Đại Chúa Tể

Chương 359 - Cứu Viện

Tình hình gấp gáp, Mục Trần và Lạc Li sau khi nhận lệnh liền từ biệt mọi người rồi hướng thẳng đến Hình Điện.

Xuyên qua không trung, Mục Trần và Lạc Li nhìn thấy không ít đệ tử thần sắc kinh hoàng, cột sáng đỏ sậm như máu đâm lên trời khiến nhân tâm bất an.

Bắc Thương đại lục tàng long ngọa hổ, cực kỳ nguy hiểm. Mạnh như Bắc Thương linh viện vẫn không dám tự xưng bá chủ, mà Bắc Thương linh viện cũng không muốn như thế.

Nhưng dù muốn hay không, Bắc Thương linh viện tự nhiên sẽ bị vài thế lực hàng đầu trên đại lục tỏ ra phòng bị, bình thường thì không dám làm gì, nhưng nếu có cơ hội thật sự, chuyện ném đá xuống giếng là rất bình thường xảy ra.

Đại Thiên thế giới quá mức rộng lớn, ngay cả Ngũ Đại Viện cũng chỉ là hạt cát trong biển rộng.

Chuyện lần này nếu giải quyết không tốt, thì sẽ là đả kích lớn cho Bắc Thương linh viện.

Mục Trần thần sắc nghiêm trang, Bắc Thương linh viện nâng bước hắn, giúp hắn phát triển mạnh mẽ, tự nhiên sinh ra cảm tình với nơi này, hắn càng không muốn Bắc Thương linh viện có vấn đề gì nghiêm trọng.

Lạc Li thấy hắn như vậy, đưa tay nắm lấy tay hắn, mỉm cười trấn an:

- Yên tâm đi, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng không phải nhân vật tầm thường, muốn xử lý họ thì cũng chẳng dễ dàng gì.

Mục Trần nắm chặt tay nàng:

- Sự việc lần này e rằng rất nguy hiểm.

Lần trước hắn theo Tô Huyên đi làm nhiệm vụ truy lùng linh tàng, suýt nữa đã bỏ mạng. Còn lúc này, nhiệm vụ hôm nay nguy hiểm hơn nhiều, Bạch Hiên so ra chẳng là cái đinh gì với nhân vật như Ma Long Tử. - Chính vì nguy hiểm, nên ta mới phải đi theo ngươi, bằng không ngươi lại liều mạng làm bậy thì sao? Nếu ngươi sợ ta có chuyện gì, thì bảo vệ ta cho tốt đi.

Lạc Li mỉm cười.

- Yên tâm, chỉ cần ta ở bên cạnh nàng, bất kỳ nguy hiểm thế nào, dù có ngã xuống cũng phải ngã trước mặt nàng.

Mục Trần kiên định nắm chặt tay Lạc Li.

Lạc Li trìu mến nhìn hắn, cười nhẹ nhàng, ánh mắt long lanh như câu hồn đoạt phách, và chỉ có Mục Trần chứ không ai khác được nhìn thấy khoảnh khắc đẹp nhất của nàng.

Khi hai người đến Hình Điện, ở đây đã có không ít người. Ở đằng trước chính là Lâm Tranh, Chu Thanh Sơn, Cổ Thiên Viêm.

Mà ba người lúc này đều nghiêm mặt, có lẽ cũng đã biết rõ tin tức.

- Lâm học trưởng.

Mục Trần hạ xuống, lập tức ôm quyền chào hỏi:

- Mạch U điện chủ gọi chúng ta đến tham gia nhiệm vụ này.

Lâm Tranh gật đầu, cười nói:

- Có Mục Trần học đệ hỗ trợ, chúng ta cũng thoải mái hơn nhiều.

Chu Thanh Sơn và Cổ Thiên Viêm cũng gật đầu chào hắn, còn đám thành viên khác của Hình Điện thì tỏ ra khá tò mò, nhưng không hề dám coi thường hắn. Lúc thực lực chỉ là Hóa Thiên cảnh sơ kỳ, đã đủ đánh nhau không phân cao thấp với Cổ Thiên Viêm, thực lực hiện tại lại tinh tiến nhiều như vậy, chiến lực càng thêm hãi người.

Không lâu sau, nhiều tiếng xé gió vọng lại, ba bóng người lướt tới hạ xuống Hình Điện. Chính là Hạc Yêu, Tô Huyên, Từ Hoang.

Hẳn nhiên ba người họ cũng nhận nhiệm vụ này.

Tô Huyên gặp Mục Trần và Lạc Li cũng không mấy kinh ngạc. Bây giờ trong viện này ngoại trừ hai người đang gặp khốn cảnh kia, thì cặp tình nhân này là bá đạo nhất.

Lâm Tranh thấy ba người kia đã tới, rồi cất giọng nặng nề:

- Các vị, nhiệm vụ lần này cực kỳ nguy hiểm, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông truy sát Ma Long Tử bị hắn sắp đặt mai phục, có đến chín tên trong top 10 Huyền Thưởng bảng vây công, khiến họ trọng thương nhưng đã thoát được, tình hình rất nguy cấp.

Nghe thấy như vậy, cả Mục Trần cũng sợ hãi hít một hơi. Top 10 Huyền Thưởng bảng, có tên nào không hung hãn, một người đã khó đối phó, không ngờ lần này phải đối diện những 9 người.

Đội hình đó quá kinh khủng, khó trách hai người kia phải bại lui, bị vây khốn khó khăn.

Tô Huyên cũng sắc mặt nghiêm trọng, lực lượng kẻ địch như thế cũng thừa đủ xóa sổ cả một thế lực.

- Lần này ngoại trừ ta là lãnh đạo, Chu Thanh Sơn và Cổ Thiên Viêm hỗ trợ, năm người các ngươi cùng đi, còn có hai thành viên Hình Điện thực lực Thông Thiên cảnh sơ kỳ, ba thành viên chuẩn Thông Thiên cảnh. Thời gian cấp bách, đội hình này là mạnh nhất mà Hình Điện có thể triệu tập trong thời gian ngắn. Những người khác không bế quan thì cũng có nhiệm vụ, do vậy mới cần các ngươi đi cùng hỗ trợ.

Lâm Tranh trầm giọng nói.

Mục Trần khẽ gật đầu. Bắc Thương linh viện rất xem trọng sự việc này, cử ra đội ngũ khá cường hãn, đối phương đều là những tên ác nhân hung danh vang dội, thực lực không đủ đi theo chỉ tổ vướng chân, nên thành phần xuất binh căn bản cũng là Thông Thiên cảnh.

Ngay cả Tô Huyên và Từ Hoang sau khi trải qua linh quang quán đỉnh, thực lực cũng có bước tiến lớn, đạt đến chuẩn Thông Thiên cảnh. Còn Hạc Yêu có lẽ đã chân chính là Thông Thiên cảnh sơ kỳ.

Nhìn lại trong đoàn người, hắn chỉ có thực lực Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, thành ra là kẻ yếu nhất.

- Ở đây có vài thông tin về đám người của Ma Long Tử, các ngươi phải xem cho rõ, biết người biết ta thì đỡ nguy hiểm hơn.

Lâm Tranh búng tay ra, vài tia sáng bay đến chỗ đám người Mục Trần.

Mục Trần chụp lấy, luồng sáng hóa thành quyển trục. Hắn mở ra xem, trên đó ghi đầy đủ thông tin và vẽ hình về nhóm ác bá của Ma Long Tử.

Ma Long Tử, đệ nhị Huyền Thưởng bảng, Long Ma Cung, tâm ngoan thủ lạt, thiên phú siêu tuyệt, theo điều tra thực lực khoảng Thông Thiên cảnh trung kỳ, tiếp cận Thông Thiên cảnh hậu kỳ, cực độ nguy hiểm.

Mục Cốt, đệ tam Huyền Thưởng bảng, xuất từ Cốt Thần Điện, Thông Thiên cảnh trung kỳ.

Quỷ Hùng, đệ tứ Huyền Thưởng bảng, không môn không phái, từng nhận truyền thừa tông phái viễn cổ, làm người ác độc, Thông Thiên cảnh trung kỳ.

Ngô Giáp, đệ ngũ Huyền Thưởng bảng, Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, đồng thời cũng là Linh Trận sư cấp 5.

Đằng Long. . .

Đám đệ tử xem thông tin lập lức biến sắc nghiêm trọng. Đội hình này quá ư đáng sợ. Ngoại trừ Ma Long Tử Thông Thiên cảnh trung kỳ, còn có hai kẻ khác cũng Thông Thiên cảnh trung kỳ, năm người Thông Thiên cảnh sơ kỳ cộng thêm một vị Linh Trận sư cấp 5. . .

Khó trách Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng bị vây khốn đốn.

- Ma Long Tử, Mục Cốt, Quỷ Hùng giao cho ba người chúng ta. Đám còn lại giao cho các ngươi chọn lấy. Nhiệm vụ của chúng ta chỉ cần cứu được Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông trở về, không phải thanh trừ bọn kia, hẳn là không khó.

Lâm Tranh trầm giọng nhắc nhở.

Mục Trần liếc nhìn Lâm Tranh, phát hiện ra linh lực trong cơ thể ba người mạnh hơn trước nhiều, hiển nhiên hai tháng qua có tinh tiến nhiều, thực lực đều đạt tới Thông Thiên cảnh trung kỳ, hèn gì tự mình mỗi người nhận một tên cực ác bên kia. - Vâng!

Mọi người còn lại đều tán thành.

- Nếu không có ý kiến gì thì lập tức xuất phát, thời gian cấp bách, chúng ta phải mau chóng cứu viện.

Lâm Tranh vung tay lên, dẫn đầu lao đi. Chu Thanh Sơn và Cổ Thiên Viêm cũng theo sát, mấy thành viên Hình Điện còn lại cũng lướt đi.

- Đi thôi!

Mục Trần gật đầu với Tô Huyên, rồi bay lên theo sát.

Đoàn người nhanh chóng rời khỏi khu vực trung tâm Bắc Thương linh viện, liền nhìn thấy vô số đệ tử đứng trên không trung, tất cả đều tập trung nhìn họ.

Chỉ một lát mà tin tức Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cầu viện sinh tử đã lan ra khắp Bắc Thương linh viện, bọn họ liền đến đây chờ đợi người của Hình Điện. Vừa thấy đội ngũ của Lâm Tranh tất cả đều biết nhiệm vụ này là gì.

Đoàn người thấy vậy cũng chậm lại.

- Lâm học trưởng, Mục Trần học đệ, làm thịt Ma Long Tử, cứu Trầm học trưởng và Lý học trưởng về nhé!

Có đệ tử lớn tiếng quát.

Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông là hai cường giả nhất nhì Thiên bảng, là mục tiêu phấn đấu của biết bao đệ tử, nếu họ chết trong tay Ma Long Tử thì sĩ khí sẽ bị giáng một đòn nặng.

Mục Trần thấy ánh mắt kỳ vọng của mọi người, thần sắc cũng trở nên nghiêm trọng. Tất cả đều biết nếu nhiệm vụ này thất bại, thì linh viện sẽ trở nên u ám rất nhiều.

Lâm Tranh không trả lời, chỉ ôm quyền với đám đông vô số kia. Đằng sau, Mục Trần, Chu Thanh Sơn, Cổ Thiên Viêm cũng im lặng làm theo.

- Đi!

Lâm Tranh ra lệnh, đoàn người lập tức lao đi hướng ra khỏi Bắc Thương linh viện.

Trên một đỉnh núi, Thái Thương viện trưởng và các trưởng lão đứng đó, nhìn theo Lâm Tranh dẫn đoàn người đi xa, sát khí đột nhiên bùng lên.

- Đám Long Ma Cung rình mò kia, nếu có một trưởng lão nào của các ngươi ra tay.....

Đôi mắt Thái Thương viện trưởng lãnh khốc dị thường.

- Giết không tha!

Bình Luận (0)
Comment