Đại Giá Thế Tử Phi

Chương 38


Tô Thê Thê sở dĩ kinh ngạc là vì nàng chỉ mô tả đại khái ý cho Lục Phương Đình nghe, nhưng Lục Phương Đình lại có thể hiểu được nhiều thứ hơn, còn nói ra được cấu tạo của nó, tựa như đã từng làm qua.

Như là, Tô Thê Thê nói đến nguyên lý máy hơi nước, muốn dùng loại động cơ hơi nước này để chế tạo một chiếc xe, Tô Thê Thê từng thấy kiểu xe lửa cũ trên tivi, nhưng cụ thể làm sao tạo động cơ hơi nước chi tiết thì nàng không rõ.

Lục Phương Đình dựa theo suy nghĩ của nàng mô phỏng bằng bản vẽ đại khái, pít-tông xi-lanh, cùng với cấu tạo cán cong, dưới tác dụng của hơi nước khiến cho bánh xe quay trục lăn đi, nghĩ lại đều được.

"Cụ thể còn phải thử một chút, sức kéo này không tính là gì, nếu chỉ cần vài người đẩy xe, thì trang bị động cơ hơi nước lớn như vậy cũng rất phiền phức, hình xe thì lại dùng được.

Từng cái như xe ngựa, nối liền nhau thành một, dùng cùng một hoạt động thì sẽ có hiệu suất cao.

Vấn đề chúng ta cần giải quyết không ít, như là áp suất khí và pít-tông, còn có chất khí bí mật, hơn nữa xi lanh cần phải chắc chắn, có thể chịu được áp lực," Lục Phương Đình cầm tờ giấy vẽ bằng than của Tô Thê Thê nói.

Ngoại trừ quỹ đạo chưa nghĩ ra thì đây là thiết kế sơ khai đầu tiên của xe lửa a, Tô Thê Thê nhìn vậy là đủ rồi, suýt chút còn tưởng rằng Lục Phương Đình cũng xuyên không.

"Cái này còn phải từ từ nghiên cứu đã, nhưng mà có một thứ, ta cảm thấy nên thử xem có chế tạo được không? lúc trước ta làm y phục cũng có nghĩ đến." Tô Thê Thê bình tĩnh lại, tiếp tục nói với Lục Phương Đình.

Muốn xem thử có phải là vừa rồi do Lục Phương Đình nghĩ ra hay không.

Lần này Tô Thê Thê nói đến nguyên lý của máy may, dùng hai đường chỉ, một cái từ trên xỏ xuống, nằm trong kim, một cái nằm bên dưới dùng tay giữ và chân đạp tạo động lực đẩy, cụ thể cái này làm thế nào thì nàng vẫn chưa rõ.

"Nếu động tác trên dưới phối hợp tốt, kim bên trên đâm xuống sẽ có đường chỉ tiếp nhận bên dưới, sau đó lại trồi lên rồi đâm xuống tiếp tục như vậy...!còn cái này không ngừng xoay quanh..." Lục Phương Đình nhíu mày suy nghĩ, vẽ ra nhiều bản.


"tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại." Tô Thê Thê thấy giống loại máy may nàng từng thấy cũng bất ngờ ngỡ ngàng, Lục Phương Đình so với người xuyên không như nàng còn lợi hại hơn, thực sự là trời cao đố kỵ anh tài a, không lẽ là do quá thông minh sao?
"Thê Thê mới lợi hại, ta chưa từng nghĩ đến ý tưởng kỳ diệu như vậy," Lục Phương Đình nói, Lục Phương Đình nghe thấy ý tưởng của Tô Thê Thê, thì thấy không chỉ một thứ thay đổi mà càng nhiều hơn nữa, trong lòng thán phục không thôi.

"Ta chỉ xem sách tung lung rồi đoán mò thôi.

Tỷ tỷ, có vài việc ta cần hợp tác với Thiên Bảo Các, nhưng có vài chuyện hợp tác cùng bọn họ không ổn.

Nếu trong phủ tỷ tỷ có người tay nghề giỏi, ta sẽ viết ra vài ý tưởng, đến khi đó cùng bọn họ thảo luận một chút.

Chúng ta cần tăng thế lực của mình, cần có vũ khí bí mật, chỉ có chúng ta biết mà thôi," Tô Thê Thê nói với Lục Phương Đình, những thứ nàng nói đều là ý tưởng về vũ khí, hiện tại Đại Sở và những quốc gia khác không có vũ khí có lửa, nếu có thể tạo ra súng, đại pháo các thứ, thì lão hoàng đế cũng chả là gì, ai mạnh thì người đó làm lớn.

Chế tạo súng không chỉ mỗi đạn dược đủ tỷ lệ, còn có nguyên lý về súng ống, còn có kỹ thuật tương lai dã thiết các thứ, phương diện này Tô Thê Thê không hiểu nhiều, nhưng dù sao cũng từng học qua trung học cũng nhớ được vài nguyên lý hóa học, cần có khuôn để làm thứ đó, nếu có người cùng đi thử, nghiên cứu ra kim loại tinh chế hiệu suất cao cũng không còn là mơ tưởng nữa.

"Thê Thê.." Lục Phương Đình nghe Tô Thê Thê nói vậy thì nhớ đến trước kia nàng từng nói, tiểu háo sắc là một nữ tử to gan, đến cả hoàng đế còn gọi là lão hoàng đế, trong lòng cũng không sợ hãi.

Lục Phương Đình vì nhiều việc trên vai nên mới dần nhận rõ hiện thực, Tô Thê Thê vốn không quan tâm, hành lễ với hoàng đế không phải vì kính trọng, sợ hãi mà vì thế lực lớn, co được giãn được.

"Người Cung gia, không có ai tốt cả, bọn họ ép Trấn Nam vương phủ như vậy, không biết từ khi nào Trấn Nam vương phủ đã bị bọn họ làm cho vô hình rồi.

Ta cũng không muốn tự nhiên phải mất đầu, càng không muốn để tỷ tỷ chịu khổ.

Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ta sẽ chuẩn bị tốt vũ khĩ, cùng lắm thì chúng ta rời khỏi Đại Sở, thiên hạ rộng lớn, nhất định có chỗ cho chúng ta sống a." Tô Thê Thê nói với Lục Phương Đình.


"Được....!Thê Thê, lời này ngươi và ta biết là tốt rồi...!ngươi có thể viết ra, ta xem trước một chút, sau đó tìm người đáng tin tới nghiên cứu...." Lục Phương Đình nói.

"Tỷ tỷ, ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt dưỡng khỏi bệnh.

Người ta nói nghĩ nhiều sẽ hao tâm tốn sức, ngươi lại yếu đuối, thì không nên hao sức.

Mấy thứ vừa rồi ngươi nói ta thấy rất hay, nhưng mà ta nghĩ tới cũng thấy sợ.

Ngươi thông minh như vậy, ông trời cũng đố kỵ ngươi, trời cao đố kỵ anh tài, cho nên mới khiến người đau bệnh như vậy." Tô Thê Thê ôm Lục Phương Đình nói, nàng thực sự sợ Lục Phương Đình vì nàng mà suy nghĩ nhiều dẫn đến bệnh nặng, không phải Hoàng Dung ma ma cũng vì nhớ lại quyển Cửu Âm Chân Kinh mà hao sức đến chết sao?
"Được rồi, ta không nghĩ nhiều nữa, tìm người đến làm là được, được chưa?" Lục Phương Đình không nghĩ đến chuyện này nữa khiến Tô Thê Thê đau lòng, cũng ôm lấy nàng ôn nhu nói.

"Được, chúng ta không xem nữa, hôm nay tỷ tỷ đã giúp ta làm xong công việc của mấy ngày rồi! ta lại rảnh rỗi thêm chút ít a." Tô Thê Thê thu tiền nói, tới trước mặt Lục Phương Đình ôm nàng, con ngươi chuyển động, tới trước mặt Lục Phương Đình muốn hôn hôn, tay lại sờ soạng.

Một ngày hai người bên cạnh nhau nhanh chóng trôi qua, đến tối khi tắm cũng tắm cùng nhau, vừa cởi y phục hai thân thể đã áp sát nhau, hôn môi vuốt ve các kiểu, tình yêu cuồng nhiệt tựa như làm thế nào cũng không đủ.

Trong thùng tắm làm một lần, khiến thời gian tắm dài ra.

Chỉ mới một lần, Tô Thê Thê nằm trên giường đã mệt mỏi, vừa nằm xuống liền ngủ, Lục Phương Đình thương nàng cũng nhịn xuống.

Nhưng mà có lẽ sờ quen thành nghiện, Tô Thê Thê ngủ say lại ôm Lục Phương Đình, tay vô giác thò vào áo của Lục Phương Đình, vuốt ve bộ ngực mềm mại kia.


"..." Lục Phương Đình đang nghĩ đến bản vẽ của Tô Thê Thê, tính dùng cho cái gì, bị Tô Thê Thê nắm trúng bộ phận nhạy cảm liền mở mắt.

"Tiểu háo sắc, mệt như vậy rồi còn không quên sờ." Lục Phương Đình đẩy chóp mũi Tô Thê Thê một cái, ánh mắt nóng rực.

Cuối cùng, Lục Phương Đình vẫn nhịn xuống, hôm nay Tô Thê Thê thực sự mệt, chỗ kia vừa rồi chạm vào cũng có chút sưng lên.

Nhưng mà Tô Thê Thê vuốt ve Lục Phương Đình như vậy thì nàng cũng không ngủ được, liền ngồi dậy, dưới ánh nến lập lòe dàng bút than Tô Thê Thê chế vẽ ra vài thứ.

Ngày thứ hai, Tô Thê Thê thức dậy, cả người thoải mái hơn, định mang bản vẽ ra ngoài đến Thiên Bảo Các bàn việc làm ăn thuận tiện lấy nhân sâm đã mua mang về, Lục Phương Đình cũng đi theo Tô Thê Thê.

Chuyện hợp tác lần này là máy may, cho dù là chế ra máy may dùng chân đạp hay tay cầm hoặc làm cho mình dùng hoặc để bán y phục thì buôn bán đều không lỗ.

Việc nhân sâm thì qua hai ngày nữa sẽ đến Đại Sở, Tô Thê Thê đành phải chờ.

"Qua nhiều ngày rồi, sao trên đường vẫn đông người vậy?" Tô Thê Thê cùng Lục Phương Đình ra khỏi phòng thì thấy bên ngoài, trên đường có rất nhiều người chen nhau, khiến cho nàng tò mò.

"Mấy ngày qua kinh thành náo nhiệt vì đang tổ chức cuộc thi hoa khôi, có nhiều người từ các quốc gia lân cận vì hâm mộ mà đến xem.

Nghe nói năm nay có nhiều người đẹp, so đấu tài nghệ cũng rất sôi nổi.

Đây chỉ là vòng đầu, tiền thưởng không biết đã kiếm được bao nhiêu rồi." tiểu nhị Thiên Bảo Các hâm mộ nói.

"Thi hoa khôi thể lệ như thế nào vậy? chưởng quỹ nói ta nghe một chút." Tô Thê Thê nghe thấy cũng hứng thú, nàng muốn đi xem thi hoa khôi, có nhiều tiểu tỷ tỷ xinh đẹp cùng tranh đấu tài nghệ không biết bao nhiêu kích thích a.

"Thi hoa khôi là do thanh lâu Xuân Ý Các lớn nhất kinh thành tổ chức.


Ở trong Đại Sở các thanh lâu khác chọn ra nữ tử có tài sắc giỏi nhất đưa đến kinh thành thi dấu, nên đây là nơi tập trung nhiều nữ tử lầu xanh xinh đẹp có tài nghệ nhất.

Thi đấu kéo dài vài ngày, có cầm kỳ thư họa vũ đạo các loại, còn có đọ dáng, đọ dung mạo, để so cao thấp, đến cả đại thi nhân Vương An Cư, và ẩn sỉ cao nhân Đào Minh Hải tiên sinh cũng đến xem, đến khi đó không biết lại có bao nhiêu thơ từ tuyệt diệu tuôn ra, đúng là một cái đại hội lớn ở Đại Sở a," tiểu nhị nói.

Nhà văn đi chơi gái hầu hết đều là văn sĩ phong lưu, Tô Thê Thê không có gì kinh ngạc, chỉ nghe chưởng quỹ nói, càng muốn đi, nhưng mà nàng sợ Lục Phương Đình không vui.

"Thê Thê muốn đi xem hả?" hai người lên xe ngựa, Lục Phương Đình nhìn Tô Thê Thê kéo rèm cửa nhìn ra ngoài hỏi.

"Không có, ta không xem...!ta phải bồi tỷ tỷ, nhìn tỷ tỷ là đủ rồi." Tô Thê Thê mạnh miệng nói, nàng sợ Lục Phương Đình giận như lần trước, hiện tại các nàng vất vả lắm mới gắn bó với nhau.

"Thê Thê, đi xem cũng không sao.

Ta đi xem cùng ngươi, được không? đã lâu không đi xem náo nhiệt rồi." Lục Phương Đình ôn thanh nói.

"Thật hả?" Tô Thê Thê vốn buồn bã vừa nghe liền nâng mắt hưng phấn hỏi.

"Đương nhiên là thật, thi hoa khôi ở trong Xuân Ý Các, ngươi cần phải phẫn nam trang, trong đó không có nữ tử đi xem." Lục Phương Đình nói.

"Được, được.

Tỷ tỷ, ngươi thật tốt quá.

Chúng ta cùng đi xem thôi." Tô Thê Thê gật đầu lia lịa.

Hôm nay vẫn còn sớm, còn đang thi đấu, cho nên có nhiều chen đi xem, Tô Thê Thê được Lục Phương Đình cho phép, liền vội vàng đến tiệm may y phục, mua một bộ y phục thêu trúc xanh thẫm thay, vấn tóc thành nam tử cài trâm lên, liền có một tiểu thiếu niên môi hồng răng trắng xuất hiện..

Bình Luận (0)
Comment