Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Chương 82

Vương tổng vẫn chưa tức giận, ông không có tính tình xấu kia giống Thời lão.

Ông nhìn chằm chằm bàn cờ một hồi, sau đó lấy điện thoại chụp lại bàn cờ, chuẩn bị lưu lại về nhà chậm rãi nghiên cứu.

Khương Đinh không hứng thú với chơi cờ lắm, chỉ dò hỏi Tô Cẩm Lê: “Tư thục của cậu thật lợi hại đó, cái gì cũng dạy sao?”

Tô Cẩm Lê gật đầu: “Tiên sinh rất giỏi.”

“Vị tiên sinh này là đại sư nào?”

“Nhiều hơn một.”

“Tư thục này trứ danh không? Tôi có đứa con trai, cũng sắp tới tuổi đi học, nghe cậu nói cũng động tâm, trường tư thục dạy toàn thời gian hay sao?”

Tô Cẩm Lê thật khó mà nói mình là học từ thời cổ đại, ngồi học ngoài cửa sổ, mà còn chỉ là một con cá kiểng.

Cho nên cậu chỉ cười nói: “Ngài vẫn là để con học trường bình thường thôi, tôi đây một chút tiếng Anh cũng không biết, còn chẳng có bao nhiêu bạn bè.”

An Tử Yến cũng sợ Tô Cẩm Lê nói sai nên giúp cậu chuyển chủ đề, rất nhanh bắt đầu tán gẫu về phim mới.

Điện ảnh mới của Khương Đinh là một phim hành động cổ đại, thêm vài yếu tố hàng yêu trừ ma.

Bối cảnh ở triều Minh, thế gian đột nhiên xuất hiện yêu ma quỷ quái, phải có người đi thống trị.

Nam số 3 là một con hát, hoa đán trứ danh, diện mạo rất đẹp, trình độ hát tuồng càng là nhất đẳng, được không ít thế gia mời về hát tuồng.

Nhưng sau đó truyền ra anh ta có quan hệ ái muội với vị phu nhân nào đó nên cứ ở một mình như vậy.

Nam chính phải điều tra vị con hát này, bởi vì thế gia nào gặp nạn cũng từng mời người này đi hát tuồng, dần dần có lời đồn anh ta kỳ thật là yêu tinh.

Đến giữa phim người này sẽ bị người trói lại thiêu sống.

Ban đầu An Tử Yến đưa tư liệu Tô Cẩm Lê tới, Khương Đinh vẫn chưa coi trọng mấy.

Chỉ là một tân binh mới nổi, có chút lưu lượng lại đưa qua chỗ ông, ông cần à?

Hơn nữa Tô Cẩm Lê vóc dáng quá cao, căn bản không thích hợp nhân vật này.

Nhưng sau khi Tô Cẩm Lê một thân hồng y xuất hiện, Khương Đinh lại đột nhiên sửa lời, chủ động liên hệ An Tử Yến.

An Tử Yến tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, bỏ hết hành trình hôm nay để sáng sớm đi gặp Khương Đinh.

Hiện tại lại xem Tô Cẩm Lê, diện mạo tốt, nếu đóng phim tất nhiên cũng sẽ đẹp không kém.

Còn trình độ hát tuồng cũng không tồi, tuyệt đối là trình độ chuyên nghiệp.

Chiều cao có thể qua thủ thuật mà bù lại, nghệ sĩ thế này bỏ lỡ thật đáng tiếc.

Khương Đinh lập tức hỏi một vấn đề: “Tô tiểu hữu đã đóng phim bao giờ chưa?”

Tô Cẩm Lê lập tức nhìn An Tử Yến, An Tử Yến cười cười trả lời: “Cậu ấy thiên phú rất tốt, làm thực tập sinh cũng chỉ có nửa năm đã có bản lĩnh hiện tại. Hơn nữa còn một thời gian mới bắt đầu quay phim, chờ thi đấu kết thúc, chúng tôi sẽ tiến hành huấn luyện cậu ấy.”

“Cũng chính là một chút kinh nghiệm cũng không có, xuất thân không chính quy?”

“Vâng.” An Tử Yến chỉ có thể thừa nhận.

“Bộ phim này có rất nhiều hiệu ứng đặc biệt, điểm này hẳn là cậu biết?” Khương Đinh tiếp tục nói.

Kỳ thật nhắc tới cái này, An Tử Yến liền minh bạch ý của Khương Đinh.

Người mới chưa đóng phim bao giờ, một chút kinh nghiệm không có, đến hao hết tâm tư mà dạy Tô Cẩm Lê, thù lao đóng phim sẽ không cao.

An Tử Yến mỉm cười nói với Khương Đinh, đơn giản là nhân khí hiện tại của Tô Cẩm Lê cũng sẽ giúp kéo phòng vé.

Sau đó bắt đầu khen Tô Cẩm Lê diện mạo tốt, phù hợp nhân thiết, còn biết hát tuồng, về điểm này tìm khắp giới giải trí có khi còn chẳng được một ai

Đúng là có thể phối âm, nhưng không thể toàn bộ đều phối âm chứ?

Quay một đoạn ngắn hát tuồng thì cũng phải dạy từ con số 0 mà?

Hai bên bắt đầu đánh Thái Cực, Vương tổng nghe không thú vị, lại lôi kéo Tô Cẩm Lê chơi cờ.

Tô Cẩm Lê ngược xong hai trận, An Tử Yến cuối cùng cũng nói với Tô Cẩm Lê: “Em còn phải về trại huấn luyện phải không?”

“Ừm, bốn bài hát còn phải nhảy nữa!” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Để anh nói Giang Bình Thu đưa em về trước.”

“Được.”

Tô Cẩm Lê sau khi rời khỏi đây lại thấy Hầu Dũng thế mà cũng tới, sau khi nhìn thấy cậu sốt ruột hỏi: “Tiểu Cẩm Lý, tình huống bên trong thế nào?”

“Khá tốt.”

Hầu Dũng tư cách thấp, trường hợp này người như Hầu Dũng đều không thể vào bàn, chỉ có thể để An Tử Yến tự mình tới nói, Hầu Dũng sau khi biết được chạy đến chỉ có thể chờ bên ngoài thấp thỏm.

“Ý cậu thế nào?” Hầu Dũng tiếp tục hỏi.

Tô Cẩm Lê nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Tôi đang chơi cờ, chủ yếu là An đại ca nói, nhưng cũng chỉ nói chuyện thù lao đóng phim.”

Hầu Dũng vừa nghe liền sáng mắt, giơ tay vỗ vai Tô Cẩm Lê: “Không tồi không tồi, cơ hội lần này cực kì khó được, cậu nhất định phải quý trọng cố gắng, biết không?”

“Ừm.”

Tô Cẩm Lê không làm phiền Giang Bình Thu, để Hầu Dũng chở cậu về trại huấn luyện.

Truyền Kỳ Thế Gia đã cấp cho Tô Cẩm Lê một chiếc xe RV, cùng đẳng cấp với An Tử Yến còn là loại tốt nhất

Mấy nghệ sĩ khác của Truyền Kỳ Thế Gia lăn lộn mấy năm cũng không có đãi ngộ này, Tô Cẩm Lê vừa đến đã có, có thể thấy được trình độ chiếu cố của An Tử Yến đối với Tô Cẩm Lê.

Đoàn đội riêng của Tô Cẩm Lê chưa chuẩn bị xong, bởi vì Tô Cẩm Lê muốn tuyển người quen, cho nên Hầu Dũng hiện tại từ người đại diện lại thành trợ lý, việc gì cũng làm một ít.

Anh Hạo đã xác định sẽ qua, thù lao đã bàn xong, Tô Cẩm Lê tham gia xong trận chung kết sẽ bắt đầu làm.

Thế cho nên, Hầu Dũng hôm nay còn kiêm chức tài xế.

Tô Cẩm Lê lên xe nhìn khắp, cảm thấy như mình đang mơ.

Cậu cũng có xe!

Siêu ~~ tuyệt vời!

Chờ Tô Cẩm Lê hưng phấn xong, ngồi yên trên xe rồi, Hầu Dũng đang lái xe nhìn Tô Cẩm Lê vài lần, chần chờ mở miệng: “Tiểu Cẩm Lý này.”

“Vâng?”

“Tôi muốn nói với cậu vài việc, nhưng tôi nghĩ cậu sẽ không vui.”

“Vậy tại sao còn muốn nói?” Tô Cẩm Lê cảm thấy câu nói trước rất kỳ quái, nên hỏi gọn gàng dứt khoát.

Hầu Dũng xấu hổ trong giây lát, giải thích: “Không muốn cậu phạm sai lầm.”

“Ồ, vậy anh nói đi.”

“Thì, chúng ta có thể không nổi tiếng nhanh như vậy, cũng không cần tài nguyên quá nhiều, cậu là em trai Thẩm Thành, cậu ấy hiện tại đã là cổ đông Ba Nhược Ba La, chờ năm sau cậu qua đó cậu ấy cũng có thể chiếu cố cậu.”

“Ồ……” Tô Cẩm Lê không nghe hiểu ý Hầu Dũng, nói những thứ này để làm gì.

“Nhưng đừng tham gia quy tắc ngầm gì đó, không cần thiết, cho dù thực sự nổi tiếng sau này nhớ lại cậu cũng sẽ tự ghét bỏ chính cậu. Lần trước có một nữ minh tinh tự sát, tên Đặng Huyên Hàm, chính là dựa vào con đường này để nổi tiếng, bị chứng trầm cảm, nửa đời sau không thể vui vẻ nổi, cuối cùng đi tự sát.”

Tô Cẩm Lê nghe xong cảm thấy kỳ quái.

Quy tắc ngầm là gì?

“Cậu còn nhỏ, không hiểu giới giải trí, nếu thật là chân ái cũng nên thu liễm một chút. Tự do yêu đương tôi không ngăn cản, nếu là…… Tôi cũng không kỳ thị, dù sao cũng là lựa chịn của riêng mình. Chính là hiện tại độ chấp nhận đồng tính luyến ái rất thấp, chuyện mấy cậu bị lô ra nhất định sẽ bị mọi người công kích, phê bình, dẫn tới những phiền toái không cần thiết.”

“Cái này anh tôi đã nói qua……” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Ừm, tôi chỉ hy vọng cậu sống tốt, đừng bị những việc này ảnh hưởng. Hai ta cũng là quen biết lâu rồi, một năm sau nói không chừng cậu sẽ có người đại diện mới, tôi không cần thiết nói mấy thứ này với cậu, nhưng là…… tôi hy vọng cậu có thể vẫn luôn có chỗ đứng trong giới giải trí. Cậu có tài hoa, có thực lực, sẽ nổi tiếng.”

Tô Cẩm Lê nghe xong, hơi nhíu mày nhưng vẫn gật đầu: “Hảo ý của anh tôi hiểu, nhưng là…… anh có phải hiểu lầm gì không?”

“Tôi thấy An Tử Yến đối với cậu khá tốt, thái độ của cậu tôi cũng có thể hiểu được, nhưng là, tôi muốn nhắc nhở cậu một tiếng, để sau này cậu quyết định quan hệ giữa hai người.”

Trong khoảng thời gian này tuy Hầu Dũng không theo cạnh Tô Cẩm Lê nhưng cũng hiểu.

Cho dù phải mua thêm một phòng làm việc chẳng để làm gì cũng phải thêm được Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê bị thương, An Tử Yến cố ý từ nơi khác trở về xử lý chuyện này.

Tô Cẩm Lê bị người khiêu chiến, An Tử Yến tức giận vứt microphone.

Lại để bụng Tô Cẩm Lê tới mức này, cơ hội điện ảnh tốt như này không đề cử tiểu thịt tươi trong công ty, mà là Tô Cẩm Lê, Hầu Dũng không tin đây là chiếu cố người mới.

“Ừm.” Tô Cẩm Lê đáp lại.

“Ít nhất…… Chờ căn cơ cậu ổn lại nói những việc này. Lục Văn Tây cũng đủ ổn định, nội tâm cũng đủ vững mạnh rồi, mới dám làm càn như vậy.”

“Ừm.” Tô Cẩm Lê gật đầu.

“Trong khoảng thời gian này tôi đã tổng kết lại rồi, cậu có mục tiêu gì cho mình không? Muốn phương hướng phát triển nào?”

“Tôi không hiểu những thứ này, xuống núi chưa bao lâu, cái gì cũng không hiểu, hơn nữa tôi cũng không có chủ kiến.” Tô Cẩm Lê trả lời.

Cậu chỉ kiên trì được với những việc mình vẫn luôn chấp nhất.

Như là xuống núi tìm anh trai, hiện giờ, cậu muốn thi đấu thắng, lưu lại giới giải trí. Còn những thứ khác vẫn chưa nghĩ tới.

An Tử Yến để cậu tới gặp đạo diễn, cậu chỉ cảm thấy An Tử Yến sẽ không hại cậu, còn sẽ đối tốt với cậu.

“Chờ thi đấu kết thúc, tìm một cơ hội, chúng ta cùng nhau gặp mặt đi. Cậu với tôi, còn có An Tử Yến, Thẩm Thành, mọi người cùng nhau tâm sự về tương lai cậu. Này không phải là việc nhỏ, hai người bọn họ cũng đều có ý nghĩ của riêng mình, vẫn là cùng nhau nói thì tốt hơn.”

Vừa nghĩ tới cảnh tượng kia, Tô Cẩm Lê liền cảm thấy cực kì k hủng bố, cho nên chỉ mơ hồ đáp lại.

Trước khi xuống xe, Tô Cẩm Lê đột nhiên dừng lại, nói với Hầu Dũng: “Anh Dũng, cảm ơn anh.”

“Cảm ơn gì chứ?” Hầu Dũng cười ha hả hỏi.

“Tôi có thể cảm nhận được anh thật sự đối tốt với tôi.”

“Có thể gặp cậu là may mắn của tôi, cậu đã giúp tôi vượt qua thời kỳ khó khăn.”

“Anh Dũng, anh sẽ gặp may mắn!”

“Chắc chắn, tôi có cẩm lý đại tiên phù hộ mà.”

Tô Cẩm Lê duỗi tay xoa đầu Hầu Dũng, xuống xe.

Hầu Dũng bị chàng trai sờ đầu làm cho sững sờ, không nhịn được lẩm bẩm: “Đây là coi tôi như tiểu cô nương?”

Sau khi trở về, An Tử Hàm liền bắt đầu truy hỏi Tô Cẩm Lê, Tô Cẩm Lê đem toàn bộ quá trình đều kỹ càng tỉ mỉ nói ra, ngay cả An Tử Hàm cũng chấn kinh rồi: “Cậu còn biết chơi cờ với hát tuồng?”

“Đúng vậy.”

“Cậu xoạt chân cho tôi xem.”

Tô Cẩm Lê lắc đầu: “Không.”

“Tại sao?”

“Sợ tuyến tiền liệt vỡ.”

“……”

Tác giả có lời muốn nói:

Bình luận:

Bánh gạo đậu đỏ: Thảo luận ăn cá như thế nào, các ngươi đều là ma quỷ sao!! Tôi ăn cá không kén chọn!! Xương cá cũng có thể ăn!!

【 thành công khiến Thẩm Thành cùng An Tử Yến chú ý 】

【Nhưng ăn xương cá có thực sự không bị nghẹn cổ không? 】

Một sơn minh nguyệt: Kỳ thật An Tử Yến mới là cá trắm cỏ đúng không?

【 Thẩm Thành!!!! Chính là người này!!!! 】

Editor: cá trắm cỏ-> thảo ngư->thảo mai
Bình Luận (0)
Comment