Dịch giả : Kiet Nguyen
Biên tập: Pandabao
Dưới ngọn núi,năm đạo quân đội đang chiếm đóng nghỉ ngơi,vừa rồi khi còn trên không,5 cỗ chiến ý khác nhau bạo phát,lúc này thì hoàn toàn thu liễm lại. Bất quá đối với người hiểu biết về chiến ý như Mục Trần,loại thu liễm ngoan ngoãn này chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi,bản nguyên chiến ý,chính là mỗi bản thân một người chiến sĩ phải biết kết hợp ý chí là linh lực của mình,theo khống chế của thống lĩnh mà bộc phát ra bên ngoài.
Mục Trần con mắt đen láy ngước nhìn năm cỗ chiến ý khác nhau,vẻ mặt có chút trầm ngâm,tính đến ngày hôm nay,Cửu U chiến ý đã được hắn khống chế đến lô hỏa thuần thanh,mặc dù số lượng Cửu U Vệ không ít,nhưng nương theo thực lực ngày càng tăng lên của Mục Trần,mơ hồ đã không thỏa mãn nhu cầu sử dụng của hắn nữa rồi. Nhưng muốn đào tạo một đội quân tinh nhuệ như vậy không phải là chuyện một sớm một chiều là có thể,mỗi một chiến sỹ đều phải trải qua tu luyện,mài giũa,phải đem ý chí cùng linh lực hợp nhất đến hoàn hảo,thực lực đồng nhất sẽ khiến cho lực lượng của toàn đội tăng gấp mấy lần.
Một đám quân ô hợp so với một đội quan biết dung hợp chiến ý thì lực lượng phát ra giống như giữa trời và đất. Cho nên,mặc dù Cửu U Vệ đã không còn thỏa mãn hắn,nhưng hắn cũng không có nhiều biện pháp đặc thù của Chiến Trận Sư thực thụ,nếu như không nắm trong tay quân đội tinh nhuệ,giống như mãnh hổ mà mất đi hàm răng sắc bén vậy.
Thực lực của Chiến Trận Sư, chính là đến từ quân đội.
Dựa theo tình hình trước mắt,Mục Trần đã có cơ hội tốt nhất để trải nghiệm thực tế,chính là bốn chi quân đội Liệt Sơn Quân,Huyết Ưng Vệ,Linh Kiếm Thị cùng với Hồng Quân. Nếu như mình có thể bằng vào lực lượng của bản thân,có thể khống chế một chút chiến ý bốn chi quân đội này,haha..thật sự không biết sẽ khủng khiếp thế nào.
Mà chỉ cần Mục Trần có thể thành công một bước này,lực lượng Mục Trần tất nhiên đã đạt đến trình độ kinh người,nếu như hắn chỉ cần dựa vào chiến ý Cửu U Vệ có thể cùng Từ Bá đạt Lục Phẩm Chí Tôn đánh ngang tay,thì khống chế thêm bốn chi quân đội này nữa,có khi đối diện Thất Phẩm Chí Tôn cũng có thể đánh một trận cũng không chừng. Đương nhiên Mục Trần cũng không phải loại người ngu ngốc,bằng vào thực lực hiện tại của mình,sợ rằng không đủ sức khống chế năm đạo quân đội tinh nhuệ như thế,trừ phi hắn thật sự trở thành Chiến Trận Sư,nói cách khác chính là nếu như ý chí của hắn không thể khống chế lượng chiến ý khổng lồ này,chính là tự mình hại mình.
Tuy rằng khống chế hoàn toàn thì không có khả năng đạt được,nhưng chỉ cần có một tia liên kết,đủ để chứng minh hắn có tiềm năng có thể trở thành Chiến Trận Sư. Chẵng qua chuyện này cần phải bàn bạc với các Vương khác,dù sao thì cũng thuộc sự quản lý của người khác,hắn căn bản không dám tự làm liều,đương nhiên nếu thất bại thì Mục Trần cũng đã có biện pháp giải quyết phiền toái xảy ra. Nghĩ đến đây,Mục Trần nhịn không được hít một hơi không khí lạnh,sau đó hắn không chút do dự liền nhắm mắt lại,tinh thần dung nhập vào trong thiên địa.
Tâm thần vừa động,Mục Trần cảm giác xung quanh ngọn núi có năm cỗ chiến ý bàng bạc mênh mông như hải dương,mơ hồ phảng phất như có vô số chiến ý gào thét truyền ra bên ngoài,khiến cho không gian kịch liệt chấn động. Mà bên trong năm đạo chiến ý cuồng bạo đó,có một đạo đối với Mục Trần cực kỳ thân thiết,đó là đến từ Cửu U Vệ,nhưng bốn cỗ còn lại,giống như tự mình chiến giữ,không muốn hòa nhập với nhau.
Mục Trần có chút trầm ngâm,tâm thần đột nhiên khuếch tán tiến vào bốn cỗ chiến ý bàng bạc khác nhau đó,thử thăm dò tiếp xúc một chút.
Phanh!
Ngay khi tâm thần Mục Trần vừa tiếp xúc với bốn cỗ chiến ý,liền bị cắn trả ngược trở lại,hơn nữa còn dẫn đến sự công kích phản kháng mãnh liệt đến cho tinh thần của Mục Trần chấn động đau nhức khó tả. Lần thứ nhất tiếp xúc xem ra đã hoàn toàn triệt để thất bại. Mục Trần cau mày,những chiến ý này cực kỳ mẫn cảm kháng cự với những ý niệm khác tiếp cận,may mắn là trong ý niệm của Mục Trần không chứa một chút tính công kích nào,nếu không ngay lập tức bốn cỗ chiến ý này triển khai tấn công tinh thần của hắn rồi.
Thời gian dần dần trôi qua,tâm cảnh của Mục Trần càng thêm tĩnh lặng,rút kinh nghiệm vừa rồi,lần này hắn lặng lẽ khuếch tán dung nhập tâm thần vào trong không gian,sau đó nhẹ nhàng phát dao động từng tia ý niệm dần tiếp cận đến bốn cỗ chiến ý cuồng bạo đó.
Ô..n…n..g!
Ngay lúc tiếp xúc,thân thể Mục Trần chấn động mạnh,trong đầu hắn mơ hồ hiện lên vô số tràng cảnh chém giết,tiếng gầm gừ không ngừng vang dội,chiến ý cuồng bạo điên cuồng công kích,như muốn chiếm lấy thần trí của hắn.
Bất quá sự việc đột ngột xảy ra,cũng không tạo thành bao nhiêu trở ngại với Mục Trần,khả năng khống chế chiến ý của hắn hiện tại cũng đạt đến lô hỏa thuần thanh,sau một hồi giằng co,cuối cùng cũng đem những tiếng gầm gừ đó đánh tan tành. Ngay khi tiếng gầm gừ vừa dứt,ý niệm của Mục Trần lần nữa phát tán,giống như con cá bơi lội,nhanh chóng len lỏi vào vào bên trong chiến ý bàng bạc của đối phương.
Ý niệm của hắn,rốt cuộc cũng thành công tiến nhập vào bên trong hải dương chiến ý của bốn cỗ lực lượng. Sau khi xâm nhập,hắn phát giác được bốn cỗ chiến ý này,độ cuồng bạo đều có chỗ bất đồng,hơn nữa thuộc tính công kích cũng hoàn toàn khác nhau.
Ví dụ như Huyết Ưng Vệ sử dụng Huyết Khí, Liệt Sơn Quân thì dựa vào sát phạt, Linh Kiếm thì là Nhuệ khí, mà Hồng Quân chính là âm trầm…
Loại thuộc tính này,chính là thời gian mà đạo quân này đã trải qua ma luyện mà thành,nói nôm na cũng chính là cách hành sự của một chi đội. Ý niệm Mục Trần đột nhập vào bên trong đối phương,không ngừng phản hồi thông tin về cho nội tâm Mục Trần,nếu như là một người bình thường sớm đã bị hủy đi thần trí,chứ không như Mục Trần vẫn duy trì được sự thanh tỉnh.
Bất quá,Mục Trần cũng không thuộc dạng người bình thường vừa nói trên. Mục Trần cũng không hế có ý che giấu ý niệm của hắn,mà để cho nó nhộn nhạo,cố ý để cho từng cỗ chiến ý bàng bạc phát hiện ra. Cho nên,ngay khi bọn hắn phát giác được tia ý niệm của Mục Trần,dưới ngọn núi,lập tức vô số chiến sỹ kinh ngạc mở to mắt,thần sắc tràn đầy ngạc nhiên.
Bình thường mà nói,nếu như bọn hắn phát hiện ý niệm khác đột nhập vào,lập tức sẽ phát động công kích,đem người xâm nhập xóa sổ ngay lập tức,nhưng hiện tại,người tiến vào lại chính là Mục Trần… Những ngày này,Mục Trần suất lĩnh Cửu U Vệ cùng bọn họ kề vai tác chiến,nhìn thấy Cửu U vệ dưới tay Mục Trần có thể ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh thì vô cùng hâm mộ,cho nên ngay lúc phát hiện ra tia ý niệm của Mục Trần cũng không tiêu diệt ngay,mà là có chút do dự,hơn nữa phát hiện Mục Trần cũng không có hành động gì quá khích,cho nên đã tiếp nhận cho tia ý niệm của Mục Trần tồn tại,dù sao thì Mục Trần cũng là người Đại La ThiênVực,cũng có thể xem như là đồng đội.
Nhưng mà đối với sự việc thế này,các chiến sỹ bình thường có thể tiếp nhận,nhưng dù sao bốn chi quân đội này còn có các thống lĩnh,dù sao bọn họ cũng là thành phần cao tầng,đương nhiên sẽ không bỏ qua cho sự việc này mà không báo cáo lên cấp trên của mình,sau khi do dự,bọn họ quyết định đem sự việc này báo cáo lại cho Bốn Vương của mình.
Hưu…Hưu…!
Ngay khi nhận được tin tức truyền đến,bốn người Liệt Sơn Vương lập tức lướt trên không trung,sắc mặt đều trở nên kinh ngạc nhìn về đỉnh của ngọn núi. Cửu U lúc này cũng lập nhanh chóng xuất hiện trên bầu trời,bốn người Liệt Sơn Vương nhìn về phía nàng hỏi:”Cửu U Vương..Mục Vương đang làm gì thế?”
Tuy nói bốn Vương nói chuyện khá lịch sự,nhưng Cửu U cảm nhận được trong ý vẫn có sự nghi hoặc,dù sao Mục Trần không hỏi ý kiến của mọi người đã tự mình hành động,cách làm như thế có chút lỗ mãng. Cửu U cười khổ một tiếng,vừa muốn trả lời,ngay lập tức có một đạo ý niệm trên bầu trời khuếch tán truyền đến,thanh âm của Mục Trần vang vọng dưới bầu trời đêm.
“Haha,mượn quân đội của bốn Vương tu luyện một chút mà thôi,nếu thành công,có thể giúp cho cả bốn đội quân của các ngài cảm ngộ được Chiến Ý Chi Linh..!”
Thanh âm nhã nhặn của Mục Trần vừa truyền ra,trong mắt bốn Vương tinh quang chợt hiện,trên mặt mơ hồ thoáng nở nụ cười tươi rói. “Haha..nếu Mục Vương có lời ,vậy thì cứ việc sử dụng mà tu luyện đi.”
Thậm chí ngay cả Hồng Nhai Vương xưa nay vốn là người ít nói,cũng cười rộ lên,những ngày nay hành động với nhau,hắn cũng cảm thất chiến ý chi linh đối với quân đội hỗ trợ tốt như thế nào,nếu như chính miệng thiên tài chiến ý Mục Trần nói ra như vậy,hiển nhiên khiến cho bốn Vương cũng bớt đi phần nào lo lắng.
Nếu như thật sự có thể thành công như lời Mục Trần nói,cho dù ngươi giày vò thuộc hạ của bọn hắn thế nào,chỉ cần có thể ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh,thì còn gì bằng nữa. Bên cạnh Cửu U nhìn thấy bốn Vương không chút hận ý liền đem quân đội của Mình cho mục Trần sử dụng,cặp môi đỏ mọng không nhịn được hơi cong lên một tý,chân mày thì hơi cau lại nhìn về đạo thân ảnh đang đứng trên đỉnh ngọn núi.
“Tên gia hỏa này khẩu khí có hơi quá khoa trương không vậy..Chiến Ý Chi Linh,đâu có dễ dàng mà ngưng luyện ra như thế..”