Khi Shona đặt chân lên bãi cát ở đảo Pearl*, anh có một loại cảm giác an tâm lạ thường, như cuộc hành trình lâu ngày trên sa mạc, đến khi đã mệt lử lại đột nhiên nhìn thấy ốc đảo vậy.
Tiếng máy bay ầm ỹ vang dội mang theo trận gió mạnh, anh kéo cổ áo, nhanh chóng băng qua sân bay, tiến vào toà nhà bên cạnh.
Còn chưa kịp cảm thụ mùi hương thơm ngát trong phòng, một ly sâm banh đã lập tức được đưa tới trước mắt, phía sau người bồi bàn, là một bóng dáng quen thuộc chợt xuất hiện, “Đã lâu không gặp, bạn cũ.”
Silver đeo trên mặt một nụ cười xán lạn, sáng ngời như mặt trời trên đảo.
Shona nhịn không được khẽ nhếch khoé miệng, một tay tiếp nhận ly rượu, một tay đặt lên vai Silver: “Quả thật đã lâu không gặp.”
Hai người bạn cũ bèn nhìn nhau cười, xa cách do nhiều năm không gặp thoáng cái biết sạch, mặc dù đã rời khỏi LSA rất lâu rồi, nhưng Shona vẫn mang một cảm tình nhất định với nó. Mà cuộc hoà đàm lần này không chỉ liên quan đến LSA và Anthony, còn có quan hệ rất nhiều đến sống chết của anh và Michelle.
“Đàm phán không phải thế mạnh của tôi, tôi chỉ phụ trách làm chứng cho cậu.”
“Đương nhiên, cậu không cần làm gì, chỉ cần nói rõ quan hệ giữa Michelle và Anthony ra cho những người Itali này là được rồi, sau đó.” Silver ha ha cười rồi nhấp một ngụm rượu, “Đợi đến lễ Giáng Sinh, tôi sẽ để cậu nhìn thấy một New York hoàn toàn mới.”
“Về Michelle” Shona buông cánh tay khoát lên vai Silver, nghiêm túc nhìn hắn, “Bọn họ không thể đụng vào cậu ấy, đây là điểm mấu chốt của tôi.”
“Thú vị.” Silver có chút chột dạ tránh né ánh mắt của Shona, “Cậu quả là rất quan tâm đến cậu ta, tất cả mọi người đang truyền nhau là hai người đang ở cùng nhau, xem ra đúng là sự thật”
Shona khẽ nhướn mi, từ chối cho ý kiến.
“Tất nhiên rồi, cậu mở miệng, sao tôi có thể không dốc hết khả năng chứ.” Silver lộ ra một nụ cười xán lạn, nếu như Shona biết chuyện hắn hẹn Michelle… hắn thầm phát ra tiếng khóc thét dưới đáy lòng.
Bởi vì đi cứu Michelle, Shona là người cuối cùng có mặt, lúc này buổi hoà đàm đã bị đẩy lùi ra sau cách ngày mở đầu định từ trước năm ngày, cho nên không có bất cứ thời gian nghỉ ngơi nào, Shona trực tiếp từ sân bay chạy thẳng đến đây.
Khi cánh cửa nặng nề trong phòng họp đóng lại, anh mới ý thức được mình đang tham gia vào một thời khắc mang tính lịch sử.
Một năm nay, hòn đảo nhỏ có cái tên Pearl nằm giữa Thái Bình Dương với phong cảnh đẹp như tranh này, chính là hạt nhân của giới Mafia Bắc Mỹ. Gia tốc Acheson Richmond lâu đời ở New York cùng với gia tộc Janelle cũng có lực lượng hạt nhân mafia với bề dày lịch sử đã đạt thành hiệp nghị hoà giải. Sự hình thành của liên minh lần này đã hoàn toàn phá vỡ kết cấu ban đầu của hắc đạo thế giới. LSA chính thức tuyên bố không tham gia bất kì ám sát nào liên quan đến liên minh lần này.
Cũng là liên minh lần này, đã kết thúc địa vị thống trị của gia tộc Felsted kéo dài bảy năm ở New York.
Về sau thời khắc này được xưng tụng là thời khắc ra đời kết cấu hắc đạo mới — buổi hoà đàm Pearl.
Sau khi buổi hoà đàm kết thúc mọi người bắt đầu chuẩn bị rời đi, nghỉ lại trên đảo một đêm, đây là thói quen từ lâu của Shona. Vào thời kì tẩy bài này, sự rút lui của LSA khiến Shona trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng nhất trong giới hắc đạo, nhưng ngoại trừ tính mệnh của tên cáo già Anthony kia, anh không còn bất kì hứng thú gì với những cuộc làm ăn khác. Cho nên sau khi hội nghị kết thúc, anh không nán lại thêm chút nào trong đó, trực tiếp lái ô tô đến một nơi khác trên đảo Pearl, đợi đến lúc rời đi.
Gọi điện thoại cho trợ lí: quả nhiên không ngoài dự kiến của anh, những người tham gia buổi hoà đàm còn chưa rời đi hết, việc làm ăn cũng đã tìm tới cửa. Sau khi dặn trợ lí tạm thời không tiếp nhận bất cứ công việc gì, anh cẩn thận hỏi tình huống của Michelle, nhận được ba từ hồi âm:
Say như chết.
Bãi cát xinh đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông, nhìn mây, nghe tiếng sóng biển, sự thanh bình này vốn cực kì phù hợp với Shona, nhưng buồn bực dưới đáy lòng như dòng suối cuồn cuộn, khiến anh khó mà bình tĩnh nổi! Anh không ngừng nghĩ đến những hành vi của Michelle, ngoại trừ mời một vị bác sĩ tâm lí đến anh cũng không còn nghĩ ra cách giải quyết nào khác, cảm giác áp lực này cứ tắc tại cổ họng anh!
Kéo thấp vành mũ, hít thở sâu, cảm giác buồn bực xa lạ này, Shona có cảm giác anh sắp không nhận ra nổi bản thân mình nữa.
Trên bờ cát bên cạnh truyền đến tiếng bước chân sàn sạt, một người ngồi xuống cạnh anh, một gương mặt tuấn mỹ như cười như không liếc nhìn anh, “Tâm tình không tốt”
Shona nhìn lướt qua gã, người đàn ông này là nhân vật chính trong buồi hoà đàm lần này, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, gã sẽ nhanh chóng thay thế vị trí Anthony ngồi lên chiếc ghế đệ nhất New York. Người này hẳn là người có khả năng mua tính mệnh Anthony nhất. Shona gật đầu, cuối cùng cũng đáp lại gã.
“Người tên Michelle kia…” Cái tên này thoáng cái đề cao phản ứng của Shona, biểu tình thả lỏng bắt đầu trở nên nghiêm túc, đôi mắt dưới cặp kính lặng yên quan sát đối phương.
Khoé miệng đối phương khẽ nhếch lên, dường như vì có thể khiến cho anh chú ý mà đắc ý, “Tôi từng gặp mặt cậu ấy một lần.”
“Vậy à Tôi chưa nghe cậu ấy nói qua.” Chân mày Shona cau lại, điều này quá bất thường rồi. “Cậu ấy không muốn bị kéo vào việc này.”
“Hai người, là người yêu đúng không” Tuy ngữ điệu là suy đoán, nhưng có thể nghe ra là suy đoán đã mười phần chắc chín. Nụ cười trong đôi mắt xanh biếc tràn ngập thiện ý.
Ba giây sau, Shona nhận định người này hẳn là không có địch ý, vẻ mặt của anh cũng hài hoà hơn, anh ừm một tiếng, nghĩ nghĩ một chút, nói: “Anh muốn đối phó với lão già Anthony kia, tôi có thể giúp anh.”
Mắt đối phương sáng ngời lên rõ ràng, “Anh không thích lão gia hoả kia”
Quan hệ quá phức tạp, Shona trực tiếp kiếm một lí do đơn giản làm sáng tỏ vấn đề, “Ừm, lần trước lão bắt Michelle đi.”
“Đây chính là nguyên nhân khiến tâm tình anh không tốt”
Những lời này lần thứ hai dẫn ra tâm tình phiền muộn của anh, ánh mắt cùng bắt đầu lạnh đi. “Không phải, người tôi đã cứu về rồi. Nhưng tôi không biết trong mấy ngày cậu ấy bị bắt này đã xảy ra chuyện gì.”
Hai người trầm lặng, hoàn cảnh mọi người giống nhau, cảnh vật cũng quen thuộc như thế, bắt cóc không phải là kết quả kinh khủng nhất, mà thường thường là quá trình trong đó. Một lát sau, người kia cẩn thận phỏng đoán: “Anh đang hoài nghi… cậu ấy bị tiêm chất có hại vào người Nếu là vậy tôi có thể giúp anh…”
“Không phải.” Điểm ấy Shona khẳng định, đây vốn là vấn đề anh lo lắng đầu tiên, cho nên đã sớm tiến hành xác nhận, anh ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, gã thân ở hạt nhân hắc đạo, đối với loại tình huống này hẳn gặp qua rất nhiều, biết đâu quả thực có thể giúp anh. Anh do dự một lát: “Là xâm phạm ***.”
Khả năng nhận được trợ giúp khiến Shona mơ hồ sinh ra cảm giác tín nhiệm và thiện cảm với gã, “Sau khi cậu ấy trở về, không muốn làm với tôi nữa. Cậu ấy không nói lí do cho tôi. Cái gì cũng không nói, tôi không biết cậu ấy bị làm sao. Tôi sợ trong lúc bị bắt đã gặp phải chuyện gì. Cậu ấy cái gì cũng không chịu nói, thậm chí đến nói chuyện với tôi cậu ấy cũng không màng. Tôi không biết đến lúc nào cậu ấy mới có thể hồi phục. Cậu ấy cắt tóc, lại còn nhuộm thành màu vàng. Người đại diện của cậu ấy nói cậu ấy như vậy sẽ huỷ hoại tương lai của mình.” Anh miêu tả đại khái lại hành vi của Michelle sau khi trở về.
Lúc đầu đối phương còn kiên trì lắng nghe, sau khi nghe thấy cắt tóc đột nhiên nhướn mày! Một vài hình ảnh hài hước chợt loé qua trước mắt, “Cậu ta có nói đến chuyện cậu ta và Silver đã gặp nhau không”
Michelle và Silver Shona nhíu mày, người đàn ông này cũng nói từng gặp Michelle anh còn tưởng rằng do thân phận minh tinh của cậu, nhưng anh biết trong thế giới của Silver, không tồn tại cái gọi là minh tinh, vậy càng khiến anh cảm thấy kì quái. “Chưa, bọn họ từng gặp nhau ư”
“Ha ha ha” Đối phương cười to, hiển nhiên đã sớm đoán ra được đáp án. Nhưng gã cũng không trực tiếp nói thẳng ra cho Shona biết, mà đặt câu phản vấn: “Silver là mối tình đầu của anh à”
“Cái gì!” Shona cau mày, nhưng lại nhanh chóng giãn ra. “Đó chẳng qua chỉ là một câu nói đùa. Lẽ nào lúc Silver gặp cậu ấy đã nói như thế” Trong đầu nhanh chóng đảo quanh một lát, biểu hiện khác thường sau khi trở về, không chỉ bài xích tình ái, dường như còn bài xích cả anh! Shona có chút không thể tin nỗi những suy đoán trong đầu mình!
“Ý anh là cậu ấy chỉ đang ghen Cái này cũng quá khoa trương rồi!”
Đối phương giơ một ngón tay lắc lắc, “Anh đừng quên, cậu ấy và Silver đều là tóc đen và mắt đen!”
Shona sửng sốt, hoá ra đây là nguyên nhân khiến Michelle cắt và nhuộm tóc! Đáp án trong đầu cũng càng rõ ràng hơn. Ngay từ đầu anh đã lầm rồi, nếu như là Anthony, lão không nhất định có thể ngay từ đầu đã phát hiện ra máy theo dõi được giấu trong dây cột tóc của Michelle! Anh vẫn tưởng lão gia hoả kia cướp mất Michelle, thế nhưng xem ở hiệu suất và thủ pháp này, lúc đó Michelle hẳn là bị người của Silver mang đi, mà lão gia hoả kia chỉ là nhân cơ hội ở nửa đường cuỗm mất Michelle!
Tâm tình kì diệu bình phục lại…
Shona thả lỏng thân thể, thở phào, cảm giác mình cuối cùng cũng bình thường rồi, bãi cát mềm mại, cuối cùng cũng bắt đầu cảm nhận được cảnh sắc trên hòn đảo này thực sự rất đẹp.
Đối phương còn chưa có ý rời đi, nhưng hình như đang lâm vào trầm tư, đột nhiên, Shona phát hiện sắc mặt gã bất ổn, nhỏ giọng hỏi mình: “Anh cứu cậu ấy khỏi tay Anthony từ lúc nào”
“Sáu ngày trước. Cho nên tôi mới đến muộn năm ngày.”
Sắc mặt đối phương quả nhiên thay đổi, vẻ vui cười vừa rồi chợt thu hồi lại, gã nhảy dựng lên: “Cùng tôi quay về New York, ngay bây giờ! Anh đã nhận lời giúp tôi giết chết Anthony.”
Shona gật đầu, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Chuyện của Anthony tuy khó giải quyết nhưng không trắc trở, mà anh càng muốn từ trên người người này làm cho rõ ràng, đến tột cùng Michelle có mối liên hệ gì với Silver!