Đại Chúa Tể

Chương 614 - Vòng Xoáy Siêu Cấp

Thẩm Phán Hải hỗn độn, Mục Trần và Lạc Li như cá bơi trong nước, cực kỳ linh hoạt, khi thì né tránh, khi thì tăng tốc, tránh né rất tốt những vòng xoáy linh lực đột ngột xuất hiện giữa đường.

Nhưng áp lực Thẩm Phán Hải thực sự quá lớn, mỗi cử động đều tiêu hao rất nhiều linh lực, khiến cho trạng thái của hai người cũng nhanh chóng giảm xuống.

Cả hai đều đã thấm mệt, nhưng vẫn rất tập trung. Đến đoạn này, các vòng xoáy linh lực càng nhiều hơn, tần suất xuất hiện cũng nhanh hơn, khó mà đoán trước.

Bị nó kéo vào, dù rằng vẫn đủ sức thoát ra, nhưng tiêu hao linh lực còn nhiều hơn gấp mấy lần. Trước mắt vẫn chưa thấy đích đến, nếu linh lực tiêu hao sạch sẽ thì ắt phải thất bại. "Roẹt"

Một vòng xoáy linh lực xuất hiện phía bên phải, như cái miệng cá mập lao đến cắn nuốt Mục Trần.

Hắc lôi lóe lên, Mục Trần như tia chớp đen lướt qua, tránh khỏi phạm vi bao phủ của nó.

Lạc Li thì đứng trên Lạc Thần Kiếm, kiếm khí sắc bén cắt xé dịch linh lực, tạo thành một vùng chân không giúp nàng dễ dàng lao đi.

Mục Trần khẽ thở dài, lúc này thân thể mạnh mẽ đã có thích ứng với áp lực, nhưng dù vậy vẫn còn cảm giác nhức nhối. Người khác thì không được như hắn, chỉ nhờ vào linh lực bản thân mà chống đỡ áp lực.

Thế nhưng hắn cũng không thoải mái được lâu, vì cảm giác cho thấy chặng đường phía trước, áp lực đang tăng dần đều.

Đến khu vực này, mọi người cũng không dám dùng phương án quá mức bạo động để chống cự áp lực, vì linh lực chỗ này có vẻ cực kỳ cuồng bạo, nếu khuấy động quá mức sẽ dễ hình thành vùng xoáy linh lực.

Lúc này mọi người di chuyển đều cực kỳ cẩn thận.

- Áp lự càng lúc càng mạnh, có lẽ điểm ra cũng sắp xuất hiện rồi.

Lạc Li đến gần Mục Trần, nhẹ giọng truyền âm.

Áp lực chỗ này chính nàng cũng cảm thấy sắp sửa không chịu nổi, nghĩ rằng năm vị viện trưởng cũng không thiết kế thử thách vượt quá cực hạn chịu đựng của họ, bằng không thì chẳng ai thoát ra được Thẩm Phán Hải.

Mục Trần khẽ gật đầu, chợt liếc mắt nhìn hai bên phía sau. Cơ Huyền, Ôn Thanh Tuyền và Huyết Thiên Hà đều đang nhanh chóng đi tới.

Bởi vì các vùng xoáy càng lúc càng dày đặc, phương hướng của họ càng lúc càng gần nhau.

Ôn Thanh Tuyền cũng nhìn lại hai người, giơ tay ra dấu, gương mặt lấm tấm mồ hôi mỉm cười.

Lạc Li quay lại cười chào, Mục Trần cũng vậy.

Thẩm Phán Hải, năm tia sáng bơi đi trong nước, khoảng cách không xa nhau mấy.

Mục Trần đã thôi động cực hạn Lôi Thần Thể của bản thân, hắc lôi lóe sáng bắn ra ngoài, thế nhưng gần như ngay lập tức bị áp lực đẩy ngược vào trong cơ thể, khiến hắn nhức nhối vô cùng.

Những cơn đau nhức đó cũng không làm khó được Mục Trần, thế nhưng nhiều khi lại khiến hắn phân tâm, thỉnh thoảng hắn bị các vùng xoáy hút vào cũng vì nguyên nhân này.

Bất chợt một cảm giác tê tê lan tỏa khắp người khiến hắn giật mình, cảm giác rất giống với lúc được lôi đình rèn luyện thân thể.

Và hắn cũng cảm nhận thấy sức mạnh cơ thể mơ hồ có tăng trưởng.

Phát hiện này khiến Mục Trần giật mình mà chẳng biết nên vui hay nên buồn. Trầm tư một lát, hắn hiểu ra, do hắc lôi bị áp lực đè nén dồn ép, áp súc lại, đẩy vào trong cơ thể chạy loạn khắp nơi, rèn luyện thêm một lần, sinh ra cả giác tê tê. - Thì ra là thế!

Mục Trần không ngờ áp lực này còn có tác dụng rèn luyện cho hắn.

- Có lẽ cũng nên nhân dịp này rèn luyện thân thể, tăng cường sức mạnh.

Mục Trần thầm nghĩ, mừng rơn. Hắn quyết đoán thả lỏng chống cự, không quá kháng áp lực nữa.

Mục Trần đang mê mẩn đắm chìm trong cảm giác tê tê sung sướng được áp lực rèn luyện, hắn không chú ý đến Cơ Huyền và Huyết Thiên Hà, trong khi né tránh những vùng xoáy linh lực, đang dần dần đến gần.

Cách tiếp cận cự kỳ kín kẽ, khó mà nhận biết, ngay cả Lạc Li cũng không hay, vì nàng cũng đang không ngừng né tránh những vùng xoáy linh lực, tốc độ cũng khá cao.

Đến khi Lạc Li giật mình cảnh giác, Cơ Huyền và Huyết Thiên Hà chỉ còn cách họ có trăm trượng.

Lạc Li trừng mắt cảnh giới, nếu xét về tính cẩn thận, nàng còn cẩn thận hơn Mục Trần. Dù sao cũng là nữ hoàng tương lai của Lạc thần tộc, chắc chắn phải đề phòng lòng người rất nhiều.

Thế nhưng rõ ràng lúc này Cơ Huyền và Huyết Thiên Hà có âm mưu mà đến, nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của Lạc Li, họ chỉ mỉm cười lành lạnh.

"Ầm!"

Linh lực dũng mãnh thình lình bộc phát, bị cả hai dẫn động, linh lực trong phạm vi nghìn trượng quanh đó nổi lên bão tố dữ dội.

Các dòng chảy linh lực trong khu vực này vốn rất bạo động, còn bị kích phát, như một mồi lửa trong kho thuốc súng, chỉ chớp mắt đã hình thành một vùng ba động rộng lớn.

Linh lực biến dạng, dao động mãnh liệt những vùng xoáy khổng lồ nhanh chóng hình thành, bao phủ một phạm vi cực lớn.

Lạc Li kinh hãi biến sắc.

Nhưng nàng còn chưa kịp hành động, cả Cơ Huyền và Huyết Thiên Hà đều bắn ra một luồng linh lực, nhưng không công kích Mục Trần hay Lạc Li, chỉ lởn vởn quanh người họ. "Đùng đùng!"

Linh lực nổ tung, một loạt vùng xoáy cực mạnh hình thành xung quanh hai người, vì quá gần nhau nên chúng nó cấp tốc dung hợp lại, hình thành một vùng xoáy to lớn hơn. - Các ngươi....

Ôn Thanh Tuyền cũng vừa mới phát hiện ra hành động của họ, sắc mặt biến đổi. Hành động của hai tên kia khiến cả năm người đều bị cuốn vào.

"Vèo!"

Cơ Huyền và Huyết Thiên Hà tức tốc bay lui, không ngừng bắn ra mấy tia linh lực, làm cho khu vực cuồng bạo càng thêm khủng bố.

Vùng nước này ở Thẩm Phán Hải có vẻ rất nhạy cảm với bạo động, mà đòn thù của cả hai cục kỳ chính xác, vây lấy vị trí của Mục Trần và Lạc Li vào khu vực trung tâm nguy hiểm nhất.

Hai người gần như dốc tất cả linh lực tạo thành một cục diện không thể xoay chuyển, phạm vi nghìn trượng hình thành vùng xoáy siêu cấp.

Cả năm người đều bị lốc xoáy cuốn lấy, nhưng Mục Trần và Lạc Li là ở gần trung tâm nhất.

- Đi!

Cơ Huyền quát to, vùng xoáy linh lực đã trở nên dữ dội, cả hai không hề ngừng lại, tay nắm chặt lấy ra mỗi người một mảnh cổ ngọc, bóp náp.

Cổ ngọc vỡ nát, không gian quanh thân cả hai biến dạng, hào quang lóe lên rồi họ biến mất. Đến khi xuất hiện lại, người ta đã thấy họ ở ngoài phạm vi nghìn trượng, tránh xa khỏi phạm vi vùng xoáy siêu cấp ảnh hưởng.

Cả hai đều chuẩn bị rất chu đáo khi ra đòn này.

Ôn Thanh Tuyền oán ghét liếc bọn họ, tay kết ấn, kim quang sáng lên rực rỡ, hình thành một đôi cánh kim phượng khổng lồ.

"Vù"

Phượng hoàng vẫy cánh, Ôn Thanh Tuyền lập tức tăng tốc vọt ra khỏi vùng xoáy siêu cấp. Nàng hướng ra ngoài thương phương gần nhất, nên không phí quá nhiều sức lực.

Thoát khỏi ảnh hưởng, Ôn Thanh Tuyền đưa mắt lo lắng nhìn vào trong, vùng linh lục hỗn loạn có hai cái bóng mơ hồ.

Trung tâm siêu cấp lốc xoáy, Mục Trần đang chìm đắm vong ngã cũng bừng tình, đảo mắt nhìn quanh, hiểu ra được tình thế, sắc mặt tỏ ra âm trầm.

Hai cái tên này đúng là tà tâm không chết mà.

- Làm sao bây giờ?

Lạc Li cố gắng kháng cự sức hút kinh khủng, gấp gáp hỏi một cách lo lắng:

- Tình thế này chúng ta sẽ bị hút vào lốc xoáy.

Mục Trần hít sâu một hơi, đôi mắt lăng lệ.

- Lực hút chỗ này đã vượt ngoài sức chịu đựng của chúng ta, nếu cứ cố dây dưa thì không ai trong hai ta ra khỏi được. Để ta đưa nàng ra ngoài.

Mục Trần nói.

Lạc Li chấn kinh, lắc đầu quầy quậy:

- Ngươi và Cơ Huyền còn một trận chiến chưa xong, lần này không được vắng mặt nữa, để ta đẩy ngươi ra!

Dứt lời, Lạc Li chụp lấy cổ tay Mục Trần, nhưng hưa kịp phát lực, hắn đã dùng thủ pháp kỳ lạ đảo tay lại, gương mặt mỉm cười.

- Trận đấu đó là của ta, hãy tin ta, ta không yếu như vậy đâu... cứ chờ ta ra!

Mục Trần thôi động linh lực, sức mạnh cường hãn đẩy Lạc Li bay đi, cô gái đau lòng nhìn lại bóng hình Mục Trần, rồi nghiến răng dùng lực, chân đứng trên Lạc Thần Kiếm, kiếm khí bộc phát ngập tràn sắc bén, càn lướt tứ phương xé toang một con đường lao thẳng ra khỏi vòng xoáy siêu cấp.

Sau khi đẩy Lạc Li giúp nàng một đoạn, Mục Trần bị lực hút đáng sợ kia kéo thẳng vào tâm vùng xoáy, biến mất.

Bình Luận (0)
Comment