Trên ngọn núi, Mục Trần mở mắt ra, tử hỏa lượn lờ một bên, bên mắt còn lại lóe lôi điện, cực kỳ quái dị.
Hắn đứng bật dậy, tay giơ cao, hai luồng sáng lao ra như chớp, hóa thành tử hỏa long và hắc lôi tượng.
Hai con quái to lớn chiếm giữ không gian, khiến cho linh lực thiên địa sôi lên sùng sục.
- Long tượng giao hội!
Mục Trần kết ấn, long ngâm tượng khiếu vang rền, hai con quái xông thẳng vào nhau.
"Đùng!"
Lực bùng phát kinh khủng bắn ra, hai luồng năng lượng bất đồng đối kháng, khiến cho không gian biến dạng méo mó, tử viêm hắc lôi bắn phá điên cuồng, tạo thành một cái đĩa ánh sáng tròn ước chừng nghìn trượng.
Đĩa ánh sáng mang màu tím và đen, chia đôi lãnh thổ. Một bên tử long bay lượn, một bên hắc tượng hiên ngang, như tạo thành viên long tượng thần châu, sức mạnh kinh khủng thâu tóm vào một vật, tạo thành biến hóa khiến người ta lông tóc dựng ngược.
Không gian nơi đó không thể chịu nổi sức mạnh này, đã bị phá ra nứt nẻ.
Mục Trần cũng mặt nghiêm mày trong, vì sức mạnh này có vẻ vượt tầm khống chế của hắn. Cửu Long Cửu Tượng thuật quả thực đáng sợ.
Long tượng quang bàn, năng lượng cuồng bạo lượng lờ, cảm giác như khiến xung quanh sắp nổ tung.
Nó rung động càng lúc càng nhanh, tiếng ù ù vọng lên đáng sợ, Mục Trần vối búng tay bắn ra, long tượng quang bàn hóa thành hồng quang cuồng bạo bắn đi xa. - Ặc...
Cảm thấy sắp mất khống chế, Mục Trần mới ném đi, nhưng định thần nhìn lại, thì cái hướng mà hắn vừa ném lại là... chính điện Cửu U cung.
Luồng công kích dữ tợn xuyên qua không trung, ầm ầm rơi xuống Cửu U cung.
"Vù!"
Một tia sáng từ Cửu U cung lóe lên, xuất hiện giữa trời, đúng là chủ nhân Cửu U, nàng ngạc nhiên nhìn theo công kích bất ngờ lao đến cung điện, rồi trừng mắt liếc sang chỗ phát ra công kinh, gương mặt xinh đẹp hơi kinh ngạc bực bội mà cũng lại tức cười. - Cái tên kia....
Cửu U gầm gừ đe dọa, nén giận vươn tay, hóa nó thành chiếc cánh to lớn, phủ ra phía trước như chiếc khiên bảo hộ.
"Đùng!"
Long tượng quang bàn vỗ lên cánh chim, lực bùng nổ kinh khủng bắn ra, như pháo hoa nổ giữa trời.
Tiếng nổ kinh thiên lập tức thu hút nhân sự trong Cửu U cung, ai nấy kinh nghi hốt hoảng.
Toàn bộ lực xung kích đều bị cánh chim của Cửu U chặn lại, nhưng sau khi lực xung kích tan hết, cánh chim cũng tan biến, để lại gương mặt kinh ngạc của Cửu U.
Phòng ngự đó của nàng không ngờ bị một đòn của Mục Trần phá tan.
Dù rằng chiêu phòng ngự đó chỉ phất tay tạo thành, nhưng thực lực của nàng cũng là Chí Tôn tứ phẩm, hơn xa Mục Trần, cái chênh lệch thực lực này sao có thể dễ dàng khỏa lấp.
Cửu U nheo mắt, lướt đi đến ngọn núi Mục Trần đang đứng. Hắn thấy nàng đến, cuống quít rối rít xin lỗi, vội vàng cười cầu hòa:
- Lỡ tay lỡ tay...
- Mới nãy là cái gì?
Đáng ngạc nhiên là Cửu U lại không hỏi tội hắn, chỉ tò mò hỏi.
- Chính là Cửu Long Cửu Tượng thuật trong hội đấu giá.
Mục Trần vui vẻ trả lời.
- Gì? Ngươi đã tu luyện thành công ?
Cửu U tròn mắt kinh nghi, vẻ ngạc nhiên càng dữ. Quyển thần thuật đó nàng cũng có xem qua, pháp quyết tu luyện rất mơ hồ, nàng cũng chưa xem kỹ nên không biết có mò ra được hay không, vậy mà Mục Trần lại nhanh chóng thành công như thế? - Mò được vài chiêu...
Mục Trần gật gù, hắn không giấu giếm gì Cửu U, nói rõ mấy điều mà hắn mò mẫm ra được.
Cửu U nghe xong, nhíu mày:
- Ra là thế, Cửu Long Cửu Tượng thuật không thể thi triển trực tiếp, mà cần ngưng tụ trong Chí Tôn Hải, mà long tượng còn phải dùng 2 loại năng lượng khác nhau để kích hoạt song thuộc tính.
Mục Trần gật đầu, điểm này rất quan trọng, và cũng rất khó khăn. Cũng may hắn tu luyện Lôi Thần Thể, trong cơ thể luôn chứa năng lượng lôi điện, bằng không thì còn lâu mới luyện ra được long tượng. - Lôi đình lực của ngươi dù sao cũng lấy từ Lôi Thần Thể, rất khó để sử dụng cái này mà luyện Cửu Long Cửu Tượng thuật đến đại thành.
Cửu U có kiến thức rộng rãi, tư duy cũng cao siêu, nhìn ra được những vấn đề mà Mục Trần không thể biết.
Mục Trần nghe vậy chỉ biết gật đầu. Hắn chỉ mới sơ bộ luyện ra được Cửu Long Cửu Tượng thuật, nhờ vào lôi đình lực có sẵn đủ sức hàm chứa, nhưng đến khi thành tựu sau này tăng lên, lôi đình lực cũng phải cao thâm bá đạo và dồi dào hơn, lúc đó Lôi Thần Thể lại không đủ đáp ứng.
Cửu Long Cửu Tượng thuật, nghe tên cũng biết, cực hạn phải luyện ra được chín rồng chín voi, lúc này chỉ mới luyện ra một rồng một voi là Mục Trần đã ná thở. - Vậy giờ làm thế nào?
Mục Trần gãi đầu nhăn nhó.
Cửu U nghĩ nghĩ, cười nói:
- Nói khó cũng khó, nói đơn giản cũng đơn giản... dung hợp thêm một năng lượng thuộc tính lôi đình là xong.
Linh lực Mục Trần hiện tại đã dung hợp Bất Tử Hỏa, dung hợp thêm vật chất lôi đình nào đó nữa, thì hắn sẽ có linh lực song thuộc tính, vừa lúc hoàn hảo sử dụng cho Cửu Long Cửu Tượng thuật.
Mục Trần há mồm trợn mắt. Lúc trước dung hợp Bất Tử Hỏa, cũng tốn hết cả hai tháng hắn và Cửu U liên tục nhiều đêm hành hạ bán sống bán chết, khó khăn nguy hiểm chẳng phải nói mà hết được. Muốn dung hợp thêm một vật chất năng lượng khác, thì không chỉ đơn giản là nguy hiểm thêm một lần, vì ai biết được 2 loại năng lượng có xung đột hay không, và sức công phá của nó sẽ như thế nào, lúc đó cái thân tàn ma dại của hắn còn làm ăn được gì. - Đối với người khác, việc này rất khó khăn, nhưng với ngươi thì cũng có vài cơ may. Vì ngươi tu luyện Lôi Thần Thể, do đó cả thân thể lẫn linh lực đều có tính tương thích với lôi đình lực, do vậy chỉ cần tìm một loại vật chất thuộc tính lôi đình có chất lượng tương đương Bất Tử Hỏa, thì nhiều khả năng thành công.
Cửu U phân tích rất cặn kẽ.
- Lôi điện không kém Bất Tử Hỏa ...
Mục Trần nghe xong mặt càng méo xệch. Bất Tử Hỏa đâu phải ve chai vỉa hè, lại còn muốn tìm lôi điện có chất lượng sánh ngang, đi đâu mà tìm...
- Dù sao cũng không vội, cứ từ từ đi lòng vòng mà hỏi, có duyên thì gặp thôi.
Cửu U mỉm cười an ủi.
Mục Trần gật đầu, hiện giờ cũng đành như thế, cũng may hắn không có việc gì gấp, Cửu Long Cửu Tượng thuật cứ từ từ mà làm.
- Còn ba ngày nữa, tranh đoạt Đại La Kim Trì sẽ bắt đầu.
Cửu U quay sang việc chính, ánh mắt mong chờ nhìn hắn mỉm cười:
- Thể diện Cửu U cung chúng ta có lấy lại được hay không, lần này phải xem bản lĩnh của ngươi.
- Cẩn tuân mệnh lệnh cung chủ.
Mục Trần ôm quyền ra vẻ cung kính, thần thái cũng tỏ ra hào hứng mong chờ. Trận chiến đầu tiên khi tiến vào Đại La Thiên vực, lúc này hắn ở Đại Thiên thế giới cũng giống hệt năm xưa mới bước chân vào Bắc Thương linh viện, không tên không tuổi, chẳng có ai biết. Nhưng có một ngày hắn sẽ từ trong đám thiên tài quái tài xông xáo tỏa sáng, lúc đó sẽ là ngày hắn hoàn trả lời hứa với cô gái mong nhớ ngày đêm.
Lạc Li, ngày đó, hãy chờ ta đến vì nàng đại sát tứ phương.
Ba ngày chớp mắt trôi qua.
"Tùng! Tùng!"
Khi ánh dương quang đầu tiên xé rách màn đêm u ám của ngày thứ ba, khắp trời đất Đại La Thiên vang lên những tiếng trống trận chậm rãi, chiến ý hùng tráng len lỏi trong lòng mỗi thành viên thế lực.
Những đoàn người đông đúc xuyên qua không gian, tiếng xé gió vang khắp mọi nơi.
Tranh đoạt Đại La Kim Trì, trong Đại La Thiên vực là việc trọng đại, các phe phái luôn đấu đá tranh gianh với nhau rất kịch liệt, bất kỳ kẻ nào cũng muốn tỏa sáng trong những dịp trọng đại thế này để giành lấy vinh quang và lợi ích.
Đương nhiên, càng khỏi cần nói tới lợi ích Đại La Kim Trì, thần năng tôi luyện Chí Tôn pháp thân trở nên hoàn mỹ thật sự khiến bất kỳ cường giả Chí Tôn nào cũng phải thèm muốn.
Trung ương Đại La Thiên vực, một ngọn núi nguy nga xanh rờn cây cỏ, đỉnh núi lại rực rỡ kim quang chói mắt, đó chính là nơi tọa lạc Đại La Kim Trì.
Đỉnh núi này đặt tên là Kim Trì Phong, là cấm địa Đại La Thiên vực. Những lúc bình thường không có ai được phép tiến vào, chỉ đến khi có đại hội tranh đoạt Đại La Kim Trì khai mạc, những thế lực hàng đầu mới được phép bước tới tham dự.
Dưới chân Kim Trì Phong, chiến ý ngập tràn, những tiếng hô ứng rộn rã hùng hồn vang lên tận đỉnh.
Biển người đông nghịt từ chân núi lan xa hút mắt, khung cảnh rất tráng lệ.
Có chín bình đài biệt riêng ra dưới chân núi, sát khí lượn lờ, tám đoàn người khí thế kinh nhân yên tĩnh đứng đó, hàng ngũ chỉnh tề.
Giữa mỗi bình đài đều có một vương tọa. Tám người đang ngồi hết tám vương tọa, ánh mắt từ cao nhìn xuống sắc nhọn như đại bàng săn mồi, khiến kẻ dưới khiếp sợ không dám nhìn lên. Danh tiếng Cửu Vương Đại La Thiên vực cực kỳ vang dội.
Tòa bình đài cuối cùng lại hoàn toàn trống trơn, không có ai ở đó, dĩ nhiên người ta cũng biết, mà không ai tỏ ra ngạc nhiên. Đó chính là vị trí Cửu U cung, nhiều năm nay luôn vắng mặt, đó cũng là chuyện bình thường.
Thậm chí trong trí óc nhiều người, sự tồn tại Cửu U cung ở Đại La Thiên vực lúc này chỉ còn là danh nghĩa.
"Rầm!"
Thình lình, một tiếng sấm rền vang bầu trời, vị trí bình đài trống trơn đó toát lên sát khí kinh thiên, một tầng mây đen thổi tới, dừng lại ngay trên không trung bình đài.
Cánh quân hắc giáp áo choàng đỏ 1000 người từ trên cao hạ xuống, khí phách oai hùng, không ai lên tiếng, nhưng hung sát khí thật khiến cho người ta tim đập chân run.
Đứng đầu đoàn quân đó, một gã thiếu niên cao cao, gương mặt tuấn tú, sắc diện bình tĩnh, đôi mắt nhìn sang tám bình đài khác chẳng hề e ngại.