Đại Chúa Tể

Chương 335 - Lôi Thần Đan

Mục Trần biến sắc, hai mắt mở to nhìn chằm chằm lão đầu trọc, nghi ngờ không biết có phải mình vừa nghe lầm.

- Ta vào trong đó?

Mục Trần trừng mắt, chỉ vào hắc lôi hải vô biên kia. Nếu hắn không nghe lầm, vậy là lão này nói chơi rồi?

Nhưng trái với mong muốn của hắn lão đầu trọc bình tĩnh gật gù.

- Tiền bối, ngài đùa ta chắc?

Mục Trần như muốn nổ tung cái đầu. Hắc lôi hải tràn ngập Hắc Thần Lôi, một gã Chí Tôn cũng không dám tới gần, thực lực Hóa Thiên cảnh sơ kỳ của hắn ngay cả bước đến đó cũng bị đánh tan thành bụi cũng không còn nữa là. - Ta cũng không cho ngươi trực tiếp chui đầu vào đó.

Lão đầu trọc đảo cặp mắt trắng dã nói.

Mục Trần nghe vậy, mới thở ra, cười khổ:

- Lão muốn ta lấy cái gì đây?

- Lôi vực này mấy trăm năm do ta mở ra.

Lão đầu trọc chỉ vào không gian sâu thẳm, rồi lại chỉ về hắc lôi hải mênh mông kia:

- Không gian này trước kia rất kỳ lạ, tràn ngập lôi đình. Sau khi ta phát hiện ra, dùng bản lĩnh hội tụ lôi đình vao đây, hao tổn tâm cơ thu thập Hắc Thần Lôi bỏ hết vào nơi này, để chúng nó tự do chuyển hóa.

Khóe miệng Mục Trần giật giật run rẩy. Thật quả nhiên là Bắc Minh Long Côn, Hắc Thần Lôi mà Cửu U cũng sợ hãi đối đầu, lão lại ngang nhiên thu thập. Có lẻ vì Cửu U còn rất trẻ, theo như lời nàng nói, nàng cũng chỉ mới vừa trưởng thành trong tộc Cửu U Tước, đã có năng lực vượt qua Hắc Thần Lôi Kiếp chứng tỏ thiên phú năng lực kinh khủng của nàng còn cao hơn cả Mục Trần.

Có lẽ khi Cửu U thức tỉnh, hoàn toàn trở thành Cửu U Minh Tước, có sức mạnh Chí Tôn, lại trải qua tu luyện thì muốn vượt qua Bắc Minh Long Côn cũng không phải khó. - Nhưng càng thời gian sau này, ta lại phát hiện có vài thứ thoát khỏi tầm kiểm soát. Lôi đình nơi này quá khủng bố, tất cả ngưng tụ lại một chỗ đã hình thành một sinh linh kỳ lạ. - Sinh linh?

Mục Trần sửng sốt, lôi hải không có nổi một sinh cơ cũng có thể ngưng tụ ra sinh linh?

- Ta gọi nó là Lôi linh, lôi hải này xem như là cơ thể của nó.

Mục Trần khẽ run, hoảng hồn nhìn hắc lôi hải. Cái thứ gọi là Lôi linh thật quá khủng bố, ngay cả Bắc Minh Long Côn cũng không làm gì được, thiên địa ẩn chứa quá nhiều điều thần kỳ. - Nhưng cũng may Lôi linh không có linh trí cao, dù vậy nếu chúng ta tới gần cũng sẽ bị nó công kích rất mãnh liệt.

Lão đầu trọc thở dài, mắt nhìn hắc lôi hải:

- Nếu ta dốc toàn lực cũng có thể hủy diệt nó, nhưng mà làm vậy thì có gì tốt đâu chứ?

- Vậy tiền bối muốn gì?

Mục Trần tò mò. Mấy trăm năm Bắc Minh Long Côn ở đây tạo thành cái lôi hải khủng bố, mục đích thật sự là gì?

Bắc Minh Long Côn nhướng mày, thản nhiên trả lời

- Lôi Thần đan!

- Lôi Thần đan?

Mục Trần ngẩn ra, sắc mặt mờ mịt chưa nghe nói bao giờ.

- Tuy gọi là đan, nhưng không có ai luyện chế ra cả, mà nó hình thành từ thiên địa. Chỉ khi lôi đình lực hùng hậu nhiều đến một mức khủng bố nào đó thì có tỷ lệ sinh ra Lôi Thần đan. Mấy trăm năm ta không ngừng sưu tập Hắc Thần Lôi, nhằm mục đích tăng cao tỷ lệ xuất hiện Lôi Thần đan. - Vận khí không tồi, nhưng chẳng ngờ lúc sinh ra Lôi Thần đan, lại đản sinh thêm Lôi linh, khiến nó ngăn cản ta không thể lấy được.

- Lôi Thần đan kia có tác dụng gì a?

- Có Lôi Thần đan, ta có thể đột phá, bước vào cảnh giới Địa Chí Tôn.

Lão đầu trọc nói.

- Địa Chí Tôn. . .

Mục Trần trong lòng chấn động. Nói vậy hiện tại lão đã là cửu phẩm Chí Tôn? Kinh khủng thật. Đỉnh phong Chí Tôn cảnh, thêm một bước nữa đã trở thành Địa Chí Tôn, nhất lưu cường giả của Đại Thiên thế giới.

Thực lực đó thừa sức đứng đầu một siêu cấp chủng tộc.

- Tiền bối sao không nhờ Thái Thương viện trưởng? Có Thái Thương viện trưởng ra tay trợ giúp, chắc sẽ dễ hơn chứ?

Mục Trần tò mò. Ở Bắc Thương linh viện, với địa vị Bắc Minh Long Côn nếu cần hỗ trợ, ai dám không giúp?

- Vô dụng. Lôi linh cực kỳ cẩn thận, việc này ta cũng đã từng bàn với Thái Thương, hắn vừa mới tới đây thôi đã khiến lôi hải bạo động, hai người chúng ta mà cùng lúc xuất hiện, Lôi linh kia sẽ lập tức cảm nhận được nguy cơ, lỡ như nó điên cuồng cá chết lưới rách, hủy Lôi Thần đan, tâm huyết mấy trăm năm của ta chẳng phải phí đi sao?

Lão đầu trọc chép miệng ngán ngẩm.

Mục Trần cười khổ, nhìn hắc lôi hải kia không có dao động quá lớn, nhưng cái yên tĩnh đáng sợ kia khiến hắn run rẩy không thôi:

- Nhưng mà. . . tiền bối phải biết rõ thực lực ta như thế nào chứ?

- Yên tâm, ta nói rồi, không có để ngươi chết lãng nhách đâu.

Lão đầu trọc khoát tay:

- Ta sở dĩ tìm ngươi hỗ trợ, vì trước kia ngươi có hấp thu một tia Hắc Thần Lôi, hơn nữa còn kích nổ nó ở trong cơ thể, dù rằng sức mạnh đã tiêu tan hết, nhưng vẫn còn vương lại một vài thứ...

Mục Trần mắt lóe sáng:

- Tiền bối nói chính là. . . Hắc Thần Lôi Độc?

Lão đầu trọc gật đầu:

- Hắc Thần Lôi Độc quả thật đáng sợ, nhưng nói cách khác thì cũng là một kỳ bảo.

Mục Trần nhăn mặt.

- Hắc Thần Lôi Độc ngay cả cường giả Chí Tôn cũng không dám động tới, ngươi khống chế được thì sẽ là một tuyệt chiêu lợi hại đáng ngại.

- Khống chế Hắc Thần Lôi Độc?

Mục Trần cười méo mặt. Hắc Thần Lôi Độc tiềm ẩn trong cơ thể, ngay cả khả năng phát hiện nó còn không làm được, huống chi là khống chế?

- Ngươi muốn cảm ứng Hắc Thần Lôi Độc cũng không khó, chỉ cần luyện Lôi Thần Thể đầy đủ là được. Bằng Lôi Thần Thể ngươi chắc chắn khống chế tốt Hắc Thần Lôi Độc.

Lão đầu trọc cười nói.

- Lôi Thần Thể đầy đủ?

Mục Trần tim đập thình thịch, Lôi Thần Thể cường hãn thế nào hắn đã biết, nếu không nhờ thần quyết luyện thể đó, có lẽ lần ấy đã bị Hắc Thần Lôi Kiếp đánh cho tan xác, nếu được tu luyện bản đầy đủ, thì thân thể hắn sẽ cường hoành ra sao? - Thế nào?

Lão đầu trọc cười tủm tỉm, tin chắc điều kiện thế này Mục Trần không thể từ chối.

Đúng như dự đoán, Mục Trần gật đầu cái rụp. Phú quý hiểm trung cầu, vì Lôi Thần Thể đầy đủ có vượt qua núi đao biển lửa cũng phải thử một chút. Hơn nữa hắn vẫn là đệ tử Bắc Thương linh viện, Bắc Minh Long Côn chắc cũng không để hắn chết một cách vô lý được.

Lão đầu trọc cười lớn, vỗ vai Mục Trần:

- Nếu đã vậy chúng ta chuẩn bị vài thứ đi.

- Chuẩn bị?

Mục Trần sửng sốt, mờ mịt

- Khụ...

Lão đầu trọc ho khan một tiếng:

- Là thế này, hiện tại cơ thể ngươi có một ít Hắc Thần Lôi Độc, nhưng có hơi ít, chưa đủ che giấu khí tức của ngươi. Cứ thế này tiến vào lôi hải sẽ lập tức bị Lôi linh phát hiện. - Cho nên?

Mục Trần tự nhiên cảm thấy bất an.

- Cho nên. . . ngươi cần bị Hắc Thần Lôi đánh thêm vài cái cho Hắc Thần Lôi Độc nhiều lên một chút, đến khí nào có thể che giấu khí tức của ngươi mới thôi.

Lão đầu trọc nhe răng cười.

Mục Trần hai mắt đứng tròng, chân run lẩy bẩy như muốn xỉu. Cái lão quái đầu trọc đáng chết, quả nhiên tâm tư ác độc, lại muốn hắn chủ động đi tìm Hắc Thần Lôi. Lần trước bất đắc dĩ cộng thêm may mắn mới thoát chết.

Bây giờ lại cố tình tìm đến nó, thật có còn may mắn như thế không?

Nhìn thấy gương mặt xám xịt xủa Mục Trần, lão nhân đầu trọc cũng gượng cười, tay xoa xoa cái đầu trọc lóc:

- Yên tâm, ta sẽ khiến Hắc Thần Lôi yếu đến mức độ ngươi có thể chịu đựng được, nhất định không để ngươi có chuyện gì!

Mục Trần đảo mắt không ngừng. Dù có siêu cường giả cửu phẩm Chí Tôn ở bên cạnh bảo vệ, Hắc Thần Lôi rất hung mãnh, một khi xuất hiện biến cố gì e rằng muốn cứu cũng khó.

Chuyện này đúng là phải có phiêu lưu một chút.

Lão đầu trọc thấy Mục Trần hơi do dự, vội giật dây dụ hắn:

- Việc này xong, lão phu sẽ dốc lực chủ trì Linh Quang quán đỉnh cho ngươi, hiệu quả dám chắc cả Bắc Thương linh viện không ai sánh bằng.

Mục Trần vẫn chưa hết do dự.

- Này, tiểu tử kia, coi như ngươi thiếu lão phu một cái ân tình đó. Tiểu Cửu U kia có thể thành công vượt qua Hắc Thần Lôi kiếp, lão phu cũng đã giúp một tay, không chỉ cho nàng một đòn phòng ngự, còn thu đi một tia Hắc Thần Lôi, nếu không tiểu Cửu U kia bây giờ chắc cũng chỉ còn là nắm tro....

Lão đầu trọc láu táu kể hết đủ thứ, chỉ sợ Mục Trần thấy khó mà lui.

- Còn có việc này?

Mục Trần ngẩn ra kinh ngạc, chuyện này đến bây giờ mới biết.

- Tuy rằng ta thu Hắc Thần Lôi có mục đích riêng, nhưng cũng là giúp nàng một tay. Vả lại không có cái lông vũ ta cho tiểu Cửu U, thì nàng đâu có thời gian mà hồi phục chứ.

Lão đầu trọc hơi lấm lét nói tiếp.

Mục Trần liếc nhìn lão, đúng là khi Cửu U độ kiếp có dùng một cái lông vũ kỳ lạ, sức mạnh của nó không phải đến từ Cửu U Tước.

- Thế nào?

Lão đầu trọc vội hỏi.

Mục Trần cười cười, do dự cũng biến mất. Xưa nay người ta kính hắn một thước, hắn phải kính lại một trượng, bất kể lão đầu trọc có mục đích gì nhưng cũng đã giúp Cửu U một đại ân, mà hắn cùng với Cửu U huyết mạch tương liên, giúp Cửu U cũng là giúp hắn.

Đã vậy cũng không có lý do gì không liều một phen.

Hít một hơi sâu, Mục Trần mạnh mẽ gật đầu.

- Ta chấp nhận!

Bình Luận (0)
Comment