Đại Lục Thất Lạc

Chương 60

Đến một con dốc thì Dương Phàm xuống khỏi lưng Nina.

Nina đi một chút dừng một chút, giống như đang tìm cửa vào. Thỉnh thoảng nó cúi đầu ngửi, sau đó ngẩng đầu lên, lỗ tai nhạy bén run mấy cái, giống như đang nghe tiếng nơi xa.

Dương Phàm cùng Nick đứng một bên, Dũng Khí chạy đến bên cạnh Nina, dùng đuôi vòng quanh cái đuôi của nó nhẹ nhàng trêu chọc. Nina không nhịn được lập tức nhe răng gầm gừ hắn hai tiếng, đi tới bên cạnh hai bước, nhưng cũng không né tránh không cho Dũng Khí đến gần. Cho nên một lát sau, Dũng Khí lại đi quấy rối Nina.

Qua lại nhìn mấy lần, Dương Phàm cũng thay Nina cảm thấy phiền. Người Nick trời sanh đã thích thân cận với bạn đời, có lẽ đó cũng là nguyên nhân bọn họ có thể sinh hoạt với nhiều bạn đời bất đồng chủng tộc như vậy. Dù tập tính bất đồng, người Nick vẫn kiên nhẫn theo đuổi luôn làm cho bạn đời mềm lòng.

Ba người Nick nhỏ kia vẫn vây lượn bên cạnh Nina, một lát chạy đến chỗ khác chơi tuyết một chút, hoặc là đuổi theo đùa giỡn một phen, sau đó sẽ lại trở về quấy rầy Dũng Khí và Nina.

Kết quả Nina thăm dò tương đối không thuận lợi, nó lúc nào cũng phải vòng qua bên cạnh bốn người Nick lớn nhỏ. Nina không ngừng nhe răng, không ngừng gầm gừ, đuổi theo cắn đuôi ba người Nick nhỏ để bọn họ đến nơi khác chơi, chớ quấy rầy nó.

Người Nick cứ như vậy đi theo sau lưng Nina, đi tới một mặt khác của núi đá đen.

Dương Phàm nhìn lộ tuyến Nina đi lại, hình như nó đang tìm một chỗ có mùi quen thuộc. Chẳng lẽ là ổ sói rừng từng sống trước kia?

Nhưng Sâm Lâm lang  số lượng cùng vóc người tuyệt đối không thể nào cùng  người Nick so sánh với, bọn họ có thể chui vào  ổ, nơi này nhiều như vậy  người Nick nhưng chen không dưới, đến lúc đó làm thế nào?

Dương Phàm nghĩ, nếu Nina thật sự có thể tìm được nơi có thể tránh tuyết tan, nơi đó phải là nói có địa thế thích hợp. Người Nick có thể móc động ở bất cứ nơi nào, chỉ cần biết sói rừng tránh truyết tan ở nơi nào là được.

Bọn họ đi về phía trước một lát, Dương Phàm liền nhìn thấy Nina cúi đầu bới đống tuyết. Nó không ngừng để lỗ mũi cắm vào trong tuyết ngửi ngửi, sau đó dùng móng vuốt bới ra.

Dương Phàm vội vàng kéo Nick qua, để hắn để xuống con mồi đông lạnh trên lưng, bắt lấy tay hắn bới chổ đó hai cái, Nick liền bắt đầu đào rồi.

Nick đào rất thuận lợi, phải nói chỗ đó không phải đá, mà là bị cỏ cây khô héo cùng đất lấp lên. Rất nhanh, Nick đã dọn sạch chỗ đất phủ lên, lộ ra một khe đá hẹp dài.

Dương Phàm nằm ở khe đá lắng nghe, bên trong truyền đến tiếng gió. Phía dưới trống rỗng? Hoặc phải nói là, dưới đất trống rỗng?

Khe đá không xem là nhỏ, Nina rất dễ dàng chen vào, nghe thấy tiếng bống móng vuốt của nó trượt xuống, còn có tiếng những hòn đá nhỏ chạm vào nhau. Xem ra phía dưới sườn dốc, hơn nữa cũng không quá cao.

Khe đá như vậy, Dương Phàm có thể chen vào, nhưng Người Nick không có ai chui được. Nick động đào hơi lớn, dẫn đầu chui vào, Dương Phàm theo sát trượt xuống, mới vừa trượt xuống liền rơi lên lưng của Nick. Cô đưa tay ôm cổ hắn, hắn trấn an grù grù kêu hai tiếng, sau đó liền mang theo cô cùng nhau từ từ trượt xuống.

Mảnh đất dưới khe đá trống rỗng tối đen như mực, Dương Phàm chỉ có thể phán đoán bằng tiếng động. Lúc cô rơi xuống không sờ được tường đá hoặc cái gì đó bên cạnh, cho nên cái khoảng không này cũng không nhỏ.

Dũng Khí cũng theo sau Nick, cô nghe được tiếng của nó.

Nick dùng đuôi làm thắng, khống chế phương hướng cùng tốc độ trượt xuống, Dũng Khí không điêu luyện giống ba nó, cô nghe thấy nó trượt xuống phía sau chân tay huơ loạn, giống như không cẩn thận lăn mấy vòng, sau đó lại liều mạng bám sát vào mặt đất.

Động đi lên cao, Dương Phàm cho rằng như vậy.

Nina ở trước mặt dẫn đường, thỉnh thoảng gào thét hai tiếng để những người Nick đi theo đằng sau biết đường.

Ở trong sơn động núi đá đen, càng đi xuống đất, địa nhiệt sẽ càng lớn. Nhưng ở nơi này, dưới đất cũng không ấm như vậy, không khí cũng thoáng hơn.

Dương Phàm cảm thấy, nói không chừng Nina mang bọn họ đi xa núi đá đen.

Ở trong một vùng tối không phán đoán được thời gian, tiếng Nina càng ngày càng gần, Dương Phàm biết cô dừng lại. Như vậy mục đích của bọn họ đã tới rồi.

Nick cõng cô trượt đến đáy, hắn đứng lên cũng cõng cô trên lưng. Chỗ này không rõ địa thế, mắt lại không nhìn thấy. Dương Phàm sẽ không sính anh hùng vào lúc này, hơn nữa đã rất lâu cô không được Nick cõng nha. Thời gian dài tới nay, để giữ vững thể lực, cô vẫn kiên trì làm những chuyện mình có đủ khả năng làm.

Có cơ hội làm nũng với Nick, cảm giác tương đối tốt.

Cô an an ổn ổn ngồi trên đuôi Nick, hai chân gác lên đùi hắn, theo bước chân hắn nhếch lên nhếch xuống. Dù sao cái gì cũng không thấy, chỉ có thể sờ lông ở sau lưng Nick, cô dùng ngón tay vòng quanh lông hắn vô ý thức sờ tới sờ lui.

Đợi cô hồi hồn mới nghe thấy Nick một mực grù grù cho cô nghe không biết từ lúc nào.

Sau lưng Dũng Khí có lẽ cũng nghe thấy tiếng ba nó, cũng grù grù gọi.

Dương Phàm có thể nghe được, tiếng Nick grù grù ở trong tai cô vừa dịu dàng vừa ngọt ngào, tiếng Dũng Khí grù grù giống như là một cậu bé hoạt bát.

Lúc này, Nina đi phía trước dẫn đường trở về, cọ cọ vào chân mỗi người  , cũng cọ vào chân Dương Phàm. Có lẽ đây cách Nina bày tỏ thân thiết.

Một nhà bốn người, ba người đều dùng cách riêng của mình để biểu đạt thân mật, Dương Phàm suy nghĩ một chút, bắt đầu học tiếng grù grù của Nick, bắt đầu grù grù.

Trong bóng tối, những tiếng này giống như bọn họ vẫn luôn ở cùng cô, vĩnh viễn cũng sẽ không tách ra.

Dương Phàm đột nhiên cảm thấy hạnh phúc vô cùng, từ khi đến thế giới đến nay bây giờ là hạnh phúc nhất.

Sau đó, dù đang ở trong bóng tối không phân biệt được phương hướng, thời gian lại đột nhiên trôi nhanh. Lúc dừng lại thì Dương Phàm ngửi được mùi hơi nước âm ấm mằn mặn hơi thối. Cẩn thận nhớ lại, mùi này giống mùi của nước Nick cho cô uống lúc lần đầu tiên đến núi đá đen. Khi đó cô còn chưa mang nước từ dưới chân núi lên.

Sau đó, chính là nước chảy.

Dương Phàm nghe được tiếng nước mới biết Nina nhảy vào trong nước. Sau đó Nick cũng nhảy xuống theo, cô nằm trên lưng hắn, đột nhiên rơi vào trong nước ấm áp.

Ở trong bóng tối đột nhiên rơi vào trong nước, cô thiếu chút nữa tuột khỏi lưng Nick. Nước đẩy cô nổi lên làm cô sợ hết hồn, vội vàng bắt lấy tóc của Nick! Quá khẩn trương kéo xuống một xấp dầy.

Dương Phàm gãi đầu thay Nick đau, nếu ôm cổ hắn cô sẽ uống phải nước nơi này, cho nên cuối cùng bắt lấy nắm lông lớn trên bả vai Nick, cố gắng nhoi lên cao. Mặc dù cô biết bơi, nhưng ở nơi này cái gì cô cũng không nhìn thấy, ngộ nhỡ tụt lại phía sau thì vĩnh viễn không thể lên bờ được rồi.

Cho nên nằm trên lưng Nick là an toàn nhất. Dương Phàm rất nhanh tìm cho mình lý do tiếp tục để Nick cõng.

Nơi này rất an tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng nước trước sau. Người Nick sau lưng có lẽ cũng lục tục nhảy xuống nước, những con vật kia nên cũng đều xuống. Đến phiên bọn chúng xuống, có thể nghe thấy tiếng bước chân kinh hoảng của bọn chúng, còn có tiếng kêu nhỏ cầu xin tha thứ, cũng có người Nick trấn an bọn chúng grù grù kêu.

Không biết có phải là tiếng có thể truyền đi xa trên mặt nước hay không? Hay là cô đặc biệt nhạy cảm với tiếng grù grù người Nick trấn an bạn đời. Cô nghe thấy sau khi Người Nick phát ra tiếng grù grù rồi, những con vật kia không còn kinh hoảng nữa, bọn chúng cũng bắt đầu thuận theo xuống nước, lội tới đây.

Nước ấm áp, trên người Dương Phàm còn khoác dầy áo choàng lông cùng quần áo da, lập tức nóng đến miệng đắng lưỡi khô. Cô thử nếm thử một ngụm nước này, rất nồng cay đắng, còn có chút mặn.

Không biết bơi bao lâu, Nina ở phía trước lên bờ, Dương Phàm lập tức tỉnh lại. Trước Nick còn có một Người Nick khác lên bờ rồi, Dương Phàm chỉ sửng sốt một chút liền biết đó là Dũng Khí, nhất định nó gia tăng tốc độ đi qua, muốn vượt qua Nina.

Nina không chờ bọn họ, nó ở lên bờ liền tiếp tục đi. Nick cõng Dương Phàm toàn là nước từ trong nước đi lên, cũng là đi tiếp.

Dương Phàm cảm thấy địa thế nơi này hình như đột nhiên cao lên, nước ngầm vừa rồi là nơi địa thế thấp nhất.

Cô cởi áo choàng xuống, cởi bây buộc quần áo ra. Con đường trước mặt từ từ trở nên hẹp, Dương Phàm cảm thấy khí lưu trở nên lớn hơn, tạo thành gió. Mặc dù cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ là nó giống như một con hẻm vậy.

Càng đi lên, gió càng lớn. Nhưng trong gió chỉ có mùi thối của nước vừa rồi, không có mùi băng tuyết, cũng không có cảm giác ấm áp.

Bây giờ quả nhiên bọn họ đã dần dần cách xa núi đá đen rồi, cũng cách xa chỗ có địa nhiệt.

Có không khí trong sạch cùng gió, có nghĩa là cái động đất này không phải tử lộ. Nhưng không có mùi băng tuyết, có lẽ là vì nơi này cách mặt đất quá xa.

Nick từ nãy giờ vẫn không ngừng grù grù, có lẽ là lo cô không quen ở nơi tối này. Ở đây có lẽ còn tối hơn sơn động nhiều, nói không chừng quanh năm không có một tia sáng. Nhưng nơi này không có tuyết, cho nên nói không chừng có động vật sẽ sống ở đây? Sói rằng tìm thức ăn vào mùa đông mới tìm tới được nơi này sao?

Nina còn đi về phía trước nữa, Dương Phàm phán đoán nhờ tiếng Dũng Khí dừng lại, còn đem con mồi khiêng trên vai ném xuống mặt đất.

Nick cũng dừng lại, còn đặc biệt khom lưng cho Dương Phàm dễ xuống. Sau khi xuống cô đưa tay khẽ chống liền chạm vào một mặt đá bóng loáng, Nick đặc biệt tìm chỗ giống nơi cô ở trong sơn động cho cô.

Dương Phàm ngồi xuống, cởi quần áo trên người để dưới đất hong khô. Mặc dù cái gì cũng nhìn không thấy, nhưng cái đuôi Nick vẫn ôm cô, điều này làm cho cô biết bên cạnh không phải không có ai. Đột nhiên đi tới nơi xa lạ, dù gì cô cũng cảm thấy có một chút bất an.

Những người Nick khác cũng từ từ tới, cô nghe được tiếng động vật, cũng nghe thấy tiếng người Nick đem con mồi chất đống ở chung một chỗ.

Dương Phàm nghe được những tiếng động này ở nơi đưa tay không thấy được năm ngón, tưởng tượng Người Nick cùng bạn đời của bọn họ đang làm gì ở trước mắt, có phải bọn họ cũng nằm xuống hay không? Có phải cũng đang an ủi lẫn nhau hay không?

Cô đưa tay nắm lấy đuôi Nick, chỉ dùng một chút sức kéo xuống, hắn lại tới. Trong bóng tối chỉ có tiếng grù grù của hắn gần cô nhất, chẳng những vang vọng bên tai cô, bao vây cô, giống như chung quanh cô chỉ có hắn vậy.

Lông hắn lông còn mang theo hơi ấm của nước, có chút nóng lên. Cô bò vào ngực hắn, nâng hai chân ngồi trên bụng của hắn.

Nơi này đen kịt, cô xem không thấy người khác, người khác cũng không nhìn thấy cô.

Cô ngồi vào bụng Nick, nơi mềm nhất trên cơ thể hắn, dường như lông ở nơi này cũng mềm mại rối tinh rối mù. Hắn giống như phát hiện cô không mặc quần áo, cô cũng nghe được tiếng hắn grù grù vang dội.

Nhưng hắn không làm gì cả, chỉ dùng tiếng grù grù càng lớn dụ dỗ cô suốt đêm, cái đuôi không ngừng ở bên cạnh nhích tới nhích lui. Lúc đầu Dương Phàm có chút giật mình, sau đó hiểu ra, không phải hắn cho rằng trước mắt bên cạnh đều là người Nick, không có cách làm chuyện đó, chỉ là vì bây giờ không phải thời gian động dục của hắn mà thôi.

Nhưng hắn có vẻ rất vui vẻ, so với bình thường hưng phấn dùng đuôi quấn cô hơn, còn không ngừng dùng miệng đụng đầu cô bày tỏ thân thiết.

Không thể làm chuyện đó cũng rất vui vẻ?

Dương Phàm giật mình, làm chuyện đó là vì động dục, nhưng không làm được cũng rất vui vẻ, là bởi vì hắn thích cô thân thiết sao?

Đây là một niềm vui cô chưa từng mong đợi. Nếu như không phải mùa hè cùng mùa thu, Nick cũng sẽ thích cô thân thiết sao? Bây giờ chứng minh hắn thích cùng cô thân thiết, dù không phải mùa hè cùng mùa thu.

Dương Phàm ôm lấy cầm cứng rắn của hắn, học hắn phát ra tiếng grù grù vừa nhanh vừa vộ. Nếu như tiếng này đại biểu cho niềm vui của hắn, cô cũng muốn nói cho hắn biết, cô cũng cảm nhận giống hắn.
Bình Luận (0)
Comment