Bắc Thương linh viện, phía sau núi.
Khu vực này, sương linh khí dày đặc, linh lực dũng mạnh gào thét như sóng biển ầm ầm.
Mục Trần đứng trên một ngọn núi xanh um, trên một đài sen đá. Vị trí này là nơi duy nhất liên kết với Tụ Linh trận cấp 8 duy nhất ở Bắc Thương linh viện, chính là nơi linh khí thiên địa hùng hồn nhất Bắc Thương linh viện.
Bình thường mà nói, khu vực thế này không bao giờ mở cửa cho đệ tử Bắc Thương linh viện, thế nhưng Mục Trần bây giờ đã gần như vượt qua tam trọng Thần Phách nan, một chân bước vào Chí Tôn cảnh, thực lực này đã hơn xa đệ tử tầm thường.
Hơn nữa hắn còn giành được danh hiệu vô địch đại tái cho Bắc Thương linh viện, địa vị của hắn trong viện vượt xa đệ tử bình thường. Có lẽ ngoài những yêu cầu vô lý quá phận, thì những điều khác linh viện sẽ hết lòng thỏa mãn cho hắn.
Việc mở một thạch đài kết nối tới Tụ Linh trận cấp 8 cho hắn tu luyện cũng là chuyện nhỏ.
Mục Trần hít sâu một hơi, linh lực thiên địa theo không khí tiến vào trong người, mang đến cảm giác cực kỳ thoải mái. Hắn đang ngồi xếp bằng, một tia hắc ám từ trong người bay ra, hiện hình thành cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh. - Ngươi hiện tại cơ bản đã mở được Chí Tôn Hải, chẳng qua nó trống trơn trống lốc, linh lực thiếu hụt, chỉ là một cái bình trang trí mà thôi.
Cửu U chẳng chút nể mặt nói thẳng vào vấn đề.
Mục Trần gật đầu. Thời điểm đại chiến với Cơ Huyền, hắn lấy năng lượng hung sát của Đại Tu Di Ma Trụ đổ đầy vào Chí Tôn Hải mới có được sức mạnh nghịch thiên, chứ với lượng linh lực hiện tại trong người hắn, chẳng qua như muối bỏ biển, một sợi lông trên chín con trâu.
Đến hiện tại không dùng đến năng lượng hung sát nữa, thì Chí Tôn Hải của hắn trở lại vẻ trống rỗng vốn có. Việc hắn cần làm chính là ngưng luyện linh lực từ từ lấp đầy Chí Tôn Hải, đến khi đó hắn mới có thể chân chính đặt chân vào Chí Tôn cảnh.
Cửu U ngồi xuống cạnh Mục Trần, đôi chân thon khoanh lại, cằm đặt lên đầu gối, gương mặt xinh đẹp nhìn Mục Trần, trầm ngâm hỏi:
- Sau khi tiến vào Chí Tôn cảnh rồi ngươi có dự tính gì? Ta thấy Bắc Thương linh viện bây giờ không còn giúp ích cho ngươi là bao, nếu cứ ở đây, thì đừng trách ta nói lời đả kích ngươi, chắc chắn ngươi không đủ tư cách bước chân tới Lạc thần tộc.
Mục Trần khẽ gật đầu, hắn tự nhiên phải biết, muốn chân chính trở nên mạnh mẽ, không thể nào cứ ở lại Bắc Thương linh viện này.
- Chúng ta có huyết mạch tương liên, ngươi cũng biết những bí mật của ta, ví dụ như... nó.
Mục Trần nắm tay lại, một tờ giấy than xuất hiện.
Cửu U liếc nhìn mảnh giấy, bất giác căng thẳng. Nói gì thì trước đây cũng ăn không ít quả đắng với cái tờ giấy bí ẩn này.
- Nghe nói đến Vạn Cổ Bất Hủ thân chưa?
Mục Trần rạo rực nhìn mảnh giấy Bất Hủ Đồ Lục, mỉm cười.
Vạn Cổ Bất Hủ thân.
Danh xưng vừa nêu, Cửu U giật mình ngẩng lên, ánh mắt chấn động, kinh nghi nói:
- Chính là pháp thân huyền thoại trong 99 danh hào Chí Tôn pháp thân trung, xếp hạng thứ 4 Vạn Cổ Bất Hủ thân?
Mục Trần khẽ gật đầu, bí mật này cực kỳ quan trọng, nhưng với Cửu U có thể xem như chân với tay, tuyệt đối tin tưởng, dù sao tính mạng cả hai cũng bị buộc chặt vào làm một. - Nếu ta có thể tìm được nó, tu luyện thành công, thì ta có thể trở thành cường giả cái thế không?
Mục Trần nhẹ giọng nói.
- Không thể nào!
Cửu U thốt lên.
- Không được?
Mục Trần ngẩn người.
- Không phải... ý ta là ngươi làm sao có thể tu luyện được Vạn Cổ Bất Hủ thân? Ngươi có biết nó có ý nghĩa gì không?
Cửu U vội vàng lắc đầu, ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Mục Trần.
Đến lượt Mục Trần hồ nghi, hắn chỉ biết được Vạn Cổ Bất Hủ thân xếp hạng 4 tất nhiên cực kỳ khủng bố, nhưng với thông tin chi tiết về nó thì chẳng biết cái gì. - Ngươi chỉ biết một mà không biết mười, Vạn Cổ Bất Hủ thân từng được xếp là một trong thập đại Nguyên Thủy pháp thân thời viễn cổ.
Cửu U chậm rãi nói.
- Mười Nguyên Thủy pháp thân?
Mục Trần sửng sốt, chẳng biết nó là cái gì.
- Thập đại Nguyên Thủy pháp thân, chính là mười Chí Tôn pháp thân cường đại nhất thiên địa. Nó bá đạo ra sao ngươi căn bản không thể tưởng tượng nổi. Thời xa xưa khi thị tộc ngoài thế giới xâm lấn, ban đầu các thế lực Đại Thiên thế giới liên tiếp thất bại, vô số hạ vị diện bị thôn tính, cho đến khi mười vị cường giả siêu cấp với Nguyên Thủy pháp thân xuất hiện, bại cục mới ổn định lại, rồi chấm dứt một hồi hạo kiếp. Bất quá sau đó cả mười vị cường giả kia cũng thi nhau vẫn lạc, trong đó có đến năm Nguyên Thủy pháp thân hoàn toàn bị hủy diệt, ngay cả tu luyện pháp cũng hoàn toàn mất tích. Năm loại Nguyên Thủy pháp thân còn đươc lưu truyền, thì chính là năm loại pháp thân được xếp hạng top 5 của 99 danh hào kia. Dù vậy ta sống bao lâu nay, vẫn chưa hề nghe nói đến có kẻ nào tìm được một trong số đó, chứ đừng nói đến tu luyện. Cũng vì thế năm loại pháp thân này được người người trên Đại Thiên thế giới liệt vào hàng những pháp thân truyền thuyết. - Mà Vạn Cổ Bất Hủ thân lại chính là truyền thuyết đệ nhất.
Mục Trần trợn mắt há mồm lắng nghe, hắn chưa bao giờ ngờ được Vạn Cổ Bất Hủ thân lại có một tiểu sử kinh thiên đến thế.
- Nếu ngươi thật có thể tu luyện được Vạn Cổ Bất Hủ thân, vậy thì ta cung kính chúc mừng ngươi, chân chính trở thành siêu cấp cường giả của Đại Thiên thế giới.
Cửu U nghi hoặc hỏi:
- Nhưng sao ngươi lại nghĩ rằng bản thân có thể tìm được phương pháp tu luyện Vạn Cổ Bất Hủ thân?
Mục Trần mỉm cười, vẫy vẫy tờ giấy thần bí:
- Vậy ngươi có biết Bất Hủ Đồ Lục huyền thoại không?
- Thái cổ thần điển, Bất Hủ Đồ Lục?
Cửu U lại tròn miệng thốt lên một cái tên.
Mục Trần thật sự kinh ngạc trước kiến thức và tầm hiểu biết của Cửu U, nhưng giật mình nghĩ lại thân phận của nàng, thì cảm giác cũng trở lại bình thường. Tộc Cửu U Tước vốn là một tộc linh thú siêu cấp, hẳn nhiên tư liệu lịch sử thế giới lưu trữ không ít, Cửu U lại là thiên tài khó có, muốn biết được vô số bí sử truyền kỳ cũng không quá phức tạp. - Tờ giấy này chính là một trang của Bất Hủ Đồ Lục, theo thông tin trên này, Bất Hủ Đồ Lục bị chia ra làm ba, nếu ta có thể tìm được 2 trang còn lại, thì sẽ chân chính tìm được Vạn Cổ Bất Hủ thân.
Mục Trần nhẹ nhàng nói.
Cửu U ngây dại nhìn mảnh giấy trong tay Mục Trần, mồm miệng cứ nghệt ra không cử động được. Phải một lúc lâu sau hai mắt trợn tròn hít hà một hơi phức tạp nhìn Mục Trần, chưa bao giờ ngờ được Mục Trần lại có trong tay siêu cấp bảo vật như thế này. - Cái tên nhà ngươi thật là ngáp phải con ruồi quá to. Nếu có ngày thật sự gom đủ ba trang Bất Hủ Đồ Lục, hơn nữa còn thành công tu luyện Vạn Cổ Bất Hủ thân, thì chớ nói lão già họ Lạc kia, cho dù Thiên Chí Tôn cũng chẳng cách nào làm khó được ngươi.
Mục Trần cười đắc ý, nhưng rồi lại buồn rầu:
- Nhưng mà trời lớn đất lớn, Đại Thiên thế giới mênh mông vô tận, ta biết đi đâu tìm cho ra 2 trang Bất Hủ Đồ Lục còn lại đây.
Cửu U cũng trầm ngâm, do dự một chút:
- Ta có một ý tưởng.
- Hả?
Mục Trần sáng mắt.
- Ngũ Đại Viện chẳng phải có một món thần khí đặc biệt đó sao? Cái thứ đó có thể nhìn xuyên qua bất kỳ che giấu nào, cảm ứng vạn vật trong thiên địa, nói không chừng, có thể dùng nó dò xét ra tin tức về Bất Hủ Đồ Lục. - Thẩm Phán Kính?
Mục Trần trợn tròn, ánh mắt kích động. Chưa biết kết quả ra sao, nhưng có cách thì phải thử.
Còn làm sao có được và sử dụng Thẩm Phán Kính thế nào, chắc chắn chỉ có tìm Thái Thương viện trưởng nhờ trợ giúp.
- Nhưng mà hiện giờ ta khuyên ngươi nên gác lại ý nghĩ đó đi, sức lực ngươi hiện tại có lấy được Bất Hủ Đồ Lục cũng chỉ là tai họa.
Cửu U thản nhiên tạt một gáo nước lạnh.
Mục Trần cười cười, chẳng hề phủ nhận hay ngạc nhiên. Bất Hủ Đồ Lục bây giờ trong tay hắn thì chẳng có nổi sức lực giữ lấy, nhưng hắn cũng không nghĩ trong một thời gian ngắn sẽ có thể gom đủ, dù sao Đại Nhật Bất Diệt thân ghi lại trên mảnh giấy này hắn còn chưa đủ tài liệu để tu luyện, chỉ biết mỏi mắt trông chờ.
Cần kíp nhất bây giờ phải là vững vàng chân chính đứng ở đẳng cấp Chí Tôn cảnh rồi nói sau.
Mục Trần lẩm nhẩm đè nén cảm xúc kia xuống, bình tĩnh lại, cất mảnh giấy Bất Hủ Đồ Lục vào trong cơ thể.
- Hộ pháp giúp ta một chút.
Mục Trần khẽ nói, kết ấn tu luyện.
Sương linh lực quanh đó nổi sóng gió, ào ào thổi tới, cuồn cuộn đổ vào cơ thể Mục Trần.
Hắn tập trung tinh thần trong cơ thể, linh lực gào thét chạy trong kinh mạch, tốc độ hơn xa khi trước. Chỉ nửa giờ sau, khí hải của hắn đã ngập tràn linh lực.
Hùng hồn và đầy tràn đến mức khí hải phát ra những cảm giác đau đớn vì trương phồng quá mức, không thể nhận nổi nữa.
Thế nhưng Mục Trần chẳng dừng lại, mà tốc độ thu hút linh lực còn cuồng bạo hơn.
Khí hải đã chạm tới cực hạn.
Gương mặt hắn trở nên tập trung vô cùng, đây chính là bước quan trọng nhất, chỉ khi làm cho khí hải vỡ ra, hắn mới chân chính lấy được Chí Tôn Hải.
Nếu bước này thất bại, hắn sẽ là phế vật.
- Bể đi, con đường Chí Tôn của ta, bắt đầu từ hôm nay!
Mục Trần mở trừng hai mắt, há to miệng hút lấy một luồng linh lực dày đặc như sóng lớn ầm ầm đổ vào khí hải.
Linh lực nơi đó vì dồn nén quá mức, rốt cuộc đã phá vỡ vật chứa.
Khí hải nháy mắt vỡ vụn!