Tô Cẩm Lê trở lại phòng ngủ đã thấy An Tử Hàm đang lắc lư trong phòng, mỹ kỳ danh nói muốn tìm một binh khí thuận tay đi ra ngoài tìm Kiều Nặc thay trời hành đạo.
Phạm Thiên Đình thấy Tô Cẩm Lê tiến vào liền giải thích: “Đừng thấy An nhị thiếu của chúng ta tuổi không nhỏ, bệnh trung nhị lại không nhẹ. Lúc tôi còn trẻ cũng từng khí phách hăng hái giống cậu ta.”
Ô Vũ không muốn nhìn An Tử Hàm, trong tay cầm quyển sách, toàn tiếng Anh, Tô Cẩm Lê xem không hiểu.
Tô Cẩm Lê thở dài một hơi: “Vừa rồi tôi thấy Thường Tư Âm cùng Kiều Nặc kéo vali đi rồi.”
“Cái gì?!” An Tử Hàm tức giận vô cùng.
“Ừm.” Tô Cẩm Lê đi vào, cũng không giả câm nữa, trực tiếp dùng giọng khàn nói với họ.
“Thường Tư Âm còn coi như thông minh, biết đem người tiễn đi.” Ô Vũ cảm thán một câu, lại lật một trang giấy.
Trại huấn luyện của bọn họ có quy định nếu đánh nhau, người chủ động sẽ trực tiếp bị đuổi đi.
Đêm nay nếu An Tử Hàm còn trằn trọc nói không chừng nửa đêm còn đi tìm Kiều Nặc đánh nhau.
Thường Tư Âm hiểu An Tử Hàm, Kiều Nặc lại cũng là cùng công ty Mộc Tử Đào, không muốn nháo thành quá khó coi, vì thế vội giúp Kiều Nặc thu thập hành lý, đem Kiều Nặc tiễn đi.
Đi trên đường vừa vặn gặp Tô Cẩm Lê đang về, Thường Tư Âm có chút xấu hổ, giải thích nói: “Tôi…… Tôi không muốn An Tử Hàm gây rắc rối.”
“Tôi hiểu.” Tô Cẩm Lê trả lời, cũng không nhìn Kiều Nặc một cái.
“Chờ tôi về lại nói với cậu!” Thường Tư Âm tiếp tục dắt Kiều Nặc “Đào vong”.
An Tử Hàm cuối cùng cũng thành thật, ngồi trên bàn trong ký túc xá, giang hai tay cánh tay với Tô Cẩm Lê: “Tới, đến trong vòng tay anh trai nào, anh an ủi cậu.”
“Vừa nãy An đại ca đã an ủi rồi.”
“Anh ấy có thể an ủi người khác? Có phải đập bàn một cái nói với cậu, không có sao, sau này lão tử che chở ngươi? Lúc nói chuyện có phải còn là kiểu “chiếm núi xưng vương” không?”
Tô Cẩm Lê bị An Tử Hàm chọc cười hơn nữa ngày mới dừng lại được.
“Tôi cảm thấy là do tôi không cẩn thận tạo phiền toái cho các cậu.” Tô Cẩm Lê nhỏ giọng nói xong, ký túc xá nhất thời yên tĩnh lại.
“Loại lý luận của người bị hại này thật là……” Phạm Thiên Đình có chút hụt hẫng trong lòng.
“Là cậu muốn hộc máu, hay là muốn đi cấp cứu, hay là muốn hoãn thi đấu? Người khác hại cậu, tại sao lại xin lỗi?” An Tử Hàm hỏi.
“Là tôi không cẩn thận.” Tô Cẩm Lê trả lời.
“Đồ fans đưa tôi cũng ăn rồi.” Ô Vũ bỏ sách xuống, an ủi Tô Cẩm Lê, “Hiện tại phải điều tra hung thủ là ai, sau đó……”
Tô Cẩm Lê đóng cửa phòng ngủ lại, chỉ chỉ camera.
An Tử Hàm hiện tại là tay già đời tắt camera rồi, trực tiếp đóng, có lẽ tổ tiết mục chỉ có thể yên lặng rơi lệ.
“Là Chu Văn Uyên làm.” Tô Cẩm Lê trả lời.
“Có chứng cứ?!” An Tử Hàm khiếp sợ hỏi.
“Không có chứng cứ trực tiếp vì không thấy trên camera, nhưng đã điều tra rồi, là Chu Văn Uyên làm.” Tô Cẩm Lê trả lời.
Ba người đều chấn kinh.
Phạm Thiên Đình bình thường thích xem náo nhiệt. Hôm nay cậu đột nhiên cảm thấy mình đã ăn phải quả dưa siêu to, so với việc ba bạn gái cũ của An Tử Hàm hội hợp còn làm người khiếp sợ hơn.
“Cho nên hôm nay Chu Văn Uyên bị đào thải không phải ngoài ý muốn?” Ô Vũ hỏi.
Tô Cẩm Lê gật đầu.
An Tử Hàm lại cầm lấy “Binh khí” của mình —— cây lau nhà, chuẩn bị đi tìm Chu Văn Uyên một trận tử chiến.
“Quá đáng giận, đây là mưu sát đó?” An Tử Hàm hùng hổ sắp đi ra ngoài.
“Không nghe nói không có chứng cứ trực tiếp sao?” Ô Vũ lập tức rống lên một tiếng, ngay sau đó hỏi Tô Cẩm Lê, “Là đã xác định, chỉ là thiếu chứng cứ sao? Hay là nói, chỉ là hoài nghi?”
“Xác định, nhưng là cậu ta làm quá sạch sẽ.”
“Làm sao phát hiện?” Phạm Thiên Đình hỏi.
Tô Cẩm Lê chỉ có thể trả lời: “Anh tôi phái người điều tra, cụ thể chưa nói, nhưng là anh ấy sẽ không làm việc chưa nắm chắc.”
“Cậu tìm được anh rồi?” Phạm Thiên Đình còn chưa biết chuyện này.
“Đúng vậy, tìm được rồi, vẫn là một cái dưa siêu to bự, nhưng chúng tôi không muốn nói cho cậu, muốn nghẹn chết cậu.” An Tử Hàm lập tức chặn Tô Cẩm Lê, nói với Phạm Thiên Đình.
Phạm Thiên Đình lập tức nhảy dựng lên: “Tại sao?!”
“Ai bảo cậu mỗi ngày hóng tụi tôi cãi nhau, giờ không cho cậu hóng!” An Tử Hàm trả lời.
Tô Cẩm Lê nhún vai nói với Phạm Thiên Đình nói: “Nếu tôi nói cho cậu, cậu ấy nhất định bám tôi không buông……”
“Được rồi, em trai, em đừng nói chuyện, không tốt cho cổ họng, ngoan, ngủ đi.” An Tử Hàm vung tay với Tô Cẩm Lê rồi lại cầm “Binh khí” của mình lên.
Ô Vũ lại rất tin tưởng Thẩm Thành sẽ không vu oan hại người, cũng sẽ chưa xác định mà đã đào thải Chu Văn Uyên, cho nên chỉ trầm mặc một hồi liền tiếp nhận sự thật.
Ngẩng đầu nhìn thấy An Tử Hàm muốn đi tìm Chu Văn Uyên đánh nhau, Phạm Thiên Đình há miệng ngăn cản, kính cẩn nịnh nọt: “Từ từ đừng đi, mau, mau, cho tôi dưa cái đã.”
Ô Vũ cảm thấy cảnh tượng này thật không nói nên lời, chỉ có thể trầm giọng nói: “Hiện tại chúng ta không thể lên mạng, tôi phỏng chừng bên ngoài đã bắt đầu nổi tinh phong huyết vũ.”
An Tử Hàm cuối cùng cũng ngừng lại, nhưng thật ra không thèm để ý: “Không có việc gì, có anh tôi, anh tôi là bị hắc mà nổi đó, không sợ trường hợp này.”
An Tử Yến tuyệt đối là kẻ xui xẻo nhất, từ lúc vừa ra mắt đã bị hắc, một đường đen thui đi lên, ảnh đóng phim thành meme, lời kịch thành trò cười viral, lên hot search nhanh nhất là đánh rắm xì hơi.
Cho tới bây giờ, anh ấy đã dần trở thành cái gọi là “sự thật” trong miệng người hâm mộ, họ cũng dần phát hiện ra rằng An Tử Yến có một chút đáng yêu, ngày càng có nhiều người hâm mộ hơn. Giờ đây, An Tử Yến đã trở thành một trong những nam nghệ sĩ được yêu thích nhất.
Loại này trường hợp kiểu này Truyền Kỳ Thế Gia đã thấy nhiều.
Cũng bình thường thôi.
Ô Vũ nhìn về phía Tô Cẩm Lê, Tô Cẩm Lê đang xé mở túi mì ăn liền, lén lút ăn vụng đồ ăn vặt.
An Tử Hàm giật lấy: “Thứ này mặn! Cậu không thể ăn.” Nói xong tự mình bốc một nhúm ăn.
“Đúng vậy!” Phạm Thiên Đình bốc theo.
Ô Vũ thở dài một hơi, cảm thấy chỉ số thông minh của bạn cùng phòng không online, nhưng tay lại duỗi ra, bốc một nhúm theo.
Tô Cẩm Lê chỉ có thể nhìn bọn họ ăn hết của mình.
Vì thế cậu chỉ có thể trả thù nói: “Cái này là người khác đưa.”
Ba người lập tức hỗn loạn, nhìn thấy Tô Cẩm Lê cười xấu xa mới biết được cậu đang phản kích.
*
Phân tranh trên mạng quả nhiên bắt đầu rồi.
Sự kiện là có dân mạng đăng video lúc An Tử Yến tức giận vứt microphone.
Người này có lẽ là muốn cố ý hắc An Tử Yến, chỉ lấy ra một đoạn ngắn, chắc muốn hắc An Tử Yến tính tình thối không tả nổi.
Bình luận lại không nghiêng về một phía hắc anh.
Cửu Túy ca ca bảo hộ em: Vẫn luôn xem tiết mục, không biết tiền căn hậu quả không dám nói cái gì. Nhưng lần đầu tiên An Tử Yến công khai chơi lớn vậy, lúc trước tham gia chương trình thực tế bò trong bùn cả ngày, muốn bò lên bờ nước lại cuốn xuống cũng không thấy tức giận như vậy.
Nho nhỏ Yến Tử phi a phi: Thí sinh này hình như là muốn khiêu chiến Tô Cẩm Lê, An Tử Yến mới tức giận hả? Tôi đột nhiên nhớ tới mấy tin tức hôm trước, Tô Cẩm Lê cả người toàn máu bị An Tử Hàm ôm khỏi trại huấn luyện, cái này có liên quan gì không?
Ngọn lửa nhỏ: Nhưng tôi lại chú ý Yến Tử của chúng ta ném microphone thật soái!
Rất nhanh đã có ai đó đã đăng một video tương đối đầy đủ về vụ vả mặt và chiều hướng có chút thay đổi.
Đoạn video thứ hai từ lúc Kiều Nặc nói muốn khiêu chiến đến An Tử Hàm công khai nghi ngờ nhân phẩm Kiều Nặc, hơn nữa còn bại lộ việc Tô Cẩm Lê bị đưa đi cấp cứu.
Đoạn video này được đăng lên xong là sóng to gió lớn.
Dân mạng chia thành mấy phái.
Đầu tiên là kiểu lý tính: sao Tô Cẩm Lê phải cấp cứu? Tại sao khiêu chiến Tô Cẩm Lê mà An Tử Yến lại tức giận như vậy? Bọn họ yêu cầu chân tướng.
Thứ hai là kiểu phê bình: Theo nghe nói kết quả là Tô Cẩm Lê thắng, nhưng Tô Cẩm Lê thật sự hát không được. Lại nghe nói Truyền Kỳ Thế Gia thu mua phòng làm việc của Tô Cẩm Lê, đây là muốn làm hậu trường sao? Nâng An Tử Hàm đồng thời lại nâng Tô Cẩm Lê? Trách không được An Tử Hàm cùng Tô Cẩm Lê quan hệ tốt như vậy. Thi đấu chi vậy hả, trực tiếp nâng mấy người lên là xong.
Một bên là khiếp sợ: Mẹ nó mẹ nó! Đàn tỳ bà ngược! Tô Cẩm Lê là thần tiên hạ phàm sao?
Một bên là kiên trì chia sẻ hình: Nghe nói chia sẻ cẩm lý này có thể đổi vận.
Một bên là kiểu dở hơi: repost mù quáng, cút đi?Dạo này cứ spam hoài, bực quá. ……
Tranh cãi suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng một đại V cũng vạch trần toàn cảnh vụ việc.
Đại V sắp xếp lại vụ việc rồi giải thích.
Đầu tiên, là tin tức phù dung sớm nở tối tàn hôm trước, ảnh chụp An Tử Hàm ôm Tô Cẩm Lê đi ra, Ô Vũ hỗ trợ lái xe.
Giải trí đại V hẳn là đi bệnh viện điều tra rồi, đã biết một chút “chân tướng bên trong”.
【 theo như đã biết, là tổ tiết mục quản lý sơ sẩy, không có kiểm tra quà của fans, Tô Cẩm Lê ăn chocolate anti-fan đưa rồi trúng độc. Yết hầu cùng với dạ dày, khí quan đều bị ăn mòn, giọng nói vốn rất êm tai nay nghe như người nghiện thuốc nghiện rượu. 】
Nội dung sau chính là giải thích An Tử Yến tại sao tức giận như vậy.
Tô Cẩm Lê không ổn bị Kiều Nặc- thí sinh ở khu nguy hiểm- khiêu chiến, nếu Tô Cẩm Lê thua, chắc chắn sẽ bị đào thải.
Từ tập trước có thể thấy, An Tử Yến rất thích thí sinh Tô Cẩm Lê, An Tử Yến trước giờ không tốt tính gì, cũng không làm nhân thiết, bùng nổ tức giận như này cũng bình thường.
Hơn nữa một câu của An Tử Hàm cũng bị phân tích thật sự thấu triệt: nhân phẩm Kiều Nặc vốn dĩ có vấn đề, sau khi Tô Cẩm Lê xảy ra chuyện, Kiều Nặc còn vui sướng khi người gặp họa, đây cũng là nguyên nhân thứ nhất hiện trường mất khống chế.
Hấp dẫn nhất chính là, đại V này thần thông quảng đại, còn chụp được video tư liệu, ảnh chụp màn hình gì cũng đăng lên.
Trong video, rõ ràng là một người lén lút dùng điện thoại di động quay, có thể nhìn thấy nửa đầu tóc của người phía trước. Nội dung thực sự là Tô Cẩm Lê đang ở trong ký túc xá, đột nhiên nôn ra máu chống người xuống đất.
Đoạn thứ hai là An Tử Hàm ôm Tô Cẩm Lê từ toilet ra, lúc này Tô Cẩm Lê đã hoàn toàn bất tỉnh.
Bình luận lúc này rốt cuộc bắt đầu nghiêng về một phía.
Chopper: tiết mục này có độc, thật sự có độc!
Thiên nhã dạ điệp: xem video thôi tôi cũng phải đau lòng khóc, anh em An gia che chở Tô Cẩm Lê cũng không kỳ quái.
Mộc bảy song: Trước kia không quá thích An Tử Yến, hiện tại đột nhiên thích tính tình mạnh bạo này, nên làm như vậy.
Tiểu đan: Dựa theo quy tắc, Kiều Nặc khiêu chiến kỳ thật không có vấn đề, chỉ là làm như vậy có vẻ thực ghê tởm. Sao cậu không khiêu chiến Ô Vũ đi! Nhân lúc cháy nhà đi hôi của tính làm gì?
*
An Tử Yến cầm điện thoại lướt Weibo, không nhịn được đưa cho Giang Bình Thu xem: “Chúng ta mướn thuỷ quân sao?”
“Lần này đúng là không phải, chỉ có mấy đại V là người chúng ta.”
“Đột nhiên không bị mắng, còn có người chuyển fan, tôi còn có chút không thích ứng.” An Tử Yến nhìn điện thoại lướt bình luận.
Lướt lướt lại thấy Tô Cẩm Lê hộc máu, đầu ngón tay run lên, anh ném điện thoại sang một bên, tiếp tục đọc kịch bản.
Nhìn một hồi, anh lại hỏi: “Bên Thẩm Thành có động tĩnh gì không?”
“Động tĩnh không có, nhưng mà…… Chu Văn Uyên mất tích.” Giang Bình Thu trả lời.
“Ồ.” An Tử Yến gật đầu, “Đây là động tĩnh, tôi cũng không tin Thẩm Thành nhìn thấy như này mà không đau lòng.”
Nhưng loại chuyện phi tự nhiên này sao Thẩm Thành điều tra đến được?
An Tử Yến mê mang, bây giờ ngoại trừ khống chế dư luận anh còn làm gì được nữa đây?