Đại Chúa Tể

Chương 374 - Tung Át Chủ Bài

Không trung trên cao, linh lực ngập trời, hai đóa hắc liên to lớn chậm rãi xoay tròn, uy áp cường đại phủ hết thành thị khổng lồ.

Mọi người kinh nghi sợ hãi trước hai đóa hắc liên thình lình xuất hiện, linh trận lợi hại như thế này e rằng cường giả Thông Thiên cảnh cũng chẳng dám đối đầu.

Tên thiếu niên tên gọi Mục Trần kia quả nhiên bản lĩnh bất phàm, khó trách Ngô Giáp nhanh chóng bị đánh bại, thì ra thành tựu linh trận của hắn chẳng thấp hơn đối phương, mà thậm chí còn cao hơn rất nhiều. "Gràoo!"

Hai con ma long trên bầu trời cũng gầm lên phẫn nộ, đẩy lùi uy áp đang lấn tới.

"Roẹt!"

Linh lực hội tụ nơi tim sen, những chùm tia hắc ám uốn lượn như giao long, sức mạnh cường hãn bộc phát.

"Đùng!"

Hai chùm tia hắc ám thình lình bắn vào hai con ma long gầm rú trên cao, luồng công kích xuyên phá không trung, cực kỳ hoành tráng.

"Grú!"

Hai đầu ma long như đau đớn rú lên, giãy giụa kịch liệt, rồi dần dần mờ ảo đi.

"Bùm!"

Cả hai nổ tung, chùm tia hắc ám xuyên qua thân thể chúng, hướng thẳng đến Ma Long Tử.

Thành trì bên dưới nhìn đến say mê kinh ngạc.

Ma Long Tử chỉ hơi nheo mắt. Hắn cảm nhận thấy sức mạnh đáng sợ trong hai luồng công kích hắc ám kia đủ sức bắn nổ tan tành một gã Thông Thiên cảnh trung kỳ.

Nhưng chỉ đáng tiếc, hắn lại mạnh hơn Thông Thiên cảnh trung kỳ rất nhiều.

Ma Long Tử vận sức, song chưởng hội tụ linh lực xám tro tầng tầng lớp lớp vảy rồng xuất hiện trên da.

- Xéo!

Ma Long Tử quát lên, quyền đấm tới, không khí nổ bùm, luồng không khí trước mặt cuộn tròn xoáy mạnh bắn tới. Song quyền mạnh mẽ đập vào hai luồng hắc ám.

"Đùng!"

Một vụ nổ kinh hoàng theo tiếng vang khủng bố xuất hiện, Ma Long Tử bị đẩy lui đi một đoạn, cổ tay áo bị rách toạc, nhưng cánh tay lại không chút thương thế. Còn hai luồng công kích kia hoàn toàn bị chấn nát vụn biến mất.

Thực lực Ma Long Tử thừa sức dễ dàng cản lại công kích của một tòa linh trận cấp 5!

Ma Long Tử quả nhiên cường hãn. Mục Trần có năng lực Linh Trận sư cấp 5 vẫn chưa đủ khiến hắn gặp khó khăn.

Tô Huyên, Hạc Yêu thì tái mặt. Bọn họ từng chứng kiến uy lực đáng sợ của Yêu Liên Đồ trận, nhưng không thể ngờ chỉ có thể đẩy lui Ma Long Tử một chút.

- Mục Trần cũng khó trở thành đối thủ của Ma Long Tử a.

Từ Hoang thì thào.

- Chỉ cần hắn có thể cầm cự đến khi Lạc Li và Lý Huyền Thông giải quyết được địch thủ, thì phần thắng có thể có rồi.

Hạc Yêu lo lắng nói. Với sự ma mãnh của Ma Long Tử kia, khó mà để Mục Trần có cơ hội đó.

Hắn sẽ nhất định chấm dứt nhanh chóng.

- Cái tên này. . .

Mục Trần cũng kinh ngạc không kém, lần đầu tiên dùng đến Yêu Liên Đồ trận mà chẳng hề làm được gì kẻ địch. Chiến lực của Ma Long Tử quả nhiên cũng rất cao hơn cả thực lực.

Ma Long Tử ngẩng lên mỉm cười lạnh lẽo, lắc mình lóe lên liền xuất hiện trước Mục Trần.

Mục Trần rất cảnh giác, long ảnh xuất hiện, hắn lập tức lui đi vài trăm trượng, tay cũng nhanh chóng kết ấn, hai đóa sen to chưa hoàn toàn tan biến lại tiếp tục vận hành, bắn ra công kích mạnh mẽ. "Bùm bùm!"

Ma Long Tử tung quyền tiếp tục chấn nổ, dù vẫn bị lui đi một chút, nhưng hắn mạnh mẽ giữ vững thân hình, lập tức bật lại, tốc độ tăng vọt để lại tàn ảnh liên miên bất tận.

Vừa chống đỡ công kích, nhưng hắn đã ở phía trên Mục Trần, cười lạnh lẽo:

- Thật sự cậy vào chút thành tựu Đằng Long Thuật của ngươi để kéo dài thời gian với ta sao? Nằm mơ đi!

Quyền hung hãn bằng đôi tay đầy vảy đen như một thứ vũ khí giết người đáng sợ, mang theo linh lực phá hoại kinh khủng.

- Long Phá Quyền!

Ma Long Tử gầm lên, không khí trước mặt nổ tung, áp lực ép tới Mục Trần.

Khoảng cách quá gần, Mục Trần không thể tránh né được nữa, ánh mắt ngoan độc, thân thể lóe lôi quang, một đường vân sét hiện lên trên ngực.

Vận dụng Lôi Thần Thể, Mục Trần xoay lại dũng mãnh dùng quyền đối chọi quyền kình áp bức của Ma Long Tử.

"Chát!"

Kình phong dữ dội bùng nổ, không gian chấn động, linh lực cuốn vào nhanh hình thành lốc xoáy.

Mục Trần run rẩy, bị đẩy văng xa cả trăm thước, khí huyết chạy loạn dâng lên đến cổ. Thực lực của hắn chỉ mới Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, có lợi thế Lôi Thần Thể nhưng đối chiến chính diện vẫn không thể là đối thủ của Ma Long Tử.

Ma Long Tử lúc này hoàn toàn vững vàng đứng trên không, hắn không bị đánh bay đi, bả vai khẽ run run hóa giải ngay kình lực xâm nhập cơ thể, vẻ mặt châm chọc Mục Trần: - Tiểu tử thật cuồng vọng, cũng dám đối cứng với ta, không biết sống chết!

Mục Trần trầm mặt. Hóa Thiên cảnh hậu kỳ cách biệt tới Thông Thiên cảnh hậu kỳ quá lớn. Hắn có nhiều thủ đoạn quỷ dị vẫn không thể lấp đủ khoảng trống.

Muốn chân chính uy hiếp Ma Long Tử, thủ đoạn bình thường không đủ sức.

Mục Trần mắt lóe sáng.

Ma Long Tử chẳng hề rãnh rỗi cho Mục Trần thời gian suy tư chuẩn bị, cười gằn một tiếng rồi tiếp tục lao lên, tốc độ vẫn được đẩy lên tối đa, công kích cuồng bạo liên miên vô tận ập tới Mục Trần.

Mục Trần chỉ có thể dốc sức tránh né, nhưng rất thường xuyên bị Ma Long Tử áp đảo tuyệt đối khiến bản thân phải tận lực ngạnh đấu. Hiệp đấu tiếp theo này hắn hoàn toàn rơi vào hạ phong.

Mọi người cảm thán than thở, Ma Long Tử vẫn lợi hại hơn, Mục Trần khiến người ta bất ngờ kinh ngạc, nhưng chênh lệch cấp bậc quá xa thì khó mà bù nổi.

Tô Huyên, Hạc Yêu thì lo lắng khẩn trương, nếu chỉ cần Mục Trần sơ sẩy thất bại, thì cục diện phe họ sẽ hoàn toàn sụp đổ.

"Bốp Bốp!"

Những âm thanh va chạm chiến đấu vang lên không ngừng. Mỗi một tiếng là một đoạn Mục Trần bị đánh bay đi, lúc này trên môi đã hiện rõ vết máu đỏ thẫm.

Bất quá, mỗi lần bị đẩy lui, tay hắn lại run lên kịch liệt, dường như có gì đó lóe lên trên đầu ngón tay, không khí bồng bềnh chốc lát.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL Vòng chiến trên cao càng lúc càng tệ, Mục Trần bị Ma Long Tử ép phải trốn chạy lòng vòng khiến khán giả bên dưới nhiều người cũng lên tiếng cười nhạo. Thế nhưng hắn lại không tức giận hay hoảng hốt, ngược lại rất bình tĩnh và kiên định.

Tô Huyên thấy Mục Trần đổ máu, lo lắng vô cùng, tay nắm chặt lại, muốn lao lên yểm trợ, nhưng đám ác bá còn lại đứng đằng kia thì vẫn quan sát nàng chăm chú.

Cục diện này có lẽ sẽ không còn lâu nữa.

Gã áo xanh trong đại điện chỉ hơi nhíu mày, dường như nghi vấn gì đó mặc dù tràng cảnh trước mặt chỉ như một trò chơi nghiền nát đối phương của Ma Long Tử. "Ầm!"

Ma Long Tử lại tung ra một đấm đánh vào cổ họng Mục Trần, hắn liền kéo tay về bắt chéo đằng trước phòng ngự.

"Chát!"

Đỡ được một kích trí mạng của Ma Long Tử, Mục Trần cũng phun máu bắn lui, hai cánh tay đau nhức khó chịu. Nếu hắn không tu luyện Lôi Thần Thể, có lẽ cả hai cánh tay lúc này đã lặt lìa.

Mượn kình lực hung hãn đánh lui, Mục Trần kéo giãn khoảng cách, ngón tay múa may, không khí dao động.

Máu me đầy mồm miệng, nhưng ánh mắt lạnh băng càng ngày càng nhiều sát khí.

Ổn định thân hình, hắn xóa đi vết máu trên môi, trừng trừng liếc chằm Ma Long Tử.

- Một tên cứng cỏi, xem ra thần quyết luyện thể mà ngươi tu luyện rất lợi hại.

Ma Long Tử cười lành lạnh. Người khác dám đỡ quyền của hắn, dù có thực lực Thông Thiên cảnh trung kỳ trúng đòn nhiều như vậy không trọng thương cũng tàn phế. Nhưng Mục Trần bề ngoài thì thê thảm, nhưng chiến lực vẫn còn. - Dù vậy ta cũng muốn xem thử ngươi có thể tiếp thêm mấy chưởng nữa!

Ma Long Tử cười gằn, định tiếp tục lao lên hành hạ Mục Trần.

Thình lình đằng xa kia, đôi mắt đen láy của Mục Trần hóa thành trong suốt, miệng hắn cười khằng khặc như điên dại, cực kỳ thần bí.

"Ầm Ầm!"

Dao động kinh người trong thiên địa khiến tất cả hốt hoảng, ngẩng đầu lên nhìn nơi linh lực cuồng bạo, bất chợt không biết từ khi nào trong không trung có vô số nhưng luồng sáng đan xen vào nhau, rồi nhanh chóng thành hình một có đỉnh khổng lồ.

Ma Long Tử giật mình nhìn biến hóa xung quanh mình, sắc mặt khó coi.

Mục Trần ngẩng lên nhìn chằm chằm Ma Long Tử, cất giọng châm chọc lạnh lẽo.

- Thằng ngu mày nghĩ rằng tao sợ mày sao?

Bình Luận (0)
Comment