Đại Học Là Gì? Inspired By A True Story

Chương 112

Định viết chủ đạo về game, mà thấy dở quá lại thôi. Cười.

Sorry anh em thời gian qua không có update chap mới, cũng như chưa cập nhật tình hình facebook, lặng mất tăm, hì. Như điệp khúc cũ của bao tác giả, bận và bận, anh em đừng giận nha, thật là muốn ngồi gõ tiếp lắm ấy chứ, thực hiện sở thích của mình thì lúc nào mà chẳng thoải mái hơn, thôi tiếp mạch truyện vậy.

Những năm tháng khờ dại ấy, tôi lựa chọn cái cách hèn nhát nhất để chia tay em, trốn tránh. Tôi sợ, sợ chỉ cần trả lời một tin nhắn, hay nhận cuộc gọi của em, chỉ cần nghe đầu dây bên kia thổn thức, tôi sẽ lại buông xuôi…

Đó cũng là lí do tôi muốn viết về game, về một chủ để khác, quả thực đến tận bây giờ tôi không còn muốn nhắc lại chuyện đã qua đơn giản tôi là một người nhạy cảm, tôi không muốn khơi gợi nhửng niềm đau quá khứ, để vết thương cũ năm xưa lại một lần nữa đau. Thôi nhé…

2 ngày sau chia tay, tôi tạo cho mình một nick facebook khác vì em đã từng nói với tôi rằng:

- Anh ơi.

- Sao vậy em?

- Mình để realationship trên facebook đi kìa. Kèm theo đó là icon mặt trái tim.

- Uh, để anh gửi qua cho em, nhớ đồng ý nghe cô nương.

- Em biết rồi. Hì.

- Anhhhhhhhhhh

- Sao nữa em.

- Mà á, nếu sau này mình mà có lỡ chia tay á, anh đừng có xóa cái này nha. Icon mặt khóc.

- Anh nghĩ chắc không có chia tay đâu nên em đừng lo. Anh yêu em mà.

- Nhưng mà… nếu có thì mỗi đứa tự tạo cho mình một cái face khác anh nha, còn cái này… làm kỉ niệm….

Uh thì kỉ niệm….

Nếu ai hỏi tôi rằng, facebook đó còn không tôi sẽ nói là còn, đến tận 1 năm sau, có lẽ em đã không còn chịu đựng được nữa, em đã xóa đi, thời gian làm mọi thứ thay đổi, rốt cuộc cũng chỉ mình tôi đổi face, lâu lâu vào lại, đọc lại nhửng dòng stt ngày xưa ấy, bỗng chốc lại phì cười về giai đoạn suy nghĩ ngô nghê ấy, quả thực con người ta ai cũng sẽ lớn lên….

Những chap sau này là những gì diễn ra sau chia tay…

Bật máy tính, đăng nhập vào game, chơi game đã một tuần rồi, gặp được vài người bạn mới cũng khá vui.

Lee: Eh Liz, bang này hình như có mỗi tao với mày nói chuyện thì phải?

Vâng nó là thằng tôi mới quen trên game, lớn hơn tôi 2 tuổi đang làm chụp hình trong một studio, theo nó nói nó là thợ đụng, đụng gì làm đó, chụp từ cái ảnh 3 x 4 đến photoshop các thứ, suốt ngồi trên máy tính cũng đâm ra rãnh thế là chơi game.

Vừa làm nhiệm vụ hằng ngày, bật auto cho nhân vật tự đánh, ngồi gõ lóc cóc trả lời thằng Lee, vâng Liz là tôi.

Liz: Có mày với tao nhiều chuyện thì có.

Lee: Bang gì chán bỏ xừ, không có tao với mày chắc không ai nói chuyện luôn quá.

Bon: Anh quên em rồi à.

Lee: Mày là đệ thằng Liz nói làm gì, mà mày là con trai mà chơi nhân vật nữ bê đê vồn vậy Liz.

Liz: Tao thích.

Thật ra theo kinh nghiệm của tôi thì chơi game, đồ của nhân vật nam giá lúc nào cũng cao hơn nhân vật nữ, tại vì số lượng người chơi nam thường áp đảo, với lại nhìn cái tà áo tím bay bay trong gió ấy, ánh mắt buồn buồn, tự dưng tôi lại thấy giống một người…

Lee: Mà bang mình top 10 lực chiến, mà toàn acc clone không hay sao ấy chả thấy ma nào nói chuyện, ông bang chủ thì cũng không nói gì cả.

Bon: Em thấy bang phó cũng không có nói chuyện gì hết cả anh ơi.

DELL: Tụi bây có muốn làm không? Tao nhường.

Lee: Bang chủ lên tiếng rồi, thì ý kiến thôi mà anh nói quá.

DELL: Không tao nói thật, bây thích thì làm, bang này cũng không phải tao lập ra.

Liz: Anh lực chiến cao nhất mà, anh làm đi, có người lãnh đạo.

Lee: Thấy cũng đúng đó anh, em thấy thằng Liz onl nhiều anh nhường nó chức bang phó đi.

DELL: Ok.

Kênh bang:

DELL vừa nhường chức bang chủ cho Liz.

DELL vừa rời khỏi bang.

Bon: …..

Lee: Khô lời.

Liz: Sa mạc lời.

Lee: Má tao xin rốt cuộc mày, làm bang chủ à, éo phục, nhường lại cho tao =)).

Liz: Eó nhường, lạng quạng là bố kick mày ra khỏi bang nhá.

Liz vừa chỉ định Lee làm bang phó.

Liz vừa chỉ định Bon là đường chủ.

Vậy thế là tôi tiếp quản cái bang này, Cùi bắp hiện đang đứng top 10 về lực chiến và sắp rớt xuống hạng 11 rồi, không biết bang chủ đời thứ nhất là ai nhưng đặt tên cái bang hay quá phản ánh đúng tình hình nhân lực của bang luôn, ví dụ nhá, mở giao diện nhân vật.

Tên: Liz.

Đao khách

Danh hiệu: Bang chủ bang Cùi bắp.

Cấp 78

Hạng 103

Lực chiến 50k

Hạng 99

Vâng tôi là top 2 lực chiến còn cái thằng Lee thì top 1 lực chiến của bang, số acc clone thì nhiều vô kể vào kênh bang thì có mấy mạng, hèn gì cái thằng cha DELL out không thương tiếc.

Lee: Đi ăn boss đi mày.

Bon: Anh chứ đùa mấy thằng top sever ho phát là mình bay ấy.

Liz: Uh thằng ĐịnhMệnh lực chiến 100k gấp đôi tao rồi ấy, ra chả đủ nhét khẻ răng cho nó nữa, mà bây đi đi tao bận rồi.

Từ lúc chơi game tới giờ tôi chỉ mới nạp 50k lấy quà lần đầu và làm vốn thôi, đầu tư vào game có nhiều cách, chỉ nói những kinh nghiệm mà mình biết cho anh em nghe nha, đừng ném đá.

Thứ nhất ngồi onl canh hàng cái này thu nhập cũng khá bất ngờ đó, giai đoạn đầu game là thời hoàng kim của nó, ví dụ nhé những món đồ cộng điểm tấn công bán trên chợ tầm khoảng 200 vàng đồ cấp 80 nhe, còn những món khác rẻ hơn tầm 40 vàng, và tất nhiên là đồ tím, càng về sau những món này rẻ bèo đừng ham mà ôm hàng nhiều. Nói là giai đoạn hoàng kim vì xuất hiện những con gà không biết giá trị của nó, bán giá 40 vảng thế là hốt đem về bán 200 vàng ăn 160 ngon hơn, quan trọng là phải biết giá.

Thứ hai nữa là sau thời gian săn boss, những người chơi top server thường đã đủ set đồ tím, cái gì dư thì có nhu cầu bán, thu lại những món người ta đã đầu tư, nếu nói chuyện ok thì pm mấy đại ca đó, thế nào cũng có đồ thơm, giai đoạn tôi chơi toàn canh săn boss xong là vào lại chợ canh, vì món đồ giá 50 vàng có khi mấy ông đó muốn bán nhanh toàn bán nửa giá.

Thứ ba ra sức giữ giá, như giai đoạn này 8x đồ 10x rất hiếm, dù có trên thị trường nhưng giá cao gần gấp đôi đồ 8x, nguồn 10x chỉ duy nhất là từ những thằng top trên đánh boss rơi ra, chúng nó sẽ bán, có khả năng thì mua hết, 1 là mặt hàng này bán chạy khiếp, giai đoạn chuyển giao từ 8x lên 10x có ngày tôi bán hơn 20 cái áo giáp, và tất nhiên bán theo giá của tôi, vì cũng như tôi những món đồ đó bị những thằng như tôi mua lại đẩy giá lên, và tất nhiên đến đồ 12x cũng vậy, nên biết điểm dừng gom hàng nhiều quá đến lúc đó chả có ai mua. Nói thì dễ làm mới khó, cũng nhiều pha lỗ sặc gạch rồi, nhưng gạ bán lại cho mấy thành viên mới trong bang nên cũng không sao, cười.

Thứ 4 những món đồ tăng cấp, cũng có một nguyên tắc, cái nào rẻ hơn giá mà mình muốn bán thì mua tất ví dụ giá muốn bán là 50 nhưng có thằng bán 45, mua hết, và tất nhiên là có một hội buôn bán như tôi, chứ một người là không đủ sức.

Thôi dừng chứ có bác lại bảo chém, đọc vể game có các bác hơi chán, chắc giờ toàn chơi Lol hay Fifa hỉ, mấy cái game thế này chắc cũng không còn ở thời hoàng kim của nó, nói chung cũng là một trong những kỉ niệm đáng nhớ, game đừng nghĩ toàn thành phần rảnh việc, nơi đó tôi đã gặp được rất nhiều người, đến tận bây giờ vẫn còn liên lạc.

Phan: Eh Liz sao để bang tự ra vào vậy?

Nói vể ông Phan sau này mới biết, thằng chả làm trong sân bay, nghe đâu ông cậu có cổ phần trong hãng máy bay tư nhân, hãng nào thì bác nào đi máy bay sẽ biết, sau này đi book vé máy bay giá rẻ toàn nhở ông này.

Liz: Em kik hết mấy acc clone giờ bang, còn có 30/50 mạng nên tuyến máu mới vào phát triển bang anh à.

Phan: Mà em coi sao đi chứ anh thấy, tụi nó ra vào vậy nhức đầu quá.

Bon: Lúc đầu chịu vậy thôi anh ơi, chứ kik ra bang mình tuột xuống hạng 11 rồi kìa.

Lee: Để tao ra kênh bang tuyển mem, haha. Eh Liz coi tao có gì khác không?

Click vào tên của nó, mở giao diện

Lee

Kiếm sĩ

Cấp 80

Hạng 87

Lực chiến 58k

Hạng 85

Liz: Mày mới up áo lên à. Mình vừa nhìn vừa gõ máy.

Lee: Tất nhiên giờ tao top lực chiến bang rồi nhường bang chủ cho tao đi thằng chó.

Liz: Đéo nhé, mà có mua vàng nữa không tao bán.

Lee: Mẹ bang chủ gì bán vàng cho thành viên giá đắt lòi, mày ăn của tao mấy trăm rồi con chó.

Liz: Tao bán rẻ nhất server rồi, với anh em giao dịch với tao có sợ bị lừa đảo đâu. Haha.

Phan: Mà sao hai đứa up đồ nhanh vậy? Anh thiếu đồ tùm lum này.

Bon: Anh vào kênh bang đó anh, anh cống hiến nhiều vào, rồi đổi đồ trong đó, mà chỉ sử dụng trong 1 ngày thôi à.

Phan: À anh biết rồi.

Tắt máy, tôi trở về với cuộc sống hiện tại.

Sáng hôm đó, vẫn như mọi ngày tôi đi học, thằng Lâm đã gửi chiếc vespa xuống lại cho tôi, thằng này coi vậy mà cũng kỉ tính biết bao bọc lại xe cho nó khỏi trầy nữa, dẫn xe ra khỏi nhà, hít một hơi căng tràn lồng ngực, một khởi đầu mới.

Từ đây sẽ lồng ghép hai câu chuyện với nhau, game và cuộc sống hiện tại, như một làn gió mới và có rất nhiều thứ thú vị xảy ra, hãy coi đây là một chap giới thiệu.
Bình Luận (0)
Comment