Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 298

Dưới ánh mắt nghi vấn của Thư Diệu, nam nhân mới nói: “Hơn nữa vừa rồi tôi còn chưa thấy đói.” Bất quá, khi nhìn thấy Thư Diệu mua đồ ăn tới, nam nhân đúng là bị gợi lên hứng thú.

Bữa ăn khuya này thật không tồi, nam nhân rất thích.

Thư Diệu nhẹ nhàng vỗ vỗ hai má nam nhân, thản nhiên nở nụ cười: “Thật đáng thương, không nghĩ tới Thanh Dương keo kiệt như vậy, thế nhưng không mời anh ăn bữa khuya. Bất quá không sao, anh có tôi là đủ rồi.”

Nam nhân nhẹ giọng lên tiếng, Thư Diệu từ phía sau ôm nam nhân. Hai người ngọt ngào ôm nhau ngồi, hưởng thụ bữa ăn khuya cùng đêm khuya yên tĩnh.

Ngày hôm sau ở phim trường, Lâm Mộ Thiên vừa tới trường quay thì nghe người trong đoàn phim nói, hôm nay ông chủ Lâm mang theo nam phụ tới. Vì bộ phim này là tác phẩm lớn nên việc quay phim đến bây giờ toàn bộ đều tiến hành trong bí mật, ngay cả danh sách diễn viên và diễn biến cuối cùng của bộ phim, thậm chí là trang phục đạo cụ, đều chưa hoàn toàn lộ ra. Phóng viên chụp không tới, diễn viên cũng chỉ có thể quay đến chỗ nào thì biết đến chỗ đó, mọi thứ đều làm khá bí mật.

Nam nhân đang ở phòng trang phục thay quần áo thì có người đột nhiên xốc màn lên xông vào, trên thân áo nam nhân mới chỉ mặc một nửa, ngực hoàn toàn lộ ra bên ngoài……

“Vĩnh…… Vĩnh Trình, sao cậu lại tới đây……” Nam nhân kinh ngạc nhìn thanh niên cười đến xấu xa trước mắt, Vĩnh Trình mỗi lần đều nghĩ biện pháp lẻn vào trường quay tham ban, nói vậy lần này cũng vậy.

“Cũng không biết anh gần đây đang làm những gì, nếu không phải ngày hôm qua Lâm Việt nói lộ ra miệng, tôi còn không biết anh đang quay phim ở đây.” Vĩnh Trình bất mãn oán giận vài câu, nhìn thấy nam nhân quần áo hơi mở, hắn liền trực tiếp dán qua. Hắn đeo một cái kính râm màu trà, mái tóc xoã tung lại đen mượt, tự nhiên lại có hình.

“Hôm nay cậu không cần tới công ty sao?”

“Không cần.”

“Bên khu giải trí cũng không có việc gì?”

“Không có việc gì.”

“Cậu có thể gọi điện thoại cho tôi.” Nam nhân muốn đẩy cái tay Vĩnh Trình ra, nhưng Vĩnh Trình lại chen lên. Hai tay của hắn bò lên thân thể nam nhân, khiến nam nhân có chút trở tay không kịp……

“Điện thoại anh không thông, hôm nay tôi đặc biệt qua đây gặp anh, như vậy có vẻ có thành ý. Hơn nữa, Lâm Việt giấu anh kỹ như vậy……” Vĩnh Trình vươn tay kéo lại bức rèm phòng thay quần áo, cùng nam nhân chen trong không gian hẹp hòi. Ở khoảng cách ái muội như vậy, tay hắn bắt đầu giở hạnh kiểm xấu sờ lưng nam nhân.

Nam nhân hất tay hắn ra, bảo hắn đừng náo loạn, mỗi lần đều như vậy, nam nhân sớm muộn cũng bị dọa ra bệnh tim (=..=). Hơn nữa ngay lúc Vĩnh Trình sờ y thì có đồng nghiệp vào phòng thay quần áo lấy đồ đạc, trong đó chỉ cách một bức màn, nếu bị người phát hiện liền xong rồi.

Nam nhân ngừng thở, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bên ngoài nhân viên công tác còn chưa có rời đi, có tiếng nói chuyện và tiếng di chuyển đồ vật. Nam nhân không dám phát ra tiếng động vì đôi môi cánh hoa của Vĩnh Trình, nhẹ nhàng ngậm lấy lỗ tai y……

Nam nhân mẫn cảm giật giật, y muốn tránh khỏi sự khiêu khích của Vĩnh Trình, nhưng tay Vĩnh Trình cứ ở trên người y sờ tới sờ lui, nhu đến nhu đi. Hơn nữa áo y còn chưa mặc xong, càng tiện cho Vĩnh Trình “làm việc”.

“Đừng có sờ ……” Nam nhân nhỏ giọng nhắc nhở Vĩnh Trình: “Bên ngoài có người……” Giọng y rất thấp, tiếng rên rỉ cố nén nghe vào tai lại càng mê người.

Đầu lưỡi Vĩnh Trình vẽ bề ngoài vành tai nam nhân, cảm giác được thân thể nam nhân run run, hắn đã biết nam nhân có cảm giác. Hắn chậm rãi rút ra hai cái tay đang vuốt ve thân thể nam nhân.

Nam nhân vừa thở dài nhẹ nhõm một hơi, liền thấy Vĩnh Trình chỉ chỉ môi mình, thấp giọng mệnh lệnh nam nhân: “Hôn tôi, đây là bồi thường nho nhỏ anh cho tôi, nhanh lên……” Hắn dán lên người nam nhân, khoảng cách của hai người vốn gần đến mức có thể cảm giác được hơi thở lẫn nhau. Hắn vừa nói như vậy, hơi thở kia đều kích thích môi nam nhân.

“Không được đùa……”

Đối mặt nam nhân trốn tránh, Vĩnh Trình đương nhiên không chịu buông tha nam nhân. Hắn cười đến xấu xa, thấp giọng nhắc nhở nam nhân: “Nếu hôm nay anh không chủ động hôn, tôi sẽ không cho anh đi ra ngoài, hoặc lát nữa tôi làm ra tiếng động để cho các cô kia phát hiện ra chúng ta. Hôn hay không hôn, chính anh chọn.” Vĩnh Trình không giống như là đang nói giỡn, chỉ có như vậy hắn mới bức nam nhân đi vào khuôn khổ.

Nam nhân một chút tiến bộ cũng không có, nếu hắn không giống Lâm Việt đùa giỡn chút thủ đoạn nhỏ, chỉ sợ tháng này cũng không thấy được một sợi tóc của nam nhân.

Tay Vĩnh Trình lại hạnh kiểm xấu ở trên thân nam nhân sờ tới sờ lui, thấy nam nhân không có động tác gì, hắn tháo xuống kính râm đeo trên mặt, chủ động đem môi tiến tới bên môi nam nhân.

Tiếng động bên ngoài còn chưa dừng, nam nhân thật hy vọng những người đó có thể nhanh rời đi, vì tay Vĩnh Trình đã đụng tới điểm mẫn cảm trước ngực kia, nam nhân thấp giọng “uhm” ra tiếng……

“Hửm? Này, cô có nghe thấy âm thanh kỳ quái gì không?”

“Hình như vừa rồi có nghe.”

Đồng nghiệp đứng ở bên ngoài vừa thu dọn trang phục, vừa nói chuyện với nhau. Nam nhân lo lắng Vĩnh Trình làm ra chuyện gì đó nên nam nhân nhẹ nhàng, chậm rãi, bất đắc dĩ nháy mắt, rồi chậm rãi thấu môi qua……

Nam nhân chủ động hôn môi Vĩnh Trình, môi Vĩnh Trình thật nóng, thật mềm mại. Nam nhân vừa định thối lui, đã bị Vĩnh Trình dùng sức hôn lại, đầu lưỡi giao quấn cùng một chỗ, đôi môi nam nhân bị nước bọt ấm áp vây lấy. Y cảm giác được đầu lưỡi Vĩnh Trình hoà nhập vào trong miệng y, nhiệt tình quấn quanh đầu lưỡi trốn tránh của y, mút vào thật sâu……

Lâm Mộ Thiên căn bản không có lực chống đỡ, nam nhân cũng không chán ghét Vĩnh Trình hôn, thậm chí có thể nói là đã quen hắn hôn, nên rất nhanh nam nhân đã thả lỏng, tùy ý Vĩnh Trình ôm,  xoa, vuốt…… Cùng với đôi môi bị mút vào, hơi thở của nam nhân dần dần trở nên nóng rực, y nghe thấy tiếng cười đắc ý của Vĩnh Trình.

Lúc này.

Nam nhân mới nhận thấy được bên ngoài đã sớm không còn tiếng động. Vĩnh Trình hôn nam nhân xong, còn nặng nề ở trên mặt nam nhân hôn hai cái, phát ra tiếng “ba ba” làm người ta mặt đỏ tim đập.

“Cậu thật sự là xằng bậy…… Lần sau không thể như vậy ……” Nam nhân che mặt không lời chống đỡ, nam nhân mặc quần áo dưới cái nhìn chăm chú của Vĩnh Trình, lúc nam nhân từ phòng thay quần áo đi ra, môi đã bị Vĩnh Trình hôn đến đỏ lên.

Vĩnh Trình đi theo nam nhân ra, hắn một lần nữa đeo kính vào. Nam nhân đứng ở trước gương sửa sang lại quần áo, hắn liền từ phía sau ôm nam nhân, tóm lại là có thể sỗ sàng liền sỗ sàng, hoàn toàn không buông tha bất kỳ cơ hội nào (=.,=). Dù sao gần đây thời gian có thể cùng một chỗ với nam nhân như vậy càng ngày càng ít, đương nhiên hắn phải giành giật nắm chặt từng giây. Nếu không thật có lỗi với chính mình, cũng thật có lỗi với nam nhân.

“Hôm nay cậu tới tìm tôi rốt cuộc là có chuyện gì, nếu cậu muốn gặp tôi thì gọi điện thoại cho tôi là tốt rồi. Cậu chạy tới như vậy, lỡ gặp phải Lâm Việt thì làm sao bây giờ…….”

“Hiện tại không phải tôi trốn hắn, đụng phải thì đụng phải, dù sao tôi không ngại hắn nhìn thấy chúng ta thân thiết.” Vĩnh Trình ôm nam nhân nhu đến nhu đi, vậy nên nam nhân vừa mặc quần áo xong lại trở thành nhăn nhúm.

“Tôi để ý……” Nam nhân nhỏ giọng trả lời. hất cái tay đang ôm eo y của Vĩnh Trình ra, nhưng Vĩnh Trình liền ôm rất chặt, còn siết chặt cổ tay nam nhân.

“Tôi biết anh để ý, hắn là em trai anh, tôi là ông xã anh, việc này sớm hay muộn cũng phải nói ra, anh hiểu chưa?” Vĩnh Trình ôm nam nhân hơi hơi sững sờ, hôn hôn sườn mặt nam nhân như trấn an.

Nam nhân trầm mặc một trận, mới “ừ” một tiếng, Vĩnh Trình ôm nam nhân sờ tới sờ lui, nam nhân cũng không phản kháng, để cho hắn sờ đủ rồi sửa sang lại quần áo, nam nhân mềm lòng lại dễ khi dễ. (=.,=)

“Cậu đi về trước đi, nếu bị phóng viên phát hiện, khẳng định lại thành tiêu đề.” Nam nhân rất lo lắng cho danh dự của Vĩnh Trình.

Vĩnh Trình biết nam nhân đang nghĩ cái gì, hắn cũng không có phản đối, gật đầu đồng ý ý kiến của nam nhân, cũng tỏ ý: “Đêm nay cùng nhau ăn cơm, tôi đã đặt chỗ rồi, buổi tối gặp lại.”

Vĩnh Trình đưa ra một danh thiếp cho nam nhân, hắn cũng không có lập tức rời đi, thẳng đến khi nam nhân bắt đầu quay, quay một nửa hắn mới rời đi. Mà nam nhân hoàn toàn mới tiến vào tâm trạng, căn bản không có nhận thấy Vĩnh Trình rời đi tự khi nào, rất nhanh y liền quay xong cảnh diễn cùng nữ chính hôm nay. Nhưng khi y nhìn thấy Lâm Việt mang theo nam chính thứ hai xuất hiện ở trường quay, nam nhân mới biết được nam chính thứ hai chưa từng được hé lộ cư nhiên là A Nhạc……

Nam nhân cũng không tỏ vẻ có bao nhiêu kinh ngạc, một tác phẩm điện ảnh lớn như vậy, công ty lại muốn phủng A Nhạc, đương nhiên cũng phải tham dự. Công ty vẫn đang đẩy A Nhạc phát triển theo hướng siêu sao toàn năng.

Thừa dịp đạo diễn đang giảng giải cho A Nhạc, Lâm Việt chạy đến bên cạnh nam nhân, đưa cho nam nhân một danh thiếp: “Tối nay tới đây.” Hắn nói xong thì đi qua cùng đạo diễn bàn bạc.

Nói vậy công ty rất để ý tiền đồ phát triển của A Nhạc, Lâm Việt cũng tự mình đến đây.

Nam nhân nghĩ đi qua nói với Lâm Việt, buổi tối y đã hẹn với người khác rồi, nhưng lúc này biên kịch lại qua đây tìm y, khiến y không có cơ hội từ chối lời mời của Lâm Việt.

A Nhạc và đạo diễn bàn bạc xong thì chuyên gia tạo hình liền dẫn hắn đi làm tạo hình, Lâm Việt cũng vì bận chuyện khu giải trí nên chỉ đơn giản cùng nam nhân hàn huyên vài câu liền rời khỏi phim trường.

Lúc người đại diện bồi A Nhạc từ phòng thay quần áo đi ra, rất nhiều người ở trường quay đều trầm trồ, bởi A Nhạc mặc trang phục mục sư rất tuấn tú, khác với nam nhân đó là trước ngực hắn có một hình chữ thập giá, mang một kính mắt gọng vàng. Còn tạo hình của nam nhân rất đơn giản, đạo cụ chính là cầm trên tay một quyển kinh thánh, hai tạo hình “ mục sư” bất đồng đối diễn, mọi người đều chờ mong có thể phát ra tia lửa không đồng dạng.

Sau đó kịch bản lại khiến cho nam nhân giật mình, bộ phim này cũng không phải chỉ là câu chuyện tình yêu nam nữ đơn thuần, câu chuyện kể về tình bạn giữa hai vị mục sư, thậm chí vượt qua cả tình bạn (đam trá hình nha:v, nói vậy thúc là thụ rồi o.O?). nhưng sau khi cô gái chăn cừu xuất hiện, nam chính yêu cô gái chăn cừu. Mà nam chính thứ hai cũng dần dần bị cô gái chăn cừu hấp dẫn, tình hữu nghị giữa hai người bị khảo nghiệm.

Một chính, một tà, hai vị mục sư cuối cùng đưa tới vận mệnh phán quyết bất đồng, xúc phạm cấm kỵ, ngã vào vực sâu. Tình tiết cuối cùng nữ chính bị mục sư sa đọa cũng chính là bị nam chính thứ hai giết chết, bộ phim kết thúc……
Bình Luận (0)
Comment