Có Triệu Thanh Sam và Từ Hoang lên tiếng liên thủ, mười đội ngũ nhanh chóng cùng một ý tưởng, đều tán thành việc liên kết ra tay.
Triệu Thanh Sam mỉm cười, mắt hau háu nhìn về nhóm Mục Trần vẫn chưa hề bày tỏ chính kiến:
- Mục Trần, ngươi thấy sao?
Mục Trần cười, hờ hững nói:
- Chư vị học trưởng quyết định là được, ta chỉ là tân sinh, năng lực không mạnh, chỉ cần đi theo mọi người góp chút sức thôi...
Nhiều kẻ đưa mắt cổ quái nhìn hắn. Tân sinh Mục Trần năng lực không mạnh? Danh tiếng của hắn ở Bắc Thương linh viện so ra chỉ còn kém vài lão sinh cực kỳ ưu tú mà thôi. Ước chiến ba chiêu với Lý Huyền Thông, phá hủy tổng bộ Yêu môn ngay trước mặt Hạc Yêu, chừng đó chuyện đủ để nói lên rất nhiều điều. - Ha ha, học đệ Mục Trần lại quá khiêm nhường rồi. Nói lại, Linh Vương này tuy vẫn đang trong thời kỳ đản sinh, nhưng thế nào thì cũng là sinh vật Thông Thiên cảnh, chỉ cần thực lực đạt tới hoặc ngang ngửa Hóa Thiên cảnh hậu kỳ thì có thể chính diện nghênh đấu với nó, mong rằng học đệ Mục Trần có thể cùng ra tay với chúng ta.
Mục Trần hơi nhíu mày. Triệu Thanh Sam lại xem trọng hắn sao? Cái vẻ này chỉ là muốn coi thử mình có bao nhiêu năng lực cường đại mà thôi.
- Hừ! Tên kia chỉ có chút năng lực, bất quá muốn so sánh với Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, nào có dễ vậy!
Từ Thanh Thanh tức giận thầm rủa, nàng công nhận Mục Trần khá lợi hại, nàng không đối phó được, nhưng nếu nói hắn ngang bằng Từ Hoang đại ca của nàng, thì nàng không chấp nhận được.
Hôm đó ở Yêu môn, chẳng qua chỉ nhờ có khá nhiều linh trận dày công bố trí sẵn mới khiến Hạc Yêu cố kỵ, không dám ra tay.
Từ Hoang thì thản nhiên nói:
- Đừng xem thường hắn! Mục Trần này càng lúc càng thâm sâu khó dò, giao đấu chính diện chưa chắc ta có thể thắng hắn.
Từ Thanh Thanh trề môi không tin.
Mục Trần chỉ khẽ cười đáp lại Triệu Thanh Sam, không nói gì, gật đầu tỏ vẻ cũng tán thành. Số người tụ tập đến được chỗ này cũng không ít, hắn cũng phải kiêng dè. Nếu chỉ nấp sau lưng người ta để họ xông lên ra sức, thế nào cũng bị nói ra nói vào rồi tẩy chay bài xích. - An Nhiên, các ngươi đừng tham gia vào, Vương Thống muốn đánh thì đánh.
Mục Trần nhẹ giọng dặn dò.
An Nhiên và hai cô gái đồng bạn ngoan ngoãn gật đầu, hành động loại này thực lực Dung Thiên cảnh như các nàng xếp xó là hơn.
- Còn ta đâu?
Lạc Li dò hỏi.
Mục Trần khẽ lắc đầu:
- Vẫn cảm giác nơi này có điểm quái dị, nếu họ đã không chủ động gọi nàng ra, thì cứ giữ chiến lực lại, đề phòng biến cố.
Lạc Li khẽ gật.
- Chư vị, chuẩn bị hành động. Chúng ta sẽ thử xem Linh Vương này có bao nhiêu lợi hại. Nếu có thể giết chết nó, thì chúng ta sẽ trở thành ngôi sao sáng, thành những đệ tử đầu tiên trong nhiều năm qua đánh chết Linh Vương!
Triệu Thanh Sam hô hào khiến cho mọi người trở nên càng thêm phấn chấn.
- Được, cùng lên nào!
Chiến ý bốc cao, mọi người đồng thanh đáp lại, cả trăm người cùng lướt đi, linh lực hùng hậu bùng phát.
Những người này thực lực đều ở trình độ Hóa Thiên cảnh, đội hình này cực kỳ khủng bố.
Con Linh Vương cao cả trăm trượng đứng sừng sững giữa bình nguyên rộng lớn chợt mở mắt, linh quang chói mắt lóe sáng, hốc mắt trống rỗng nhìn qua những con kiến hôi bé tí đang tập trung lao tới xa xa. "Gào!"
Đột nhiên nó gầm lên, tiếng gầm như sấm sét oanh thiên, dao động linh lực uỳnh uỳnh đánh ra, mây trên trời bị đánh dạt đi, mặt đất rung chuyển.
Nhận thấy lực trùng kích khủng bố, bất kể Từ Hoang hay Triệu Thanh Sam cũng đều phải biến sắc. Bọn họ dù nhân lực chiếm ưu thế, Linh Vương này đang trong đản sinh kỳ vẫn chân chính có thực lực Thông Thiên cảnh a.... - Ra tay!
Nhưng dù sao cũng là những đệ tử cực kỳ ưu tú của Bắc Thương linh viện, khí thế đáng sợ của Linh Vương kia cũng không khiến họ lui bước. Sau tiếng quát, Từ Hoang, Triệu Thanh Sam, Mộ Phong Dương và đám đệ tử Hóa Thiên cảnh hậu kỳ dẫn đầu xông lên, linh lực hùng hậu thúc giục mạnh mẽ, thành những luồng sáng như tia chớp bắn tới con Linh Vương khổng lồ.
Mục Trần cũng theo sát tiến lên, phía sau hắn, ba huynh đệ Vương gia ngưng trọng tập trung, trong tay cả ba, Yển Nguyệt Đao dũng mãnh đã xuất hiện.
Từ Hoang, Triệu Thanh Sam, Mộ Phong Dương nhanh chóng đẩy tốc độ, xuất hiện ngay trước mặt Linh Vương, không hề chần chừ khách khí, hét lên công kích thật mạnh. - Hoang Thần Đao!
- Cụ Phong Kiếm quyết!
- Đại Bôn Lôi chưởng!
Đối diện Linh Vương, cả ba đều không ngu xuẩn đánh thăm dò, vừa ra tay liền bày ra công kích cường đại.
Đao mang hình thành đại đao khổng lồ trảm xuống.
Kiếm quang gào thét như cơn lốc cắt xé hướng tới cổ họng Linh Vương.
Chưởng ấn linh lực to lớn mang theo tiếng sấm sét hung hăng nện vào lồng ngực Linh Vương.
Cả ba đều là cường giả Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, hơn nữa đều là người siêu việt nổi bật trong số đó, ra tay toàn lực thanh thế kinh người khiến mấy người đằng sau giật mình thon thót.
Hứng chịu thế công hung hãn, gương mặt Linh Vương vẫn không thấy gì thay đổi, chỉ tiến lên một bước, há miệng to rống lên!
"Gào!"
Tiếng rống to như sấm, âm ba mang theo linh lực bồng bềnh phát tán, không khí biến dạng như bị chấn văng đi.
"Đùng! Đùng! Đùng!"
Đao mang, kiếm quang, chưởng ấn. Tất cả vừa tiếp xúc với âm ba kia đột nhiên nổ tung.
Cả ba người đều rên lên đau đớn, thân hình chấn động, ánh mắt cực kỳ nghiêm trọng. Công kích của cả ba liên thủ mà con Linh Vương chỉ gầm lên một cái đã phá nát. Chiến lực Thông Thiên cảnh khủng bố vậy ư? "Vù!"
Ngay khi thế công của họ bị đánh lui, cả trăm người đằng sau bay lên cao, công kích linh lực như mưa ra bắn xuống, oanh kích thân thể khổng lồ của Linh Vương. "Bùm bùm bùm!"
Những công kích cường hãn đánh vào nổ mạnh trên người Linh Vương, thế nhưng nó không chút suy suyễn, tinh giáp lóe sáng, hấp thu toàn bộ công kích.
"Ầm!"
Sau khi đám công kích khi tan nát, Linh Vương đột nhiên đánh ra một chưởng, không gian ầm ầm phát nổ, chưởng nhanh như chớp vỗ vào mấy người không kịp tránh né. "Rầm!"
Thân ảnh mấy người như hỏa tiễn văng xuống vùng đất xa xa, mặt mày trắng bệch, máu phun xối xả, hơi thở mỏng manh, chắc chắn đã trọng thương. Thình lình có những luồng hào quang từ trời cao bắn xuống, bao phủ lấy họ. Rồi hào quang tan biến, họ cũng không thấy đâu nữa.
Những người kia vì trọng thương quá nặng nên đã bị truyền tống ra khỏi Linh Quang giới.
Mấy người kia nhìn thấy mà lạnh gáy, Linh Vương chỉ một chưởng đã tiễn mất vài tên xui xẻo, công kích quá đáng sợ.
Mục Trần cũng trừng mắt nhìn một màn vừa diễn ra. Thông Thiên cảnh cường đại vậy sao? Con Linh Vương này vẫn còn đang trong thời kỳ đản sinh, nên con chưa củng cố vững chắc cảnh giới Thông Thiên cảnh, lại có thực lực khủng bố đến vậy. - Chết tiệt! Con quái này phòng ngự quá mạnh, căn bản không thể làm nó bị thương!
Vương Thống biến sắc tái mặt, đao phong mà hắn dùng hết lực vô cùng mạnh mẽ chém xuống cơ thể Linh Vương chỉ để lại một vết ngấn, chẳng hề làm nó sứt mẻ chút nào.
Mục Trần gắt gao quan sát thân thể Linh Vương, nó đang hứng chịu vô số công kích triển khai liên miên không ngừng đánh lên người nó.
Nhưng thân thể đó không mảy may tổn thương, còn mỗi lần nó ra tay, chưởng xé toang bầu trời, to lớn khủng bố nhanh như chớp giật đập vài tên xui xẻo trọng thương, nằm thoi thóp rên la thảm thương rồi bị kéo ra khỏi Linh Quang giới.
Chỉ mới vài phút trôi qua, bọn họ đã tổn thất hơn mười cường giả, khiến cho mọi người bắt đầu cảm thấy co vòi, càng lúc càng thêm cẩn thận, công kích không còn liên miên bất tận nữa. Ai cũng sợ mình là người tiếp theo bị đá ra khỏi Linh Quang giới, vì như vậy phải nói lời cáo biệt Thú Liệp chiến năm nay mất rồi.
Mục Trần lơ lửng trên trời cao nhưng chưa hề động thủ, chỉ một mực quan sát cơ thể Linh Vương. Lát sau hắn có phát hiện, mỗi lần có công kích nào đó rơi vào đầu, nó liền giơ tay lên đỡ, còn công kích đánh lên thân thể thì nó chẳng thèm để ý.
Mục Trần nheo mắt nhìn kỹ, trên đầu Linh Vương cũng có ánh sáng chói mắt, đôi mắt trống không khiến cho người ta nhìn vào mà lạnh tim.
Nhĩn kỹ lại một chút, vị trí mi tâm của nó dường như ánh sáng chói chang hơn, mơ hồ có một dao động đặc biệt vô cùng.
Mục Trần trừng mắt, vung tay lên, một luồng linh lực hắc ám mang theo hắc viêm bắn ra, hướng thẳng vào vị trí mi tâm Linh Vương.
"Bùm!"
Đúng như hắn dự đoán, luồng công kích vừa đến gần, Linh Vương lập tức tung chưởng đánh nổ nó đi.
Mục Trần mắt lóe sáng.
"Uỳnh!"
Linh Vương khổng lồ đột nhiên cúi xuống, tập trung nhìn Mục Trần, chợt bàn tay nó nắm lại, quyền kình như một tòa núi mang theo sức mạnh đánh sợ vung tới đấm Mục Trần.
Không khí quanh đầu quyền ầm ầm nổ tung vì sức ép quá lớn.
- Cẩn thận!
Từ tít đằng xa, An Nhiên hốt hoảng thất thanh la lớn. Lạc Li bên cạnh cũng trừng mắt cẩn trọng, tay nắm chặt kiếm.
"Grào!"
Quyền như núi cao áp đỉnh, thân thể Mục Trần có hào quang thoáng hiện, một tiếng long ngâm vang vọng, long ảnh xuất hiện, tư thái uốn lượn như đang bay trên tầng mây.
Long ảnh thoắt cái lượn đi, Mục Trần cũng quỷ dị biến mất, quyền hung bạo hoàn toàn đánh hụt.
Từ Hoang, Triệu Thanh Sam nhìn thấy cảnh đó mà trợn mắt ngưng trọng, chỉ thấy trên cánh tay khổng lồ của Linh Vương một bóng người hiện ra, rồi hắn lấy tốc độ kinh khủng lướt sát theo cánh tay đó đi lên. - Tốc độ nhanh thật!
Trong lòng chấn động, tốc độ của Mục Trần ngay cả bọn họ cũng chỉ mơ hồ thấy bóng.
Họ còn đang tấm tắc than thở, Mục Trần đã như một con sóc xuất hiện ngay trên cái đầu khổng lồ của Linh Vương, một quyền không báo trước đánh tới, bạch hổ thành hình, gầm rống mang theo khí thế sát phạt đánh lên trán Linh Vương. "Uỳnh!"
Một quyền đánh lên cái trán rắn chắc, linh lực cuồng bạo từ đó lan tỏa, thân hình khổng lồ chẳng hề di động bất giác run lên, hai cái chân khổng lồ loạng choạng bước lui, mặt đất ầm ầm rung chuyển.
Triệu Thanh Sam, Từ Hoang và cả đám người thấy Mục Trần một quyền đánh lui Linh Vương, nhất thời trợn mắt hít hà khó tin. Bao nhiêu cường giả liên thủ chẳng hề làm nó lay động, tên kia chỉ một quyền đã khiến Linh Vương khốn đống?
Hắn mạnh kinh khủng vậy sao?
Ánh mắt nhìn lên bóng người lơ lửng trên cao, mọi người bất giác cảm thấy phức tạp.