừa dứt, không gian xung quanh chợt nổi lên phong ba, chỉ thấy 3 đạo thân ảnh chậm rãi từ trong nước biển nổi lên.

Cửu u nhìn 3 đạo thân ảnh này, sắc mặt không kìm được đại biến, thanh âm khiếp sợ vang lên

- Cửu Thải khổng tước tộc, Khổng Linh Nhi?

- Cửu Đầu Kim Điêu tộc, Lâm Thương?

- Thiên long hạc tộc, Tiêu Thiên?

Vào giờ phút này, mặc dù nàng rất có lòng tin với Mục Trần, nhưng cũng không kìm được mà cảm thấy bất an, phải biết,trong số thần thú chủng tộc, 3 người này uy danh kế dưới hoàng huyền chi, chẳng lẽ 3 người bọn họ định liên thủ đối phó Mục Trần sao?

Bình Luận (0)
Comment