Đại Giá Thế Tử Phi

Chương 7

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


dai-gia-the-tu-phi-7-0.png
Chương 7: Tần Thị đắc sủng
An Bình Hầu đi một mình đằng trước, theo sau là hai cái hạ nhân.

Hắn mặc cẩm bào, bên hông đeo ngọc bội, tóc vấn lên cài ngọc trâm, tuổi chừng hơn 40, giữ râu ngắn, người đã trung niên, không có mập vóc người ổn định, ngũ quan mặc dù nhăn nheo, nhưng vẫn không quá xấu, dáng vẻ vẫn còn anh tuấn uy nghiêm thành thục, nhìn bề ngoài cũng có chút quân tử.

Tô Thê Thê cảm giác mình dùng khuôn mặt như tiên nữ này diễn kịch hẳn là sẽ tăng chút hảo cảm, nàng phải dựa vào phúc lợi của khuôn mặt này mới được, trừ phi là phụ thân tiện nghi này của nàng là một người ý chí sắt đá, thẩm mỹ có vấn đề...!
Khi An Bình Hầu đến gần, Tô Thê Thê điều chỉnh biểu tình trên mặt, được Lăng Hương nâng đỡ, chậm rãi bước ra ngoài, dáng vẻ vội vã đón An Bình Hầu đi qua.

Ở chỗ này gặp phải, Tô Thê Thê không thể làm như ra đây sớm ở đây chờ được, đương nhiên phải làm như là trùng hợp, nếu bị nhìn ra là ở đây chờ, thì coi như kế của nàng nát bét.

"Vội vội vàng vàng, còn thể thống gì." An Bình Hầu chứng kiến, cau mày nói.

"Phụ, phụ thân, Thê Thê thỉnh an phụ thân đại nhân..." Tô Thê Thê nghe thấy âm thanh của An Bình Hầu, liền ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt An Bình Hầu lộ vẻ hoang mang, rồi hành lễ với An Bình Hầu.

"Thì ra là Thê Thê, chuyện gì lại hoang mang như vậy?" An Bình Hầu thấy Tô Thê Thê nhíu mày, đối với nữ nhi gặp chỉ vài lần tình phụ tử cũng không bao nhiêu, nếu không sao lại nghe theo Vương Thị bắt Thê Thê đi an bài hôn sự này.

"Không, không gì...!Thê Thê muốn nhanh về, nếu chậm, vậy...!Thê Thê xin cáo lui...!quấy rầy phụ thân đại nhân..." Tô Thê Thê nhéo mình một cái liền ngấn lệ nói, dùng kỹ xảo mạnh nhất của mình biểu diễn, nàng muốn hiệu quả phải là muốn khóc nhưng lại không khóc, kiên cường hiểu chuyện, lại có chút ủy khuất...!
"Khoan đã." An Bình Hầu không muốn quản, nhưng nhìn thấy đôi mắt đen láy của Tô Thê Thê lóng lánh, khuôn mặt dịu dàng tinh xảo đáng yêu bộ dạng ủy khuất, không hiểu vì sao lại mềm lòng.

"Chậm trễ, Trương ma ma sẽ quở trách Thất tiểu thư..." Tô Thê Thê không nói chuyện lộ vẻ khó xử do dự, để cho Lăng Hương nói.

"Trương ma ma? là ai?" An Bình Hầu nhíu chặt mày.

"Trương ma ma là người của phu nhân, hiện tại ma ma quản sự Thanh Lan Viện của Thất tiểu thư..." Lăng Hương nói.

"Trương ma ma cũng vì muốn tốt cho ta, ta ra ngoài lâu, phải nhanh về, mong phụ thân đại nhân thứ lỗi....!nữ nhi xin cáo lui..." Tô Thê Thê nói câu tiếp rồi mang ánh mắt cầu khẩn nhìn An Bình Hầu.


"Đi đi..." An Bình Hầu dừng lại khoát tay áo nói, Tô Thê Thê cùng Lăng Hương vội đi.

"Trường Hưng, ngươi đi theo qua xem đi...." An Bình Hầu thấy Tô Thê Thê đi, liền kêu thiếu niên thư đồng đi bên cạnh nói hắn qua xem, hắn dạ một câu rồi đi theo.

"Tiểu thư, Trường Hưng bên cạnh lão gia đi theo đến..." Tô Thê Thê cùng Lăng Hương đi phía trước, Lăng Hương nhỏ nhẹ nói với Tô Thê Thê một câu.

"Ân..." khóe miệng Tô Thê Thê cong lên, nỗi lòng lo lắng buông xuống, tốt lắm phụ thân đại nhân cũng chưa đến mức lãnh đạm, Làm Thất tiểu thư thực sự không được sủng ái, làm người lại nhu nhược, hơn nữa hôn sự hiện tại vẫn tệ hại như vậy chỉ biết trốn tránh chuyện gì cũng chỉ biết chịu, ăn đồ ngon chưa từng được một miếng, ai cũng có thể khi phụ, chuyện này mọi người đều biết rõ, nếu để trên bàn tiệc nô dám khi chủ, còn chủ tử sợ người hầu chuyện này đúng là tối kỵ...!
Tô Thê Thê nhớ thời gian, có lẽ lúc này Trương ma ma đã quay về, nếu không thấy mình nhất định sẽ nổi điên.

Trương ma ma này đúng là không hề xem bản thân là người hầu, ỷ vào thân phận, không hề coi Tô Thê Thê là nữ nhi không được sủng ái là chủ tử, nhất là Tô Thê Thê ở trong nhà này Trương ma ma lại một mình độc quyền, ả càng vô pháp vô thiên.

"Tiểu thư? ngươi đã đi đâu? không phải kêu ngươi ở trong phòng thêu đồ cưới sao?" quả nhiên, Tô Thê Thê vừa về liền bị Trương ma ma hỏi.

Nếu nói thêu đồ cưới là vì quan hệ hữu nghị ngày đó sao, hôn sự của Tô Thê Thê cùng thế tử Trấn Nam Vương, được chủ mẫu hai bên thỏa hiệp, chờ ngày tốt đến đây nhận lục lễ.

"...!ta..." Tô Thê Thê cúi đầu không nói gì.

"Lăng Hương, ngươi nói..." Trương ma ma thấy Tô Thê Thê không nói gì, chỉ vào Lăng Hương hỏi.

"Tiểu thư đến hồ hoa sen bên kia...!ta đưa tiểu thư về..." Lăng Hương nhỏ giọng nói.

"Tiểu thư, ngươi như vậy sao không nghĩ đến Tứ di nương, nàng còn phải ở trong phủ..." Trương ma ma đổi sắc mặt, cúi đầu nhìn dưới chân Tô Thê Thê có chút nước bùn, cho rằng Tô Thê Thê lại đi tự sát, nổi giận nói.

"Trương ma ma, không phải, ta không phải...!ta chỉ là thấy buồn bực, nên đi ra ngoài một chút...!đừng làm khó dễ Tứ di nương, xin ngươi..." Tô Thê bước lên kéo tay áo Trương ma ma giải thích.

"Ngươi biết là tốt rồi, hai ngày này, ngươi không được ra ngoài một bước, lo mà ở trong phòng thêu đồ cưới...!phu nhân thỉnh cho ngươi một cái ma ma giáo dưỡng, qua hai ngày sẽ đến..." sắc mặt Trương ma ma nghiêm nghị nói, hất tay Tô Thê Thê ra, ép nàng lùi về sau một bước, vốn không đứng vững liền ngã xuống đất.


"Lăng Hương, giúp tiểu thư về phòng đi!" Trương ma ma nhíu mày, không hiểu vì sao Tô Thê Thê lại yếu đến như vậy không chút gió cũng đã ngã xuống rồi, Lăng Hương vội giúp Tô Thê Thê đứng dậy.

Tô Thê Thê được Lăng Hương dìu vào phòng mình, dọn dẹp một chút, thay quần áo khác, bắt đầu thêu đồ cưới.

Tô Thê Thê không thêu đồ, bất quá công phu của Thất tiểu thư không tệ, dù sao Tứ di nương cũng là một thêu nương chuyên nghiệp, công phu thêu cũng chỉ truyền cho một, cũng đã dạy cho Thất tiểu thư.

Tô Thê Thê tiếp nhận ký ức của Thất tiểu thư, nhớ kỹ lại một ít, chỉ là một cái hồi ức cẩn thận, thêu thật chậm, thường thường còn đâm xuống tay.

Ngày thứ hai, Tô Thê Thê đứng dậy, không thấy Tứ di nương Tần Thị, trước kia đều là nàng đem đồ ăn đến cho mình, hôm nay không biết xảy ra chuyện gì, Tô Thê Thê nghi hoặc nhìn một chút, bất quá bên này có Trương ma ma giám sát, Lăng Hương cũng bị Trương ma ma sai đi, nàng không có ai nhờ, chỉ có thể im lặng thêu đồ cưới.

"Tiểu thư, ngươi thêu như vậy thì đến khi nào mới xong? với công phu thêu của cô nương, thêu thành như vậy, nói nghe được sao..." Trương ma ma thấy Tô Thê Thê qua mấy ngày chỉ thêu được có một chút, tốc độ thêu chậm đến mức khiến người ta giận sôi, không thể nhìn nổi.

"..." Tô Thê Thê không nói, đối với chuyện này, nàng thực sự không biết gì.

"Thất tiểu thư, có ở đây không?" Trương ma ma còn muốn tiếp tục "dạy dỗ" Tô Thê Thê, bên ngoài viện đột nhiên có tiếng người kêu.

"Có, Thất tiểu thư ở đây...!Lý ma ma, ngọn gió nào thổi ngài đến đây?" Trương ma ma ra ngoài đón khách.

"Người đâu, bắt Trương ma ma bịt miệng lại..." Lý ma ma trực tiếp nói.

Tô Thê Thê nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện, liền ra cửa sổ xem lén, thì thấy có hai hạ nhân to con đang bắt Trương ma ma lại, Trương ma ma vẻ mặt không hiểu là chuyện gì thì đã bị bịt miệng trói lại, mặc cho ả giãy giụa cũng không làm được gì.

"Đây là ý lão gia, trong Thanh Lan Uyển, thật không ngờ lại quạnh quẽ như vậy, ngươi làm ma ma quản sự thật tốt lắm a! là một hạ nhân thì phải biết thân phận hạ nhân, chủ tử chính là chủ tử!" Lý ma ma cho người đem Trương ma ma đi.

Trương ma ma hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, ả đối với Tô Thê Thê như vậy là theo ý phu nhân, bất quá lời này cũng không nói ra được, cho dù nói thì cũng chỉ có thể chuốc họa.


Tô Thê Thê còn nghĩ là qua hai ngày sẽ có hiệu quả, không ngờ lại nhanh như vậy, Trương ma ma đã bị đem đi.

"Khiến tiểu thư sợ hãi, nô tỳ là do lão gia phái đến, họ Lý tên Trinh Thục, sau này nô tỳ là người của tiểu thư.

Tiểu thư có chuyện gì, cứ phân phó nô tỳ là được." Lý ma ma chỉnh y phục, đến trước mặt Tô Thê Thê đang ngồi hành lễ nói.

"Trương ma ma đâu?" Tô Thê Thê hỏi.

"Lão gia cho nô ty đến thay bà ta, tiểu thư cứ yên tâm, không cần lo lắng.

Phòng của tiểu thư, sao lại lạnh như vậy? than trong chậu cũng dập tắt rồi sao?" Lý ma ma gọi Lăng Hương đến hỏi.

Bộ dạng Tô Thê Thê có vẻ thất kinh, trong lòng cũng vui vẻ, Trương ma ma kia rốt cuộc cũng được đưa đi.

Lý ma ma này, vẻ mặt hòa khí, nhưng biết giữ bổn phận, đối với Tô Thê Thê ôn hòa, lễ nghĩa cấp bậc chu đáo, cho nên Tô Thê Thê cũng tranh thủ phúc lợi cho nàng.

Lý ma ma này không phải người của mẹ cả Vương thị, là mà người hầu của An Bình Hầu phủ, nói cách khác bọn họ chỉ trung với An Bình Hầu.

Trước kia Tử Nhụy bị điều đến phòng giặt đồ, cũng là do mẹ cả Vương thị làm, bắt người còn lại bên cạnh Tô Thê Thê đem đi, không biết là đang giận chó đánh mèo hay là muốn để người của nàng vào thay bên cạnh Tô Thê Thê.

Tô Thê Thê nói với Lý ma ma muốn cho Tử Nhụy quay về, Lý ma ma liền đáp ứng, tự mình đem Tử Nhụy về Thanh Lan Uyển, làm đại nha hoàn của Tô Thê Thê, chỉ là Tử Nhụy ở phòng giặt đồ bị bệnh, sơ qua lây cho Tô Thê Thê nên không dám qua đây.

Nha hoàn bên này còn chưa có giúp Tô Thê Thê, nên Lý ma ma giúp Tô Thê Thê.

Tô Thê Thê ở đây, cũng không phải chỗ tốt để ở gì, dù sao Vương thị bên kia cũng đã đem nàng định đưa vào làm Trấn Nam Vương thế tử phi, cho nên có nhiều chuyện liên quan không đến chỗ Tô Thê Thê, cuối cùng Lý ma ma đành tìm người mô giới mang tới vài tiểu cô nương cho Tô Thê Thê chọn.

Nhìn tướng mạo cũng không biết được tính cách, Tô Thê Thê đương nhiên chọn nha hoàn có dung nhan tốt một chút, Lý ma ma không can thiệp vào, chỉ dẫn đám nha hoàn này vào phủ chuyên môn để "huấn luyện" vài ngày.

Tô Thê Thê vui vẻ vì được tự do chọn nha hoàn, đồng thời Tô Thê Thê cũng cảm giác đãi ngộ này vượt quá dự tính, lập tức nàng liền hiểu được.

Tô Thê Thê lo lắng Tứ di nương bị bệnh nên cho Lăng Hương đi xem, Lăng Hương quay về nói là An Bình Hầu đang ở chỗ Tứ di nương, đồng thời còn giúp Tần Thị mỗi ngày xoa bóp làm tan phù thũng, uống chút thuốc thoát nước cùng đồ ăn bồi bổ.


Phù thũng trên mặt Tần Thị qua vài ngày cũng tốt lên nhiều, hai mắt không còn sưng trên mí, nhìn qua nhan sắc đã ổn, chuyện của Tô Thê Thê khiến An Bình Hầu nhớ đến mình còn có một cái thiếp, vì hắn không coi trọng nên chịu nhiều khi dễ...!
An Bình Hầu đến thăm Tần Thị một chút, thấy được người không còn khóc sướt mướt đến phù thũng như mình nhớ, mà còn thấy đã nhu thuận hơn nhiều, hơn nữa lại xinh đẹp hơn, Tần thị cứ như vậy lần nữa được sủng ái...!
Tô Thê Thê không biết như vậy đối với Tần Thị là tốt hay xấu, được nam nhân kia sủng ái một chút, như vậy có phải sẽ chịu nhìu tổn thương sau này hay không...!
Bất quá, Tần thị lại rất vui vẻ, đã nhiều ngày rãnh rỗi chạy đến chỗ Tô Thê Thê, dáng vẻ u sầu ngày xưa đã không còn, mà sắc mặt luôn vui vẻ nói năng làm việc tính khí đều tốt hơn.

Tô Thê Thê nghĩ nếu nàng xuất giá, Tần thị một mình ở đây bị khi dễ, có An Bình Hầu ở đây làm chỗ dựa vững chắc, có được nhiều sủng ái, vậy thì Tần thị ở đây hẳn là sẽ tốt hơn.

Tô Thê Thê lúc không có chuyện gì làm, thì dạy Tần thị trang điểm theo cách hiện đại một chút, ở đây thường dùng phấn thoa mặt trang điểm, trắng bệch không trình tự, thoa son cũng không giống hiện đại chú ý đến khuôn mặt, hay hiệu ứng các loại.

Tô Thê Thê căn cứ vào đặc điểm của Tần thị, giúp Tần thị diện đồ, khiến Tần thị trẻ lên vài tuổi, nhìn qua mềm mại uyển chuyển.

Hiệu quả rất rõ ràng, An Bình Hầu mấy ngày qua đều ở chỗ Tứ di nương, đồng thời thưởng không ít thứ cho Tứ di nương, Tứ di nương đều đem cho Tô Thê Thê, khiến Tô Thê Thê có chút cảm động.

***
Hôm nay là ngày Trấn Nam Vương cho người đến "cầu hôn" An Bình Hầu phủ đã đáp ứng, cũng bắt đầu nhận lễ.

"Tiểu thư, ta nghe nha hoàn nói, có quan làm mai đến Hầu phủ rồi." Lăng Hương dò hỏi rồi bẩm báo lại.

Mấy ngày qua, Lăng Hương tìm hiểu tin tức đều có cách riêng của bản thân, tin tức rất nhạy và thông.

"Ân...!tiếp tục lưu ý..." Tô Thê Thê nói, nàng có chút bất an, trở thành Trấn Nam Vương thế tử phi, ván vẫn chưa đóng thuyền nàng vẫn chưa dám kiên định.

"Tiểu thư, quan làm mai là do tam hoàng tử phái đến." mồi hồi sau Lăng Hương lại đưa tin đến.

"Ah?" tin tức này như sét đánh giữa trời quang, khiến Tô Thê Thê bối rối.

Tam hoàng tử? nghiệp chướng a, có bệnh không vậy, Tô Thê Thê suýt văng tục.

Note: Ed ở Vũng Tàu, hiện tại là 12:30 ngày 25/11/2018 trưa gió đang giật ầm ầm, mưa xối xả, có vài khu vực đã đổ cây bong hết rễ, mà mình ở nhà vẫn tỉnh rụi mới ghê, còn edit cho xong nữa chớ ^^.

May cái chưa cúp điện, hay nét hì hì ~.

Bình Luận (0)
Comment