Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.
Dịch: Lúa.
Biên: Lạc."Không thể tưởng tượng được tỷ muội chúng ta lại phải cùng lên trận, năm đó là hầu hạ phụ thân của hắn, hiện tại lại đến phiên hắn. Ai, thật sự là duyên phận." Tần Uyển Phượng sâu kín nói.
"Đúng vậy a, hai tỷ muội chúng ta giống như được trời cao sinh ra để hầu hạ cho hai phụ tử bọn hắn vậy, năm đó cả hai đều thuộc về phụ thân của hắn, hiện tại thêm lần nữa cùng một chỗ thuộc về hắn." Bạch Quân Nghi cũng bắt đầu cảm khái vạn phần.
"Ai nói cả hai đều cùng một chỗ thuộc về hắn? Ngươi chính là sớm hơn ta, nói thẳng ra đi, hai mẫu tử các ngươi bắt đầu chơi đùa phóng đãng như này từ lúc nào rồi?" Tần Uyển Phượng bắt đầu dò xét điều tra kĩ càng tận cùng.
"Thật là quá đáng mà, tỷ tỷ, ngươi nói thật quá khó nghe a, sao lại nói là "chơi đùa phóng đãng"!? Nói thật với ngươi một lời, hai chúng ta bắt đầu thân mật từ đêm sinh nhật hôm kia của Long nhi, đến bây giờ còn chưa tròn một tháng."
"Vậy thì ngươi đã sung sướng trước ta một tháng, ngươi thật đúng là "cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt"(1) nha. Long nhi, ngươi cũng thật là bất công, tại sao lại ân ái cùng mẫu thân ngươi trước, mà lại không thể trước tiên làm cùng di nương? Di nương đối với ngươi không tốt chỗ nào sao? Hay là ngươi không yêu thương di nương? Rốt cuộc là mẫu thân so sánh với di nương thì sẽ gần gũi quấn quít nhiều hơn a. Nếu không phải hôm nay di nương tự mình đưa tới cửa, thì còn không biết được ta phải chờ tới tận ngày nào, ngươi mới có thể nhớ ra được là mình còn có một người di nương đang chờ ngươi ban đến cam tuyền ngọc lộ đi, nói không chừng ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không nhớ tới." Tần Uyển Phượng tự nhiên nổi lên cơn ghen ghét không cách nào lý giải được với Bạch Quân Nghi, đồng thời còn bộc phát ngọn lửa giận dỗi nóng hừng hực với Hoa Vân Long.
"Di nương tốt, ta làm sao có thể không nghĩ đến ngươi được? Làm sao ta lại không yêu thương ngươi chứ?" Hoa Vân Long bối rối vội vàng giải thích, trong nội tâm cũng rất ủy khuất: "Ai mà biết được ngươi có muốn cùng Long nhi chơi đùa trên giường hay không? Rồi ai biết được ngươi có nguyện ý để cho Long nhi đâm vào hay không?" Nhưng mà bây giờ việc đã đến nước này, rất rõ ràng là nàng nguyện ý, nàng cũng là yêu thương Hoa Vân Long rất nhiều, như vậy thì Hoa Vân Long chỉ có thể tự trách mình thôi.
Bạch Quân Nghi vội vàng giúp Hoa Vân Long giải vây: "Phượng tỷ tỷ, ngươi cũng đừng trách Long nhi, cũng không phải ta gần gũi với hắn nhiều hơn ngươi, cũng không phải hắn chỉ yêu ta mà không yêu ngươi, mà là bởi vì hắn đã ngủ bên cạnh ta từ nhỏ, chúng ta đều cùng nhau trần truồng ngủ trên giường trong mỗi buổi tối, khi đó hắn tuy nhỏ nhưng cũng là một nam nhân, nam nữ kề cận, lại thêm việc ta đã sinh ra dục tình với hắn, ngươi nghĩ xem sẽ có cái sự tình gì phát sinh ra đây? Thế là chúng ta đã có "tám năm ước hẹn"..."
Bạch Quân Nghi giải thích kỹ càng với Tần Uyển Phượng những nguyên nhân, hậu quả, sự thật trong quá trình phát sinh mối quan hệ loạn luân này của mẫu tử hai người, xong xuôi rồi mới nói tiếp: "Chúng ta đã làm nên sự tình này rồi, muội muội không phải cũng là không dám quên đi ngươi đấy sao? Hôm nay còn không phải là ta đi gọi ngươi đến đây a? Tỷ tỷ tốt, ngươi cũng chớ có trách chúng ta a. Cũng phải nói, năm đó không phải là ngươi đến trước ta đấy sao? Hai tỷ muội chúng ta bây giờ là một với một, ai cũng không thiệt thòi."
Tần Uyển Phượng nghe xong những lời này của Bạch Quân Nghi thì cũng đã hiểu được rõ ràng từng chi tiết một mối chân tình động lòng người trong mối quan hệ giữa mẫu tử hai người, lại thêm Hoa Vân Long vừa rồi cũng đã dùng đại bảo bối hùng vĩ kia mà chinh phục nàng một cách triệt để, mới vừa rồi nàng nói những lời kia chẳng qua cũng chỉ là dụng tâm kín đáo khơi lên một hồi vui đùa nửa thật nửa giả, hiện tại thì không hề trách cứ hai người kia nữa rồi, nàng lại tiếp tục đùa giỡn: "Được rồi, ta đây liền không trách các ngươi nữa. Nhưng có điều, tuy mọi việc đã thành như vậy, ngươi cũng là được hưởng chút tiện nghi, bởi vì ngươi đến sớm hơn ta một tháng, ngươi nói xem, có phải ngươi được hưởng thụ nhiều hơn ta hay không?"
"Được rồi, muội muội đúng là được hưởng thụ nhiều hơn, vậy bây giờ xử lí như thế nào đây?" Bạch Quân Nghi cũng đã nhạy bén hiểu được ý đồ của Tần Uyển Phượng, nhưng mà nàng cũng không muốn nói hết ra, nàng càng muốn để cho Tần Uyển Phượng tự mình nói rõ ra.
Tần Uyển Phượng bất đắc dĩ, đành phải tự mình nói ra: "Còn xử lí như thế nào nữa? Ai bảo ngươi là muội muội chứ? Tỷ tỷ đành phải nhường cho ngươi, tất nhiên không thể nào trừng phạt ngươi rồi. Chỉ có điều Long nhi sẽ không thể bỏ qua nhẹ nhàng như vậy, về sau phải để cho Long nhi ở bên cạnh giúp đỡ ta nhiều hơn, cùng làm với ta nhiều hơn một chút, đem những điều này sửa chữa lại thì tốt lắm rồi."
Lúc này Hoa Vân Long mới bừng tỉnh đại ngộ, thảo nào vừa rồi Tần Uyển Phượng đột nhiên "nổi giận" vô cớ với mình, hóa ra là nàng vòng vo lượn tròn cả buổi, nói suốt nửa ngày, kỳ thật chỉ có một mục đích: để cho sau này Hoa Vân Long sẽ ân ái cùng nàng nhiều hơn. Kỳ thật chỉ có một điểm xuất phát: nàng thật sự yêu mình rất là sâu đậm. Từ những lời nói bên trên, theo một trình độ nhất định đã thể hiện rõ ràng Tần Uyển Phượng yêu thương Hoa Vân Long nhiều như thế nào.
"Phượng tỷ tỷ, cái chủ ý của ngươi thật là tốt a, gặp được một nữ nhân như ngươi vừa xinh đẹp quyến rũ lại vừa gợi tình, vừa phong tao, cũng là một nữ nhân tràn đầy dục hỏa, tên tiểu sắc lang này đang cầu mà không được mà ngươi lại tự mình dâng đến miệng. Tốt lắm, Long nhi, ngươi sau này phải bồi tiếp cho di nương của ngươi thật tốt đấy a, đùa giỡn nàng nhiều thêm nữa, cứ thoải mái dùng sức mà chơi nàng, cố gắng mà "bồi thường bù đắp" cho nàng thật tốt. Ai, nếu sớm một chút biết được ngươi khát khao Long nhi chơi đùa mình như vậy, vừa rồi ta đã không ngăn cản hắn lại, để cho hắn tiếp tục chơi ngươi, để cho ta đến nhìn xem một chút hai người các ngươi ai tài giỏi hơn, ai có thể kiên trì đến cuối cùng?"
"A, ngươi đi chết đi, thật là không có một lời hay nào." Tần Uyển Phượng xấu hổ đến hờn dỗi Bạch Quân Nghi.
"Vậy được rồi, sau này Long nhi liền chơi đùa di nương nhiều hơn là tốt rồi, nhưng mà, hiện tại..." Hoa Vân Long giật giật đại bảo bối vẫn còn đang cương cứng hiên ngang dựng thẳng nói: "Bảo bối này đang rất khó chịu đây a."
"Tốt rồi, không cần nói nhiều nữa, nhanh đi tắm rửa a." Bạch Quân Nghi lên tiếng.
"Ta muốn hai người các ngươi đi theo giúp ta tắm rửa." Hoa Vân Long lại tiếp tục đùa giỡn nữa rồi.
"Được thôi, cũng không phải chưa từng tắm cho ngươi." Tần Uyển Phượng sảng khoái đáp ứng nói.
Hoa Vân Long cùng Tần Uyển Phượng trần truồng tiến vào phòng tắm, chuẩn bị kỹ nước tắm xong xuôi, Bạch Quân Nghi cũng bỏ đi bộ đồ ngủ khoác hờ, hai nàng để cho Hoa Vân Long ngồi vào bồn tắm lớn, còn bản thân hai nàng thì xuôi theo thành bồn mà ngồi, mỗi bên một người giúp Hoa Vân Long tắm rửa thân thể, Hoa Vân Long vừa ngồi xuống liền nhìn thấy hai cặp ngực sữa, thuận tay một cái đã nắm lấy chúng trêu chọc vui chơi, lúc đầu các nàng còn giãy giụa vài cái, nhưng rõ ràng là rất nhanh sau đó đã chuyển thành hưởng thụ Hoa Vân Long chơi đùa, trong miệng còn cười mắng: "Tiểu tử thối nhà ngươi, thật sự là quá tinh nghịch, ngay cả lúc này cũng muốn chơi đùa."
(1) Cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt
Nghĩa đen: gần hồ nước lâu ngày thì được hưởng ánh trăng trước tiên.
Nghĩa bóng: gần gũi thứ gì thì sẽ được lợi ích từ đó đầu tiên. Ví dụ: làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc phật.
Trong câu ý nói Bạch Quân Nghi sáng đêm đều ở cạnh Hoa Vân Long nên được hắn chơi đùa trước, nhiều hơn, sung sướng hơn...