Đại Mộng Chủ

Chương 841

Hắc hùng tinh biến sắc, Phong Tức tung một kích này uy lực khá lớn, dù gã muốn ngăn cản cũng có chút gian nan, Thẩm Lạc chỉ là một Xuất Khiếu kỳ làm sao có thể chống đỡ được?

Gã mặc bất mãn với việc Thẩm Lạc tự tiện bước vào vòng chiến, nhưng cũng không có ý định thấy chết không cứu, chiến thương màu đen trong tay một thoáng lôi quang đại thịnh, ngưng tụ thành năm Lôi Long thô to, muốn xuất thủ.

Thẩm Lạc lật tay lấy ra Tử Kim Linh, đồng loạt gỡ xuống ba nút chuông, ra sức lay động.

Trong tiếng "Đinh linh linh" giòn vang, ba cái linh đang đồng thời biến lớn gấp mấy lần, một cỗ cột lửa ngất trời, một cỗ ngũ sắc linh yên, một cỗ bão cát màu vàng bắn ra.

Gió thôi hỏa thế, lửa mang uy lực gió, hỏa trụ màu đỏ bị ngũ sắc linh yên cùng bão cát màu vàng thúc giục, lập tức bạo tăng gấp mười lần, hóa thành một mảnh biển lửa màu đỏ bao phủ gần nửa màn trời, trong biển lửa khói lửa giao hòa, nhiệt độ vốn đã cực nóng không gì sánh được lại tăng mạnh lên, phụ cận hư không phụ cận cũng biến thành màu xích hồng, tựa hồ không chịu nổi thần uy Tử Kim Linh, sắp bị hỏa táng rơi.

Gió lốc màu xanh cuốn tới cùng biển lửa màu đỏ đụng một cái, lập tức hòa tan biến mất, bị mảnh biển lửa này nuốt vào.

Biển lửa màu đỏ tiếp tục bay tới phía trước, có thể do bão cát màu vàng gia nhập vào, nên tốc độ biển lửa nhanh kinh người, trong nháy mắt đã bay vụt đến trước người Phong Tức, cuốn y đang kinh ngạc vào.

Một cỗ nhiệt độ cao đáng sợ từ giữa không trung ép xuống, thảm thực vật trên hòn đảo phía dưới trong nháy mắt chết héo, nước biển trong vài dặm chung quanh cũng trong nháy mắt bị bốc hơi không ít, mặt nước giảm xuống trọn vẹn hơn một trượng.

Trên hòn đảo, bọn Bạch Tiêu Thiên, tiểu hùng quái lộ vẻ kinh hãi.

Mà một chỗ khác giữa không trung, hắc hùng tinh đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó đại hỉ đứng lên: "Thẩm tiểu hữu, làm tốt lắm!"

"Tử Kim Linh!"

Quy Đồ nhìn thấy vật trong tay Thẩm Lạc, sắc mặt đại biến lên tiếng kinh hô, lập tức từ trong vòng chiến thoát thân ra, phóng tới biển lửa màu đỏ, tựa hồ muốn đi cứu Phong Tức ra.

"Hắc hắc, hai người các ngươi hợp lực, bản tọa mới một mực không thể thu thập hết, hiện tại Phong Tức bị nhốt, ngươi một người còn muốn lật ra bọt nước gì!" Hắc hùng tinh cười lạnh một tiếng, trường thương trong tay vẩy một cái, gần trăm tia chớp màu đen từ trên thân thương bắn ra.

Những lôi điện màu đen này thoát ly thân thương, trong nháy mắt thô to gấp mấy lần, chớp động một cái đã đến trên không Quy Đồ.

Hắc hùng tinh há miệng phun ra một đoàn hắc khí, chớp động một cái cũng bay vụt đến trên không Quy Đồ, cùng những lôi điện màu đen kia dung hợp cùng nhau, lại hóa thành một tay gấu lôi điện màu đen to bằng gian phòng, khí thế hung hăng vỗ xuống.

Cự chưởng chưa đến, một cỗ cự lực khó có thể tưởng tượng bao phủ xuống.

Thân thể Quy Đồ trầm xuống, giống như lâm vào trong vũng bùn vô tận, tốc độ phi độn lập tức giảm bớt gấp mười lần, đành phải ngừng lại, hai tay vỗ trên người.

"Ông" một tiếng, trên người hắn xuất hiện một bộ áo giáp màu vàng óng phong cách cổ xưa nhưng lại không mất vẻ uy vũ, phần lưng là một mai rùa thật dày, rìa áo giáp hiện đầy gai ngược sắc bén, móc câu, phía trên ẩn ẩn có điện quang hiện lên, hiển nhiên bộ giáp này cũng không phải chỉ dùng để phòng ngự.

Trên áo giáp màu vàng óng toả ra vạn đạo kim mang, ngưng tụ hóa thành một con cự quy màu vàng, vọt tới tay gấu lôi điện màu đen giữa không trung.

Tay phải Quy Đồ hiện lên hoàng quang, lại tế ra một tấm chắn cổ đồng màu vàng, nhoáng lên, tầng tầng hư ảnh sơn nhạc nổi lên, hướng lên nghênh đón.

"Ầm ầm" một trận tiếng vang liên miên, cự quy màu vàng, hư ảnh sơn nhạc bạo liệt sụp đổ, tay gấu lôi điện cũng vỡ vụn ra, hóa thành đạo đạo lôi điện màu đen phiêu tán.

Bất quá cả người Quy Đồ từ giữa không trung đập xuống, giống như thiên thạch nện vào mặt biển phía dưới.

"Thẩm tiểu hữu, toàn lực thôi động Tử Kim Linh, vây khốn Phong Tức kia một lát!" Hắc hùng tinh la lớn với Thẩm Lạc một tiếng, cả người hóa thành một tia chớp màu đen thô to đuổi theo Quy Đồ.

Lúc này trên mặt Thẩm Lạc hơi trắng bệch, triển khai toàn bộ tam linh khiến uy năng Tử Kim Linh tăng nhiều, nhưng tiêu hao pháp lực cũng tăng vọt, giống như một cái động không đáy, điên cuồng thôn phệ pháp lực của hắn.

Lúc này mới mấy hơi thở, pháp lực trong cơ thể hắn đã bị thôn phệ gần hai thành.

Bất quá nghe hắc hùng tinh nói, hắn hít sâu một hơi, không chút giữ lại vận khởi pháp lực, toàn lực rót vào trong Tử Kim Linh, thôi động nó đến uy lực lớn nhất.

Nhất là Phong Linh kia, một cỗ phong bạo màu vàng quét sạch màn trời từ đó bắn ra, vọt vào trong biển lửa.

Biển lửa màu đỏ lập tức điên cuồng phun trào lên, nhanh chóng thu nhỏ đến lớn mấy trăm trượng, cũng ngưng tụ phóng lên tận trời, hóa thành một hỏa trụ khổng lồ cao ba bốn trăm trượng, gió xoáy nhanh chóng xoay tròn, gắt gao giam cầm Phong Tức vào trong đó.

Tiếng vang ù ù vang vọng hư không, Phong Tức ở trung tâm hoả trụ thừa nhận nhiệt độ cao khó nói nên lời thiêu đốt cùng hỏa trụ xoay tròn hình thành áp lực thật lớn xen lẫn nghiền ép.

Bất quá Phong Tức lúc này cũng không quá chật vật, toàn thân y được một pháp bảo huyết sắc đại phiên bao vây lấy, tầng tầng huyết quang không ngừng từ trên đại phiên bắn ra, ngăn cản được lực lượng hỏa diễm chung quanh.

Pháp bảo đại phiên này xem ra một bảo vật công phòng, không chỉ bảo hộ lấy y, còn đang không ngừng phun ra từng luồng từng luồng huyết sắc phong bạo, uy lực lớn hơn so với phong bạo màu xanh trước đó, ý đồ xông mở hỏa trụ khổng lồ này.

Nhưng Tử Kim Linh chính là pháp bảo hộ thân Quan Âm Đại Sĩ, uy lực không thể tưởng tượng, mặc dù do thực lực Thẩm Lạc nhỏ yếu, chỉ có thể phát huy ra một phần nhỏ uy năng, nhưng cũng không phải Phong Tức có thể phá vỡ.

Mắt Thẩm Lạc sáng lên, bấm niệm pháp quyết điểm một chút về phía Phong Linh.

Một cỗ phong bạo màu vàng từ trong thân linh bắn ra, dung nhập vào trong hỏa trụ khổng lồ.

Tốc độ hoả trụ khổng lồ lập tức tăng nhanh ba thành, trong hỏa trụ bên cạnh lóe lên hiện ra mười mấy đạo phong nhận màu vàng to lớn, hỏa diễm chung quanh cũng tụ đến, cùng phong nhận xen lẫn quấn quanh cùng một chỗ, trong chớp mắt mười mấy đạo phong nhận màu vàng biến thành hỏa nhận to lớn, nhìn vô cùng sắc bén.

Mượn lực xoáy hoả trụ, những hỏa nhận to lớn này như là bánh răng hung hăng giảo sát về hướng huyết sắc đại phiên.

Những huyết quang chung quanh đại phiên kia bị tuỳ tiện trảm phá, hỏa nhận màu đỏ trực tiếp trảm tại trên huyết sắc đại phiên.

Liên tiếp thanh âm to lớn trầm đục vang lên, huyết sắc đại phiên run rẩy dữ dội, nhưng cũng không có dấu hiệu bị trảm phá.

"Hừ! Tiểu tử, uy lực Tử Kim Linh mặc dù lớn, đáng tiếc tu vi ngươi quá yếu, mơ tưởng phá vỡ Thị Huyết Phiên bản tôn." Phong Tức cười lạnh nói.

Thẩm Lạc hơi nhướng mày, một tay bấm niệm pháp quyết, tán đi những hỏa nhận kia.

Hắn vốn muốn mượn uy lực hỏa trụ, lại thêm phong hỏa chung sức lực, thử phá vỡ huyết phiên kia, hiện tại xem ra vô vọng, tóm lại là do thực lực mình quá kém.

Bất quá lần này thử cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch, đối với việc kết hợp Phong Linh cùng Hỏa Linh thi triển, hắn lại có thêm kinh nghiệm.

"Nhiệm vụ của ta chỉ là cuốn lấy các hạ mà thôi, chờ hộ pháp tiền bối giải quyết đồng bọn ngươi xong, hắn tự nhiên sẽ đến giải quyết các hạ." Thẩm Lạc từ tốn nói.

Sắc mặt Phong Tức cứng đờ, hai con ngươi đại phóng thanh quang, tựa hồ đang thi triển một môn thần thông Linh Mục, xuyên thấu qua hỏa trụ nhìn ra nơi xa.

Hắc hùng tinh cùng Quy Đồ đang chém giết cùng nhau trong vùng biển phía dưới, quanh người hắc hùng tinh lập loè lôi điện đen kịt, thân hình một hồi hóa thành thiểm điện, một hồi ngưng tụ thành thực thể, biến ảo khó lường, mà chiến thương màu đen càng lơ lửng không cố định, khi thì huyễn hóa ra nghìn vạn đạo thương ảnh, khi thì hóa thành một cây cự thương lớn trăm trượng, phát động tưf đợt hế công mạnh hơn.

Đối mặt thê công của hắc hùng tinh như mưa to gió lớn, Quy Đồ đã ở vào thế hạ phong tuyệt đối, bị buộc liên tục lùi về phía sau, áo giáp màu vàng óng trên thân đã nhiều chỗ vỡ vụn, tấm chắn màu vàng trong tay cũng bị trảm phá non nửa, miễn cưỡng ngăn cản hắc hùng tinh công kích, nhưng nhìn chèo chống không được quá lâu.
Bình Luận (0)
Comment