Đại Hiệp Hồn

Chương 52

Nguồn:

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Dịch: Lúa

Biên: Lạc, Infinity

Vừa nói, nàng vừa dùng một cái khăn lông, động tác ôn nhu lau sạch những thứ dâm dịch kiều diễm ướt át đang dính trên đại bảo bối của Hoa Vân Long.

Hoa Vân Long đưa tay nhận lấy khăn lông, nhẹ nhàng lau vết máu trên âm hộ của Tiểu Phù, âm hộ của nàng bị Hoa Vân Long làm cho vừa đỏ vừa sưng, vẫn còn đang róc rách chảy từng dòng dâm dịch ra ngoài, Hoa Vân Long ân cần hỏi nàng có đau hay không, nàng nói: "Không đau, chỉ là hơi rát một chút, vừa tê tái vừa sướng khoái, thoải mái vô cùng a, cám ơn người, thiếu gia tốt."

Nàng lại đưa mắt nhìn bảo bối vẫn đang giương cao nơi hạ thân Hoa Vân Long, xấu hổ nói: "Thiếu gia, ngươi còn muốn không?"

Hoa Vân Long lắc lắc đầu nói: "Ngươi và Tiểu Hà đều vừa mới phá thân, không nên làm thêm nữa."

Ngay lúc này, bên tai hắn đột nhiên truyền tới thanh âm "Truyền âm nhập mật" của Hoa Mỹ Quyên: "Đi tìm Tiểu Liên, ta cứ nghĩ là hai người Tiểu Hà và Tiểu Phù đã có thể phục thị ngươi, không nghĩ tới các nàng nhanh như vậy đã thua trận."

Hoa Vân Long cũng dùng "Truyền âm nhập mật" đáp lại một tiếng "Tốt", sau đó ôn nhu nói với hai người Tiểu Hà và Tiểu Phù: "Các ngươi cố gắng nghỉ ngơi đi, ta đi tìm Tiểu Liên."

Vừa nói, vừa cho hai nữ nhân vài nụ hôn, xong xuôi liền đứng dậy đi xuống giường.

Cánh cửa chỉ để khép hờ, đẩy cửa ra cũng không có một tiếng vang nào, Hoa Vân Long khom lưng bước vào trong phòng, bước chân nhẹ nhàng như mèo, đôi mắt đỏ bừng vì dục hỏa trừng lớn nhìn về phía giường, đặt từng bước chân nhẹ hàng không phát ra tiếng động, giống như là lục lâm đ*o tặc tiến vào núi sâu tìm kiếm báu vật mê người. Hoa Vân Long đi tới trước giường của Tiểu Liên, từng làn hương thơm thiếu nữ lan tràn vào mũi Hoa Vân Long, càng kích thích dục vọng cương dương nam tính của hắn, Hoa Vân Long vươn hai tay ra, hơi run run mà vén lên cái chăn mỏng đắp trên người nàng, a, hết thảy đều có thể thấy rõ rồi, hết thảy đều ở ngay trước mắt của mình.

Tiểu Liên ngủ thật là đẹp, ngủ đến say sưa, mày ngài thật dài, tinh tế và cân xứng giăng trên viền mắt, cánh mũi vũ động có tiết tấu, miệng nhỏ vểnh cao, tựa như đang say sưa chìm vào giấc mộng ngọt ngào đẹp đẽ, hai cánh tay nhỏ mềm đặt ở phía ngoài hai bầu vú, đẫy đà mà ưỡn thẳng, bụng phẳng và vùng rốn ẩn hiện, eo thon mông vểnh, lồi lõm rõ ràng, cặp đùi ngọc trắng mịn như tuyết. Một cái thì hơi cong và trong, một cái ngay ngắn ở trên giường, vừa khéo làm sao mà tạo ra một góc độ nhất định, khiến cho tiểu huyệt ngậm nước, như đào như mật kia lộ ra dụ hoặc. Hôm nay nàng không mặc nội y và nội khố, có thể là vì thời tiết lúc này tương đối nóng bức.

Chỉ thấy đại bảo bối đen óng của Hoa Vân Long như không chịu nghe sai khiến, tựa như phát hiện điều gì hấp dẫn, tìm thấy nơi mà nó nhất định phải đến trong đời, lại giống như chó đặc công nhạy bén ngửi ra mùi tội phạm, đột nhiên dùng sức xông mạnh, lắc đầu vẫy đuôi mà cố gắng thoát khỏi dây xích, một đường xông vào hổ huyệt. Hoa Vân Long cũng không có thỏa mãn dục vọng của bảo bối, mà là nhẹ nhàng tiếp cận khu vực giữa hai chân của nàng, nằm sấp người xuống chậm rãi tiến lại gần thăm dò, mũi tinh tiếp cận tới tiểu huyệt, hơi chuyển đầu, tham lam mà lưu luyến, như đói như khát mà hít từng ngụm hương thơm, Hoa Vân Long hít toàn bộ hương thơm nơi tiểu huyệt Tiểu Liên vào trong mũi, sau đó hắn dùng miệng nhẹ nhàng thổi một hơi vào bãi cỏ vàng mượt mà, cỏ vàng lại lay động đung đưa.

Hoa Vân Long ngẩng đầu kéo ra một chút khoảng cách, cẩn thận quan sát vùng tam giác thần bí, khi Hoa Vân Long nhìn thấy hai mảnh âm thần đầy đặn che lấp huyệt động ẩm ướt khỏi ánh sáng, bất tri bất giác hắn cũng ngỡ ngàng vương ra một sợi nước bọt, Hoa Vân Long tiếp tục hít vào một hơi thật mạnh, dùng sức mạnh tinh thần cường đại mà nuốt xuống một ngụm nước bọt, cố gắng kiềm chế dục hỏa đang thiêu đốt trong cơ thể. Ngay lúc này Hoa Vân Long duỗi ra hai cánh tay, run rẩy mà dùng hai ngón giữa, bám vào phía trên hai mảnh âm thần, từ từ dùng sức tách chúng ra phía bên ngoài.

Tiểu huyệt bị Hoa Vân Long tách ra một khe hở, lại như là mở ra một vùng thiên địa mới, từng lá thịt non mềm đỏ tươi kia truyền đến cảm giác thật sự bóp ra nước a. Hoa Vân Long một lần nữa ngẩng đầu lên thưởng thức vùng đất từ tiểu huyệt cho tới bụng, cặp vú, một trận dục hỏa bùng cháy mãnh liệt trong ngực hắn. Đã đạt tới mức độ không thể nhịn được nữa rồi. Hoa Vân Long nâng lên bảo bối, điều chỉnh giương cao nhắm ngay cửa hang tiểu huyệt, hạ thân mạnh mẽ chuyển động một cái, đâm mạnh về phía trước, chỉ nghe "A" một tiếng, Tiểu Liên đã thức tỉnh khỏi giấc mộng đẹp, vừa muốn mở miệng gào thét, đôi môi đã bị Hoa Vân Long dùng miệng chặn lại rồi: "Tiểu Liên, là ta."

Vách thịt nơi hang động xử nữ co thắt lại, cửa động đã đóng chặt, thật sự là một cấm khu thần bí. Đại bảo bối rốt cuộc tìm đến nơi định mệnh buộc nó phải đến, nó xông thẳng vào cấm khu, đoạt lấy và thưởng thức thứ mỹ vị tươi non ngọt ngào hấp dẫn vô cùng. Tiểu Liên từ khi biết là Hoa Vân Long, nàng đã không còn giãy giụa nữa, mà là ôm thật chặt cơ thể Hoa Vân Long, cố nén cơn đau khi bị phá thân. Hoa Vân Long nhẹ nhàng chuyển động eo hông mấy cái, khiến cho bảo bối khuấy động âm đ*o một phen, để cho thịt non trong âm đ*o không ngừng khuếch trương, nhằm giảm bớt những cái co thắt siết chặt đã tạo thành lực cản to lớn kia.

Hoa Vân Long nhạy bén cảm giác được bảo bối ra vào trong huyệt động, từ sâu bên trong đã truyền đến tiếng nước ngập "òm ọp" "òm ọp", Hoa Vân Long nhẹ nhàng rút bảo bối ra ngoài cửa động, tiếp theo lại đột ngột đâm một phát thật mạnh vào tận sâu bên trong, toàn thân Tiểu Liên run rẩy co giật một trận, miệng mở to như muốn rên lên nhưng không thể vì cảm giác lúc này đã vượt qua nhận thức của nàng, nguyên đại bảo bối thô to đã đâm vào toàn bộ, tận gốc. Và hắn đã bắt đầu nhấp hông, đại bảo bối bắt đầu đâm vào rút ra, như gió táp mưa sa, âm thanh đùng đùng như sấm chớp, liên tục là ba chục đòn công kích mãnh liệt, trong tiểu huyệt đã ướt át lắm rồi, trơn trượt không thể hơn được nữa, vách hang cũng đã trướng phồng hoàn toàn.

Đại bảo bối như cá gặp nước, vọt trước lui sau, thỏa sức vẫy vùng, nhảy cao lặn dưới, tung hoành ngang dọc khắp mọi ngỏ ngách nơi đầm nước tiểu huyệt, thỏa thích ngụp lặn giao hoan. Quy đầu một dạng thô to dữ tợn, sung huyết đỏ bừng, trướng căng tròn lẳng, mạnh mẽ ra vào chơi đùa tiểu huyệt, gân xanh căng trướng lên tăng thêm vẻ đầu gấu, căng cứng như thiết bổng. Lúc này Tiểu Liên đã xụi lơ, tứ chi buông lỏng, toàn thân vô lực, hô hấp gấp gáp. Cơ thể khỏe mạnh của Hoa Vân Long không ngừng đè ép ngọc thể mê người của nàng, trực tiếp co sát cặp vú vểnh lên cao cao, cọ sát qua lại thật nhanh, ngọc thể của nàng lúc này đã áp sát, dính chặt vào lồng ngực cao rộng của Hoa Vân Long. Bụng dưới phẳng phiu cũng co rút không ngừng, ngay cả phế phủ cũng không ngừng phập phồng tìm kiếm không khí. Mới vừa hút vào trong ngực, lại bị ép cho thổ ra ngay, khiến cho nàng không ngừng phát ra tiêng rên rỉ: "Aaa... Aaa... Aaa..." và tiếng thở gấp "Hộc..."

Hoa Vân Long hôn lên gương mặt non mềm như trứng gà bóc của nàng, là hôn hít, là cắn, là càn quét xâm chiếm, khiến cho nàng toàn thân phát run, "nụ hôn" làm cho thể xác và tinh thần của nàng kích động đến cùng cực, hôn cho nàng gân cốt tê dại: "Aaa... Đừng... Không... Không muốn..."
Bình Luận (0)
Comment