Đại Mộng Chủ

Chương 159

Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Trung tâm nguyệt luân khắc hai chữ cổ nho nhỏ, chính là cổ triện văn, Thẩm Lạc vừa lúc đọc qua Vô Danh Thiên Thư, đã thấy hai chữ này, là "Bán Nguyệt".

"Pháp lực lão bà tử ta đã hoàn toàn biến mất, muốn giúp ngươi một chút sức lực cũng không được. Bán Nguyệt Hoàn này là pháp khí phụ thân ta lưu lại, chính là thượng phẩm pháp khí có chín tầng cấm chế, giờ tặng cho ngươi đi." Khuôn mặt Mã bà bà hiện lên hồi ức, nhìn thoáng qua nguyệt luân màu bạc trong tay, sau đó đưa tới Thẩm Lạc.

"Chín tầng cấm chế? Thượng phẩm pháp khí?" Thẩm Lạc tiếp nhận nguyệt luân màu bạc, tràn đầy nghi ngờ hỏi.

"Thế nào, có vấn đề gì không?" Mã bà bà kỳ quái hỏi.

"Tại hạ vốn không có sư thừa, hiểu rất ít về pháp khí và cấm chế, còn xin Mã bà bà chỉ điểm một hai." Thẩm Lạc chắp tay nói.

"Cái gì! Ngươi không có sư thừa? Tu luyện đến nay chẳng lẽ đều tự mình tìm tòi sao?" Mã bà bà lấy làm kinh hãi.

"Đúng vậy!" Thẩm Lạc gật đầu nhẹ.

Mã bà bà trừng lớn cặp mắt, nhìn từ trên xuống dò xét Thẩm Lạc, vẫn không cách nào tiếp nhận chuyện Thẩm Lạc chỉ là tán tu thuần tuý, vốn có ý mượn nhờ sư môn Thẩm Lạc trợ giúp đã thất bại.

"Chậc chậc, trước khi đan điền lão bà tử tổn hại, vẫn cảm thấy thiên phú tu luyện của mình không tệ. Nhưng so với Thẩm đạo hữu ngươi, thật đúng là tiểu vu gặp đại vu, xem niên kỷ ngươi mới chừng hai mươi tuổi, có thể một thân một mình tìm tòi tu luyện tới cảnh giới bây giờ đúng là khó tin." Mã bà bà chậc chậc tán thán.

"Mã bà bà quá khen, ta tu luyện đều là đánh bậy đánh bạ, cho nên liên quan tới chuyện pháp khí, còn xin chỉ giáo." Thẩm Lạc chuyển chủ đề nói.

"Vậy được rồi. Pháp khí, kỳ thật chính là vũ khí, bên trong ẩn chứa cấm chế. Phù khí thì hoàn toàn dựa vào phù lục dán lên, pháp khí thì dựa vào cấm chế bên trong, uy năng song phương không thể so sánh." Mã bà bà nói.

Thẩm Lạc gật gật đầu, liên quan tới những kiến thức này hắn cũng biết.

"Căn cơ pháp khí ở chỗ bên trong nó ẩn chứa cấm chế, số lượng cấm chế càng nhiều, phẩm cấp pháp khí càng cao, bình thường ẩn chứa một đến ba tầng cấm chế được gọi là hạ phẩm pháp khí, bốn đến sáu tầng là trung phẩm pháp khí, bảy đến chín tầng thì là thượng phẩm pháp khí. Bán Nguyệt Hoàn này chính là thượng phẩm pháp khí cao nhất." Mã bà bà cũng không xoắn xuýt ở đây, tiếp tục nói.

"Đa tạ bà bà ban thưởng bảo, trên thân thể tại hạ kỳ thật cũng có một kiện pháp khí, chỉ là pháp khí cần tế luyện mới có thể thôi động. Thẩm mỗ cũng không hiểu tế luyện thuật, chỉ sợ không cách nào phát huy ra uy năng Bán Nguyệt Hoàn này." Thẩm Lạc nghe vậy, hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua pháp khí trong tay, cười khổ nói.

"Ngươi không biết phương pháp tế luyện? Không sao, ta có thể truyền cho ngươi một thiên pháp quyết tế luyện." Mã bà bà nói.

"Đa tạ Mã bà bà!" Thẩm Lạc nghe vậy đại hỉ, khom người cảm tạ.

"Thuật này chính là truyền thừa của Phương Thốn sơn ta, lúc đầu dựa theo môn quy không thể truyền cho ngoại nhân. Bất quá bây giờ Phương Thốn sơn biến thành cái dạng này, cũng không cần thiết giữ quy củ nữa." Mã bà bà thở dài, sau đó đọc lên một thiên pháp quyết.

Pháp quyết này tên là Cửu Cửu Thông Bảo Quyết, số lượng từ không nhiều, chỉ hơn ngàn chữ, Thẩm Lạc rất nhanh liền nhớ kỹ.

"Thời gian của ngươi không nhiều, ngay tại đây tế luyện một chút, rồi mau lên đường đi." Mã bà bà nói.

"Vâng!"

Thẩm Lạc đáp xong, khoanh chân ngồi xuống, đọc kỹ môn pháp quyết này một lần, sau đó há miệng phun ra một đoàn pháp lực, chui vào trong Bán Nguyệt Hoàn.

Đồng thời, hai tay hắn bấm pháp quyết, từng đạo lam quang từ đầu ngón tay bắn ra, rơi trên Bán Nguyệt Hoàn.

Bán Nguyệt Hoàn lập tức sinh ra phản ứng, tản mát ra một tầng ngân huy, vô số phù văn màu bạc nổi lên lít nha lít nhít, từng cái lớn chừng con kiến, chuyển động vây quanh Bán Nguyệt Hoàn một chút, rồi ngưng tụ thành chín tầng trận văn màu bạc.

Chỉ là những trận văn này đều phi thường mơ hồ, cho người ta một cảm giác hư ảo.

Sắc mặt Thẩm Lạc hơi sáng lên, tiếp tục vận chuyển pháp quyết, rất nhanh chạm tới cấm chế bên trong Bán Nguyệt Hoàn.

Đạo cấm chế này mang đến cho hắn một cảm giác khác với đạo cấm chế trong kim thằng kia, mạnh hơn nhiều.

Đang cân nhắc, hắn không dừng lại mảy may, tiếp tục vận chuyển pháp quyết, thẩm thấu vào cấm chế.

Một màn ngoài dự liệu của hắn xuất hiện, thông qua Cửu Cửu Thông Bảo Quyết hơi xông lên, pháp lực liền tuỳ tiện chui vào trong cấm chế nặng nề này.

Thẩm Lạc vui mừng, tiếp tục vận chuyển pháp quyết.

Sau một lát, Bán Nguyệt Hoàn đột nhiên phát ra một tiếng thanh minh, từ trong tay hắn bay vụt lên, vây quanh thân thể của hắn nhanh chóng xoay tròn, toả ra bảo quang sáng tỏ, mặt ngoài càng nổi lên vô số ngân văn, nhìn dị thường thần bí.

Trong chín tầng trận văn màu bạc này, một tầng ngoài cùng đã trở nên sáng tỏ rõ ràng, nhưng tám tầng trận văn kia vẫn như cũ hoàn toàn mơ hồ.

Thẩm Lạc đưa tay vẫy một cái, Bán Nguyệt Hoàn đang bay múa nhanh lập tức bay vụt trở về, lơ lửng trên tay hắn.

Ánh mắt của hắn sáng rực nhìn Bán Nguyệt Hoàn trước mắt, mặc dù chỉ luyện hóa một tầng cấm chế, nhưng uy thế đã vượt xa bất luận bảo vật nào của hắn trước kia.

Hắn cũng không nếm thử uy lực hoàn này, bấm niệm pháp quyết thu nó vào trong tay áo, đứng lên, nhìn Mã bà bà nói: "Mã bà bà, cứu người như cứu hỏa, ta đã làm trễ nải không ít thời gian, giờ phải đi ngay."

"Mỹ Nhân Xà gian trá giảo hoạt, lại trời sinh tính đa nghi, ngàn vạn lần cẩn thận, không thể đối đầu lập tức trở về, trước phải bảo vệ tốt chính mình." Mã bà bà gật đầu nói.

Thẩm Lạc lên tiếng, thả người nhảy vào trong giếng.

Hắn thi triển Tị Thủy Quyết, bên ngoài thân nổi lên một tầng lam mang, ngăn cách nước giếng, nhanh chóng chìm xuống, rất nhanh tới thông đạo trong giếng lúc trước.

Hắn không lập tức tiến vào, mà là một tay duỗi ra, lòng bàn tay nổi lên lam mang, đã vận lên thông linh thuật.

Lập tức, lấy bàn tay của hắn làm trung tâm, trong nước giếng hiện ra một vòng xoáy không ngừng xoay tròn.

Một cỗ yêu khí giữa vòng xoáy tuôn ra, sau đó "Soạt" một tiếng, Chùy Đầu từ đó nhảy ra.

"Uy, ngươi sao lại luôn canh ngay lúc ta tu luyện gọi ta ra vậy, nếu như không có việc gì, mau tranh thủ thời gian đưa ta trở về!" Chùy Đầu nhìn thoáng qua chung quanh, bất mãn nói.

"Chớ nhiều lời, tình huống khẩn cấp, tìm ngươi đến tự nhiên có việc, tranh thủ thời gian đi vào! Giúp ta!" Mặt Thẩm Lạc không thay đổi, một tay chỉ vào thông đạo, nói.

Chùy Đầu nhìn thấy thần sắc Thẩm Lạc nghiêm trọng, há to miệng tựa hồ còn muốn nói gì, bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng cuối cùng cũng không nói ra miệng, lật tay từ phía sau lưng gỡ xuống Phá Lãng Chùy, cong người một cái, dẫn đầu chui vào thông đạo, tiến về phía trước.

Quanh thân Thẩm Lạc chớp động lam quang, theo sát sau Chùy Đầu tiến vào thông đạo.

Không gian trong thông đạo không lớn lại sáng lờ mờ, đứng lên có chút không tiện, bất quá Chùy Đầu đi cũng rất nhẹ nhàng, đuôi tôm sau lưng mỗi một lần đong đưa, thân thể liền vọt về phía trước hai ba trượng.

"Chùy Đầu, chớ đi quá nhanh, địch nhân lần này là một đầu Xà Yêu, thực lực không kém." Thẩm Lạc nhắc nhở.

"Chỉ là Xà Yêu, tại Đông Hải chúng ta chỉ có thể coi là chủng tộc hạ đẳng, ngay cả cửa long cung cũng không thể đến, có gì phải sợ!" Chùy Đầu mảy may cũng không thèm để ý, cũng không giảm tốc độ.

Thẩm Lạc nhíu mày, cũng không nói gì, hai tay ở trong tay áo khép lại nắm chặt Bán Nguyệt Hoàn và kim thằng, âm thầm đề phòng.

Không bao lâu, một hồi tiếng nước chảy ào ào từ phía trước truyền đến, nghe khá chảy xiết.

"Cẩn thận chút!" Ánh mắt Thẩm Lạc ngưng tụ, cất giọng nhắc nhở.
Bình Luận (0)
Comment