Đại Chúa Tể

Chương 659 - Trận Chiến Đầu Tiên Ở Đại Thiên Thế Giới

Nhân ảnh không lồ mang theo hỏa diệm rực cháy sừng sững đứng giữa trời đất, như nung cháy thiên địa, khí tức nóng bỏng cuồng bạo khó hình dung tung hoành tứ phương.

Liễu Minh hoàn toàn biến mất giữa bóng nhân ảnh khổng lồ, Chí Tôn pháp thân đã thúc dục, đó cũng chính là tầng phòng ngự hoàn mỹ nhất, trốn bên trong là tuyệt đối an toàn.

Chí Tôn pháp thân, một thứ bản lĩnh công phòng hoàn mỹ, cũng vì đó mà tất cả Chí Tôn đều đau khổ theo đuổi tu luyện cho được nó.

Đôi mắt rực lửa mở ra, ngọn lửa đỏ lượn lờ cháy phừng phừng, thanh âm pha lẫn vô tận sát khí hùng hồn của Liễu Minh vang lên khắp vùng.

- Bây giờ ngươi đã biết cái gì gọi là tuyệt vọng hay chưa?

Chí Tôn pháp thân đối với cường giả Chí Tôn quá mức trọng yếu, tăng cường chiến lực lên một tầng mới. Do đó khi Liễu Minh nhận thấy Mục Trần chưa có được Chí Tôn pháp thân, thì hắn vui mừng đến mức không còn một chút đề phòng gì đối thủ nữa.

Chí Tôn pháp thân của hắn được xưng là Thiên Viêm pháp thân, trong 99 danh hào Chí Tôn pháp thân, xếp thứ 97. Tuy rằng xếp hạng rất thấp, nhưng kẻ nào khinh thường thì đúng là ngu không ai bằng.

Đại Thiên thế giới, được xếp hạng trong 99 danh hào Chí Tôn pháp thân, đều là những pháp thân xuất chúng cường đại. Mỗi thứ tu luyện pháp Chí Tôn pháp thân đều là tài liệu cơ mật của các tông phái thế lực, không dễ truyền ra ngoài. Do đó hầu hết cường giả Chí Tôn chỉ có thể tu luyện được những pháp thân bình thường, thậm chí chỉ có thể bằng thủ pháp tầm thường ngưng luyện Chí Tôn pháp thân từ linh lực của mình, qua đó không có được những dị lực thần bí.

Như Thiên Viêm pháp thân cần phải có linh lực bản thân được Thiên Viêm phụ trợ tu luyện. Dung hợp hai thứ lại, rồi mới có thể tu luyện thành công.

Những Chí Tôn pháp thân cường đại trong 99 danh hào có năng lực hỗ trợ cho chủ nhân của nó khả năng khiêu chiến vượt cấp.

Do đó với Liễu Minh, trận chiến này chưa chiến đã thắng.

- Thiên Viêm pháp thân à...

Mục Trần cũng tấm tắc lẩm bẩm. Gã Liễu Minh này cũng không phải chỉ có mồm mép ba hoa, hắn thực sự có năng lực mạnh mẽ.

Nhờ vào Chí Tôn pháp thân kia, có lẽ trong giới Chí Tôn nhất phẩm, gã đó cũng là kẻ nổi bật.

- Ứng phó được chứ?

Cửu U khẽ hỏi, đôi mắt tỏ ra hơi lo lắng. Vốn nghĩ Liễu Minh chỉ tu luyện Chí Tôn pháp thân bình thường, lại không ngờ rằng tên kia có được Thiên Viêm pháp thân. - Ngươi cứ câm chân lão già kia, nếu đánh không lại thì cùng lắm là ôm đầu bỏ chạy.

Mục Trần bình thản nhẹ tưng.

- Cẩn thận đó.

Cửu U khẽ gật, không nói nhiều, ánh mắt lóe lên sắc bén lạnh lùng, lắc mình trên lưng minh tước, rồi hướng thẳng đến một khu vực xa xa.

Lão nhân áo đen thấy vậy, cười nhạt hờ hững, thân hình lắc lư biến mất, rồi xuất hiện đối diện Cửu U.

Hai đối thủ cường đại nhất đang giằng co với nhau, Mục Trần đã phải tập trung chú ý đến nhân ảnh đỏ rực bên này. Lần đầu tiên hắn dùng sức mạnh chính mình chân chính đối chiến cường giả Chí Tôn. - Tự lo cho bản thân nhé.

Mục Trần khẽ nói với Lâm Tĩnh, rồi nhẹ nhàng lắc mình bay lên không. Không trung phía sau mơ hồ nhìn thấy một vùng biển mênh mông với linh lực tím rịm ngập tràn đang gào thét. - Để cho ngươi học hỏi một chút cái gì gọi là sức mạnh Chí Tôn thực thụ!

Liễu Minh vươn bàn tay khổng lồ của Chí Tôn pháp thân, hung hăng chỉ xuống.

"Ầm!"

Một ngón tay ấn xuống như đang giết một con kiến, không gian nóng rực biến dạng, một cột lửa như dung nham nóng chảy bắn ra, sền sệt đầy nóng cháy cuồng bạo.

Chỉ một ngón tay cảu Liễu Minh mà uy lực còn hơn xa một kích toàn lực của Cơ Huyền khi trước!

Đây chính là uy lực chân chính của Chí Tôn pháp thân.

Mục Trần hít một hơi sâu, áo bào phất phới, thần sắc nghiêm nghị.

Không gian sau lưng biến dạng, ánh tím tỏa ra khắp nơi, một tia công kích linh lực bắn ra, dũng mãnh va chạm với cột lửa đỏ bắn xuống.

"Đùng!"

Tiếng nổ kinh thiên vang lên, áp lực dữ dội khiến vùng đất xung quanh bị hủy hoại.

Trên bầu trời, Mục Trần vẫn đón gió mà đứng, thân thể rực rỡ tử quang, đôi mắt cháy lên một ngọn lửa tím yêu dị.

Nhờ vào sự đặc dị của linh lực bản thân, hắn đã có thể ngạnh chiến ngăn được một đòn của Liễu Minh.

- Ngươi có thể ngăn được Thiên Viêm linh lực?

Đôi mắt rực lửa kinh ngạc, hẳn nhiên Liễu Minh bất ngờ trước diễn biến vừa xảy ra. Linh lực của hắn sau khi dung hợp Thiên Viêm, uy lực đã vượt xa linh lực Chí Tôn thông thường, nó bá đạo tuyệt luân, thế mà vừa nãy lại bị ngăn cản dễ dàng. - Thì ra linh lực của ngươi cũng có chút cổ quái.

Liễu Minh cũng có nhãn lực độc đáo, nhanh chóng phát hiện linh lực màu tím của Mục Trần có xuất hiện tử hỏa yên ả. Thứ kia ngay cả Thiên Viêm cũng không thể áp đảo.

Một ngọn núi xa xa, hai bóng người nhẹ nhàng hiện ra không một tiếng động, cô gái áo choàng lông cáo nhìn cuộc chiến phía bên này, ánh mắt hoa đào khẽ kinh ngạc: - Linh lực của thiếu niên kia dường như khá kỳ lạ.

- Hẳn là đã dung hợp một loại hỏa viêm khá cường đại, khó trách chưa luyện được Chí Tôn pháp thân cũng dám khiêu khích Liễu Minh, quả là có bản lãnh.

- Kết luận bây giờ cũng còn quá sớm, linh lực Thiên Viêm pháp thân cũng chẳng phải Chí Tôn pháp thân tầm thường có thể so sánh.

Nghe Tâm Hồ tiên tử nói vậy, gã trung niên chỉ gật đầu.

Mục Trần đột nhiên bắn người lên không, xuất hiện trước mặt nhân ảnh đỏ rực, từ đỉnh đầu bắn ra một tia hào quang đỏ thẫm huyết tinh, hung sát khí từ đó tràn ra. - Ta không chỉ chặn đứng Thiên Viêm linh lực, còn có thể đập nát cái Thiên Viêm pháp thân của ngươi!

Đại Tu Di Ma Trụ xuất hiện, bành trướng to lên cả trăm trượng, sừng sững như cột chống trời, một hung khí viễn cỗ.

Mục Trần múa may Đại Tu Di Ma Trụ, không hề do dự đập thẳng vào Thiên Viêm pháp thân, sức mạnh hung hãn chấn nát không gian.

Với Mục Trần hiện tại, thực lực của hắn nếu mượn năng lượng của Đại Tu Di Ma Trụ tăng sức mạnh, thì công kích cực kỳ kinh khủng.

Uy lực của nó khiến cho hai người quan chiến đằng xa cũng giật mình kinh hãi.

"Hừ!"

Nhân ảnh khổng lồ gầm gừ, bàn tay nắm lại, dung nham từ bàn tay chảy ra, hình thành một trường thương xích viêm khổng lồ, lửa nóng ngập tràn giơ cao đỡ lấy Đại Tu Di Ma Trụ. "Bùm!"

Tiếng vang như sấm, kình lực khuếch tán.

Mục Trần bị đánh bật đi, chân lảo đảo giữ thăng bằng, khí kình chấn nổ không gian. Viêm ảnh khổng lồ cũng chẳng khá hơn là bao, lắc lư lùi bước liên tiếp, đạp bằng cả mấy ngọn núi. - Sức mạnh kinh người đáng nể.

Gã trung niên quan chiến bật thốt ra tiếng khen, không ngờ được Mục Trần chỉ bằng sức mạnh của mình mà có chính diện nghênh đấu Chí Tôn pháp thân của Liễu Minh. - Gã này thật không đơn giản.

Tâm Hồ tiên tử kinh nghi mỉm cười, ánh mắt lóe lên kỳ lạ.

Xích viêm cự ảnh hừng hực liệt hỏa, Liễu Minh nổi giận, chân giậm đất, nhanh như chớp lao đi.

Ánh lửa bập bùng như hỏa vân bao phủ không trung.

Liễu Minh đã bắt đầu thúc giục triệt để sức mạnh Thiên Viêm pháp thân.

Đối mặt sự ngoan cố chống cự của Mục Trần, hắn đã nổi giận.

- Ngươi lại muốn dùng sức mạnh bản thân đối đầu Thiên Viêm pháp thân, quả thực ngu không ai bằng!

Liễu Minh gào thét ầm ầm như sấm, xích hỏa thương đâm tới vun vút, thương ảnh ngập thiên địa, biển lửa cuồn cuộn bao phủ phạm vi mấy ngàn trượng xung quanh Mục Trần.

Mỗi đòn thương ảnh chân thực như bản thể, năng lượng chứa đựng bên trong thừa sức nghiền nát cả dãy núi.

Thần sắc nghiêm trọng, hắn chợt kết ấn.

"Đùng!"

Tiếng sấm vang rền, thân thể lóe sáng lôi điện rực rỡ, thân hình trở nên to hơn, trên ngực hiện ra chín đường sét. Lôi văn lấp lánh như sấm sét thực tế, huyền ảnh và uy lực hơn xưa. - Đến cho ta xem...

Ánh mắt lợi hại, hắn liếm môi thích thú, chiến ý dâng tràn.

- Chí Tôn pháp thân lợi hại như thế nào!

Mục Trần ôm lấy Đại Tu Di Ma Trụ, không nhiều lời lao ra, lôi đình và tử diễm bộc phát, thế đánh dưới biển lửa rợp trời như hạt cát giữa biển khơi.

Thế nhưng hạt cát đó mang theo chiến ý dữ dội không ai có thể coi thường.

Trận chiến đầu tiên nơi Đại Thiên thế giới của ta, sẽ bắt đầu từ ngươi!

Bình Luận (0)
Comment