Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Chương 142

An Tử Hàm thấy Tô Cẩm Lê công khai tình yêu, lo lắng vô cùng.

Lòng hiếu kỳ mãnh liệt, làm cậu gấp không chờ nổi muốn biết người yêu Tô Cẩm Lê là ai, tên gọi là gì, tính cách, hoàn cảnh gia đình, liệu người đó có đối xử tốt với Tô Cẩm Lê không, và … tại sao cậu ấy không nói cho mình biết?

Cậu gọi điện cho Tô Cẩm Lê, điện thoại vẫn bận, hỏi trợ lý của Tô Cẩm Lê là Địch Địch, nhưng Địch Địch không biết.

Cậu lại đi hỏi Hầu Dũng và Giang Bình Thu, bọn họ bận quan hệ công chúng, không có thời gian nói chuyện với cậu.

Hỏi Ô Vũ, tôn tử kia không nói, thế nào cũng phải để An Tử Hàm tự đi hỏi, Tô Cẩm Lê đồng ý nói mới được.

Anh em mà thế đó!

Điều này khiến cậu tức giận nên ngày hôm đó đã lái xe đến chỗ Tô Cẩm Lê.

Gần đây Tô Cẩm Lê ở tại nhà Thẩm Thành, đang bế quan soạn nhạc, những người khác trong nhóm cũng không có tới quấy rầy Tô Cẩm Lê, ai ngờ cậu lại đột nhiên công khai tình yêu.

Hôm nay lại không phải là một ngày đặc biệt!

An Tử Hàm đi tới cửa biệt thự bấm chuông, một lúc sau, người ra mở cửa là An Tử Yến.

An Tử Hàm sửng sốt trong chốc lát, nhưng cũng không nghĩ nhiều, cậu cảm thấy Tô Cẩm Lê là một nghệ sĩ dưới tay An Tử Yến, Tô Cẩm Lê công khai tình yêu, An Tử Yến lại đây hỏi tình huống, xắp sếp phỏng vấn cũng là bình thường

Sau khi đi vào, cậu liều  hỏi: “Đối tượng của Tô Cẩm Lê là ai?”

“Em ngốc à? Không nhận ra sao?”

An Tử Hàm “Phi” một cái: “Em nhìn ra, còn không phải là mỹ nữ ở KTV lần trước sao, em chỉ không hiểu cô ta thế nào, em sợ Tô Cẩm Lê ngây ngốc bị lừa. Xinh đẹp như vậy tuyệt đối không phải người tốt.”

Sắc mặt An Tử Yến lập tức tối sầm: “Ra khỏi đây đi.”

“Đây là nhà của anh? Anh bảo em ra ngoài thì em sẽ ra ngoài. Nếu anh bắt em có con, em có phải nâng cấp công nghệ ngay không?”

“Cái miệng tiện này của em lúc nào mới sửa được?”

Lúc này Tô Cẩm Lê đã đi xuống lầu, vẫn đang nghe điện thoại, khi nhìn thấy An Tử Hàn liền ra hiệu vẫy tay với An Tử Hàm.

An Tử Hàm nghiêng người nhìn xem, là số điện thoại của Thẩm Thành, cậu cũng không thèm để ý, hiện tại cậu không sợ đại yêu quái này nữa.

Tô Cẩm Lê mặc dù đang nghe điện thoại, nhưng cũng không quên chiêu đãi, đi vào phòng bếp mở cửa tủ lạnh lấy đồ uống.

Đồ uống được đựng trong lon, vừa lấy ra có chút lạnh, Tô Cẩm Lê dùng một tay nghe điện thoại, chỉ có thể ôm trong lòng. An Tử Yến lập tức đi tới cầm đồ uống, ném cho An Tử Hàm.

An Tử Hàm tiếp được rồi tiếp tục lải nhải: “Anh không đưa tận tay em mà lại ném thế này ngày mai em cũng chưa dám mở ra, thứ này giờ như quả bom vậy.”

“Vậy thì đừng uống.”

An Tử Hàm không rối rắm, tùy tay đặt lên bàn trà, hỏi An Tử Yến: “Anh hiểu đối tượng của Tô Cẩm Lê thế nào.”

“Rất hiểu biết.” An Tử Yến cũng không nói, có chút cố ý trêu chọc An Tử Hàm.

“Tính cách thế nào?” An Tử Hàm hỏi.

An Tử Yến gật gật đầu, cực kì mặt dày vô sỉ trả lời: “Khá tốt.”

“Bối cảnh gia đình thế nào?”

“Không khác em lắm.”

“Ồ! Khá lợi hại, nhưng Tiểu Cẩm Lý cũng ưu tú, sẽ không có vẻ giống trèo cao.”

“Ừm, anh cũng thấy vậy.”

“Người thế nào? Nhân phẩm chẳng ra gì, đem cẩm lý của chúng ta dạy hư.”

“Nhân phẩm rất tốt.”

“Anh có ấn tượng tốt với người phụ nữ đó à? Lần trước anh quấy rối cô ấy, bây giờ anh cũng vậy. Em cảnh cáo anh, cô ấy là đối tượng của anh em em, nếu anh dám nhúng tay làm người thứ ba, em sẽ đánh chết anh.”

“……”

Tô Cẩm Lê cúp điện thoại, mệt mỏi tựa người trên ghế sofa, thở dài: “Anh trai lại mắng em rồi.”

“Đúng là em đột nhiên tập kích, chúng ta đều ứng đối không kịp, em không ra khỏi cửa còn tốt, anh em bên kia khẳng định cũng sẽ bị phóng viên vây truy chặn đường.” An Tử Yến trả lời.

“Nhưng em muốn cho anh một kinh hỉ!” Tô Cẩm Lê nghiêm túc nhìn An Tử Yến.

An Tử Yến mím môi mỉm cười, không trả lời.

“Anh trai tôi có bất ngờ gì?” An Tử Hàm hỏi.

“Hôm nay là sinh nhật âm lịch của anh ấy mà!” Tô Cẩm Lê trả lời đúng lý hợp tình, ra vẻ sao cậu lại không nhớ.

“Sinh nhật âm lịch……” An Tử Hàm cau mày, bọn họ chưa bao giờ có ngày sinh nhật âm lịch, cũng sẽ không bao giờ tra lịch xem ngày sinh nhật âm lịch là ngày nào cho nên bây giờ còn có chút mê mang. “Anh tôi sinh nhật cậu công khai tình yêu, này có quan hệ gì?”

“Bởi vì chúng tôi đang yêu đương đó!”

An Tử Hàm hiểu ra một lúc, ánh mắt dại ra nhìn An Tử Yến.

An Tử Yến gật đầu: “Đối tượng là anh.”

Tô Cẩm Lê cùng An Tử Yến đồng loạt nhìn An Tử Hàm, phát hiện vẻ mặt An Tử Hàm vài giây lại đổi, nắm tay nắm chặt lại buông ra, cuối cùng gật gật đầu, nói với Tô Cẩm Lê: “Tô Cẩm Lê, cậu tránh đi một chút, tôi tâm sự với anh tôi.”

Tô Cẩm Lê kỳ thực có chút do dự, nhưng cậu hiếm khi thấy An Tử Hàm vẻ mặt nghiêm túc như vậy, liền đồng ý, lo lắng nhìn bọn họ, sau đó rời đi đi lên lầu, lén lút trốn ở cầu thang, cố gắng nghe lén.

An Tử Hàm im lặng một lúc, vẻ mặt không tốt lắm vì đang tức giận.

“Xin lỗi vì đã giấu em chuyện này.” An Tử Yến chủ động xin lỗi.

“Anh nghiêm túc chứ?”

“Ừ, đến tuổi này lần đầu tiên yêu đương, anh sẽ không dễ dàng làm loại chuyện này.”

An Tử Hàm vẫn không nhịn được nữa, đột nhiên lao tới túm lấy cổ áo An Tử Yến, gần như gầm lên: “Được rồi, anh là gay, em không quan tâm anh có tìm được đàn ông để hẹn hò hay không! Nhưng tại sao anh lại xuống tay với bạn em.”

An Tử Yến sửng sốt trước cách đối xử của An Tử Hàm như thế này.

Mấy năm nay, An Tử Yến thường thu thập An Tử Hàm, An Tử Hàm trước nay không phản bác, hai người bọn họ chưa tức đến mức đỏ mặt bao giờ.

Đây là lần đầu tiên An Tử Hàm đối xử với An Tử Yến như vậy.

“Anh thích em ấy nên mới theo đuổi em ấy.” An Tử Yến trả lời.

“Cậu ấy mới bao lớn hả, cái gì cũng đều không hiểu, vẫn là tiểu yêu quái mới vừa xuống núi, cậu ấy biết cái gì là GAY? Ban đầu chỉ là một thẳng nam, ai lại nhìn ra được, anh còn biết xấu hổ hay không, thẳng bẻ cong đó! Anh không cảm thấy anh thiếu đạo đức sao? Làm sao anh có thể xuống tay với một người trong sáng như vậy?”

An Tử Yến bị hỏi đến hoảng hốt, nhưng anh nhanh chóng giải thích: “Ban đầu là do anh hiểu lầm, suy đoán em ấy là cong mới hạ thủ. Sau đó anh không ép buộc, từ bỏ rồi, là em ấy cảm thấy thích anh mới ở bên nhau, anh vẫn luôn khắc chế.”

An Tử Hàm nới lỏng cổ áo An Tử Yến, đôi mắt đỏ hoe vì tức giận, dường như sắp khóc.

An Tử Hàm suy nghĩ một chút nói: “Em ngay từ đầu cho rằng cậu ấy là bạn của em, anh là anh của em, cho nên em muốn cho hai người quen biết nhau, nếu biết là như thế này, em thật không nên cho hai người có cơ hội tiếp xúc.”

“Anh sẽ đối tốt với em ấy, em yên tâm đi.”

“Nếu hai người chia tay…… em còn có thể cùng Tô Cẩm Lê làm bạn bè sao?”

“Chúng ta sẽ không chia tay.”

An Tử Hàm im lặng một lúc, sau đó lại ngồi xuống ghế sofa để bình tĩnh lại.

An Tử Yến mở đồ uống ra, đặt trước mặt An Tử Hàm.

Hai anh em trầm mặc.

“Trong nhà đã biết chưa?” An Tử Hàm lại hỏi.

“Mẹ đã biết.”

“Nếu anh ức hiếp cậu ấy, em liền đánh anh.” An Tử Hàm cảnh cáo An Tử Yến.

“Được rồi.” Như thể anh không phải là anh trai ruột vậy.

Trong lòng An Tử Hàm vẫn cảm thấy khó chịu, luôn cảm thấy anh trai mình đã làm sai chuyện gì, gây họa cho Tô Cẩm Lê.

Cho dù là em trai An Tử Yến cũng cảm thấy An Tử Yến đã ủi Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê mù quáng.

Tô Cẩm Lê ngồi xổm trên cầu thang lắng nghe một lúc rồi quay đầu rời đi, sợ An Tử Hàm xấu hổ, nhưng trong lòng lại ấm áp.

Kỳ thật cậu không giống như An Tử Hàm nói cái gì cũng đều không hiểu, cậu xác định mình thích mới ở bên An Tử Yến.

Chờ thêm một hồi An Tử Yến lại đây, kêu Tô Cẩm Lê đi xuống, lúc ấy An Tử Hàm đã bắt đầu đăng Weibo.

Tô Cẩm Lê hèn nhát nói với An Tử Hàm: “Lần trước tôi chuyển ký túc xá, tôi muốn nói cho cậu biết, nhưng cậu đột nhiên cùng Ô Vũ cãi nhau, cho nên tôi không nói.”

“Anh cậu thế mà lại đồng ý.” An Tử Hàm kinh ngạc chính là chuyện này, cậu còn cảm thấy Tô Cẩm Lê bị An Tử Yến ủi, huống chi Thẩm Thành.

“Thì tại tôi thích mà.”

“Nói cho tôi biết, cậu bị mù như thế nào?”

An Tử Yến nghe không nổi nữa: “Cút đi, anh là anh trai em.”

“Trong lòng em biết chúng ta có vấn đề gì.” An Tử Hàm nói xong, chuẩn bị rời đi, “Được rồi, nếu cậu yêu anh trai tôi, tôi cũng không cần lo lắng nhiều như vậy, dù sao tôi đều hiểu anh ấy.”

“Ừm.” Tô Cẩm Lê gật gật đầu.

“Hai người chuẩn bị công khai sao?”

“Không, chỉ tỏ vẻ ở trạng thái yêu đương, nhưng sẽ không công khai, An đại ca sau một thời gian sẽ tuyên bố mình yêu đương.” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Ồ, Ô Vũ và tôi không có ý định công khai, có lẽ một ngày nào đó chúng tôi sẽ chia tay.”

“Hai người sống cho tốt đi, tôi cảm thấy Ô Vũ đối với cậu khá tốt.”

“Tốt cái rắm! Một tháng gọi ba cuộc điện thoại, trong đó một cái là hỏi lịch trình nhóm.” An Tử Hàm nhắc tới tới liền tức giận.

“Cậu ấy… bận.” Tô Cẩm Lê ngập ngừng nói.

“Hai người gọi bao lâu một lần?”

“Sáng, trưa và tối.” Tô Cẩm Lê trả lời, buổi tối bọn họ sẽ trò chuyện cho đến trước khi đi ngủ.

“Hừ.” An Tử Hàm cười lạnh, trợn mắt rời đi.

*

Hiếm khi An Tử Yến và An Tử Hàn cùng nhau về nhà, lúc sáng sớm đang ăn sáng, An Tử Yến đột nhiên gắp một hạt đậu phộng cho ba An: “Ăn nhiều một chút.”

“…” Ba An im lặng nhìn An Tử Yến.

“Ba, con nói cho ba nghe một chuyện.” An Tử Yến cuối cùng quyết định mở miệng.

“Có chuyện gì vậy?”

“Con yêu đương.”

An Tử Hàm ngồi đối diện nghe đến câu này suýt chút nữa sặc cơm.

“Như thế nào? Là nghệ sĩ? Đối phương đã kết hôn?” Ba An không khỏi cau mày.

Nếu là chuyện tình bình thường, An Tử Yến sẽ không có biểu hiện này chứ?

An Tử Yến nói thêm: “Con là gay, hơn nữa con sẽ không chia tay.”

Ba An cau mày nhìn An Tử Yến một lúc rồi hỏi: “Với Tô Cẩm Lê?”

An Tử Hàm sửng sốt.

An Tử Yến cũng giật mình, hỏi: “Ba biết?”

“Rõ ràng con quan tâm đ ến cậu ấy không phải bình thường, lại đẩy phim mình diễn đến dẫn cậu ấy, bồi thường nhiều tiền như vậy không phải phong cách của con.” Ba An tiếp tục ăn sau khi trả lời.

“Con thật sự hy vọng em ấy càng ngày càng tốt, hơn nữa không chịu ủy khuất, em ấy bị phê bình con rất sốt ruột, cho nên mới làm như vậy.”

“Tại sao khẩn trương như vậy? Cảm thấy ba bất cận nhân tình?” Ba An hỏi anh.

“Không phải, chỉ cảm thấy ba rất truyền thống.”

“Từ lúc phát giác con không thích hợp ba đã chú ý đứa nhỏ này, rất dễ khiến người khác thích. Còn là em trai Thẩm Thành, Thẩm Thành hiện tại khống chế Ba Nhược Ba La, như vậy hai nhà còn có thể đạt thành hợp tác, kỳ thật cũng được. Nếu con đã quyết định, vậy làm đi.”

An Tử Yến nghe xong sửng sốt, nhưng rất nhanh liền hiểu ra.

Đầu tiên, là Tô Cẩm Lê nhân phẩm không tồi, ba An thích.

Thứ hai, là cảm thấy Thẩm Thành đứng sau Tô Cẩm Lê, nếu yêu nhau sẽ có lợi, tương đương với một cuộc hôn nhân thương mại.

Thứ ba, ba An nghĩ đến quyết định của An Tử Yến, biết An Tử Yến không phải loại người không đáng tin cậy.

“Ba, cảm ơn ba hiểu.” An Tử Yến trong lòng dâng trào, “Khi đến thời điểm thích hợp, con sẽ dẫn em ấy đến gặp ba.”

“Ừm.”

An Tử Hàm ngơ ngác, thấy An Tử Yến thuận lợi xuất quỹ như vậy, lập tức nói: “Ba, con cũng có chuyện muốn nói với ba.”

An Tử Hàm vừa mở miệng, tim ba An đã lỡ nhịp.

Trong mắt ba An, ít nhất An Tử Yến cũng là người đáng tin cậy, nếu An Tử Hàn lên tiếng ông chắc chắn sẽ tức giận.

“Chuyện gì?”

“Con cũng là gay, đối tượng là Ô Vũ, ba biết không?” An Tử Hàm trả lời thản nhiên.

An Tử Yến nghe xong không khỏi che mặt lại, cảm thấy hôm nay mình không thể bình tĩnh được.

Quả nhiên, ba An tức giận hỏi: “Sao con lại xen náo nhiệt gì đây?!”

“Con thích Ô Vũ mà, lúc yêu nhau cũng không biết việc của anh, chỉ do là trùng hợp.”

“Con cút xéo cho ba! Con gái chơi không được sao?”

“Không phải mà……”

Ba An tức giận đến mức ném đũa: “Lần trước ba nhờ trợ lý của con chụp ảnh bạn gái của con, anh ta gửi cho ba sáu bức ảnh cùng một lúc. Ba nói được, đổi một bức thôi, anh ta lại nói đây là sáu người khác nhau!”

“……” An Tử Hàm cũng không biết trả lời như thế nào, nói mình là người nhất tâm, sở thích chỉ một dạng sao?

Ba An đứng dậy, bắt đầu lục đồ trong nhà để đánh người.

An Tử Yến túm An Tử Hàm chạy ra ngoài, khi hai người đang thay giày ở cửa, ba An tức giận đuổi theo ra ngoài, dùng dép đánh An Tử Hàm nhưng An Tử Yến đã chặn lại.

“Cút! Đều cút hết đi! Tôi không có hai đứa con trai này!” Ba An phẫn nộ rít gào.

Một đứa con trai là gay, ba An còn có thể bình tĩnh.

Toàn quân bị diệt, ba An sắp điên rồi.
Bình Luận (0)
Comment