"Không cho phép ngươi khinh nhục!"
Khi thanh âm trầm thấp của viêm đế, võ tổ vang vọng trong thiên địa, trên bầu trời, màn sáng phảng phất vô biên vô tận linh quang rơi xuống, triệt để xé rách lớp ma khí bao phủ thiên địa kia, thanh trừ.
Lúc này, Mục Trần, Tần thiên cùng tất cả các thiên chí tôn vẻ mặt rung động ngẩng đầu, lúc này, linh lực khởi động trong thiên địa đã đạt tới một mức độ cực kỳ kinh khủng.
Cấp độ đó, cho dù là thánh phẩm hậu kỳ cũng cảm thấy sợ hãi.
Hơn nữa, lúc này bên trong thiên địa linh lực dường như còn hàm chứa một tia sức mạnh không thể nói bằng lời, loại sức mạnh đó, mênh mông vô biên, chứa uy áp vô cùng, tựa như thế giới chi uy.
Trong hư không, thiên tà thần sắc mặt âm trầm nhìn thiên địa linh lực lan tràn khắp nơi, con ngươi như hắc động của hắn cũng dần trở nên bén nhọn âm trầm.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn vô tận hư không, vào giờ khắc này, hắn cũng mơ hồ cảm giác được, một cỗ sức mạnh mênh mông vô cùng đang phủ xuống.
Linh quang phủ xuống như thùy vân, từ trên trời cao rót xuống, khiến thiên địa rung chuyển, dần dần hội tụ, cuối cùng tất cả mọi người đều rung động nhìn thấy, bên trong hư không ngoài bắc hoang khâu, dường như có một màn sáng linh lực không thấy điểm cuối, đang chậm rãi xuất hiện.
"Đó là cái gì?"
Các vị thánh phẩm hậu kỳ Tần Thiên, Thanh sam kiếm thánh...đều là mặt mũi khiếp sợ nhìn màn sáng chậm rãi triển khai trong hư không, màn sáng kia cho người ta một cảm giác mông lung thần bí, trên đó tựa như minh khắc vô số núi non sông ngòi, nhật nguyệt tinh thần, tựa như một phương thế giới.
Một cỗ uy nghiêm đáng sợ từ trên đó tản ra, dưới uy nghiêm ẩy, tâm thẩn của tất cả mọi người đều hơi run rẩy, vì loại sức mạnh đó mà cảm thấy sợ hãi.
Viêm Đế, Võ Tổ cũng ngẩng đầu ngưng mắt nhìn màn sáng thần bí từ trẽn trời giáng xuống kia, lúc này vẻ mặt của bọn họ cũng trở nên cực kỳ nghiêm nghị, trầm giọng nói: "Đây chính là thế giới ý chí của đại thiên thế giới"
"Thế giới ý chí của đại thiên thế giới?". Tất cả mọi người đều rung động trong lòng, ánh mắt cuồng nhiệt, cơ hội siêu thoát thánh phẩm trong truyền thuyết, chính lả cái này sao?
"Đại thiên thế giới ta, người đầu tiên cảm ứng được ý chí của thế giới, chính là Bất Hủ Đại Đế". Viêm Đế nhìn màn sáng thần bí che khuất bầu trời, thần sắc cũng có chút cảm thán: "Mà hắn, cũng đặt tên cho thế giới ý chí này là...."
"Thương Khung Bảng!"
"Thương Khung Bảng?". Tất cả các thiên chí tôn thần sắc động dung, bởi vì khi nghe thấy 3 chữ này, dường như có một cỗ sức mạnh không cách nào diễn tả bằng lời, lạc ấn vào nơi sâu nhất trong tâm linh họ, khiến bọn họ có đích truy đuổi cuối cùng.
"Lấy thế giới làm bảng...chỉ cần có thể ghi được tên thật lên thế giới ý chí này, vậy tức là có thể đạt được sự công nhận của đại thiên thế giới, nắm giữ thế giới lực của đại thiên thế giới". Võ Tổ chậm rãi nói.
Trong lòng mọi người hơi rung, ngẩng đầu lên, hai mắt có linh quang ngưng tụ, ôm một tia kính sợ nhìn màn sáng thần bí vô biên vô tận, hay còn gọi là... "Thương Khung Bảng"
Thương Khung Bảng mông lung thần bí, khiến người ta khó có thể thăm dò, nhưng khi cẩn thận đưa mắt nhìn, mọi người rốt cục thấy, trên một vị trí của Thương Khung Bảng, chợt có linh quang ngưng kết, cuối cùng dần dần hiện lên một chữ cổ xưa...
"Diệp!"
"Diệp? Đây là ý gì?". Đám người tần thiên ánh mắt ngưng lại.
"Diệp...có phải là họ của Bất Hủ Đại Đế". Bên cạnh, Bất Tử Chi Chủ thanh âm run rẩy nói.
"Không sai, đây chính là họ của bất hủ đại đế, thời thượng cổ, hắn cảm ứng được ý chí của đại thiên thế giới, dẫn động Thương Khung Bảng giáng lâm, tiếp đó đề lại họ của hắn bên trên Thương Khung Bảng"
Viêm đế khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói:"Chỉ đáng tiếc là, Bất Hủ Đại Đế cũng chưa thể để lại tên tuổi hoàn chỉnh trên Thương Khung Bảng, chẳng qua mới chỉ để lại họ, nếu không, cũng không cần lấy sinh mạng mới có thể phong ấn thiên tà thần"
Mọi người đều xôn xao, rốt cục hiểu được, thì ra siêu thoát thánh phẩm chính là phải cảm ứng được ý chí của thế giới, dẫn động được Thương Khung Bảng, để lại tên họ của bản thân, mà một khi có thể ghi lại đầy đủ, tức lả có thể khống chế thế giới lực, siêu thoát thánh phẩm...
"Ngay cả Bất Hủ Đại Đế năm đó cũng chỉ có thể để lại họ trên Thương Khung Bảng này...". Mọ người cũng hít một hơi khí lạnh, mạnh như bất hủ đại đế cũng không thể ghi lại tên hoàn chỉnh, như vậy có thể thấy, muốn ghi lại tên hoàn chỉnh trên Thương Khung Bảng này, rốt cục khó khăn bực nào.
Ngoài hư không, thiên tà thần mặt không biểu cảm nhìn Thương Khung Bảng, sau đó hướng về viêm đế, võ tổ, hờ hững nói: "Không ngờ 2 người các ngươi thật sự có thể cảm ứng được thế giới ý chí của đại thiên thế giới..."
"Có điều, chỉ cảm ứng được thì cũng không có tác dụng, nếu không thể để lại họ tên trên đó, cũng chỉ là vô dụng mà thôi"
Viêm Đế cùng Võ Tổ liếc mắt nhìn nhau, đều thản nhiên cười một tiếng, nụ cười kia như đánh gãy tự tin người khác, cười vang nói: "Nếu bất hủ đại đế có thể làm được, hậu bối chúng ta tự nhiên cũng sẽ không chịu thua kém"
Tiếng cười vang dội thiên địa, thân hình 2 người viêm đế, võ tổ đồng thời phóng lên cao.
Hừng hực.
Trong cơ thể viêm đế chợt có hỏa viêm huyễn lệ bốc lên, ngọn lửa này huyễn lệ nhiều màu, tản ra vô biên huyền ảo, tràn ngập một loại khí thế đế vương, tựa như Vạn Hỏa chi Đế, uy nghiêm hiển hách.
Đây là Đế Viêm! Vạn Hỏa chi Đế trong truyền thuyết!
Đế Viêm vừa xuất hiện, trong khoảnh khắc toàn bộ thiên địa đều nóng rực lên, nóng như hỏa lò, dường như cả thiên địa cũng có dấu hiệu bị hòa tan.
"Hôm nay Tiêu Viêm ta, muốn tại Thương Khung Bảng này, lưu lại một bút!"
Viêm đế cười to, chỉ thấy hừng hực hỏa viêm tụ đến, biến thành một cây đế viêm bút to lớn, sau đó hắn 2 tay cầm, đế viêm bút kia xuyên thủng hư không, đáp xuống phía Thương Khung Bảng, ầm ầm!
mà theo việc đế viêm bút tới gần, trên Thương Khung Bảng tựa như có sương mù thần bí nổi lên, sương mù nhìn như mỏng manh, nhưng lại có một cỗ sức mạnh thần bí, có thể ngăn cản hết thảy.
Bành!
Võ Tồ cùng lúc đó xuất thủ, chỉ thấy trong cơ thể hắn bộc phát ra vạn trượng linh quang, nhưng đạo linh quang kia lại hiện ra tới 8 loại màu sắc, mỗi màu đều đại diện cho một loại linh lực khác nhau, 8 loại linh lực dung hợp hoàn mỹ, tản ra uy năng cường hãn.
Bát sắc linh quang vặn vẹo, thoáng chốc đã biến thành một cự chỉ tản ra 8 loại linh lực, cự chỉ đánh vỡ hư không, cũng hàm chức sức mạnh vô cùng, nặng nề điểm về phía Thương Khung Bảng kia.
"Mở cho ta!"
Tiếng quát chợt từ trong miệng 2 người viêm đế, võ tổ vang dội, chấn động hư không
ong ong!
Tầng sương mù thần bí bên ngoài Thương Khung Bảng xao động kịch liệt, tựa như ngăn cản bất cứ ngoại vật nào tới gần, nhưng cùng với việc linh lực quanh thân 2 người viêm đế, võ tổ ngày càng cường hoành, sự ngăn cản đó rốt cục bị đột phá.
Đế viêm bút cùng Bát sắc cự chỉ đồng thời phá vỡ sương mù thần bí, cuối cùng, dưới ánh mắt rung động của đông đảo thiên chí tôn, rơi xuống Thương Khung Bảng.
Một cỗ cảm giác áp bách không cách nào hình dung bộc phát ra từ Thương Khung Bảng, tràn ngập thiên địa.
dưới áp bách này, đông đảo thiên chí tôn, cho dù là thánh phẩm hậu kỳ như đám người tần thiên, đều là sắc mặt kịch biến, dưới áp lực này, bọn họ phát hiện ra mình ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích chút nào...
Chỉ có 2 người Viêm Đế, Võ Tổ sắc mặt vẫn bình tĩnh, bọn họ 2 tay hư ôm, tựa như huy mực bát sái.
Tầm mắt của mọi người đều gắt gao nhìn lên Thương Khung Bảng, cùng với việc đế viêm bút cùng bát sắc cự chỉ rơi xuống, Thương Khung Bảng mơ hồ có chấn động, tiếng sấm sét hầu như vang vọng toàn bộ đại thiên thế giới.
vào giờ phút này, mỗi ngóc ngách trên đại thiên thế giới, tất cả các sinh linh cũng đều có cảm ứng, bọn họ ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về hướng bắc hoang khâu.
Đế viêm bút cùng bát sắc cự chỉ rơi xuống, sau đó rốt cục thì để lại trên Thương Khung Bảng, một vòng bút họa...
Trong thiên địa linh lực chấn động, dưới vô số ánh mắt khẩn trương gắt gao, trên Thương Khung Bảng, linh quang như hoa lửa lóe lên, mỗi một nét bút kia nhìn thì tiêu sái, nhưng ai cũng biết, đó rốt cục là khó khăn cỡ nào.
dù sao, cho dù mạnh như thánh phẩm hậu kỳ, dưới áp lực của Thương Khung Bảng cũng không thể động đậy chút nào, huống chi lả là chống đỡ áp lực, chật vật viết tên họ trên đó.
linh quang lóe lên, mà sắc mặt của viêm đế, võ tổ cũng trở nên ngưng trọng, hai tay hơi run rẩy, hít thở dồn dập, vắt kiệt tất cả sức mạnh trong cơ thể...
Trẽn Thương Khung Bảng, linh quang trở nên đậm đặc, mà trong linh quang, tất cả mọi người rõ ràng thấy, 2 chữ cổ xưa cứng cáp như cầu long đang dần dần thành hình.
Tiêu
Lâm
Khoảnh khắc khi 2 chữ này rốt cục viết xuống, thân thể viêm đế, võ tổ đều trở nên cứng ngắc, trên trán bọn họ, mơ hò có thể thấy được mò hôi toát ra.
Bọn họ nhìn 2 chữ chậm rãi phiêu động trên Thương Khung Bảng, sắc mặt không những không thả lỏng, ngược lại càng thêm ngưng trọng.
Bởi vì trong khoảnh khắc vừa viết ra "họ" của mình, bọn họ cảm thấy một cỗ áp lực không cách nào hình dung bao phủ tới, thứ áp lực đó, cho dù là 2 người bọn họ cũng có chút khó có thể chịu đựng.
vào giờ phút này, bọn họ rốt cục cũng hiểu, tại sao năm đó bất hủ đại đế cũng không để lạl tên họ đầy đủ...
Thì ra, phần tiếp theo lại khó tới mức như vậy.
bọn họ cảm ứng được, nếu tiếp tục viết tiếp, sợ rằng đế viêm bút cùng bát phù chỉ sẽ bị cỗ thế giới lực đang sợ kia phản ngược nghiền nát...
2 người đứng trên không trung hồi lâu, cuối cùng có chút tiếc hận than nhẹ một tiếng, tay áo vung lên, đế viêm bút cùng bát phù cự chỉ hư vô tiêu tán đi.
Mọi người nhìn cảnh này, cũng không khỏi cảm thấy đáng tiếc, nếu tiến thêm một bước nữa, Viêm Đế cùng Võ Tổ sẽ trờ thành 2 người đầu tiên từ trước tới giờ có thể ghi lại tên họ đầy đủ trên Thương Khung Bảng!
Đó sẽ là thành tựu vĩ đại vượt qua cả Bất Hủ Đại Đế!
Nhưng dù thế này cũng đã rất không dễ dàng, ít nhất xét về thành tựu mà nói, viêm đế, võ tổ lúc này đã không thua kém gì bất hủ đại đế.
uỳnh!
cùng với việc 2 người hạ bút, lúc này dường như Thương Khung Bảng phát ra tiếng sấm, có khí tức thần bí tràn ngập tới, quấn quanh 2 chữ vừa mới viết trên kia...
Mà cũng chính lúc này, tần thiên cùng tất cả các thánh phẩm cường giả cũng có cảm ứng, ánh mắt của bọn họ hướng về phía viêm đế, võ tổ, chỉ thấy trong thiên địa có một cỗ sức mạnh thần bí khó lường bao phủ xuống, bao phủ lên trên thân thể bọn họ.
Nhìn 2 người họ lúc này, tần thiên cùng tất cả các thánh phẩm hẳn là có một loại xung động muốn quỳ lạy xuống.
Thần bí quang trạch ngưng kết giữa trán Viêm Đế, Võ Tổ, cuối cùng tạo thành một quang văn hỏa diễm giữa trán viêm đế.
Mà trên trán võ tổ lại là xuất hiện quang văn cổ phù.
2 đạo quang văn này tựa như ấn ký của thế giới, khiến 2 người bọn họ toát ra vẻ vô cùng tôn quý.
2 người đưa mắt chậm rãi quét nhìn, uy năng mênh mông khó lường phát ra, hẳn là tựa như thế giới chi chủ, giơ tay nhấc chân cũng dâng lên vô biên vĩ lực, xa xa vượt qua tầng thứ thánh phẩm.
Tất cả các thánh phẩm hậu kỳ như tần thiên, thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ, chân long đế nhìn cảnh này, sau đó trong mắt có vẻ cuồng nhiệt cùng hướng tới nòng nặc bừng lên.
bọn họ vốn cho rằng đã đi tới cực hạn đỉnh phong, như tới thời điểm này bọn họ mới hiểu, thì ra con đường của mình còn xa xa chưa tới cuối...
"Đây chính là Thương Khung Bảng sao..."
Mục Trần ngẩng đầu nhìn vô biên vô tận Thương Khung Bảng, thân thể không kìm được run lên, hắn có thể cảm giác được, huyết dịch trong cơ thể lúc này có dấu hiệu sôi trào lên, năm ngón tay hắn chậm rãi nắm chặt, thanh âm kiên định lẩm bẩm vang lên.
"Ước nguyện một đời này của ta, chỉ mong trên bảng ghi danh"
Dịch bởi zero