Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Chương 69

“Sao anh lại ở đây?” Giọng nói của An Tử Yến hoàn toàn lạnh đi, anh hơi cúi đầu, nhưng vẫn nhìn Thẩm Thành, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng không thể kìm nén.

Như gió trong giếng khô, như băng trong vách đá.

“Tại sao tôi không thể ở chỗ này?” trên mặt Thẩm Thành vẫn là nụ cười bình tĩnh, nhưng loại nụ cười này hiển nhiên không phải thật sự đang cười, mà là duy trì biểu hiện tao nhã.

An Tử Yến nhìn về phía Tô Cẩm Lê, thấy cậu cọ cọ đi vào phòng, như là muốn né tránh hiện trường Tu La tràng này.

D*c vọng cầu sinh rất mạnh……

“Anh tới thăm ban?” An Tử Yến lại hỏi Thẩm Thành.

“Đúng vậy, đến xem bảo bối nhà tôi.” Thẩm Thành trả lời xong, túm chặt tay Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê lập tức kinh ngạc nhìn Thẩm Thành, anh, trước đây anh không gọi em như vậy!

Kết quả, vừa muốn mở miệng nói chuyện, đã bị Thẩm Thành bóp chặt cổ tay cảnh cáo, cổ họng không thể phát ra âm thanh.

An Tử Yến nghe xong xưng hô này, lại thấy hai người nắm tay, không nhịn được trào phúng cười, trong lòng luôn cảm thấy chán ghét nhưng lại càng khó chịu: “Ôi, nhà anh…” Sau đó, anh không nói nữa.

“Ừm, cậu định nói chuyện phiếm sao, tối nay tôi ở đây.”

“Không.” An Tử Yến lập tức cự tuyệt.

“Như vậy thì……” Thẩm Thành nhìn về phía Tô Cẩm Lê, ôn nhu hỏi, “Em có gì muốn nói với ông chủ hả?”

Tô Cẩm Lê lắc lắc đầu, vừa muốn nói chuyện, tay lại bị nắm chặt.

Dưới sự kiểm soát của Thẩm Thành, Tô Cẩm Lê lúc này cho dù có muốn nói cũng không được.

“Vậy về sau phiền ông chủ giúp quan hệ công chúng.” Thẩm Thành lại nói với An Tử Yến, lời nói khách khí, đôi mắt cười không còn khe hở, không biết có khi sẽ không nghĩ đến anh là cẩm lý tinh, mà là một con hồ ly tinh.

“Ồ, khách khí.”

“Ông chủ còn có chuyện gì sao?”

An Tử Yến lại nhìn Tô Cẩm Lê, đôi mắt tức giận đến đỏ lên, toàn thân tràn đầy dương khí, làm Tô Cẩm Lê khó chịu.

Tô Cẩm Lê nói không ra lời, chỉ có thể đứng bên cạnh nghe, cúi đầu thấy nắm tay An Tử Yến siết chặt, không khỏi có chút hoảng.

Cậu có thể cảm nhận được An Tử Yến phẫn nộ, điều này làm cậu có chút áy náy, dù sao thì cậu cũng chưa từng nói với An Tử Yến rằng cậu và Thẩm Tranh là anh em.

Ký hợp đồng với em trai đối thủ một mất một còn, An Tử Yến sẽ tức giận cũng không kỳ quái.

“Tô Cẩm Lê, tôi còn tưởng em sẽ không nói dối.” An Tử Yến nói xong, trực tiếp xoay người rời đi.

Thẩm Thành nhìn theo anh rời đi, ý cười trong mắt càng đậm, lần này là thật sự muốn cười.

Nghĩ đến An Tử Yến ít nhất sẽ tức suốt một buổi tối, Thẩm Thành liền cảm thấy cực kì vui vẻ.

Anh kéo Tô Cẩm Lê vào phòng, để Tô Cẩm Lê ngồi trên giường, mình khoanh tay trước ngực đứng trước mặt Tô Cẩm Lê.

“Anh, anh làm gì vậy?” Tô Cẩm Lê không nhịn được hỏi, hôm nay Thẩm Thành nói chuyện không thể hiểu được, làm Tô Cẩm Lê cảm thấy rất kỳ quái.

“Kỳ thật An Tử Yến sẽ thích em, anh cũng không ngoài ý muốn.” Thẩm Thành trực tiếp nói những lời này.

Tô Cẩm Lê kinh ngạc nhìn anh mình, cảm thấy anh quả thực thần, cậu chưa nói gì anh cậu cũng biết.

Thấy Tô Cẩm Lê ngây ngốc, Thẩm Thành không nhịn được thở dài, nói: “Thể chất em đặc thù, người giống An Tử Yến dương khí rất nặng tất nhiên sẽ thích em.”

Tô Cẩm Lê không nhịn được trả lời: “Nhưng, anh ấy nói rằng anh ấy thích em ngay cả khi anh ấy không thể nhìn thấy em, và sau khi thấy em là một con cá, anh ấy vẫn thích em.”

Thẩm Thành lập tức nhíu mày, nghiêm túc hỏi: “Thấy em là cá?”

“Ừm, em bị anh ấy phát hiện.” Tô Cẩm Lê trả lời xong, thấy Thẩm Thành tức giận vội xin lỗi, “Thực xin lỗi, em không phải cố ý! Rạng sáng đi em bơi lội mà cũng bị phát hiện!”

Thẩm Thành trầm mặc một hồi, mới nói: “Nếu cậu ta làm cái gì có khả năng sẽ xúc phạm tới chuyện của em, lập tức nói cho anh, anh sẽ xử lý.”

“Không có, anh ấy chưa làm gì!” Tô Cẩm Lê vội vàng phủ nhận, nếu Thẩm Thành ra tay, nhất định sẽ đại chiến.

Trước mắt, An Tử Yến chẳng những không có làm sai cái gì, còn đối với cậu khá tốt.

“Hiện tại anh muốn cùng em làm rõ một ít chuyện.” Thẩm Thành rất trịnh trọng nói.

Tô Cẩm Lê lập tức gật đầu, tỏ vẻ mình sẽ nghe.

“Thứ nhất, anh cực kì chán ghét An Tử Yến, trời sinh không hợp. Nếu em ở cạnh cậu ta, anh sẽ vô thức tránh xa cậu ta cũng dẫn tới anh sẽ tránh xa em. Cho nên nếu em cùng cậu ta ở bên nhau, trên cơ bản cùng không khác đoạn tuyệt quan hệ anh em, đều là cả đời không qua lại với nhau. Em hiểu không?”

“A! Không được đâu anh!” Tô Cẩm Lê khẩn trương nắm tay Thẩm Thành.

“Nghe anh nói xong.”

“Ừm.”

“Thứ hai, Long Dương từ xưa đến nay không được tôn trọng, muốn làm nghệ sĩ thì trước tiên phải kiểm soát được đời sống riêng tư của mình. Nếu yêu cũng nên suy nghĩ xem có ảnh hưởng đến đối phương hay không? Nó có ảnh hưởng đến sự nghiệp của em không?. Huống chi đồng tính luyến ái không được tán thành? Chỉ cần nó bị bại lộ, không chỉ em mà An Tử Yến cũng sẽ bị hủy hoại. Em vẫn chưa chính thức ra mắt, cậu ta đã cứ như vậy quẹo vào em, em thật không biết cậu ta rắp tâm ra sao”

“Nhưng anh Lục với anh Hứa ……” Lục Văn Tây cùng Hứa Trần cũng ở bên nhau mà, vẫn là bạn tốt của Thẩm Thành.

“Em muốn tranh luận với anh sao?”

“Không có, anh tiếp tục nói.”

“Thứ ba, thể chất của em đặc thù, hấp thu quá nhiều dương khí sẽ dẫn đến âm dương trong cơ thể mất cân bằng, thậm chí tẩu hỏa nhập ma, em khống chế kém âm dương nhị khí, nếu hấp thu nhiều dương khí một chút, em sẽ đau đầu như búa bổ, em cùng cậu ta ở bên nhau cũng không thể thân cận.”

“Ồ……”

“Thứ tư, nếu em thật sự thích cậu ta, nhất định sẽ cao hứng phấn chấn mà nói cho anh. Nhưng mà em không có, chứng minh em không có thích cậu ta như vậy, hoặc là nói một chút cảm giác cũng không có. Đều không thích cậu ta rồi, tại sao lại muốn mạo hiểm ở cùng cậu ta? Em do dự như vậy ngược lại sẽ tổn thương cậu ta, không bằng quyết đoán cự tuyệt.”

Tô Cẩm Lê suy nghĩ một lúc, đột nhiên cảm thấy anh trai mình nói đúng, vì vậy cậu gật đầu.

Thẩm Thành thấy Tô Cẩm Lê cũng nghe lời, lúc này mới hòa hoãn lại nói với Tô Cẩm Lê: “Em vốn dĩ đã ngây ngốc, lại ở bên tên đại ngốc kia, một thêm một, thật sự làm người khác rất không yên tâm.”

“Vậy sau này em nói anh ấy, em sẽ không theo anh ấy.” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Ừm, theo ý anh, cậu ta làm lô đỉnh của em cũng không xứng.”

“Anh, sao anh chán ghét anh ấy như vậy?” Tô Cẩm Lê không nhịn được hỏi, chỉ biết hai người bọn họ không thích lẫn nhau, bởi vì cái gì thì cậu lại không biết.

“Dựa vào gia thế tốt của mình cậu ta đã làm rất nhiều chuyện thiếu đạo đức, những chuyện như cắt đứt tài nguyên là chuyện thường tình, đặc biệt giỏi cạnh tranh ác ý. Nếu muốn nôi đen một người, chỉ đơn giản là mở Weibo xem hotsearch. Mấy năm nay khá hơn chút, biết thu liễm, mấy năm trước quả thực chính là thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, làm người ghê tởm.”

“A? Bá đạo như vậy? Còn khinh nam bá nữ sao?” Đây là điều tồi tệ nhất mà Tô Cẩm Lê nghĩ.

Thẩm Thành lắc đầu, ngồi cạnh Tô Cẩm Lê, tiếp tục nói.

“Nếu nghệ sĩ mà Truyền Kỳ Thế Gia coi trọng từ chối lời mời của họ, họ sẽ làm mọi cách để người đó phải ký hợp đồng với Truyền Kỳ Thế Gia. Một số nghệ sĩ hết hạn hợp đồng muốn thành lập công ty riêng cũng bị bọn họ lăn lộn không chịu được, hơn nửa năm thời gian tranh cãi xử lý hợp đồng, bỏ lỡ thời kỳ hoàng kim.”

Tô Cẩm Lê nghe xong cảm thán: “Thật là xấu!”

“Em nghe hiểu?”

“Không hiểu.”

“Vậy em nói xấu gì?” Thẩm Thành vừa tò mò vừa buồn cười.

“Làm anh tức giận là xấu.”

Thẩm Thành bị Tô Cẩm Lê chọc cười, nhéo mặt Tô Cẩm Lê: “Về sau đừng hút dương khí loạn, đặc biệt là An Tử Yến, dơ.”

“Được.”

Thẩm Thành lấy một cái túi bên cạnh mở ra, đưa cho Tô Cẩm Lê xem: “Anh mang đồ ăn cho em, sau khi ăn ở nhà hàng cảm thấy rất ngon, liền gọi thêm một cái nữa mang tới cho em nếm thử.”

“Anh, anh thật tốt!” Tô Cẩm Lê cảm thán xong, dùng đũa gắp một miếng, nếm thử, lập tức giơ ngón tay cái lên.

Cậu bưng đồ ăn đến chiếc bàn nhỏ bên cạnh ăn, sau đó đứng dậy bưng đồ ăn khuya do An Tử Yến mang tới, định ăn chung.

Thẩm Thành vừa thấy liền khó chịu, trực tiếp xách đồ An Tử Yến đưa ném vào thùng rác: “Không được ăn đồ của cậu ta.”

“Ồ……”

*

An Tử Yến trở lại phòng tổng thống của mình, tức giận đến mức đập phá mọi thứ.

“Mẹ nó! Kẻ lừa đảo, còn nói không có quan hệ, nói không yêu đương, còn mẹ nó bảo bối! Còn ở chung! Ngày mai còn thi đấu đấy, không thể nhịn một chút hả?” An Tử Yến tức giận đá vào tủ mấy cái.

“Mẹ nó hôn môi còn nghĩ có vị, còn tưởng rằng đều là nụ hôn đầu tiên! Cao hứng vài ngày, kết quả sao! Lớn lên đáng yêu sao lại ác liệt như vậy?! Gạt tôi thú vị lắm sao? Hả?!”

An Tử Yến suy sụp, nghĩ đến hình ảnh Tô Cẩm Lê cùng Thẩm Thành ở bên nhau liền cảm thấy vô cùng đau đớn.

Mối tình đầu của anh!

Mối tình đầu sơ khai của anh!

Anh tràn đầy chân tình, yêu thương!

Lập tức nát hết!

“Còn nói đi hỏi anh trai, em hỏi đi! Em hỏi xong cùng Thẩm Thành ở chung thì làm gì? Anh em đồng ý em cùng Thẩm Thành có phải không? Anh kém hơn Thẩm Thành sao? A? Anh không cao bằng sao? So cái mũi? So …… Con mẹ nó, còn có cái gì?”

An Tử Yến tức giận gãi đầu, đá văng cửa vào phòng khách, llại thấy Giang Bình Thu đứng ở cửa, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giả dạng làm không khí.

Bước chân anh khựng lại cơ thể cứng đờ.

Giang Bình Thu còn xấu hổ hơn.

Vừa rồi để Giang Bình Thu ở lại phòng, giúp anh chọn kịch bản tới.

Anh đã quên.

Đều là do hai tên đàn ông chó kia chọc tức.

An Tử Yến bình tĩnh một chút, đi vào phòng khách, ngồi trên ghế, nhìn kịch bản trước mặt.

Giang Bình Thu đưa khăn giấy, anh lập tức rống lớn một tiếng: “Tôi không khóc!”

“Lau mồ hôi trên khóe mắt đi.”

An Tử Yến đưa tay lấy khăn giấy lau mắt, phát hiện có nước mắt.

Tức khóc.
Bình Luận (0)
Comment