Đại Chúa Tể

Chương 574 - Phong Ba Bão Táp

Thời gian đến lúc này, đại tái linh viện đã đến hồi tranh bá cuối cùng, những chi đội mạnh mẽ thi nhau xuất hiện, không ngừng đánh bại thay thế lẫn nhau trên top 16 bảng điểm.

Ngoại trừ một số chi đội hàng đầu với thực lực vô cùng vượt trội, đa phần đều phải cẩn mật cảnh giác, chẳng biết khi nào sẽ bị một đội khác với thực lực mạnh mẽ hơn đánh bại, đoạt lấy danh vọng và điểm số của họ.

Lữ Thiên hạng 10 và Vương Tướng hạng 8 bị đánh bại, khiến cho không khí đại tái sôi động không ít.

Bởi vì kẻ đánh bại họ chỉ là một, chính là chi đội Bắc Thương linh viện do Mục Trần dẫn đầu.

Mà thông tin càng thêm chấn động khi người ta biết được, Lữ Thiên và Vương Tướng đều là đồng minh của Cơ Huyền. Mục Trần không tìm mục tiêu khác, lại nhắm vào hai đội ngũ kết minh với Cơ Huyền, mục đích đã quá rõ ràng.

Điều này khiến nhiều người ngạc nhiên khó hiểu. Hiện tại Cơ Huyền danh tiếng vang dội đại tái linh viện, thiên chi kiêu tử Linh Lộ ở cái nơi thiên tài tụ họp này vẫn tỏa sáng như mặt trời giữa trưa, khiến bao kẻ chỉ biết nhìn lên.

Không biết bao nhiêu chi đội mạnh mẽ đã phải bại trận dưới tay Cơ Huyền, trở thành nấc thang cho họ tiến lên. Lúc này số đội ngũ có đủ khả năng và tư cách khiêu chiến chi đội của Cơ Huyền, chắc chắn không quá một bàn tay.

Thế nên với danh vọng hiện tại, việc Mục Trần nhắm vào Cơ Huyền khiến người ta không giải thích được, cả hai quá chênh lệch.

Ai nấy đều đang chờ đợi câu trả lời của Cơ Huyền.

Thế nhưng sau khi Lữ Thiên và Vương Tướng bị đánh bại, Cơ Huyền lại chẳng có hành động gì, như hoàn toàn chẳng hay biết hoặc đã quên mất việc bị Mục Trần nhắm tới.

Phản ứng của hắn khiến người ta khó hiểu được, Cơ Huyền xưa nay rất bá đạo, hành động im lặng này không phù hợp với tác phong của hắn.

Nhưng bất kể ai có nghi hoặc, Cơ Huyền vẫn lặng lẽ đánh bại những chi đội nhỏ lẻ khác, cướp lấy điểm số, củng cố vị trí hàng đầu.

Trong lúc đó, có một chuyện khiến người ta chú ý nữa đó là một chi đội mới vừa lọt vào top 16. Việc có một đội nào đó đánh bại một đội top 16 rồi thay thế những người kia chễm chệ vị trí top 16 thật ra trong thời gian này quá đỗi bình thường và diễn ra thường xuyên, nhiều lắm cũng khiến vài kẻ chú ý rồi một ngày sau là trở lại bình thường.

Thế nhưng chuyện này lại khiến rất nhiều người chú ý, bởi vì chi đội kia lại là một chi đội khác cũng đến từ Bắc Thương linh viện nhưng không phải của Mục Trần.

Hang 16 , Bắc Thương linh viện, đội trưởng Trầm Thương Sinh.

Cũng chính vì việc này, Bắc Thương linh viện lại trở thành linh viện duy nhất có hai đội ngũ lọt vào top 16.

Sau khi đánh bại Vương Tướng, đội ngũ do Mục Trần dẫn đầu đã chễm chệ vị trí hạng 10.

- Cơ Huyền thật là biết ẩn nhẫn.

Trên một gò núi, Mục Trần đang quan sát một trấn giao dịch nhỏ phía trước, vô số người thay nhau bay ra bay vào, nhân khí đông đúc, hiện tại chính là nơi nghỉ chân của hắn. - Cơ Huyền sao vẫn chưa ra tay với chúng ta? Hiện tại vị trí của chúng ta rất rõ ràng cơ mà.

Từ Hoang nghi hoặc, mấy ngày nay hắn rất lo lắng, tăng cường cảnh giác phòng bị Cơ Huyền. Thế nhưng chẳng hiểu sao tên kia không có động tĩnh gì bất lợi cho họ. - Bởi vì Cơ Huyền đang kiêng kị.

Lạc Li khẽ nói.

- Các ngươi thật là quá coi thường đội trưởng của mình rồi. Trong Linh Lộ hắn và Cơ Huyền là cựu thù, giao tranh chẳng phân cao thấp đó.

Ôn Thanh Tuyền phì cười

Từ Hoang gãi đầu, ánh mắt cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ thiên chi kiêu tử danh tiếng lừng lẫy đại tái này lại chẳng chiếm được bao nhiêu lợi thế trước mặt Mục Trần, vậy thì hắn phải có năng lực và bản lĩnh chẳng kém gì Cơ Huyền. - Khó trách sau khi gia nhập Bắc Thương linh viện chẳng ai cản nổi Mục Trần, thì ra cũng là một tên bá đạo số dzách.

Triệu Thanh Sam cười méo miệng. Trước kia trong linh viện, bằng vào thân phận lão sinh họ còn canh cánh trong lòng khi đển tân sinh Mục Trần vượt qua, nhưng lúc này không thể không bội phục. - Các ngươi đừng có tâng bốc ta, Cơ Huyền còn chưa ra tay, vốn chính xác mà nói vì hắn kiêng dè đến ba người.

Hắn chỉ vào chính mình, Lạc Li và Ôn Thanh Tuyền.

Ngoài hắn ra, hai mỹ nhân tuyệt sắc này mới là đáng gờm nhất. Trong Linh Lộ, Lạc Li khiến Cơ Huyền không còn cơ hội tranh giành linh quan, còn Ôn Thanh Tuyền lại là người giành được, tài nghệ áp quần hùng.

Mà hiện tại, danh tiếng Ôn Thanh Tuyền chẳng kém Cơ Huyền, e rằng trong mắt nhiều người, chính nàng mới là người đủ tư cách tranh hùng với kẻ kia. Còn Lạc Li thì thật ra khó lường hơn, ngay cả Mục Trần cũng không rõ cô nàng nữ vương kế nhiệm Lạc Thần tộc này còn ẩn giấu bao nhiêu thực lực.

Hai nhân vật có sức nặng như thế ở bên cạnh, Cơ Huyền có kiêu ngạo cũng không dám động thủ.

Hơn nữa, còn một nguyên nhân khác, chính là nếu Cơ Huyền thật sự khai chiến, sẽ là một hồi đại chiến kinh thiên động địa, bất kể ai thắng, thì chắc chắn hai bên cũng nguyên khí đại thương.

Nhưng đại tái linh viện hiện tại vẫn còn nhiều đội ngũ đáng gờm khác, đối với Cơ Huyền cũng có uy hiếp lớn.

Bình thường thì có lẽ họ sẽ không ngu muội gây khó dễ cho Cơ Huyền, nhưng nếu khai chiến với Mục Trần để rồi trọng thương, thì mấy chi đội đó chắc chắn không nhân từ mà bỏ qua cơ hội thuận lợi.

Chính vì thế mà khi Mục Trần khiêu khích hắn, nhổ hết nanh vuốt của hắn là Lữ Thiên, Vương Tướng, hắn vẫn không phản kích.

Hắn phải là người rất nhẫn nại.

Từ Hoang cũng an tâm hơn, không bị đe dọa thì cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

- Các ngươi vui mừng hơi sớm. Với những gì ta biết về Cơ Huyền, hắn không hoàn toàn im lặng đâu, hiện tại chưa ra tay, có lẽ vì chưa hoàn toàn chắc ăn mà thôi. Hắn tính tình cẩn thận, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì ắt phải như lôi đình chớp giật.

Mục Trần thản nhiên cười, tay đan vào nhau trầm tư.

- Cho nên... sự yên tĩnh lúc này chẳng qua là sóng yên gió lặng trước cơn bão lớn mà thôi...

Mục Trần nhìn lên phương trời xa, ánh mắt lành lạnh.

Cả ba nghe thấy mà lành lạnh sống lưng.

- Thôi kệ hắn đi, dù sao chúng ta cũng có đến ba nhân vật có sức nặng, muốn động thủ cũng không sợ.

Từ Hoang tằng hắng đổi chủ đề, nhìn lên Viện Bài, cười vui vẻ:

- Không ngờ Trầm Thương Sinh cũng có thể vượt lên, mấy người kia cũng không đơn giản nha.

Mục Trần mỉm cười gật gù, nhìn vào cái tên đang xếp thứ 16. Trầm Thương Sinh có thể vào top 16, cho thấy thực lực bọn họ đã có tinh tiến lớn, có lẽ cũng nhận được cơ duyên không nhỏ, rất đáng mừng - Thật sự đã lâu lắm không gặp, chẳng biết họ ra sao.

Mục Trần mỉm cười. Đối với Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông, Tô Huyên, hắn cũng khá quyến luyến.

- Hay là đi tìm họ?

Từ Hoang đề nghị.

Mục Trần lắc đầu:

- Hiện tại chúng ta đã ra mặt chống lại Cơ Huyền, nếu đi cùng họ thì chỉ khiến họ thêm phiền toái.

- Hử?

Ôn Thanh Tuyền đột nhiên thất kinh, nghiêm mặt chỉ vào tọa độ của vị trí hạng 1 trên Viện Bài:

- Vị trí Cơ Huyền có thay đổi.

Cả bọn nhìn lại, quả nhiên vị trí Cơ Huyền biến đổi rất nhanh, họ đang di chuyển với tốc độ cao.

- Chẳng lẽ bắt đầu ra tay với chúng ta?

Lạc Li kinh ngạc.

Mục Trần nhíu mày, theo dõi sự thay đổi vị trí của Cơ Huyền, bất chợt trừng mắt, hàn ý dày đặc.

- Hắn không phải nhắm tới chúng ta...

Mục Trần trầm tư, tay nắm chặt lại, sát khí bừng lên.

- Hắn định ra tay với Trầm Thương Sinh!

Từ Hoang nghe thế, sắc mặt kịch biến.

Bình Luận (0)
Comment