Trên không trung, khối huyết cầu lơ lửng xoay tròn, một tia sát khí màu đỏ phát ra, cùng với nhịp đập rất nhỏ, như một trái tim kinh dị khiến người ta sởn tóc gáy. - Đây là. . .
Gã áo xanh cũng nhíu mày suy nghĩ, rồi kinh ngạc lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là bí thuật Long Ma Cung, Hóa Long Huyết quyết?
- Hóa Long Huyết quyết?
Người đứng sau hắn nghi hoặc hỏi lại.
- Trong Long Ma Cung có một bí thuật cao thâm, những đệ tử địa vị cực cao mới được phép tu luyện. Bí thuật rất tàn nhẫn, nghe nói phải tự róc thịt bản thân, rồi lấy máu thịt ma long kết hợp vào cơ thể, dùng máu của chính mình nuôi nó, đến thời khắc nguy cấp có thể kích hoạt nó tăng cường thực lực. - Bất quá bí thuật này trả giá rất lớn, Ma Long Tử đã thi triển nó thì nửa năm sau cũng chưa hồi phục nổi.
- Thật không ngờ chỉ là một tiểu tử thực lực Hóa Thiên cảnh hậu kỳ lại bức hắn đến đường cùng như vậy, thật là ngoài dự đoán.
Kẻ phía sau cảm thán trả lời.
Gã áo xanh gật gù, tên Mục Trần kia thật khiến người ta kinh diễm, thế nhưng cũng chẳng biết khi đã ép Ma Long Tử đến mức độ này thì là may mắn hay bất hạnh đây....
Tô Huyên, Hạc Yêu cũng mặt nhăn mày nhó, dù họ chẳng biết cái khối huyết cầu kia là cái gì, nhưng chắc chắn chẳng phải tin tốt lành.
Bên cạnh họ, Trầm Thương Sinh đang chậm rãi điều tức trị thương, sắc mặt đã tốt hơn một chút, nhưng khi nhìn thấy khối huyết cầu kia, thì trở nên cực kỳ khó coi. - Hóa Long Huyết quyết. . .
Trầm Thương Sinh trừng mắt kinh sợ, tay nắm lấy trường thương, thần sắc nghiêm trọng, sẵn sàng tái chiến. Dù rằng thương thế vẫn còn rất nặng, nhưng cục diện hiện tại Mục Trần khó có thể giải quyết được.
Mục Trần trên cao cũng đang chăm chú quan sát khối huyết cầu mấp máy, hắn cũng không ngờ mình đã thi triển đến bản lĩnh như vậy vẫn không thể luyện hóa tan xác Ma Long Tử.
Cái tên này đúng là khó giải quyết .
"Đùng!"
Thình lình khối huyết cầu rung chuyển, bề mặt chuyển động như có gì đó sắp phá vỏ chui ra.
Mục Trần lạnh gáy, tay siết chặt, tung quyền. Một luồng công kích linh lực hùng hậu quét tới, đập vào huyết cầu.
"uỳnh!"
Máu thịt tung tóe, nhưng huyết cầu chẳng suy suyễn, thậm chí còn đập nhanh hơn, rồi một vết nứt xuất hiện, lan ra.
Mục Trần trợn mắt.
"Rốp!"
Một cánh tay đầy vảy đỏ từ trong huyết cầu đâm xuyên ra. Nó không giống tay người, móng sắc nhọn như vuốt dã thú, hung hãn đầy chết chóc.
Cánh tay kia mò mẫm sờ soạng, rồi chụp lấy huyết cầu, xé toạc nó ra. Máu văng tung tóe, một bóng dáng đỏ sậm chui ra.
Mọi người đều đang chăm chú nhìn vào kẻ kia, bất giác hít hà sợ hãi.
Trên bầu trời, Ma Long Tử lơ lửng trên không, nhưng lúc này hắn cao hơn rất nhiều, thân thể đầy những vảy đỏ, mông mọc ra một cái đuôi rồng dài mấy trượng lắc lư. Hai bàn tay như long trảo, lấp lánh rực rỡ.
Ma Long Tử đã hoàn toàn hóa thành một mãnh thú đầy tính giết chóc, ánh mắt và hơi thở đáng sợ vô cùng.
"Gràoooo!"
Ma Long Tử gầm lên, tiếng gầm chói tai khiến nhiều người sợ hãi biến sắc. Không khí xung quanh hắn bắn ra như một công kích âm ba, khung cảnh cực kỳ hoành tráng. - Khặc khặc.
Ma Long Tử cười gằn dữ tợn nhìn lại Mục Trần, lưỡi đỏ tươi lè ra liếm miệng, quái dị và hoang dã.
Mục Trần ánh mắt cẩn trọng, linh lực bồng bềnh quanh thân. Từ cơ thể mới của Ma Long Tử toát ra khí tức cực kỳ nguy hiểm, đáng sợ và khủng bố.
- Bức ta đến thế này, Mục Trần. . . chúc mừng ngươi.
Ma Long Tử cười dữ tợn, sát khí ngập tràn. Ngay lập tức hắn tiến tới, chỉ thấy đuôi rồng lắc một cái, hắn thình lình biến mất.
Mục Trần biến sắc, long ảnh xuất hiện, hắn dùng tốc độ cao nhất rời khỏi chỗ mình đang đứng một nghìn thước.
"Bùm!"
Nhưng hắn vừa mới xuất hiện ở vị trí mới, liền cảm thấy không khí phía sau bùng nổ, một cái bóng màu đỏ xuất hiện, tiếng cười dữ tợn tàn nhẫn vang lên.
- Mục Trần, chẳng phải ngươi nhanh lắm sao? Bây giờ sao chậm thế nhỉ?
"Xoẹt!"
Một tiếng xé gió bén nhọn theo đến, kình phong như muốn xé xác Mục Trần.
Lôi điện lẹt xẹt lóe ra, Mục Trần xoay người lại dùng tay chắn trước người.
"Uỳnh!"
Long chưởng hung hăng đánh vào tay Mục Trần, vang lên một tiếng nổ lớn. Mục Trần lập tức phun máu, văng đi rất xa, cánh tay đau đớn rụng rời.
Sức mạnh của Ma Long Tử lúc này đã cực kỳ đáng sợ.
- Khặc khặc, cứ yên tâm! Ta sẽ nghiền nát từng khúc xương của ngươi!
Gương mặt Ma Long Tử càng lúc càng dữ tợn, đuôi vung lên, lại xuất hiện sau lưng Mục Trần, cánh tay lấp lánh như máu tươi.
"Ầm!"
Mục Trần vội gọi lên Phù Đồ tháp chắn trước người.
"Bang!"
Quyền kình hung hãn của Ma Long Tử đánh lên hắc tháp, tiếng vang thanh thúy, hoa lửa lóe sáng, hắc tháp cũng bị đánh bay đi, Mục Trần lợi dụng kình lực tránh ra một đoạn xa. - Thật là kẻ thú vị, vậy mà cũng còn phản kháng được.
Ma Long Tử nhe răng cười, thân hình lại như tia chớp bắn đi.
- Nhưng ta xem ngươi còn cố gắng được mấy lúc!
Tốc độ Ma Long Tử chớp lóe đáng sợ, chỉ thấy một tia chớp đỏ sáng lên. Mục Trần hoàn toàn bất lợi, nếu không phải còn có hắc tháp mạnh mẽ chống đỡ, thì ắt đã trọng thương ngay lập tức.
Nhưng dù vậy cũng chẳng thoải mái gì, tình huống cực kỳ bất ổn, máu me bê bết, chẳng chịu được bao lâu nữa.
Tô Huyên hết hồn hoảng hốt. Hai bên vốn đã không cùng một trình độ, bây giờ Mục Trần có thủ đoạn khó lường nữa cũng không thể nghịch chuyển tình hình được. - Ta đến giúp hắn!
Trầm Thương Sinh nghiến răng, bất chấp vẫn còn trọng thương vẫn phải lên. Tình hình này tiếp tục thì Mục Trần có thể sẽ sớm bị Ma Long Tử giết chết, hắn không thể ngồi nhìn được nữa.
Tô Huyên nhất thời quýnh lên, với tình trạng của Trầm Thương Sinh hiện tại, đi hỗ trợ không chừng còn liên lụy thêm.
"Đùng!"
Ma Long Tử lại tung quyền vào hắc tháp, đến lúc này nó rung chuyển dữ dội, rồi mờ dần bay về trong người Mục Trần.
Chịu bao nhiêu kích cuồng mãnh của Ma Long Tử, Phù Đồ tháp cũng đã đến cực hạn.
- Khặc khặc, ngươi còn bản lĩnh gì nữa đây?
Ma Long Tử cười quái dị, ánh mắt đáng sợ:
- Nếu không thì chết đi cho ta!
Trảo phong sắc bén như chớp hướng thẳng tới ngực Mục Trần, định phá nát moi tim hắn ra.
Mục Trần mắt đỏ ngầu, quyết liều mạng lưỡng bại câu thương với Ma Long Tử.
"Choeng!"
Thình lình một tiếng kiếm ngân vang, một dòng lũ kiếm khí ùn ùn quét tới cắt xé thân thể Ma Long Tử.
"keng keng keng!"
Kiếm khí quét qua, hoa lửa chớp lóe, Ma Long Tử cũng bị đánh bay đi.
Mọi người nhất thời kinh ngạc, quay nhìn lại hướng kia. Người con gái váy đen tay cầm trường kiếm ngạo nghễ đứng trên không, ánh mắt phẳng lặng như hồ băng, lạnh lẽo vô tình.
Phía sau nàng, một thân thể đầy máu tươi đang rơi xuống đất, khí tức yếu ớt, chính là đệ tam Huyền Thưởng bảng Mục Cốt!
- Lạc Li đã đánh bại Mục Cốt !
Tô Huyên mừng rỡ reo lên, Lạc Li thắng rất kịp lúc!
Mọi người kinh ngạc sợ hãi ra mặt, đệ tử Bắc Thương linh viện quả thật lợi hại. Một tên Mục Trần ép Ma Long Tử phải dùng đến thủ đoạn cuối cùng cầu sinh, bây giờ lại thêm cô gái xinh đẹp kia cũng đã giải quyết xong xuôi Mục Cốt Thông Thiên cảnh trung kỳ. "Ầm!"
Thêm một tiếng nổ lớn nơi chân trời, mọi người lại rùng mình nhìn qua.
Nơi đó, Lý Huyền Thông đang lơ lửng trên không, trường kiếm xuyên qua cổ họng Quỷ Hùng, nhưng cái búa to lớn của tên kia cũng đập vào vai của hắn, máu tươi đổ ra.
Lưỡng bại câu thương.
Nhưng thế thượng phong vận là Lý Huyền Thông.
Quỷ Hùng bị xuyên thủng cổ họng, há miệng cố gắng thở, máu tươi phun ra phì phèo. Hắn khó khăn nhìn đối thủ trước mặt, không nói được tiếng nào nữa, thân hình xụi lơ rớt xuống.
Lý Huyền Thông nhổ búa trên vai, mặc kệ máu đổ, bay đến hạ xuống chỗ Mục Trần. Nhìn hắn đầy máu, rồi nhìn lại Ma Long Tử dáng vẻ hoang dã dữ tợn, nhẹ giọng nói: - Vất vả rồi!
Lạc Li cũng nhanh chóng lao đến, đỡ lấy Mục Trần. Lòng nàng đau như cắt nhìn thương thế của hắn, thăm hỏi:
- Không sao chứ?
Mục Trần lắc đầu, nhìn lại đối thủ trên cao. Bên phía họ lúc này có đến ba người, ngoại trừ Lạc Li trạng thái tốt nhất, hắn và Lý Huyền Thông đều bị thương không nhẹ. Chiến cục này có thể thắng được Ma Long Tử đã tăng cường thực lực không?
Ma Long Tử nhe răng cười gằn, đuôi rồng nhẹ nhàng đong đưa, sát khí tràn ngập, giọng nói ầm ầm vang vọng.
- Hai tên kia đúng là phế vật, có thế mà cũng giải quyết không xong, bất quá cả đám tụ tập lại cũng hay, ta giải quyết một lần luôn cho tiện!