Đại Chúa Tể

Chương 867 - Quân Đội Mục Nát

Bên trong Tử Vong Di Tích, tử vong chi khí vô cùng nồng đậm , phiến địa phương này giống như một vùng đất chết, khiến người ta cảm thấy sởn cả gai ốc.

Ngay khi di tích vô cùng tịch mịch mở ra, vô số nhân mã xông vào hỗn loạn chém giết vô cùng náo nhiệt.

Mục Trần suất lĩnh đại quân Đại La Thiên Vực, sau khi tiến vào di tích, liền đẩy nhanh tốc độ di chuyển của quân đội lên mức tối đa, giống như là lưu tinh phá thạch không gì ngăn cản được tiến sâu vào vào bên trong Tử Vong Di tích.

Bất quá rất nhanh, bên trong bắt đầu xuất hiện bẫy rập ngăn cản, hàng trăm hàng ngàn chiến sỹ thân thể đã mục nát thân mặc chiến giáp đã hư tổn, nhìn giống như những khô lâu biết đi, sâu trong hốc mắt chợt lóe lên quang mang màu đỏ, quanh thân như ẩn như hiện khí tức hủy diệt tà ác.

Những xác sống chiến sỹ này dũng mãnh đem những thế lực tiến vào di tích ngăn cản lại, linh lực bàng bạc hai song phương bạo phát, chiến đấu vô cùn kịch liệt.

Những cái xác mục nát này toàn thân tỏa ra khí tức của chiến sỹ quân đội, nhưng thần trí sớm đã vô tồn, giống như những cái xác không hồn, không thể nhận biết thống khổ, không ngừng hung hãn tiến lên phía trước, hơn nữa thế công của bọn hắn rất có quy cách, tiến thoái đều hợp nhất, linh lực bắt đầu khởi động, dung hợp lại một chỗ ngưng tụ thành lực lượng cường đại, khiến cho các thế lực khác trở tay không kịp liên tục bị đánh ngã.

“Những tên chiến sỹ mục nát này…”

Mục Trần nhìn cách chiến đấu của những chiến sỹ này tiến thoái đều tuân theo một quy trình, ánh mắt hơi rùng mình liếc nhìn về phía Cửu U, thần sắc có chút ngưng trọng, khí tức của bọn này so với vị tiền bối Viễn Cổ Thiên Cung từng gặp trong một tòa di tích thì hoàn toàn ăn khớp.

“Những chiến sỹ này chẵng lẽ khi còn sống đều chiến đấu chống lại Ngoại Vực Tà Tộc, sau đó bị tà khí nhập thể khiến cho thân thể bị ăn mòn, nên mới trở thành cái bộ dáng như vậy.”Cửu U trầm giọng nói.

“Ngoại Vực Tà Tộc sao?”Bọn người Liệt Sơn Vương nghe thế ánh mắt cũng ngưng trọng hơn, tuy nói Viễn Cổ đại chiến đã trải qua một thời gian rất lâu rồi, nhưng bọn hắn cũng không biết Viễn Cổ Tà tộc rốt cuộc khủng bố đến mức độ nào, khiến cho toàn bộ chủng tộc ở Đại Thiên Thế giới phải hợp nhất mà chống lại.

“Chúng ta nên cẩn thận một chút..”

Mục Trần nhắc nhở một tiếng, sau đó thân hình lướt đi, đại quân phía sau tiếp nhận mệnh lệnh cũng trở nên tập trung hơn, ánh mắt quan sát bốn phía tùy thời mà ứng biến.

Có lẽ vì khí thế của đại quân quá mức khủng bố, cho nên một bộ phận các chiến sĩ mục nát cũng không ngăn cản đám người Mục Trần, để cho bọn họ đi qua.

Việc này khiến cho Mục Trần càng thêm cảnh giác, ngay khi bọn hắn tiến đến khu vực hắc ám, đúng lúc xa xa trong khe núi hắc ám, phát ra chiến ý cuồng bạo, giống như một đạo nước lũ màu đen cuốn tới, mà bên trong nước lũ kia, hàm chứa hương vị mục nát.

Nước lũ này, lại chính là một cỗ chiến ý cường đại.

Mục Trần ánh mắt ngưng lại, quan sát bên trong khe núi, chỉ thấy mấy ngàn đạo thân ảnh khô héo lăng không bay lên, chiến ý bàng bạc tràn ngập xung quanh, khiến cho nội tâm người khác cảm thấy sôi trào, khí tức tràn đầy tử vong sâm lãnh.

“Những thứ này không cần Mục Vương xuất thủ, để cho Linh Kiếm Thị chúng ta giải quyết được rồi.”Linh Kiếm Vương nhìn quân đội mục nát ngăn cản phía trước, nhìn về phía Mục Trần cười lớn tiếng nói, lập tức Linh Kiếm thị phía sau vang lên những tiếng hô trầm thấp, chiến ý bàng bạc tuôn trào, phảng phất ngưng tụ thành quang ảnh Cự Kiếm.

Quang ảnh kia chính là do chiến ý ngưng tụ mà thành Chiến Ý Chi Linh, cũng nhờ Mục Trần giúp mới có thể ngưng luyện ra được.

Ông..Ông!

Kiếm khí ngân vang tràn ngập bầu trời, một thanh cự kiếm quang ảnh mãnh liệt hung hăng chém xuống, kiếm quang bàng bạc dài mấy trăm trượng cường hoành quét ngang.

Vút..!

Kiếm quang giống như nguyệt nhận, rạch nát chân trời, đem hải dương chiến ý màu đen đang gào thét kia chém tới, kiếm quang không ngừng ngưng tụ lấy khí thế phô thiên cái địa bao phủ quân đội xác sống kia.

Phanh!Phanh!

Song phương giao chiến, lập tức bạo phát ra chiến ý cuồng bạo tàn sát xung quanh, khiến cho phiến thiên địa cũng bị chấn nát, hung hăng đối bính với nhau, lực lượng chiến ý chi linh của Linh Kiếm Thị càng thêm hung hãn, như hồng thủy phẫn nộ, đem mấy ngàn chiến sỹ mục nát nhanh chóng thoái lui.

Một số chiến sỹ bị kiếm quang oanh kích, thân thể mục nát bắt đầu tiêu tán, thân hình khô héo hóa thành tro tàn rơi lả tả.

Mặc dù hóa thành tro tàn, nhưng mơ hồ trên khuôn mặt của những người này dáng vẻ trở nên tươi cười giống như được giải thoát.

Nương theo những chiến sỹ hóa thành tro tàn, một cỗ năng lượng kỳ dị bắt đầu nhộn nhạo phát tán, khiến cho con mắt Mục Trần cũng trở nên sáng ngời nên, bởi vì những năng lượng này chính là Vẫn Lạc nguyên khí.

Linh Kiếm Vương cười lớn một tiếng, tay áo huy động, đem vẫn lạc nguyên khí khổng lồ kia thu hồi, ngắn ngủn hơn mười hơi thở, hoàn toàn tinh luyện thành mấy trăm khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan.

Số lượng như vậy cũng tương đương với một tòa Tam cấp di tích.

“Cái tòa Tử Vong Di tích này, chắc hẳn là một tòa Nhất Cấp.”Bọn người Liệt Sơn Vương có chút đỏ mắt nói, thầm nghĩ Linh Kiếm Vương này cũng thật giảo hoạt, ra tay nhanh như vậy cướp lấy.

“May mắn nhờ vào Mục Vương trợ giúp ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh, bằng không Linh Kiếm Thị của ta muốn thắng chúng, căn bản phải trả cái giá khá đắt.”Linh Kiếm Vương ôm quyền nhìn Mục Trần khách khí nói.

Nếu như trước đây, Linh Kiếm Thị đối đầu với đội quân xác sống này, chưa có ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh, cho dù có thắng lợi đi chăng nữa, cũng chính là thảm thắng.Nhưng một khi có Chiến Ý Chi Linh hỗ trợ, hại không hề có chút tổn thất nào, lực chiến được tăng lên thế này, cũng không phải chỉ là một chút.

Mục Trần cười cười, hướng về bọn người Liệt Sơn Vương nói:”Bây giờ chỉ là mới bắt đầu mà thôi, vào sâu bên trong cho dù các ngài không muốn ra tay cũng khó có thể mà ngồi yên được.”

Bọn người Liệt Sơn Vương nghe vậy, liếm liếm miệng, bộ dạng vô cùng phấn khởi, không chút sợ hãi, hiển nhiên khởi đầu thuận lợi như thế, khiến cho dục vọng chém giết của bọn hắn tăng cao.

“Chúng ta đẩy nhanh tiến độ thôi nào…”

Mục Trần ánh mắt nhìn về phía xa xa, hắn cảm giác được, bên trong Tử Vong Di tích, khắp nơi đều có linh lực cuồng bạo chấn động, hiển nhiên các thế lực khắp nơi đều đã nhận biết các xác sống này có thể tinh luyện ra Vẫn Lạc Nguyên Đan rồi, chi bằng chúng ta nên nhanh chân một chút, mới mong kiếm nhiều thêm một phần canh.

Mục Trần ánh mắt ngưng trọng nhìn sâu vào bên trong Tử Vong Di tích, xem ra phiến khu vực này đã từng Ngoại Vực Tà Tộc chiếm đánh, cho nên nơi đây mới bị tà khí ăn mòn nhiều như vậy, chẵng lẽ vị Chiến Trận Sư kia, cũng đã bị Tà khí ăn mòn thần trí rồi..

Tuy tạm thời không biết vị Chiến Trận Sư kia còn bao nhiêu thực lực, nhưng dù sao vẫn là Chiến Trận Sư, nếu điều khiển đội quân xác sống này xem ra lực lượng cực kỳ khủng bố.

Bất quá thời điểm này cũng không nên vì một chút nghi kỵ mà rút lui, mặc kệ trước mắt là đầm rồng hay hang hổ, cứ xông lên chém giết là được.

Con đường trở thành chí cường giả..Không có dấu chân của kẻ sợ sệt!

Nghĩ đến đây, Mục Trần cũng không chút do dự, tay áo vung lên, bạo lướt mà phóng tới, đại quân phí sau nhanh chóng đuổi theo.

Tiếp tục xâm nhập vào bên trong, bọn người Mục Trần gặp phải số lượng quân đội mục nát ngày càng nhiều, hơn nữa quy mô cũng càng ngày lớn hơn, vì vậy tốc độ di chuyển của Mục Trần cũng chậm lại, bất quá đội hình mà hắn mang theo vô cùng cường đại, cho nên tốc độ tuy có chút chậm lại, nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản bước tiến của bọn hắn.

Nương theo bọn người Mục Trần dần dần tiến vào bên trong, các thế lực xung quanh cũng ngày càng giảm bớt, bất quá có thể tiến vào tận trong này cũng chỉ còn những thế lực nhất lưu trở nên, đội hình cũng không kém bọn hắn là mấy.

Mức độ nguy hiểm càng ngày càng tăng, nếu như không có chút năng lực thật sự, chỉ sợ sớm làm mồi cho những xác sống này rồi, bất quá có thể xâm nhập tới tận đây, cũng chỉ có một số ít thế lực mà thôi.

Mà ngay khi càng tiến sâu vào Tử Vong Di tích, thân thể Mục Trần càng lúc càng cảm thấy khẩn trương, trực giác báo hắn biết nguy hiểm đang gần kề…

Hắc ám tràn ngập bầu trời, thân hình Mục Trần cũng đột nhiên dừng lại, hắn nhíu mày nhìn về phía trước, nhìn thấy hơn một ngàn đạo thân ảnh chật vật bắn ngược trở lại, trên thân thể đều ròng ròng máu tươi, linh lực quanh thân cũng cực kỳ yếu ớt, hỗn loạn.

Mục Trần bàn tay vung lên, đại quân sau lưng lập tức dừng lại, ánh mắt nghiêm trọng.

“Đó chính là nhân mã của Cực Vũ Tông…”Liệt Sơn Vương nhìn những thân ảnh chật vật đang tháo chạy bốn phía, sắc mặt khẽ biến, trầm giọng nói.

Mục Trần cùng Cửu U đồng tử cũng mãnh liệt ngưng tụ, Cực Vũ Tông chính là thế lực nhất lưu ở bên trong Bắc giới, thực lực cũng khá mạnh, đội ngũ trước mặt lại có cường giả Lục Phẩm Chí Tôn tọa trấn, nhưng những nhân mã kia lại tháo chạy thục mạng, còn vị Lục Phẩm Chí Tôn kia lại không thấy đâu…

“Ta nghĩ vị Lục Phẩm Chí Tôn kia hẳn là bị giết chết rồi.!”Mục Trần quan sát phía trước, chậm rãi nói.

“Làm sao ngươi biết chắc như vậy”Liệt Sơn Vương trong lòng chấn động hỏi.

Mục Trần ngón tay chỉ về hướng phía trước, chỉ thấy sâu bên trong bóng tối, khói đen cuồn cuộn mà tràn tới, mơ hồ như có âm thanh chấn động truyền đến.

Dưới tràng cảnh này, cả phiến thiên địa như khẽ run lên.

Khói đen dần dần tản đi, vô số đạo chiến sỹ mục nát mặc áo giáp đen bóng loáng tràn ra bên ngoài, chiến ý kinh người tỏa ra, giống như hải dương cuồn cuộn không ngừng gào thét.

Hắc ám chiến ý điên cuồng ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một đầu Hắc Ma Lang khổng lồ trên bầu trời, Ma lang ngửa mặt lên trời, tru lên một tiếng chấn động cả thiên địa.

Quân đội mục nát này, làm sao có thể ngưng tụ thành Chiến Ý Chi Linh được!

“Chiến Ý Chi Linh sao?”

Bọn người Liệt Sơn Vương, Cửu U sắc mặt kịch liệt ngưng trọng, nhịn không được hô lên một tiếng, xem ra vị Lục Phẩm Chí Tôn kia đã bị quân đội đáng sợ này tiêu diệt mất rồi.

Mục Trần ánh mắt cũng có rút lại, nhìn về phía trên của quân đội này, mơ hồ cảm nhận chiến ý bên trong không ngừng bành trước, ẩn hiện một đạo thân ảnh màu đen.

“Hít…!”

Mục Trần hít sâu một hơi khí lạnh, nghẹn ngào lẩm bẩm nói:”Cái đội quân này…Chính là có người chỉ huy hay sao?”

Bình Luận (0)
Comment