Đại Ma Vương Và Huyết Quỷ Mang Số 13

Chương 18

Thần ca ca, phụ thân và Bạch Ngân?

Số 13 bước vào nhà trọ, nhìn Dạ Qua Thần hỏi.

Dạ Qua Thần thấy, số 13 trên mặt lộ ra sự kinh ngạc cùng vui vẻ, Qua Thần không kiềm nổi xúc động, chạy tới ôm lấy số 13.

Hai người ngồi nói chuyện với nhau một lúc, Dạ Qua Thần biết được úc trước ở Mộng Thiên Bí Cảnh số 13 được đưa đi truyền thừa ở điện bảo, mà chính mình không thể nhìn cũng như tìm được.

Còn số 13 thì biết được, hai người phụ thân và Dạ Bạch Ngân đã đến Ma Thương như hai người đến đây chỉ đưa một lá thư sau đó liền bỏ đi.

Theo nội dung của bức thư thì chỉ nói đơn giản là hai người qua về tộc, trong gia tộc hình như là đang xảy ra chuyện gì đó, quan trọng hay nghiêm trọng cũng không có nhắc đến trong thư, khiến số 13 cảm thấy khó hiểu nhất là câu cuối cùng, nó nói là liên quan hệ trọng đến Bạch Ngân.

- Vậy, muội nghĩ là chúng ta phải chạy về Đông đại lục thay vì là đi Nam đại lục rồi.

- Ừm, cũng may mắn đất nước Ma Thương này là giáp biển, chúng ta có thể từ đường biển về lại Đông đại lục.

Số 13 chợt nghĩ ngợi, nhìn Dạ Qua Thần cười cười:

- Thần ca ca, ca ca lại quên một thứ nữa rồi, chúng ta có thể nhờ Mỹ Lệ Á tỷ cơ mà.

Dạ Qua Thần cững như nhớ lại chuyện gì đó, cười nói:

- Sao ta lại quên mất chuyện này cơ chứ. Đúng rồi, nhưng chúng ta không thể qua về Dạ gia được, trong thư, Bạch Ngân có nói qua là chúng ta năm năm sau mới hẳng quay về tộc.

Số 13 ninh mi, hỏi:

- Năm năm? Thật sự là quá dài rồi.

Nghĩ ngợi một chút, số 13 cười gian xảo lên tiếng:

- Cũng tốt đấy, năm năm đủ cho khả năng trước kia của tất cả chúng ta hồi phục lại như trước, hơn nữa, cũng phải quay về hòag cung một chuyến chứ, còn nhiều chuyện chưa là ở nơi đó lắm a.

- Được, vậy ngày mai chúng ta sẽ quay về Hoàng Lâm. Nhưng trước đó, Nhược Y muội phải nghĩ ngơi trước đi đã, mai mọi người tập chung lại rồi sẽ xuất phát quay về Hoàng Lâm.

Số 13 gật đầu, tự tiện lấy một phòng trọ vào trong đó nghĩ ngơi, tuy nói nghĩ ngơi, nhưng số 13 chẳng bao gờ ngủ dù chỉ một lần, thứ mà bây giờ nàng cần đó chính là nâng cấp tu vi của bản thân, càng mạnh thì mới có thể bảo vệ được cho bản thân, bảo vệ được người mình yêu thương.

Số 13 không muốn lại phải tái diễn lại quá khứ đau thương kia, mười tám vật thí nghiệm, cộng thêm ba thí nghiệm ban đầu là vật hy sinh là hai mươi mốt vật thí nghiệm, mà bây giờ chỉ còn lại sáu người.

Trong đêm tối, số 13 đột phá cấp bậc lặng lẽ mà im tĩnh, không gây ra một chút tiếng động hay một chút xao động trong không khí.

Cao cấp bậc 2.

Sơ cấp bậc 3.

Trung cấp bậc 3.

Cao cấp bậc 3.

Đến cao cấp bậc 3 tu vi của số 13 mới dừng lại, nàng cảm thấy hơi bị kỳ lạ, gần cả một năm không thăng cấp, nhưng khi thăng cấp thì lại tăng đến ba cấp bậc lớn, bỏ qua cả ba cấp bậc nhỏ, không khỏi quá mức kỳ lạ đi.

Nhưng không lâu thì số 13 lại nghĩ rằng người ở nơi này chắc cũng đều giống thế thôi, không mấy quan tâm nữa, liền nắm mắt củng cố tu vi lại một lần.

Sáng hôm sau.

Mọi người đều tập trung ở đại sảng ăn uống, nhóm người Dạ Qua Thần ngồi ăn cùng nhau thì Dạ Qua Thần lên tiếng:

- Chúng ta sẽ quay lại Hoàng Lâm, mọi người muốn sao cũng được, nhưng ta sẽ quay về Hoàng Lâm cùng Vân Phong giả quyết một vài chuyện trước, sau đó sẽ đến Đông đại lục.

Độc Cô Phong Tử cười cười, có ý định không đến Hoàng Lâm, cùng Độc Cô Dạ đến Đông đại lục, nhưng đúng lúc hắn định lên tiếng thì số 13 đi xuống, Độc Cô Phong Tử nhìn thấy số 13 liền nói:

- Ta cũng đi cùng đến Hoàng Lâm, nhưng mà ta đành phải nhờ ngươi cho bọn ta nơi ẩn nấp rồi.

Vân Phong cười hì hì, nói:

- Không cần lo, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, đến Hoàng Lâm ta sẽ chuẩn bị cho các ngươi a.

Độc Cô Phong Tử cười cười không nói gì nữa, liếc mắt nhìn số 13 đang đi ở cầu thang. Dạ Qua Thần đã biết trước từ đầu cái ý muốn của tên Độc Cô Phong Tử này từ đầu, lên tiếng:

- Vì Nhược Y nên ngươi mới đi cùng phải không?

Độc Cô Phong Tử chỉ cười cười không nói một tiếng, một bên Độc Cô Dạ nhìn đại ca của mình bằng một ánh mắt khinh thường, Độc Cô Phong Tử cảm nhận được ánh mắt này từ nhị đệ của mình, trừng mắt nhìn nhị đệ, nhưng cái ánh mắt khinh thường của Độc Cô Dạ đã thu hồi từ lâu.

- Số 13 ở đâu?

Mỹ Lệ Á ngó nhìn khắp nơi, vẻ mặt lo lắng hỏi.

- Lệ Á tỷ, ta có một chuyện muốn hỏi tỷ.

Số 13 đột nhiên xuất hiện trước mặt Mỹ Lệ Á, làm cho nàng (Mỹ Lệ Á) giật mình một cái, đôi mắt hồng nhìn số 13 với một nét giả tạo, một đôi mắt và một nụ cười giả tạo, gượng ép, hỏi:

- Số 13 có chuyện gì muốn nói?

- Khi đó, tỷ là người ở cạnh Lôi, trước khi tỷ bị được đến nơi này, Lôi, huynh ấy thế nào?

Đôi mắt của Mỹ Lệ Á trầm xuống, nhìn số 13. Tay của số 13 siết chặt lại thành nắm đấm, những móng tay đâm vào da thịt ở lòng bàn tay, điều mà nàng lo sợ nhất có lẽ đã xảy ra, bên trong đôi mắt của Mỹ Lệ Á đã nói lên tất cả.

- Số 13 này, khi đó...

Mỹ Lệ Á ngập ngừng khó nói lên lời:

- Trước khi ta bị một tia sét đánh vào người thì ta đã thấy, Hàn Tử Lôi, trái tim của cậu ta đã ngừng đập... ta xin lỗi.

- Đông đủ rồi cũng nên quay về Hoàng Lâm thôi.

Số 13 một giọng quả quyết lên tiếng, thân hình rời khỏi quán trọ, biến mất trong không gian.

- Tin này, chắc sẽ khiến số 13 rất sốc.

Kiệt Khắc nhìn hình bóng của số 13 biến mất rồi mới lên tiếng, không khí trở nên nặng nề, mọi người không ai nói một lời nào.

Không khí ngột ngạt làm cho Dạ Qua Thần càng lúc càng khó chịu, lên tiếng điều chỉnh không khí này lại:

- Được rồi đấy! Chúng ta đi đến Hoàng Lâm thôi, không ai nói ra sẽ chẳng hại chết ai đâu, chuyện này rất nhanh sẽ qua thôi, làm Nhược Y vui lên một chút là được rồi.

Mọi người tề nhất thống chí với nhau gật đầu, rất nhanh cả nhóm liền rời khỏi quán trọ, xuất phát quay về Hoàng Lâm.

Trên đường đi, Lam Xà nói thì thầm vào tai của Dạ Qua Thần:

- Chủ nhân, ta không cảm nhận được Huyết Xà, có lẽ trong bí cảnh đã được cao nhân giải trừ, ngài có muốn ta?

Dạ Qua Thần lắc đầu:

- Không cần đâu, Nhược Y cũng chẳng còn nhỏ tuổi đâu, với lại nhận thức được Huyết Xà đối với ngươi chỉ có hại mà không có lợi.

Lam Xà im lặng không nói gì nữa, nhưng trong đầu thì suy nghĩ tùm lum tùm la.

Câu nói đầu của chủ nhân là thế nào? Rõ ràng Nhược Y đại nhân chỉ mới hơn có mười tuổi thôi a, làm sao mà không còn nhỏ tuổi được chứ? Nhưng câu sau thì chủ nhân nói rất đúng, nhận thức được Huyết Xà chỉ đem lại cho ta phiền phức không thôi, nên tránh xa tên đó ra thì hơn.

- Qua Thần, Nhược Y đi trước rồi sao?

Kiệt Khắc đi đến bên cạnh Dạ Qua Thần hỏi về số 13.

- Ừm, Nhược Y có lẽ đã đi về trước rồi, chúng ta cũng nên nhanh lên đi.

Tất cả mọi người đồng loạt tăng tốc thật nhanh về phía trước, tiến đến đất nước Hoàn Lâm.
Bình Luận (0)
Comment