Đại Hiệp Hồn

Chương 10

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dịch: Tệ Bạc.

Biên: Lạc.Nhưng vào lúc này trong bụng Hoa Vân Long lại truyền đến tiếng kêu đói ‘ọt ọt’, Bạch Quân Nghi nói: “Long nhi, có phải đói bụng rồi không?”

Bạch Quân Nghi nói: “A, Long nhi mau đứng lên, mẫu thân đi lấy cơm cho ngươi ăn.”

Hoa Vân Long nói: “Không, ta không ăn cơm.”

“Vậy ngươi muốn ăn cái gì?”

Hoa Vân Long mỉm cười nói: “Ta chỉ muốn ăn vú sữa.” Hắn nhanh miệng ngậm lấy đầu v* hồng tươi tinh xảo của Bạch Quân Nghi mà bú.

Bạch Quân Nghi nói: “Hài tử ngốc, hiện tại mẫu thân nào có sữa cho ngươi ăn a, bảo bối nghe lời mẫu thân, để cho ta đi lấy cơm.” Bạch Quân Nghi nguyễn ngôn ôn ngữ khuyên bảo một hồi lâu, mà Hoa Vân Long vẫn là làm theo ý mình mút lấy đầu ti Bạch Quân Nghi, hắn chính là không thuận theo.

Bạch Quân Nghi suy nghĩ một chút, khuôn mặt có chút đỏ bừng, nhu hòa mà nói: “Long nhi, ngươi không phải nói muốn ngốc trên giường cả ngày sao, nếu như không ăn cơm, lát nữa ở đâu ra khí lực để…” Nói đến đây, xuất phát từ e lệ làm nàng khó có thể nói hết câu.

Hoa Vân Long thích nhất là nhìn thấy vẻ xấu hổ mê người của mẫu thân, hắn cố ý hỏi: “Lát nữa ở đâu ra khí lực làm cái gì, mẫu thân ngươi tại sao không nói?”

Bạch Quân Nghi nũng nịu nói: “Ngươi biết còn hỏi ta.”

Hoa Vân Long nói: “Ta cũng không biết mới hỏi mà, ngươi nói đi a, mẫu thân.”

Bạch Quân Nghi nhanh mồm lẹ miệng nói: “Ngươi không ăn cơm, làm sao có khí lực đến chọc vào mẹ, hài lòng chưa, tên tiểu tử vô lại?” Đôi mắt sáng và kiều mị của Bạch Quân Nghi khinh bỉ nhìn Hoa Vân Long, gò má trắng nõn thoáng đỏ bừng như tô thêm tầng son phấn màu sen non, kiều diễm như hoa.

Hoa Vân Long say mê mà ngước mắt nhìn mẫu thân, chân thành tán thán: “Mẫu thân, ngươi thật đẹp.”

Bạch Quân Nghi tâm hồn thiếu nữ thập phần điềm mật ngọt ngào, nàng nhẹ nhàng cười nói: “Bảo bối, để cho mẫu thân đứng lên a.”

Hoa Vân Long nói: “Mẫu thân, ngươi phải nhanh lên một chút.”

“Ân.” đôi chân thanh tú của Bạch Quân Nghi vừa chạm đất định đứng lên, hạ thể chợt truyền đến một hồi đau đớn nóng rát như nứt ra. Lông mày nàng nhăn lại, yêu kiều phát ra “ôi” một tiếng, thân thể mềm mại lại ngồi xuống trên giường.

Hoa Vân Long khẩn trương mà hỏi thăm: “Mẫu thân, ngươi làm sao vậy?”

Khuôn mặt Bạch Quân Nghi ửng đỏ, nàng nói: “Không có gì, có thể là quá lâu không có làm, bây giờ đau một chút.”

“Để ta đi lấy cơm a.”

“Không, vẫn là để ta đi đi, mẫu thân chỉ cần chờ một chút là tốt lại thôi.” Bạch Quân Nghi cúi đầu nhìn hạ thể, chỉ thấy âm mao đen dài ướt đẫm dính lung tung bên trên bờ mu, mép ngoài đầy đặn đỏ tươi hướng hai bên mở ra thật rộng, hai mảnh mép trong mỏng manh đỏ tươi vẫn còn có chút tách ra, để lộ ra một cái lỗ tròn nhỏ.

Nàng thất kinh nói: “Sao có thể như vậy, năm đó lần đầu cũng không có như vậy a.” Nàng kỹ càng tưởng tượng nói: “Đúng vậy a, chính mình chưa bao giờ bị bảo bối lớn như Long nhi chơi qua, lại thật lâu rồi chưa có làm qua chuyện này, từ đêm qua đến bây giờ tổng cộng làm sáu lần, cũng khó trách sẽ biến thành như vậy.” Nàng ngồi trong chốc lát lại giãy giụa lấy đứng lên, đứng dậy mặc quần áo đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau đã trở lại rồi, còn bưng tới chén chè, nói: “Long nhi, là chè trôi nước, mau tới ăn.”

Hoa Vân Long nói: “Ta không muốn ăn.”

Bạch Quân Nghi nói: “Nói hay lắm, tại sao lại không ăn, đến, bảo bối nghe lời, không thì mẫu thân đút cho ngươi ăn.”

Hoa Vân Long nói: “Ngươi đút cho ta ăn, tốt, ta ăn.”

Bạch Quân Nghi bưng chè trôi nước tới, ngồi tựa lưng vào đầu giường, Hoa Vân Long áp đầu lên đùi ấm áp mềm mại của Bạch Quân Nghi, lại để cho Bạch Quân Nghi đút cho hắn ăn. Bạch Quân Nghi dùng thìa múc lên một hạt chè trôi nước tròn trịa màu trắng, đặt ở bên miệng mà nhẹ nhàng thổi, sau đó thử kiểm tra độ nóng, rồi mới đút cho Hoa Vân Long ăn. Hoa Vân Long vừa ăn vào, Bạch Quân Nghi lại múc lên một hạt khác, đang định đút cho hắn ăn thì Hoa Vân Long nói: “Mẫu thân, ngươi ăn đi.”

Bạch Quân Nghi nói: “Mẫu thân không đói bụng, ngươi ăn trước đi, mẫu thân lát nữa sẽ ăn.”

Hoa Vân Long nói: “Không, ngươi không ăn, ta cũng không ăn.”

Bạch Quân Nghi nghe vậy liền bất đắc dĩ, lại vừa trong thâm tâm vui mừng mà nói: “Được rồi được rồi, mẫu thân ăn.” Cứ như vậy, hai mẹ con ngươi một cái ta một cái, lưỡng tình hòa hợp mà ăn xong hai chén chè trôi nước.

Ăn xong, Hoa Vân Long định trở mình mà leo lên người nàng, Bạch Quân Nghi ngăn cản nói: “Long nhi, hiện tại không được.”

Hoa Vân Long nói: “Vì sao vậy?”

Bạch Quân Nghi nói: “Mới ăn xong mà làm liền, thân thể sẽ bị tổn thương.” Hoa Vân Long đành phải nghe lời.

Một lát sau, Hoa Vân Long đợi một lúc, rồi không vội mà nói: “Mẫu thân, đã được chưa a?”

Bạch Quân Nghi nói: “Mới chưa được bao lâu, còn chưa được.”

Hoa Vân Long nói: “Vậy còn bao lâu nữa?”

Bạch Quân Nghi nói: “Ít nhất nửa canh giờ nữa.”

“A, tận nửa canh giờ.” Hoa Vân Long trề miệng nói: “Lâu như vậy.”

Bạch Quân Nghi nâng khuôn mặt của hắn lên, cặp môi thơm đỏ tươi mềm mại đặt lên trên môi Hoa Vân Long mà hôn triền miên, má phấn của nàng có chút đỏ hồng, đôi mắt đẹp tình ý liên tục mà nhìn qua Hoa Vân Long nói: “Bảo bối, không nên gấp, đến lúc đó mẹ tùy ngươi làm sao làm đều được.”

Hôn xong rồi mà Hoa Vân Long trong nội tâm vẫn còn hờn dỗi, hắn nói: “Ta đây chơi trước chơi vú của ngươi cũng có thể a.”

Bạch Quân Nghi dịu dàng nói: “Ngươi đứa nhỏ này chính là tham lam, mẫu thân không cho làm cái này, lại muốn làm cái khác, một chút cũng không buông tha mẫu thân.”

Hoa Vân Long cười nói: “Ai kêu mẫu thân ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy.” Hắn cởi bỏ áo ngủ trắng tinh thuần của Bạch Quân Nghi, bộ ngực sữa như dương chi bạch ngọc ngạo nghễ ưỡn lên, to lớn mượt mà, “mềm ôn mới lột đầu gà thịt, trắng nõn sơ ngưng nhét trên bơ.”(1)

Hoa Vân Long như lang sói đói khát mà đem bầu vú tuyết trắng mềm mại ngậm đầy miệng, sau đó hắn mút lấy núm vú trơn mềm, vừa hút vừa lui lại. Mãi đến lúc trong miệng chỉ còn lại đầu ti nhỏ cỡ hạt sen, Hoa Vân Long mới thích thú ngậm lấy núm vú giống như đói mà bú, thỉnh thoảng hắn còn dùng đầu lưỡi liếm láp vờn quanh tại quầng vú phấn hồng chung quanh núm vú, tay hắn cũng không có nghỉ ngơi, đặt lên trên bầu ngực còn lại mà bừa bãi nắn bóp đùa bỡn.

Bạch Quân Nghi bị hắn khiến cho tâm tình đong đưa, núm vú tê dại ngứa ngáy không thôi, hô hấp bất bình. Hoa Vân Long càng lộng dâm thì càng hưng phấn, hắn đem đầu lưỡi chống đỡ ngăn chặn núm vú, tựa như lượn vòng ở phía trên mà liếm láp lấy, thỉnh thoảng còn dùng hàm răng cắn nhẹ nhàng vào đầu núm vú vài cái. Hắn đồng thời dùng thêm sức bóp lấy bầu vú hùng vĩ còn lại, còn dùng tay kẹp lấy núm vú vân vê nhè nhẹ.(1) Mềm ôn mới lột đầu gà thịt, trắng nõn sơ ngưng nhét trên bơ: Ấm mềm tựa đầu gà mới lột, trắng nõn hơn cả vuốt trên bơ.

Tác giả chơi chữ: “kê đầu nhục” nghĩa là miếng thịt đầu gà, còn có nghĩa bóng là núm vú phụ nữ.

Nguồn gốc: Dương quý phi có lần uống rượu, quần áo chảy xuống, hơi lộ ra núm vú, Đường Huyền Tông vuốt vú của nàng, hình dung nói: “Mềm ôn mới lột đầu gà thịt.” An Lộc Sơn ở một bên liền nói: “Trắng nõn sơ ngưng nhét trên bơ”.



Một tấm ảnh sưu tầm
Bình Luận (0)
Comment