Đại Viên Vương

Chương 155







" Tiếc quá! Không có cách nào giảm bớt công lực đi, không thì không có cách nào khống chế được Bắc Đẩu!"



Vương Phật Nhi phối hợp với Người già cả khổ đấu một con Hắc Long thứu. Tâm trí hắn như sao trời vô hạn, tất cả mọi biến hóa ở chung quanh đều phản chiếu ở trong thức hải, mặc dù công lực yếu nhất nhưng hắn không một chút hoảng sợ, một chiêu một thức đều đánh thẳng vào góc độ mà Long thứu khó phòng thủ nhất.



Thần binh Bắc Đẩu có sức cắn nuốt hồn, Long thứu mình dù đồng da sắt, đao kiếm khó thương tổn nhưng cũng không dám trực tiếp đương đầu, xem ra còn khiến nó kinh hoảng hơn cả Người già cả.



Kiếm quyết là môn võ học mà công lực càng thấp thì càng có thể phát huy được uy lực, công lực càng cao thì năng lực suy tính dựa theo Kiếm quyết càng nhỏ, đây không phải là nhược điểm của Kiếm quyết mà là nhược điểm về khả năng của con người.




Có biện pháp đơn giản thì thường thường sẽ không muốn dùng phương pháp phức tạp để giải quyết vấn đề. Cái đạo lý này là thứ phổ thông mà người thế kỷ hai mốt trên địa cầu đều biết, nhưng trong thế giới sức mạnh là trên hết ở Trung thổ Thần Châu này thì lại thành một vấn đề mà rất nhiều người nghĩ không ra.



Người của hai nhà Tinh, Yến đều liều mạng muốn nâng cao võ học sau đó mới nghiên cứu " Kiếm quyết", tất nhiên là trời nam đất bắc, đi vào góc chết tư duy. Chứ không thì với lớp lớp nhân tài của hai nhà, làm sao lại không ai có thể hiểu được môn vũ kỹ này.



Vương Phật Nhi giờ đang "luyện kiếm", lấy con Long thứu hùng mạnh này làm đối thủ mơ cũng không có để rèn luyện năng lực suy tính của bản thân mình. Phải nén công lực của bản thân xuống thấp hết mức thì mới có khả năng phát huy được những chỗ tinh hoa của " Kiếm quyết".



Chiến đấu say mê đến mức khoái trá, Vương Phật Nhi thét một tiếng dài, thu Bắc Đẩu lại, chân bước chậm rãi, mười ngón tay búng ra liên tiếp, vậy mà lại tiến thêm được một bước, nén công lực xuống lục phẩm.



Không có Bắc Đẩu hỗ trợ, công lực lại yếu đi một phẩm, Vương Phật Nhi giờ gặp nguy hiểm hơn, cũng may có Người già cả là bậc cao thủ tuyệt thế ở bên bảo vệ nên mấy lần gặp nguy cấp, Vương Phật Nhi vẫn tránh thoát trong đường tơ kẽ tóc, chỉ tội là chật vật hơn trước cả chục lần.



Người của hai nhà Tinh, Yến chẳng biết Vương Phật Nhi đang làm cái quái gì, Tinh Vũ thấy bên này không ổn, vội vàng chạy tới phối hợp. Được hai đại cao thủ hỗ trợ, Vương Phật Nhi dần dần lấy lại thế quân bình, cách không phát ra chỉ lực có biến hóa càng ngày càng phức tạp kỳ ảo, cứ mấy luồng chỉ kình tập hợp lại thành một mạng lưới nho nhỏ đánh vào những vị trí yếu hại của Long thứu.



" Đứa nhỏ này làm thể nào mà luyện được Kiếm quyết đến mức độ này chứ?"



Tinh Vũ kinh hãi. Hắn biết việc Vương Phật Nhi tiến vào trong Võ công bia của Yến gia tu luyện Kiếm quyết, nhưng không coi việc này là quan trọng lắm. Dù sao cũng có bao nhiêu thiếu niên của hai nhà Tinh, Yến không tu luyện được môn võ học này, hắn cho rằng Vương Phật Nhi cũng chỉ lĩnh hội được một chút bề ngoài.



Bây giờ phối hợp với Vương Phật Nhi khổ chiến Long thứu, hắn mới hoảng sợ phát hiện rằng mặc dù Vương Phật Nhi còn chưa đạt tới cảnh giới như Thủy tổ Yến Xích Đan của Yến gia nhưng lĩnh ngộ về Kiếm quyết đã vượt xa mức độ mà đa số đệ tử của hai nhà có thể đạt tới. Truyện "Đại Viên Vương "



" Ta nên tranh thủ về Long thứu thôn, hỏi người đó về bí mật của Kiếm quyết. Không nên để môn võ công này tái xuất trong tay người ngoài!"




Tinh Vũ bỗng phân tâm, bị Long thứu quất lông đuôi trúng vai đau đớn khủng khiếp, vội vàng rút khỏi trận chiến đấu. Truyện "Đại Viên Vương "



Vương Phật Nhi thấy Tinh Vũ bị thương, hét lớn một tiếng, vậy mà tinh thần lại tăng lên, công lực lại giảm đi một phẩm, chỉ kình bắn ra mơ hồ chuyển hóa thành những làn kiếm khí nhỏ li ti, sức sát thương tăng gấp bội.



" Một lạng vàng quý hơn mười cân sắt, bốn lạng tinh xảo bằng tám ngàn cân thô sơ!"



Vương Phật Nhi đã biết kỹ xảo này từ lâu nhưng vẫn không cơ hội sử dụng, hôm nay đối mặt với sức ép của Long thứu mới buộc hắn phải dùng tới chiêu này. Kiếm quyết của Yến gia quan sát và lĩnh ngộ về các biểu tượng của sao trời, mặc dù về mặt nội kình không có gì đặc biệt nhưng cũng không phải là pháp môn không có sức sát thương.



Hiểu rõ về tinh tú trên trời, biến chỉ phong thành kiếm khí chính là sở trường của Yến Xích Đan thời đó. Luồng nội kình kiếm khí này tuyệt đối không mãnh liệt nhưng lại hàm chứa ý niệm huyền ảo của sao trời vô tận, có thể xuyên qua thân thể rắng chắc mà đánh thẳng vào tinh phách nguyên thần của kẻ địch.



Liên tiếp trúng vài luồng kiếm khí, con Hắc Long thứu đã cảm thấy hai mắt phát sinh ảo giác, đập cánh vồ móng toàn đánh hụt, bị Người già cả đánh một chiêu đao khí trúng sống lưng, rú lên một tiếng rồi bay vọt lên trời cao.



Vừa lúc Yến Hoàng Sơn và con Long thứu màu đỏ cũng không địch lại con Long thứu kia phải lui về mặt đất, hai con Long thứu gặp nhau, lập tức vỗ cánh bay lên cao bỏ chạy.



Không người nào trong Long thứu thôn còn sức truy kích hai "kẻ địch" này, đều hạ xuống mặt đất, vận công điều hòa chân khí đã tiêu hao rất nhiều.



Vương Phật Nhi sử dụng công lực ít nhất nên trái lại thần khí sung túc nhất, nhưng đó chỉ là biểu hiện bề ngoài. Hắn tính toán phương thức Long thứu tấn công nên bị tiêu hao rất nhiều trí lực, hai mắt tối sầm vô cùng đau đớn.




" Thử tìm xem có tâm pháp điều dưỡng trí lực nào hay không, cứ thế này thì rất dễ dùng não quá độ, phát điên từ thở thiếu niên mất. Mặc dù ta là hòa thượng nhưng cũng không sử dụng tinh thần đến mức như vậy!" Hắn yên lặng vận tâm pháp Đại Nhật kinh để khôi phục tinh lực bị tiêu hao.



Qua sau nửa ngày, Long thứu thôn mọi người mới hết thở dốc, cùng nhau đến cám ơn Vương Phật Nhi.



" Ta nghe nói Yến Xích Mi đắc tội với Tinh đại thúc, chẳng biết đã xảy ra chuyện gì nên muốn đến hỏi thăm, không ngờ lại gặp hai con súc sinh này tới tấn công. Mọi người trong thôn không việc gì chứ?"



Yến Hoàng Sơn cười ha hả nói với Vương Phật Nhi:" Cái tên hỗn láo đó không có việc gì làm lại tới ăn trộm quần áo của tiểu Tuyết Tuyết, đúng là cực kỳ biến thái. Ta đã giáo huấn hắn rồi, bảo đảm hắn sẽ không có ý nghĩ này nữa. Nếu trụ trì đã có lời thì ta sẽ bỏ qua, chỉ cần bọn họ sau này đừng đến chỗ chúng ta làm bậy là được!"



Vương Phật Nhi cười hắc hắc nhưng trong lòng lại kêu khổ:" Ăn trộm quần áo? E là trộm nội y rồi? Yến Hoàng Sơn nhân từ không hạ độc thủ chứ nếu thiến Yến Xích Mi thì ta làm sao mà Hỏa viên trả hắn về cho Hỏa viên Đại tướng được?"



Tinh Vũ tựa hồ vẫn còn hận Yến Xích Mi nên vội báo xuống, chỉ một lát sau các đệ tử trẻ tuổi của Long thứu thôn đã áp giải mấy trăm tướng sĩ Hỏa viên quân tới. Trông thấy bọn quân sĩ Tây Địch này như đã đổi thành người của tộc gấu mèo, có người thâm tím một bên mắt, có người cả hai, thi thoảng còn có người thâm tím toàn thân, Vương Phật Nhi cố nhịn cười, chắp tay nói:với Tinh Vũ " Đa tạ Tinh đại thúc nể mặt, ta sẽ cảnh cáo nghiêm khắc đám Hỏa viên quân này." Truyện "Đại Viên Vương "



Vương Phật Nhi nhận người rồi dẫn bọn họ thẳng đến khu vực sau núi.



Yến Xích Mi chưa bao giờ phải chịu loại uất ức này, tức giận đến tái xanh mặt. Vương Phật Nhi nhìn thấy dáng điệu này của hắn thì biết không phải là thời cơ khuyên can, chỉ nói với hắn:" Người của Long thứu thôn vốn là dân cư trong Vô tận lâm hải, ai nấy đều hung hãn. Việc ngươi ăn trộm nội y con gái lần này đã xong rồi, nếu là lần sau thì tới trộm đồ đàn ông, chắc sẽ được......"


Bình Luận (0)
Comment