Từ khi chuyển thế tới Trung thổ Thần Châu, Vương Phật Nhi đã phát hiện năng khiếu võ học của mình quả thật là không tồi, chẳng những võ học mà niệm pháp cũng tiến bộ nhanh hơn người khác chút ít, hơn nữa bất kể là chiêu số gì đều có thể dễ dàng xuất thủ, lúc lâm địch cũng tự nhiên sinh ra biến hóa vô cùng. Truyện "Đại Viên Vương " Truyện "Đại Viên Vương "
Ban đầu Vương Phật Nhi nghĩ rằng mình thông minh, lại có thêm kinh nghiệm, nhãn quang, lý trí từ thế kỷ hai mươi mốt nhưng sau này hắn mới hiểu rằng kỳ thật đó là do thân thể này của mình có chút ảo diệu.
Giao thủ với cô gái áo tím trăm chiêu, hai đoạn kinh văn hóa thân thành nam tử áo trắng trong thức hải của Vương Phật Nhi lại bắt đầu phát sinh các loại kỳ diệu, vô số văn tự huyền bí sắp xếp tổ hợp vô số lần, tựa hồ đang thể hiện cái cái gì. Vương Phật Nhi liền thực hiện một điều chưa từng có tiền lệ, tâm trí phân thành hai, một phần ở lại điều khiển thân thể giao đấu với cô gái áo tím, một phần tiến vào thức hải quan sát kinh văn biến hóa.
" Hai đoạn kinh văn này đến cùng là cái gì đây. Trước hết ta cứ xem xét cẩn thận là được."
Phần tâm thần Vương Phật Nhi chìm vào thức hải đột nhiên chấn động, trông thấy mấy ngàn văn tự bắt đầu phân tách ra, một chữ thường thường có thể hóa thành mấy trăm đến một ngàn văn tự, sau khi tổ hợp lại thì hình thành năm thiên tâm pháp.
" Đây không phải là Thập phương Đống ma đạo sao?"
Vương Phật Nhi vừa nhìn đoạn thứ nhất, lập tức trong lòng kinh hãi vì phần tâm pháp này khác hẳn với bản mà Cưu Ma La Cấp Đa truyền thụ, bốn thiên đầu tinh thâm hơn rất nhiều.
Hắn cứ theo tâm pháp trong thiên đầu tiên của bản Thập phương Đống ma đạo mới này mà vận hành chân khí, ức khắc nhận ra chân khí Đống ma đạo vận chuyển nhanh hơn tới ba phần, độ tinh thuần gấp đôi. Mặc dù thiên tâm pháp đầu tiên chỉ có thể tăng công lực lên tới cảnh giới cửu phẩm nhưng uy lực mạnh gấp nhiều lần so với trước đây.
vận hành xong tâm pháp trong đệ nhất thiên, Vương Phật Nhi lập tức chuyển tới đệ nhị thiên. Lần này chân khí Đống ma đạo chẳng những khiến cho kinh mạch toàn thân hắn vô cùng khoan khoái mà còn có thêm rất nhiều những đại dị năng trước đây không có. Người ăn ngũ cốc, tự nhiên tồn đọng lại một ít uế khí, bệnh khí, mỗi ngày lao động cũng tích lũy mệt nhọc, những thứ này không ảnh hưởng cơ thể người khỏe mạnh nhưng vẫn tàng ẩn trong cơ thể, khó có thể tiêu trừ. Hôm nay, chân khí Đống ma đạo này rõ ràng cực kỳ thuần khiết, mênh mang liên tục tiêu trừ hết sạch mọi tạp chất trong cơ thể Vương Phật Nhi.
Khi luyện tập tâm pháp đệ tam thiên, chân khí Thập phương Đống ma đạo đã mạnh gấp ba lần so với nguyên bản, mặc dù chiêu thức phát ra có nội kình cũng không mạnh hơn bao nhiêu nhưng hậu kình, tiềm kính lại tăng mạnh, thường thường trong một chiêu có thể gia tăng tiềm kình gấp hai gấp ba khiến uy lực của chiêu số tăng gấp nhiều lần.
Đến lúc Vương Phật Nhi vận hành tới tầng thứ năm tâm pháp Thập phương Đống ma đạo là tầng tâm pháp mà Vương Phật Nhi vẫn chưa vượt qua, mặc dù trong lúc vô ý hắn đã đột phá tầng này về mặt lực lượng nhưng vẫn có chút mơ hồ, chỉ biết sử dụng không hiểu đến tột cùng.
Trong tầng tâm pháp này, Thập phương Đống ma đạo có thêm vô số biến hóa tinh diệu. Từ mười chiêu chưởng pháp cơ bản phát triển thành vô số thủ đoạn ứng chiến với địch. Cô gái áo tím càng đánh càng kinh ngạc, lòng thầm mắng:" Ta vốn chỉ đùa giỡn một thành niên anh tuấn, sao lại đụng tới loại quái vật này? Hắn vừa rồi dùng công phu Thập phương Đống ma đạo còn thập phần thô thiển, làm thế nào mà bây giờ sử dụng còn muốn tinh diệu hơn cả ta? Hắn tuyệt đối không có khả năng biết được tâm pháp của hoàng tộc."
Hai đoạn kinh văn tiếp tục sắp xếp tổ hợp gần trăm lần nhưng thủy chung vẫn không thể sắp xếp ra đệ lục thiên tâm pháp Đống ma đạo, cuối cùng cũng chỉ sắp xếp được khoảng mười câu rồi hoàn toàn biến mất.
Vương Phật Nhi trong lòng sáng tỏ, đó là vì cô gái áo tím chỉ có tu vi ngũ phẩm nên hai đoạn kinh văn không có cách nào tiếp tục suy tính thêm được. Khi phần tâm thần của hắn thoát ly khỏi thức hải để hội nhập với bản thân ý thức, đang muốn ra tay khống chế cô gái áo tím thì tình hình lại xuất hiện biến hóa mới không thể khống chế nổi!
Thấy mình lâm vào thế hạ phong, cô gái áo tím lập tức nhảy ra khỏi vòng chiến, hô lên một tiếng:" Sử dụng Tam thán phó nhai tán cho ta, đánh mê vị công tử này đi. Để được thân cận với mĩ nam, gái này cũng đành bỏ nguyên tắc vậy."
Nghe thấy cái tên Tam thán phó nhai tán cổ quái như vậy, Vương Phật Nhi thầm biết không ổn, đang muốn thúc Phi vân đà thoát khỏi vòng chiến thì đột nhiên mấy nữ thân binh không biết lấy từ đâu ra một quả tú cầu dạng túi hương gì đó, vung tay ném lên cao phát tán ra làn khói màu phấn hồng, mùi hương khác lạ xộc vào mũi.
Vương Phật Nhi không kịp nín hơi, hí phải mùi thơm này tức thì thấy chóng mặt, cố gắng đề chân khí định chạy trốn. Cô gái áo tím cách không đánh ra ba chưởng, chưởng lực trùng điệp phá vỡ hộ thân chân khí đánh trúng ngực, đầu và bụng của Vương Phật Nhi,.
" Ta đen đủi rồi!" lúc bị đánh văng khỏi Phi vân đà, Vương Phật Nhi chỉ nghĩ được có một chuyện này.
Bắt được Vương Phật Nhi, cô gái áo tím rõ ràng là rất hưng phấn, cũng không thèm để ý đến chuyện Tam thán phó nhai tán làm mê người đi đường. Thuốc mê này có uy lực không tầm thường, có tác dụng trong vòng nửa dặm. Cô ta lệnh cho các nữ thân binh khiêng Vương Phật Nhi lập tức rời đi. Truyện "Đại Viên Vương "
Lệ Khuynh Thành mãi tối mới về tới chỗ ở, thấy Vương Phật Nhi còn chưa về thì đầu tiên vẫn còn chưa để ý nhưng tới tận ngày hôm sau vẫn không thấy hắn đâu thì trong lòng không khỏi tức giận.
Quan hệ giữa nàng và Vương Phật Nhi đã đến đoạn mập mờ, tâm hồn thiếu nữ đã chấp nhận, cũng có ý nghĩ chọn làm người gửi gắm chuyện chung thân, giờ bị xa cách lâu nên không khỏi cảm thấy bất an." Chẳng lẻ bản chất người này lại kém đến thế, tới chốn Bạch Nguyệt thành phồn hoa là phải đi trêu hoa ghẹo liễu, ý tứ phóng túng rồi sao?"
Nghĩ đến chuyện Vương Phật Nhi có loại sở thích tồi tệ này, Lệ Khuynh Thành rốt cuộc không dằn lòng được, lập tức ra phố tìm. Khi nàng tới khu phố mà Vương Phật Nhi bị bắt đi kia, nghe được chuyện hôm qua thì liền cảm thấy lúng túng.
Vô luận là trong thời thế nào cũng không bao giờ thiếu những kẻ thích buôn chuyện. Lệ Khuynh Thành không cần phải hỏi thì cũng có người kể lại rành mạch câu chuyện vừa rồi. Cô gái áo tím kia có lai lịch thật không vừa, chính là một trong tứ đại sắc lang của Bạch Nguyệt thành, công chúa Đề Hoàng của đương kim Ngọc Lê vương triều.
Công chúa Đề Hoàng chẳng biết bị một biến cố gì đó, từ năm bảy tám tuổi đã rất có hứng thú đối với các nam nhân đẹp trai, thích bắt về chơi đùa. Nhưng mấy năm gần đây công chúa Đề Hoàng đã lớn tuổi hơn, khẩu vị cũng trở nên cao hơn trước, càng thích nam nhân đẹp trai có võ công cao cường, khí chất anh tuấn.
Lệ Khuynh Thành nghe đến đó thì không nén nổi mắng thầm:" Trên đời sao lại có loại con gái điên rồ thích chơi mĩ nam như thế này chứ. Thập Phương to cao đẹp trai, lời ăn tiếng nói lại ôn nhu, vạn nhất bị nàng bắt lại, bị nàng ngược đãi…"
Trong đầu tựa hồ đã có ảo tưởng về trường hợp thê thảm là Vương Phật Nhi toàn thân trần truồng bị công chúa Đề Hoàng trói gô lại, vừa cười vừa dùng roi da đánh đập tàn nhẫn, Lệ Khuynh Thành lập tức không nhịn được, bèn nghĩ tới việc xông vào phủ công chúa cứu người