Đại Học Yêu Quái

Chương 34.2

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các yêu quái khác không có cách nào, cơ mà còn một con có cách nè —- chính là bạn học Eaton của chúng ta.

Eaton có thể bỏ lơ kết giới, hắn nghe Phong Sở nói xong cũng rục rịch trong lòng, hắn không hiểu người giám hộ là gì, cơ mà hắn biết Diệp Tiếu có vẻ rất thích Diệp Trạch, còn thích hơn người yêu là hắn rất nhiều, nếu không phải Diệp Trạch và Phong Sở là một đôi thì hắn đã ghen tị muốn chết rồi.

Eaton nghĩ thầm: Có phải vì Diệp Trạch là đại minh tinh cho nên Diệp Tiếu mới thích anh ta tới vậy không, nếu mình cũng làm đại minh tinh, có khi nào Tiếu Tiếu cũng sẽ rửa mắt nhìn mình chăng?

Đợi lát nữa tìm Tiếu Tiếu nói chuyện này xem sao, hắn chính là con rồng chỉ ngồi ăn cũng được chọn đó!

Sau lại có thêm mấy yêu quái nữa chạy tới, dưới ánh nhìn hung dữ chăm chú của Diệp Tiếu, bọn họ cũng không gây ra lỗi gì lớn.

Hai giờ sau, cuộc phỏng vấn tại chỗ kết thúc, cũng gần tới giờ cơm trưa, Diệp Tiếu nôn nóng giục Diệp Trạch và Phong Sở về nhà, “Mình về ăn cơm trước đã, hai người đã để lại cách thức liên lạc cho bọn họ rồi, nếu bọn họ có hứng thú ắt sẽ tự tới báo danh.”

“Được.” Dù Phong Sở còn chưa thỏa mãn lắm nhưng hắn đã bảo các học sinh suy nghĩ chuyện này rồi, có thể để thời gian cho bọn họ hỏi ý kiến người thân bạn bè, “Vậy cứ về trước đã.”

Diệp Tiếu thở phào nhẹ nhõm.

“Qua một thời gian nữa tôi sẽ lại tới.” Phong Sở nói tiếp, đây là một nơi tuyệt hảo, nếu rảnh hắn phải thường xuyên tới dạo chơi, tiện thể tìm kiếm kiếm tìm.

Hơi vừa thở ra của Diệp Tiếu nháy mắt bị hút ngược trở về, van xin chú đừng tới nữa, cháu sắp bị chú hù chết rồi!

“Đúng rồi, sao tôi thấy hầu hết đều là học sinh nam thế, trường học của cậu ít nữ học sinh vậy hả.” Phong Sở vừa lật xem ảnh chụp ban nãy vừa hỏi, “Ngoại hình của học sinh trường này ổn hơn học viện điện ảnh nhiều, thiếu nữ sinh thì quả là đáng tiếc.” Dạo này gã đang muốn đào tạo một nhóm nữ thần tượng mới.

“Trường của cháu không có nữ sinh, chỉ có nam sinh thôi.”

“Hả?” Phong Sở sửng sốt. “Nhưng tôi vừa thấy mà.” Nói xong gã đi đến cửa giảng đường bên cạnh, lướt mắt một lượt, chỉ mấy học sinh nói, “Cậu xem, đây không phải là học sinh nữ à, cậu không rõ giới tính của học sinh của mình sao?” Phong Sở lo lắng không thôi, đứa nhỏ này dạy học không có vấn đề gì thật chứ?

Diệp Tiếu thấy ánh mắt hoài nghi của Phong Sở liền nổi điên, “Bọn họ đều là con trai, chẳng qua lớn lên hơi thanh tú một chút, cháu là thầy giáo của bọn họ sao có thể không rõ, ký túc xá của bọn họ đều do cháu xếp đấy.”

“Thật hả?!” Phong Sở không tin nổi, hẳn nào ngực phẳng thế.

Cơ mà Phong Sở lại vui ngay tắp thực, quá quá tốt, đúng là mầm non đầy tiềm năng, con trai có vẻ ngoài thiên về nữ tính tự nhiên và xinh đẹp như vậy vô cùng hiếm có, là cây tiền xum xuê, nếu có thể đưa vào công ty của mình thì quá rồi, Phong Sở vuốt cằm suy tính.

Đa phần các yêu quái bị Phong Sở chỉ đều là yêu quái thực vật, khí chất ôn hòa, mới nhìn quả thật sẽ thấy rất giống nữ sinh, tuy nhiên người có diện mạo xuất chúng nhất trong số đó lại không phải thực yêu, mà là một yêu quái Nhật Bản — Linh, tọa phu đồng tử.

Lúc trước nhìn thấy Linh Diệp Tiếu cũng tưởng hắn là con gái, hắn có mái tóc đen dài xõa tung, mặc bộ y phục cổ trang đen tuyền vẽ hoa văn tinh tế, hai mắt to tròn đen láy, làn da trắng như tuyết, cánh môi anh đào, khí chất an tĩnh dịu dàng, hệt như một con búp bê phương Tây.

Khi biết giới tính thực sự của hắn Diệp Tiếu đã bị dọa nhảy dựng, biết được nguyên hình của hắn cậu lại càng giật mình, yêu giới còn có cả loại yêu quái này sao, nghe nói Tọa phu đồng tử có thể mang tới sung túc giàu có, Diệp Tiếu còn tưởng là trẻ con chứ, không ngờ lại là một thiếu niên xinh đẹp tới vậy.

Diệp Tiếu nhìn hai mắt lóe sáng của Phong Sở, trong lòng thầm hạ quyết tâm: Nhất định không thể để Phong Sở biết bí mật của đám yêu quái, nhất là Linh, nếu không với tính cách ham tiền của Phong Sở, chắc chắn chú ấy sẽ tìm mọi cách trói người ta về nhà mình mất! Để kiếm tiền thì chiêu gì chú ấy cũng nghĩ ra hết!

“Đi thôi đi thôi, nói sau.” Diệp Tiếu thúc giục Phong Sở mau mau rời đi, cậu sợ ở lâu lại xảy ra chuyện.

Trên đường về Phong Sở không ngừng lải nhải với Diệp Trạch, “Quá tuyệt quá tuyệt, ngoại hình rất đẹp, dành hết cho em đấy!” Gã cảm thấy mình thật biết suy nghĩ cho Diệp Trạch, nhất định Tiểu Diệp Tử sẽ càng thêm yêu gã!

Diệp Trạch thờ ơ nói, “Người ta chưa chắc đã đồng ý với mình đâu, anh đừng nói tự tin như thế, hơn nữa năm nay đã có thêm hai nhóm người mới gia nhập công ty, em làm gì có nhiều thời gian thế.” Không chỉ làm ca sĩ, Diệp Trạch còn là nhà sản xuất cho các ca sĩ khác, các ca sĩ này được gọi là thành viên của ‘gia tộc Tiểu Diệp Tử’, đại gia tộc này mỗi năm đều có thành viên mới gia nhập, được Phong Sở cẩn thận tuyển chọn.

Phong Sở lại quá xá tự tin, “Mặt mũi đẹp đẽ không phải là để người khác xem sao, em yên tâm, nhất định anh sẽ mang người tới cho em!” Gã càng nghĩ càng thấy tuyệt vời.

Diệp Trạch, “…” Có nghe người ta nói không hả, em đã bảo em không có nhiều thời gian rồi cơ mà! Tật xấu tự quyết định mọi thứ này của anh rốt cuộc tới khi nào mới sửa được đây?!

Diệp Tiếu ngồi ghế trước cũng bất đắc dĩ không thôi, hồi đó cậu còn nhỏ, chỉ bằng vài lần tiếp xúc đã nghĩ Phong Sở là người tốt, còn cảm thấy mấy lời đánh giá về Phong Sở trên mạng toàn là giả dối, thế nên mới tác hợp cho hai người này, về sau biết được chân tướng cậu đúng là rớt nước mắt, anh cậu quá vất vả rồi, thu Phong Sở về tay thì quả thực là vì dân trừ hại, quả thực quá vĩ đại!

Anh cậu điều kiện tốt như thế, muốn đối tượng gì mà chẳng được, cái người tên Phong Sở này ngoài nhiều tiền làm việc giỏi thì thực sự bói không ra cái ưu điểm nào, EQ thấp hết thuốc chữa, não động một cái là lao thẳng tới chân trời, xiên nát tim toàn bộ nhân viên công ty từ trên xuống dưới! Người này không có sở thích xấu xa gì, hầu như không có bất cứ scandal với ngôi sao nào, chỉ là đủ loại kế hoạch khùng điên của chú ấy làm cho thanh danh chú ấy nát bét, dù là đồng nghiệp hay fan mê nhạc cũng đều muốn một giây bóp chết chú ấy! Khả năng kéo thù hận phải nói là tuyệt đỉnh! Người như thế trên thế giới này khó mà tìm được người thứ hai!

Được rồi, cũng không phải là chú ấy không có ai thích, chú ấy còn có một fanclub cơ, tên là ‘Quân đoàn Móc mỉa’, là một tập hợp chỉ sợ thiên hạ không có loạn! Diệp Tiếu không thể tưởng tượng nổi sự tồn tại của cái tổ chức này, móc mỉa mà cũng có fan!!! Đã thế số lượng còn lớn nữa chớ!!!

Mà hiện tại, cái tên Phong moi móc vậy mà đã xâm lấn tới trường cậu, Diệp Tiếu chỉ cảm thấy mình không thể vui cười nổi nữa….

Ăn cơm trưa xong Diệp Trạch và Phong Sở liền rời khỏi nhà Diệp, vất vả lắm hai người mới sắp xếp được vài hôm nghỉ, sau khi trở về họ lại phải bắt đầu lịch trình làm việc dày đặc.

Tuy nhiên dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Diệp Tiếu, Điểm Điểm và Quả Quả được ở lại, cậu thích thật là thích hai nhóc con này, Diệp Trạch có chút không nỡ, nhưng anh vẫn đồng ý, nói ba ngày sau sẽ tới đón con về.

Phong Sở lại đến là vui, hai tên bóng đèn bám dính này gây ảnh hưởng quá lớn đến thế giới hai người của gã và Diệp Trạch, giờ thì cuối cùng trong nhà cũng được yên tĩnh, còn gì tuyệt hơn!

Gã còn lẩm bẩm ba ngày sao mà đủ, để ba tháng mới phải, bị Diệp Trạch liếc xéo cho vài cái mới thôi.

……

“Tiếu Tiếu ơi, em muốn nói một chuyện.” Tối trước khi đi ngủ, Eaton quyết định nói với Tiếu Tiếu của hắn chuyện làm ngôi sao, hắn muốn trở thành một con rồng được mọi người yêu quý đón chào! Như thế Tiếu Tiếu của hắn sẽ càng thích hắn hơn nữa.

“Em muốn làm ngôi sao? Em nói thật đó hả?” Diệp Tiếu ngoài ý muốn, “Trước đó thầy đã nói rồi mà, bởi vì nhìn em còn đang ở tuổi vị thành niên, cho nên nếu em không có sự cho phép của người giám hộ thì không thể làm việc này được, thực ra ra tất cả các yêu quái trong trường đều không được, bọn họ không có chứng minh thư ở nhân giới, không thể ký hợp đồng, cho nên không thể làm ngôi sao, nhưng thầy không thể nói cho anh thầy biết chuyện này, vậy nên mới phải giải thích cho các bạn, chỉ cần các bạn không đồng ý thì sẽ OK.” Thực sự thì ngoại hình của Eaton rất đẹp, cậu chưa gặp đứa trẻ nào đẹp như hắn cả.

“Chứng minh thư?” Eaton nghĩ nghĩ, hỏi, “Giống hộ tịch sao?” Có vẻ nhân giới rất coi trọng thứ này, yêu giới thì không để ý lắm, chỉ có số ít các danh gia vọng tộc mới ghi chép lại gia phả gì gì đó thôi, ví dụ như nhà Hồ Đa Đa chẳng hạn.

“Cũng gần như thế.” Diệp Tiếu gật đầu.

“Vậy sao…” Eaton tức khắc ủ rũ xịu đuôi, hắn nghĩ đơn giản quá rồi, yêu quái bọn họ thật đáng thương, có pháp thuật mà đi một bước ở nhân gian cũng khó khăn biết bao.

Nghĩ nghĩ một lúc Eaton lại tự thấy mình đáng thương, sao hắn lại xui xẻo thế cơ chứ, từ khi tới nhân giới, chuyện xui cứ nối tiếp nhau ùa tới với hắn.

Biến thành bé ti hin, yêu đương không được, Tiếu Tiếu của hắn căn bản không coi hắn là đối tượng.

Ngồi xe còn bị say, ói tới tối trời tối đất, yếu ớt như thế nhất định sẽ không thể khiến Tiếu Tiếu có cảm giác an toàn!

Không có chứng minh thư không tìm được việc làm ở Nhân giới, mong ước có được một cơ hội thể hiện mặt tốt trước mặt Tiếu Tiếu cũng tan thành mây khói.

Đã thế trong nhà còn thêm một tình địch —- tên khún Điểm Điểm kia! Tên khún này thường xuyên canh lúc hắn lơ là cảnh giá mà chụt chụt với Tiếu Tiếu của hắn, quá không biết xấu hổ! Càng khiến lòng người nát tan hơn chính là, Tiếu Tiếu coi bộ còn rất hưởng thụ mấy cái chụt chụt không thuần khiết này!

Thực ra hắn cũng là khách thôi, nhưng hắn đã coi nhà của Diệp Tiếu là nhà mình, cái vẻ tự nhận tự quen này trông cũng có tí giống Phong Sở. May mà hắn đang khoác trên người bộ áo con nít, nếu không Diệp Tiếu sẽ so sánh hắn với Phong Sở rồi ghét bỏ hắn!

Điểm Điểm đang ngồi bên kia giường chơi rồng nhồi bông với em trai, phát hiện chú Diệp của nhóc đang dính như sam với tên nhóc tóc vàng, nhóc không vui, tui với em tui nhỏ hơn cậu đó, sao cậu không biết nhường nhịn tụi tui chớ, hôm qua tui đã nhìn thấu cậu rồi, cậu cả ngày chỉ muốn độc chiếm chú Diệp của tui thôi, chắc chắn không phải là người tốt!

Eaton ngứa mắt Điểm Điểm, Điểm Điểm cũng chả thích thấy Eaton, cơ mà sức của Điểm Điểm khá trâu, Eaton rõ ràng to hơn nhóc một vòng lại không đấu lại được nhóc, đã không có sức chống cự thì chớ lại còn chạy chậm, Diệp Tiếu không để ý một cái là hắn lại bị Điểm Điểm bắt nạt.

Không có con rồng nào có thể đáng thương như hắn cả.

Hắn là rồng a! Còn là kim long vĩ đại! Còn là vương tử điện hạ của Ma giới nữa chớ!

Eaton lại càng thấy mình khổ bức….

……

Trong khi Eaton gặp phải vấn đề chứng minh thư, các yêu quái cũng vướng mắc chuyện tương tự, một số yêu quái lên mạng tra về đại hội Oẳn tù tì, nhận ra để đăng ký tham gia phải có chứng minh thư, mà bọn họ làm gì có thứ đó.

Đang rầu thì chớ, Hồ Đa Đa còn nhận được điện thoại của Diệp Tiếu, cậu nói không có chứng minh thư sẽ không được tham gia cuộc thi, hơn nữa cũng không thể ký hợp đồng làm ngôi sao, dù bọn họ có ra được cổng trường cũng vô dụng.

Cái này đúng là tạt một chậu nước lạnh vào đám yêu đang cao hứng phấn chấn mà, vậy là sao vậy là sao, thiên lý ở đâu!

“Nhưng tôi nghe nói có rất nhiều thần tiên sống tại Nhân giới, bọn họ còn được học ở trường học nổi tiếng của Nhân giới nữa, làm sao họ học được?” Kim Thụy đầu óc nhạy bén linh hoạt, thoáng cái đã nghĩ tới trọng điểm.

“Đúng ha, bọn họ làm kiểu gì nhỉ, có phải là có cách nào không?” Trải qua tìm hiểu, Hồ Đa Đa phát hiện chứng minh thứ là một thứ cực kì quan trọng ở Nhân giới, tối mà muốn tìm chỗ qua đêm cũng phải trình chứng minh thư đấy.

Hồ Đa Đa càng nghĩ càng thấy bất công, “Về sau chúng ta cũng phải đi lại trong nhân giới, sao lại không cho chúng ta chứng minh thư cơ chứ!” Giờ hắn rất muốn tìm mấy tên khốn Thần giới và Tiên giới để nói lý.

“Chúng ta sốt ruột cũng vô ích.” Tiêu Dao Tử lắc lắc tờ giấy trong tay, “Giờ chúng ta đang ở trong kết giới, không thể sử dụng pháp thuật, có muốn gửi tin cũng không được.”

“Đúng ha.” Đám yêu ủ rũ cụp đuôi, cái bánh Phong Sở vẽ ra cho bọn họ hôm qua quá ngon ngọt, này thì làm ngôi sao tuyệt vời thế nào, oách ra sao, làm cho bọn họ mong mỏi chờ đợi biết bao nhiêu, không nỡ dễ dàng bỏ cuộc, giờ lại có một vấn đề chình ình ngay trước mặt, haiz….

“Không đúng!” Hồ Đa Đa đột nhiên nhớ ra, “Chúng ta không được, nhưng Eaton có thể, hắn ta không chịu ảnh hưởng của kết giới!”

“Phải phải.” Hồ Đa Đa nhắc làm đám yêu tỉnh ra, không phải trong đám bọn họ có một tên may mắn ăn gian thoát khỏi kìm kẹp của kết giới sao, chỉ cần Eaton có thể ở ngoài kết giới là bọn họ sẽ có hy vọng!

“Nhưng hắn ta nói vì thân thể bị thu nhỏ mà hắn không ra sức được, cho nên không thể xài pháp thuật, có thể trông chờ vào hắn được nữa không?”Kim Thụy hơi lo lo.

“Chắc không vấn đề gì đâu, hắn ta đâu thể cứ vậy cả đời.”

“Số của Eaton bao nhiêu thế?” Hồ Đa Đa hỏi đám yêu, “Hỏi hắn ta một tí là biết.”

Đám yêu sôi nổi hỏi nhau, bọn họ quên khuấy mất Eaton vội theo thầy giáo về nhà, đã kịp trao đổi số điện thoại với mọi người đâu.

“Thôi, chờ một tối, mai đi học hỏi hắn ta cũng được.” Hồ Đa Đa xua tay, “Mọi người về ngủ đi.”

Đám yêu lắc đầu, chỉ cần có thể liên lạc với Thần giới hoặc Yêu giới thì bọn họ không cần lo về việc chứng minh thư nữa, sau đó bọn họ có thể đi làm ngôi sao, trở thành người đứng trên đỉnh nhân sinh, được mọi người yêu thích, có thể thỏa sức ăn mỹ thực, được chúng yêu kính mến, chắc chắn đám Thần giới Tiên giới khún nạn đáng ghét kia sẽ ghen tị muốn chết, mới nghĩ thôi đã sung sướng làm sao!

Nghĩ đến là đắc chí, bọn họ đã quên mất một chuyện cực kì quan trọng, mai là thứ hai, theo kế hoạch sẽ phải làm bài kiểm tra.

Không chăm chỉ học tập sẽ trượt bài kiểm tra, không qua bài kiểm tra sẽ không được tốt nghiệp, muốn gì cũng chẳng được đâu!

======================================

Tọa phu đồng tử trông thế này:

tọa
Bình Luận (0)
Comment