iệp Nhân Sênh gọi cái trêu chọc tổn
thương ấy chính là, để Thanh Không Viễn canh giữ bên bờ biển, chờ sau
khi Nguyệt Lão làm phép, sẽ tiêu diệt yêu tướng Tiểu Hải khiêng hỉ kiệu. Sau đó hệ thống lại một lần nữa cho ra, Thanh Không Viễn tiếp tục tiêu
diệt, cứ như vậy lặp lại vòng tuần hoàn cứ đi ra là lại tiêu diệt…
Cứ như vậy, cho dù Đón Gió Nghe Mưa có
phát hiện ra điều gì khác lạ, nhưng hai bên đều là hần phái, hắn cũn
chẳng thể làm gì với Thanh Không Viễn, nếu hắn làm cho mình tên tím, như vậy cho dù Thanh Không Viễn bị hắn giết chết, thì hắn cũng không thể
tiếp tục quay trở lại miếu Nguyệt Lão để kết hôn, trừ phi hắn chịu mời
người khác vì hắn mà chuyển thành tên tím, nhưng thời gian có hạn, hơn
nữa bản đồ ở miếu Nguyệt Lão đã nhỏ lại đông người, tên tím thật sự quá
nguy hiểm, hẳn là không người nào nguyện ý mạo hiểm như vậy.
Huống gì…nguyên nhân vì sao hỉ kiệu không đến rất khó phát hiện, nếu không phải trong lúc ngẫu nhiên Diệp Nhân
Sênh đến bờ biển trong động hái tuốc, phát hiện bốn con yêu quái Tiểu
Hải này không khác quái bình thường là mấy, trước khi tiến vào phạm vi
an toàn là có thể công kích, chỉ sợ cô cũng không nghĩ ra gian kế thâm
hiểm đến thế.
Cô còn chưa kịp đắc ý xong, mơ hồ nhìn
thấy ánh sáng kỹ năng phát ra từ phía sau chiếu rọi lại, đồng thời, dưới góc trái màn hình nhảy ra một hàng chữ đỏ.
[Thế Giới] Gia Bách Liệt: Woa, náo nhiệt quá.
Lần đầu tiên Diệp Nhân Sênh phấn khích khi thấy bọn cặn bã Đọa Lạc Thiên Sứ xuất hiện.
Thần-Ma gặp nhau, nhất là với số người
lớn như thế này… Tất nhiên sẽ giết đến thất điên bát đảo trời đất mù
mịt. Mắt thấy ánh sáng của kỹ năng nhanh chóng hướng đến bên mình, Diệp
Nhân Sênh lúc này mới thêm trạng thái hồi huyết cho mình, sau đó quay
đầu bỏ chạy.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Hoa Vương: Đại Hoa Sen theo tớ chạy mau!
Lộ Mỹ Hà đứng giữa đám người rõ ràng là
không tìm thấy được cô, lại một đám đông chấm đỏ tập trung một chỗ,Diệp
Nhân Sênh lúc này mới nhớ bọn họ không hề tổ đội, ở trên bản đồ cũng
không thấy tọa độ, mà Đọa Lạc Thiên Sứ hiển nhiên đến đây là để “dệt gấm thêu hoa” cho hôn lễ này, bất luận hỉ kiệu có đến hay không, cuộc hôn
sự này nhất định không thành.
Cô đứng trên bờ biển tương đối xa nơi xảy ra hỗn loạn, vui vẻ gửi cho Thanh Không Viễn một tin nhắn.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Thanh Không Viễn: Đàn em à, cậu mau tới đây đi kế hoạch có thay đổi rồi, Ma phái tới quấy rối.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Thanh Không Viễn: = = là thời cơ tốt để anh hùng cứu mỹ nhân nha!
Diệp Nhân Sênh đang chờ cậu trả lời, đột nhiên màn hình dừng lại, trên đầu bay lên một làn xoáy nhẹ.
Phạm Âm đánh lén, cô nhanh chóng quay góc nhìn, xác định xung quanh không có mặt Ma phái khác.
Một chọi một… mặc dù không biết đối
phương trang bị thế nào, nhưng kế hay không phải là không có. Khóe miệng Diệp Nhân Sênh nhếch lên, ngón tay di chuyển thêm máu, chờ Phạm Âm từ
phía sau đánh lén.
Bình thường mà nói, đem người ta đánh
ngất rồi từ phía sau lưng ẩn thân phát ra công kích —— một chiêu này
chính là chiêu bạo phát mạnh nhất của Phạm Âm, đồ trang bị tốt có thể
làm cho đối phương mất một nửa máu, mà Ngọc Thanh chứ không phải là Lưu
Vân, không thể tránh trong nháy mắt nhưng có thể hóa giải trạng thái mê
muội, cho nên lựa chọn duy nhất của Diệp Nhân Sênh chính là trước khi
cột máu giảm đi một nửa thì sẽ bổ sung đầy.
Quả nhiên, Phạm Âm vừa mới hiện thân,
đoản kiếm trong tay lại phát ra một luồng ánh sáng, Diệp Nhân Sênh đã có thể di chuyển, nhưng cột máu cũng mất đi một lượng lớn. Cô nhanh chóng
dùng chiêu đông cứng thời gian để thêm máu, xoay người trực tiếp cho
Phạm Âm một chiêu nguyền rủa, đồng thời sử dụng Kim Châm Đâm Huyệt,
khiến tốc độ của đối phương chậm lại 50%, liên tiếp trong năm giây.
Năm giây, như vậy là đủ rồi.
Diệp Nhân Sênh chạy thẳng đến bên cạnh
khối đá ngầm, kịp thời tung ra kỹ năng có cự li xa nhất, mà trên người
Phạm Âm đang dính trạng thái nguyền rủa nên không thể ẩn thân, chỉ có
thể chậm rãi tới gần cô. Kỳ thật nếu lúc này Phạm Âm trực tiếp chạy trốn cô thì hắn không thể, nhưng nhược điểm của môn phái khiến Phạm Âm hiểu
được, Ngọc Thanh và Lưu Vân sợ nhất là giao đấu cận chiến, cho nên rút
ngắn khoảng cách cũng không phải là xấu.
Cũng vì thế mà tảng đá ngầm này rất có tác dụng.
Năm giây giảm tốc độ chấm dứt, đồng thời
Diệp Nhân Sênh cũng đã tung ra chiêu công kích cực mạnh của Ngọc Thanh,
bây giờ phép công kích của cô đã gia tăng mạnh hơn trước nhiều, hơn nữa
vừa mới nguyền rủa, Phạm Âm cũng chỉ còn lại một nửa máu. Để tránh việc
hắn ẩn thân, Diệp Nhân Sênh lại lần nữa nguyền rủa, cùng lúc khi Phạm Âm tới gần, đá ngầm xung quanh đứng lên chạy loạn.
Đây là sở trường của Diệp Nhân Sênh – Nhiễu Thụ (quấn quanh cây), lần trước 2v4 cũng dùng thủ pháp này. Thật ra nếu cẩn thận nghiên cứu,
dùng chiến thuật diều giấy tuy cách làm khác nhau nhưng kết quả cũng như nhau, đều là khống chế tốt khoảng cách sau đó chậm rãi mài giết…
Cô rớt máu có thể tăng thêm, nhưng Phạm
Âm thì không làm được. Cuối cùng sau mấy vòng quấn, hắn đã chết dưới mấy chiêu nguyền rủa của Diệp Nhân Sênh…
[Đối Diện] Nộ Hải Cuồng Sát: Ngươi rất biến thái ta chết không nhắm mắt a a a a
[Đối Diện] Sênh Sênh Ly Nhân: Không phục thì lại đến (biểu tượng đắc ý)
[Đối Diện] Nộ Hải Cuồng Sát: Nhân yêu thì giỏi lắm sao ?!
…
[Đối Diện] Sênh Sênh Ly Nhân: Mau chạy đến chỗ thi thể đi, bà đây cần ngược chết ngươi (╰_╯)#
Ngay sau đó quả nhiên tên Phạm Âm này
chạy đến chỗ thi thể, tuy rằng Diệp Nhân Sênh muốn tiếp tục ngược hắn,
tiếc rằng cuộc chiến ở bên miếu Nguyệt Lão đã dần lan ra tới bờ biển,
một đám tên đỏ xen lẫn giữa đám người Thần pháo lung tung rối loạn vừa
giết vừa di chuyển đến đây, Diệp Nhân Sênh lúc này xông về phía rặng dừa bên cạnh bãi biển, chuẩn bị quay về miếu Nguyệt Lão, nhưng giữa đường
lại gặp Ô Liệt, Mễ Già Lặc cùng Gia Bách Liệt của Đọa Lạc Thiên Sứ.
Hình như ba người này không chú ý đến cô, Diệp Nhân Sênh điều chỉnh góc nhìn từ phía sau cây, nhất thời chấn
động, phía trước người chơi Thần phái bị bọn họ đánh cho khí thế ngất
trời chính là Thanh Không Viễn và Hoa Vương.
Kĩ thuật của Thanh Không Viễn như thế nào thì cô không rõ lắm, nhưng kỹ năng PK của Lộ Mỹ Hà quả thật không được, mà đám người Mễ Già Lặc này lúc cô bắt đầu chơi game đã mãn cấp rồi,
trang bị thì khỏi phải nói. Đơn giản mà nói, ba người họ ngược Thanh
Không Viễn và Hoa Vương đơn giản chẳng khác gì thái rau.
Nhưng mà xem tình hình này, những người
kia hình như cũng không dám đến gần Thanh Không Viễn và Lộ Mỹ Hà. Diệp
Nhân Sênh vô cùng hiếu kỳ, nhưng lại kinh sợ khi nhìn thấy cột máu của
Thanh Không Viễn phút chốc đã về không, nhưng sau khi cậu ngã xuống đất
chết thì lại đứng lên, cơ hồ không để ý đến trạng thái nửa máu của mình, nhằm phía Ô Liệt đang còn thi pháp với Hoa Vương, một chiêu Cuồng Nộ
Cửu Châu của Thiên Kiếm đã đem hắn ta đánh ngất, sau đó liên tục thêm
hai chiêu lớn, thành công khiến cột máu của Ô Liệt vốn là Lưu Vân không
thiên về cận chiến chỉ còn một nửa, lúc này Mễ Già Lặc xông lên khiến
cho Thanh Không Viễn thay đổi mục tiêu, Gia Bách Liệt tới gần Lộ Mỹ Hà,
Thanh Không Viễn lập tức lại chuyển đổi công kích hắn, cuối cùng bị ba
người hợp lực giết chết. Nhưng cậu lại lập tức đứng lên, tiếp tục nhằm
phía Mễ Già Lặc đang công kích Lộ Mỹ Hà…
Cách đánh của cậu giống như là không
thiết sống nữa, thế nhưng lại có thể ngăn chặn ba nhân vật lợi hại của
Đọa Lạc Thiên Sứ. Tế Thế đan có thể lập tức sống lại vốn là cô chuẩn bị
để Thanh Không Viễn khai chiến với Đón Gió Nghe Mưa, vì để phòng ngừa
mới mua… Cũng khôg biết là cậu mua ít hay nhiều, nhưng bởi vì Ma phái
can thiệp, hiệu quả so với một mình đối đầu với Đón Gió Nghe Mưa tốt hơn nhiều.
Bởi vì bất kể ngã xuống bao nhiêu lần,
Hoa Vương được Thanh Không Viễn che chắn ở phía sau lưng, đến một cọng
tóc vẫn không bị tổn thương.
Diệp Nhân Sênh âm thầm tán thưởng một
tiếng, gọi Hỏa Hồ cục cưng ra, lựa chọn Thanh Không Viễn, trong nháy mắt trước khi cậu lại ngã xuống đất, cô nhanh chóng xuống ngựa tung ra một
kỹ năng có phạm vi,trông nháy mặt cột máu của Thanh Không Viễn được bổ
đầy.
Ba người Ma phái trong lúc nhất thời
không kịp phản ứng, Diệp Nhân Sênh vội cho Ô Liệt một chiêu nguyền rủa,
sau đó chuẩn bị đi tìm một cây đại thụ để che chắn, kết quả lại phát
hiện ——
Mẹ nó, không ngờ cây dừa lại nhỏ đến vậy!
Nói như vậy, chỉ sợ Nhiễu Thụ không thể
thi triển tốt, chỉ có thể đánh bừa. Nhưng ngược lại Diệp Nhân Sênh vô
cùng kích động, 3v3 đã lâu lắm rồi chưa được tiếp cảm… Hức, tuy rằng bên phe ta chỉ có một nhưng không đáng kể…
Nhưng Lộ Mỹ Hà so với tưởng tượng của cô
hiển nhiên hữu dụng hơn nhiều, ngay từ đầu lúc nhìn Thanh Không Viễn tự
sát thì bản thân như cái cọc gỗ không hề nhúc nhích, bây giờ thấy Diệp
Nhân Sênh tới, không ngờ lại “chạy trốn”… Tuy rằng cô nàng là một Lưu
Vân quen công kích từ xa chạy đến bên cạnh Gia Bách Liệt chuyện công
kích cận chiến… Nhưng đã biểu đạt vô cùng nguyên vẹn ý nguyện muốn tiến
công của cô ấy.
Tục ngữ nói, có ý tưởng thì luôn tốt.
Diệp Nhân Sênh lệ rơi đầy mặt thêm cho Hoa Vương trạng thái chúc phúc
hồi huyết, Thanh Không Viễn vốn đang cùng Ô Liệt triền đấu, lúc này
nhanh chóng bọt tới phía trước Hoa Vương quay sang tấn công Gia Bách
Liệt, Diệp Nhân Sênh trúng chiêu đánh lén của Mễ Già Lặc, xoay người tặng cho hắn một trạng thái giảm tốc độ, sau đó bỏ chạy đồng thời thêm máu cho mình và Thanh Không Viễn.
Rõ ràng đây là một trận đấu có tính khiêu chiến, Diệp Nhân Sênh hưng phấn hai mắt tỏa sáng, ngón tay bay múa trên bàn phím càng thêm linh hoạt, đầu tiên cho ba người bọn họ một chiêu
nguyền rủa, sau đó uống một bình thuốc bổ sung linh khí lam lớn nhất,
sau lại thêm máu cho Thanh Không Viễn, chỉ cần linh khí của cô vẫn còn
thì ba người sẽ không phải chết.
Nhưng mà Gia Bách Liệt với thân kinh bách chiến không phải là không nhìn ra thế cục trước mắt, hình như hắn lui
về phía sau hai bước, thoát khỏi hỗn chiến với Thanh Không Viễn, lập tức vọt tới phía cô.
Muốn 1v1? Hừ, cầu còn chẳng được nữa.
Cùng lúc đó Diệp Nhân Sênh cũng lui về phía sau, Gia Bách Liệt là một Ma Ẩn, ngày ngày cô đều tiếp xúc với Lệnh Hồ, đối với môn phái này hết sức quen thuộc, trong lòng biết rõ chiêu thứ nhất hắn muốn phóng là gì,
liền nhanh chóng dùng Kết Giới Sinh Mệnh bao quanh mình.
Chiêu thuật Kim Châm Đâm Huyệt cô vừa mới sử dụng lúc nãy, thời gian khôi phục vẫn chưa hết, muốn lui về phía sau nhưng lại bị chiêu Tường Vi Chi Đằng của Ma Ẩn quấn lấy, đành lòng chịu một chiêu này của Gia Bách Liệt, sau đó dùng cục cưng Hỏa Hồ mị hoặc,
nhanh chóng thêm máu cho mình, mị hoặc chỉ có tám giây, chỉ cần cô kéo
dài thêm mười giây nữa thì Kim Châm Đâm Huyệt đã có thể dùng, đến lúc đó lại thêm cho mấy chiêu nguyền rủa, tuyệt đối tiêu diệt Gia Bách Liệt
cho chỉ còn hai phần ba máu…
Nhưng mà cô vừa mới nghĩ ra một kế hoạch
hoàn hảo, đột nhiên màn hình ngưng lại, trên đầu thiếu nữ Ngọc Thanh nhẹ bay lên một làn xoáy nhạt.
Ta nhổ vào!
Diệp Nhân Sênh điên cuồng phẫn nộ hét lên: Thì ra không phải là 3v3, mà là 3v4!
Sơ suất quá. Cô trơ mắt nhìn tên Phạm Âm
Sa Lợi Diệp vửa xuất hiện đã lại biến mất, một đao của Gia Bách Liệt vụt qua, từ trên không bổ về phía cô. Trong lòng Diệp Nhân Sênh trăm ngàn
không phục, bất đắc dĩ không thể nhúc nhích, chỉ phải đứng nguyên tại
chỗ chờ chết.
Trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên trên màn hình xuất hiện một cửa sổ nhỏ.
Đồ đệ của bạn yêu cầu sử dụng kỹ năng truyền tống của sư đồ, [Đồng ý] [Từ chối]
Cô không chần chừ.
Trong nháy mặt một luồng ánh sáng mãnh
liệt xuất hiện, pháp trận hoa mỹ dưới chân Diệp Nhân Sênh dần dần to ra, một cột ánh sáng từ giữa pháp trận bay thẳng đến chân trời, một chàng
trai Ma Ẩn tóc đen như mực dần dần hiện ra, bóng hình anh mờ ảo, giữa
hàng lông mày mơ hồ in một hoa văn màu đỏ yêu dị, một thân áo giáp màu
bạc như tuyết sáng chói mắt, phía sau lưng đeo một trường đạo lớn đốt
lên ngọn lửa màu xanh, tựa hồ thu lại toàn bộ phong mang quanh mình.
Nhưng một chiêu kia vẫn là rơi xuống trên đầu Diệp Nhân Sênh, trong chớp mắt máu của cô tụt đi một lượng lớn.
Bỗng nhiên Lệnh Hồ dừng lại, trông thấy
cơn xoáy nhẹ trên đầu cô gái Ngọc Thanh thì biết có Phạm Âm đánh lén,
liền phát ra một công kích phạm vi, thành công làm gã Sa Lợi Diệp dao
động đang còn tránh ở phía sau anh, dùng Tường Vi Chi Đằng cuốn lấy, sau đó liền xông tới chỗ Gia Bách Liệt còn đang công kích Diệp Nhân Sênh.
Diệp Nhân Sênh thoát khỏi hỗn chiến, phát hiện hai người đều là Ma Ẩn, cũng dùng những kỹ năng giống nhau, hai
bên chém nhau, sau ba chiêu, Gia Bách Liệt đã chết, mà Lệnh Hồ máu mới
rớt không đến một phần ba.
Lại trong chớp mắt anh dễ dàng tiêu diệt
Sa Lợi Diệp, sau đó hình như dừng một chút, xông lên phía trước chém một phát Ô Liệt còn đang thi pháp, một phen triền đấu đi qua, Thanh Không
Viễn cũng đã tự sát thành công.
Trong kênh thế giới nhảy ra mấy hàng chữ nhỏ màu đỏ.
[Thế Giới] Gia Bách Liệt: Trang bị Tà Lẫm +8, đao lửa xanh, Ma Ẩn mười ba nghìn máu.
[Thế Giới] Tàn Sát Thiên Hạ: Đúng hay sai vậy?
[Thế Giới] Không Tàng Pháp Sư: Bọn Ma
phái nói láo ít thôi, bản vẻ Tà Lẫm ta mới chỉ thấy được bả vai với ngực giáp, đừng nói là cả bộ đồ +8
[Thế Giới] Vui Trăm Họ: Ta nhổ vào lão tử ta đây cũng là Ma Ẩn mà mới chín nghìn máu, chẳng lẽ ta hoa mắt sao.
[Thế Giới] Ô Liệt: Lệnh Hồ?
[Thế Giới] Ô Liệt: Bọn Thần phái ngoại trừ Vân Sinh Hải Lâu thì ra vẫn còn một nhân vật số một như thế.
[Thế Giới] Cố Phì Dương: Lệnh Hồ không phải là đồ đệ của Sênh Sênh sao…
[Thế Giới] Vân Mạt: Bản vẽ nguyên bộ Tà Lẫm ở trong tay ta, ta bán cho hắn.
[Thế Giới] Sỉ Sỉ: Vân gian thương…
[Thế Giới] Bánh Mỳ Đại Vương: oa dựa vào, lưu giữ bản vẽ để sau này lại bán đi kiếm tiền! Bao nhiêu tiền mới có
thể làm cho Vân gian thương tình nguyện bán đi bản vẽ…
[Thế Giới] Bất Khả Tiểu Bảo: Hé hé hé hé
…
[Mật Ngữ] Lệnh Hồ nói với bạn: Tình huống này, Ta có thể được nói câu…
[Mật Ngữ] Lệnh Hồ nói với bạn: Đồ đệ bảo vệ người?
Mắt miệng Diệp Nhân Sênh đều thành hình chữ O, rõ ràng là bị kích thích quá mạnh.
Cô phản ứng một lúc, trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ.
Đó chính là…
Đồ đệ anh….anh biến thành thánh đấu sĩ bạc trắng rồi a a a a a.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ưm, chương sau, sẽ có cảnh tình cảm tinh tế…
Mỗ nữ vương rốt cục cũng thông suốt, run rẩy run rẩy.