Đại Hiệp Hồn

Chương 47

Nguồn:

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Dịch: Lúa

Biên: Lạc, Infinity

Trải qua một trận nhấp hông đâm chọc mãnh liệt đến điên cuồng, Tần Uyển Phượng đã đạt đến đỉnh điểm của cao triều tình dục, hai tay ôm chặt đầu Hoa Vân Long, một đôi chân trắng vòng lên cuốn lấy eo gấu của hắn, tiểu huyệt non mềm dùng sức bóp chặt bảo bối, mông ngọc khêu gợi liều mình mà vểnh lên nghênh hợp từng cú nhấp hông, xuân tình nhộn nhạo, mị thái mê người, càng thêm kích thích cho Hoa Vân Long sôi trào dục hỏa. Hoa Vân Long biết rõ nàng sắp tiết thân rồi, liền lấy hết sức bình sinh mà chơi nàng.

"A... Sướng đến chết mất... Long nhi tốt... Làm tốt lắm... Sướng vô cùng... A... Ngươi làm cho nương sướng như tiên, bay thẳng lên cửu thiên... Nương không chịu nổi nữa rồi... Nương muốn tiết... A... A... A... A..."

Tần Uyển Phượng phóng đãng rên rỉ, cuối cùng tuôn ra một khúc ngâm toàn "A", từng tiếng phát ra đều cao vút, vừa ngắn ngủi lại vừa quanh co, khiến nam nhân nào nghe thấy đều muốn tê tái rã rời nửa người dưới. Toàn thân nàng co giật run rẩy từng trận mãnh liệt, mồ hôi đầm đìa thấm ướt chăn mền, mị nhãn khép hờ, miệng khẽ nhếch thở ra từng ngụm hương khí thơm tho, hai chân cố sức duỗi ra nhưng không thể khép lại, vách thịt non mềm trong âm đ*o co bóp mãnh liệt, tiếp theo đó lại một trận buông lỏng, từng dòng âm tinh nóng hổi từ bên trong tử cung mãnh liệt phun trào như hồng thủy, xối thẳng lên quy đầu căng trướng của Hoa Vân Long, khiến cho Hoa Vân Long toàn thân run lên, từng đợt tinh dịch phóng xuất thẳng vào trong tử cung của nàng, làm dịu đi sự trống vắng nơi hoa tâm thần bí của nàng.

"Long nhi tốt, có ngươi thật là tốt, ngươi khiến cho nương sướng muốn chết." Tần Uyển Phượng hữu khí vô lực mà rên rỉ.

"Nương, Long nhi cũng cực kỳ sung sướng, âm hộ của ngươi thật quá tốt, nó khiến cho ta sướng tê cả người."

Hoa Vân Long sảng khoái mà bò trên người Tần Uyển Phượng, đầu vùi vào giữa hai khe núi trắng mềm của nàng, đầu lưỡi vươn ra liếm láp đôi bầu vú.

"Long nhi ngoan, nương có ba người nữ nhi, ngươi đã chơi đùa mấy người rồi?" Tần Uyển Phượng đột nhiên hỏi Hoa Vân Long.

"Toàn bộ ba người các nàng đều đã được ta phá thân." Hoa Vân Long tự hào nói ra.

"Long nhi tốt, thật sự có năng lực nha." Bạch Quân Nghi cùng Tần Uyển Phượng trăm miệng một lời vui mừng thốt ra.

"Phượng tỷ tỷ, ngươi còn chưa biết đấy thôi, ngay cả nha đầu Tiểu Oanh kia cũng đã bị hắn chơi đến liệt giường một ngày."

"Như vậy cũng không ngoài ý muốn, một thiếp thân nha hoàn như nàng, sớm muộn gì cũng thất thân cho hắn thôi."

"Tiểu tử thúi này, nữ nhân chúng ta, tựa như sinh ra đều để dành cho hắn chơi đùa chiếm hữu, tiểu huyệt của ai cũng đều trốn không thoát thứ đại bảo bối của hắn." Bạch Quân Nghi cảm thán nói.

"Người mà ta giao hoan đều là người mà ta ưa thích, các ngươi cũng yêu thích ta, hai bên ngươi tình ta nguyện, người mà ta không thích, dù là trần truồng đưa tới cửa ta cũng sẽ không chơi, đồng dạng, người không thích ta, ta cũng sẽ không cưỡng cầu." Hoa Vân Long trở mình nằm xuống giường, nằm ở giữa hai người Bạch Quân Nghi và Tần Uyển Phượng, hưởng thụ bàn tay các nàng ôn nhu vuốt ve.

"Ngươi có đánh giá như thế nào về mấy người nữ nhân trong nhà chúng ta?" Tần Uyển Phượng thuận miệng hỏi một câu.

"Phải đấy, ngươi có nhìn nhận như thế nào về chúng ta, những người từng lên giường cùng với ngươi?" Bạch Quân Nghi cũng truy vấn theo.

"Để cho ta suy nghĩ một chút."

"Mẫu thân Bạch Quân Nghi đoan trang thận trọng, từ ái thiện lương, tựa như là Quan Âm đại sĩ hóa thân hạ phàm, mặc dù mẫu thân đã lớn tuổi, nhưng vẫn y nguyên là mỹ nhân tuổi xuân thì, thân thể đẫy đà thành thục, tinh tế tỉ mỉ, da thịt bóng loáng trắng hồng nõn nà, gối sát vào bên trên bộ ngực sữa của mẫu thân như thể chìm vào trong chốn ôn nhu hương. Mẫu thân vũ mị hàm súc, phong tình vạn chủng, mỗi cử chỉ đều hàm tình ẩn ý, tùy ý ta mà uyển chuyển hầu hạ, khiến cho ta như tắm gió xuân, như ngâm cam lộ, mẫu thân phong tư thành thục mà lại tươi trẻ, hơn hẳn lứa trăng tròn, lời ta nói thực không phải tâng bốc người. Mẫu thân trong suy nghĩ của ta chính là "nữ thần từ ái" hóa thân mà thành, ta thật sự rất muốn mãi mãi được ngâm mình trong vùng đất sinh ra ta - tiểu huyệt của mẫu thân."

"Di nương Tần Uyển Phượng phong độ cao nhã, xinh đẹp mê người, đối với ta từ ái không chút nào á với nương, ngày thường khí chất cao quý, đến trên giường rồi lại đối với ta dâm đãng phóng đãng, một thân ngọc cơ tuyết da, chồng chất tuyết tích tơ, sóng sữa mông lãng, làm ta hoa mắt bạo loạn, chỉ cần hơi dính trên thân liền làm ta tiêu hồn thực cốt, để cho ta dục tiên dục tử, di nương tại lòng của ta trong mắt là "tình ái nữ thần" hóa thân, có thể cùng di nương trên giường giao hoan là của ta cao nhất hưởng thụ."

"Đại tỷ Hoa Mỹ Quyên, trời sinh đoan trang đức hạnh, xinh đẹp kiều diễm hơn xa đồng lứa, mày ngài như dãy núi giăng ngang nơi phương xa, mắt đẹp tròn trịa trong suốt như làn thu thủy, đôi môi đỏ thắm như đan phấn, răng trắng như ngọc ngà, dáng người uyển chuyển như dương liễu đón gió, tiếng cười êm dịu đáng yêu như chim hoàng oanh hót chào bình minh, đa tình nhưng không phóng đãng, ôn nhu nhưng không tùy tiện, hiền lành hòa ái, thiện lương ôn hòa, nàng dành tất cả tình cảm yêu thương, tinh thần và thể xác như một, tất cả đều chỉ thật sự bày ra khi ở bên cạnh ta, dành cho ta tình yêu lớn nhất thế gian, trong suy nghĩ của ta, nàng chính là "nữ thần tình yêu" hóa thân mà thành, ta yêu đại tỷ, cảm tạ trời xanh đã ban ân cho ta, ta hy vọng có thể vĩnh viễn gắn bó bầu bạn cùng một chỗ với đại tỷ."

"Nhị tỷ Hoa Mỹ Ngọc, ôn nhu chăm sóc, nhã nhặn lịch sự, xinh đẹp duyên dáng, phong tư yểu điệu, dáng vẻ thùy mị, dung quang diễm lệ, trong lúc giơ tay nhấc chân liền tự có kiều mỵ, trong mắt đẹp thường toát ra nhu quang khát khao, có một cỗ mị lực kiều diễm động lòng người, để cho ta không thể tự thoát ra được, cơ thể thường tản ra những làn hương thơm xử nữ, như một ly rượu ngon hương truyền tứ phía, để cho ta say mê không dứt, trước ngực là cặp vú rắn chắc ôm sát, giống như hai quả cầu lửa nóng bỏng, thiêu đốt tâm hồn của ta, ta nguyện ý vĩnh viễn nằm trong vòng tay ôm ấp của nhị tỷ, mãi mãi hưởng thụ linh nhục chi ái chí cao vô thượng đó, nguyện làm thần tử chết không phản bội dưới váy nàng."

"Tiểu muội Hoa Mỹ Linh, như một đóa hoa vừa chớm nở nụ hồng, dáng người khỏe đẹp cân đối, thân thể cân xứng, toàn thân tràn đầy sức sống, mỗi một tấc da thịt đều tản ra khí tức thanh xuân, mọi cử động đều tràn đầy phong thái mê người, nhiệt tình như lửa, xinh đẹp phóng túng, yêu ta là yêu đến chết, chưa bao giờ ra vẻ, làm nũng trước mặt ta, ngược lại, nàng đa tình, buông thả phóng đãng, ngoan ngoãn phục tùng, nàng có một tâm linh lung, rất hiểu ý ta, hoạt bát chân thật, thuần khiết không tỳ vết, như chú chim nhỏ dựa vào người, yêu thương nhung nhớ, như bông hoa cất tiếng, lời thầm thì đáng yêu, làm ta quên lo quên buồn. Đối với tiểu muội, ta vừa thương vừa yêu, ta nguyện vĩnh viễn đảm nhiệm trách nhiệm bảo hộ nàng, làm bạn với nàng suốt đời, để cho nàng luôn được hạnh phúc."

Hoa Vân Long nói ra từng lời nhận xét êm tai.

"Hài tử tốt, ngươi được lắm đấy, lại nói đúng từng cái từng cái, xem ra ngươi thực sự yêu thương mấy người chúng ta, cho nên mới có thể hiểu rõ khắc sâu về chúng ta như thế." Bạch Quân Nghi hôn lên gương mặt Hoa Vân Long mà nói.

"Tiểu tử thúi, ngươi dám nói di nương "một bộ dạng dâm loạn phóng đãng", thật là một kẻ không có lương tâm mà. Nhưng mà thật ra, ngươi cũng nói rất đúng, di nương vừa nhìn thấy ngươi, liền không thể tự kiềm chế được, trong nội tâm sẽ sinh ra một lực lượng kích thích ta dâm loạn phóng đãng cho ngươi hưởng thụ, không biết là kiếp trước ta đã thiếu ngươi cái gì." Tần Uyển Phượng u oán than thở.

Cảm ơn Lancelot đã ủng hộ cho truyện!
Bình Luận (0)
Comment