Đại Viên Vương

Chương 246







"Tại sao Đại Lương Vương lại trở thành lén lút như thế này chứ? Không ngờ thiên thi lại khác thường đến mức khiến cho ngươi nổi tính trẻ con lên." Truyện "Đại Viên Vương "



Đánh lén thất bại, lại bị Vương Phật Nhi gõ một cái trúng đầu, Đại Lương Vương liền nổi giận lôi đình. Toàn thân hắn trước đây giống như đất bùn, đến giờ đã thay đổi, tuy vẫn chưa trở lại trai tráng cao ngạo như lúc Vương Phật Nhi mới gặp nhưng nhìn cũng đã không khác người bình thường chút nào.



" Ngươi là ai? Sao lại biết bổn vương?"



Vương Phật Nhi nghe Đại Lương Vương hỏi như vậy, mới đầu còn tỏ vẻ ngạc nhiên nhưng sau thì nhớ ra rằng khi ám sát Đại Lương Vương ở Thanh Mộc thành hắn đã biến hóa thành hình dáng một cô gái xinh đẹp, còn lúc ở trong Địa cung thì cũng chưa từng giáp mặt Đại Lương Vương cho nên dù trong lần xuất thủ ám toán này hai bên đã đối chiến một chiêu nhưng chưa chắc Đại Lương Vương đã nhận ra được.




Hắn bèn mỉm cười, quát lớn:" Bản nhân chính là Vương Thập Phương, đệ tử của Vương Phật Nhi trụ trì Đại Lôi Âm tự. Ta có quan hệ như thế với Ngài thì làm sao mà không nhận ra Đại Lương Vương danh chấn thiên hạ chứ?"



Một luồng hào khí ngút trời đánh tan mọi nghi vấn của Đại Lương Vương.



Vương Phật Nhi thấy Đại Lương Vương bay lượn trên không trung nhanh như chim Yến thì trong lòng lấy làm kinh hãi, thầm nghĩ:" Đại Lương Vương tiến bộ thật nhanh so với lúc ở Địa cung. Tốc độ thân pháp bây giờ chắc không thua kém Khuynh Thành, võ công cũng không còn vớ vẩn nữa."



Hắn kinh ngạc thì kinh ngạc nhưng tay thì vẫn không dám chậm trễ. Hai tay kết ấn phát ra một luồng chân hỏa như thiên luân cách không chém tới, đồng thời vận dụng niệm pháp vô thượng phối hợp với Lệ Khuynh Thành cùng chiến đấu với Đại Lương Vương.



" Kỳ quái thật. Tại sao công lực của Đại Lương Vương lại yếu hơn lúc ở Địa cung khá nhiều nhỉ?"



Lệ Khuynh Thành đánh một đao bức lui Đại Lương Vương rồi tranh thủ thời gian đáp:" Hắn dùng cái thủ đoạn cần phải làm là hy sinh một bộ phận lực lượng để khôi phục lại sự khống chế thân thể, bằng không thì bây giờ hắn vẫn phải còn mang cái hình dáng bùn đất kia." Truyện "Đại Viên Vương "



Vương Phật Nhi mắt lóe lên tia lửa vàng kim, gật đầu công nhận. Hắn khống chế sức gió hóa thành hơn mười sợi dây không khí vô hình trói chặt tay chân Đại Lương Vương lại rồi hét lớn:" Động thủ!"



Toàn bộ sức chú ý của Đại Lương Vương đã bị đao quang lấp lánh của Lệ Khuynh Thành hấp dẫn nên hắn không phát hiện thấy khóe miệng Vương Phật Nhi lộ ra nét cười cổ quái. Ba người đều dùng thân pháp tuyệt thế bay lượn chiến đấu ở giữa không trung, còn bên dưới thì thi binh của hai bên liều mạng chém giết. Đại Lương Vương hoàn toàn không chú ý dưới chân hắn có ba tên thi binh mặc giáp trụ màu đen có chút không giống với đám đông.



Khi Vương Phật Nhi hét câu “động thủ” thì hắn còn tưởng là gọi Lệ Khuynh Thành chứ không ngờ rằng nguy cơ lại từ phía bên dưới chân. kia ba gã mặc màu đen giáp trụ thi binh, trên người đồng thời bốc lên tái nhợt sắc diễm quang. Tam bàn binh khí cùng nhau tập bôn Đại Lương Vương hạ thân.



" Đại thi yêu, đó là Hắc Giáp Huyền Kỵ!"




Đại Lương Vương không đề phòng chiêu mai phục này của Vương Phật Nhi nên đành phải liều mạng chịu để Lệ Khuynh Thành chém một đao mà xoay người vận quyền đánh mạnh một chiêu về phía ba tên Hắc Giáp Huyền Kỵ. Mặc dù là công lực như hắn cũng cảm thấy hết sức khó chịu. Đại Lương Vương rống một tiếng:" Các ngươi cho rằng loại mai phục này có thể đánh chết được ta sao? Cần cho các ngươi thấy một chút thủ đoạn của bản vương."



Quầng khí mầu đen trên người Đại Lương Vương tung bay ngang dọc, ngày càng trở nên đậm đặc hơn. Mơ hồ có một hình tượng giống như Ma thần ẩn hiện ở trong vùng khí đen. Điều khiến Vương Phật Nhi cảm thấy kỳ quái chính là hình tượng Ma thần càng rõ thì bản thân Đại Lương Vương ngược lại càng mờ đi.



Lệ Khuynh Thành vung đao chém nhanh tới rồi vội vàng bảo Vương Phật Nhi:" Đây là Hắc ma thiên giáp trụ. Không khó hiểu tại sao Đại Lương Vương lại hấp thu được thiên thi, thì ra hắn biết loại võ công tà môn này."



Vương Phật Nhi nghe được năm chữ Hắc ma thiên giáp trụ thì trong lòng máy động, hai tay kết ấn khiến Đại Nhật chân hỏa kết thành hình tượng Kim Ô ở trên đỉnh đầu rồi xông thẳng sang. Hắn lợi dụng cơ hội này liền hỏi:" Môn võ học này có thể biến hóa thân thể trở thành một loại nguyên khí nào đó hay không?"



Lệ Khuynh Thành khẽ gật đầu rồi bay người đến chém giết. Lúc này, thân thể Đại Lương Vương đã tan biến đi, bộ áo giáp trụ do khí đen nồng đậm ngưng tụ kia tuy bên trong trống rỗng nhưng vẫn chứa uy áp khôn cùng như trước, trông giống hình tượng Ma thần dữ tợn đáng sợ.



Vương Phật Nhi thầm nghĩ:" Xem ra không thể không sử dụng bản lĩnh phòng thân được nữa rồi." Hắn thét một tiếng lớn gọi ba tên Hắc Giáp Huyền Kỵ dưới đất triệu hồi kỵ thú và gia nhập trận chiến.



Đại Nhật Kim Ô đâm vào Hắc ma thiên giáp trụ rồi nổ bùng lên một quầng lửa vàng sáng chói, đốt vùng khí đen cháy xèo xèo không dứt. Lệ Khuynh Thành tỏ vẻ mặt nghiêm túc, thanh trường đao trong tay tỏa sáng rực rỡ, từng luồng đao quang trong vắt lạnh lẽo liên tục di chuyển trên thân đao tựa như có linh tính vậy.



Đao của Lệ Khuynh Thành vốn không tạo thành nhiều uy hiếp với Đại Lương Vương, nhưng sau khi hóa thân thành Hắc ma thiên giáp trụ thì Đại Lương Vương lại sinh ra cảm giác sợ hãi đối với Lệ Khuynh Thành. Ngay cả Vương Phật Nhi cũng có cảm giác trên người Lệ Khuynh Thành đã phát sinh loại biến hóa nào đó.



" Chết!"




Chịu nhát đao này của Lệ Khuynh Thành, Hắc ma thiên giáp trụ tức thì toác ra thành một vết nứt cực lớn khiến cho Đại Lương Vương dù đã có thể hóa thân thành hình thái quỷ dị như thế cũng không nhịn được phải rú lên những tiếng kêu đau đớn. Đại Nhật Kim Ô nhân cơ hội chui vào bên trong Hắc ma thiên giáp trụ húc, đánh tứ tung.



" Thì ra ngươi đã tu thành hồn binh, đánh ta bị thương linh thức!"



Đại Lương Vương liều mạng biến một nửa giáp trụ hóa trở lại thành hắc khí, nhờ đó mới khu trừ được Tam tực Kim Ô do Đại Nhật chân hỏa biến thành và chữa trị được vết thương do đao khí của Lệ Khuynh Thành gây nên. Nhưng lúc này Vương Phật Nhi đã phát động chiêu mai phục cuối cùng của mình.



Vương Phật Nhi vốn nghĩ là không thật sự nắm chắc sẽ đánh chết được Đại Lương Vương nên ngay từ đầu hắn chỉ bày ra kế hoạch nhằm "đánh đuổi" tên này. Vu Đạo Toại, Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La ba người ẩn nấp trong đám thi binh bỗng hợp lực đánh ra một đạo Minh hỏa bay giữa không trung như cầu vồng bắn vào trong thân thể của Đại Lương Vương.



Đại Lương Vương hóa thân thành Hắc ma thiên giáp trụ thật lớn chứa hình tượng Ma thần nên mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có uy lực như khai thiên tích địa, di sơn đảo hải, trong vòng mấy chiêu đã đánh cho ba tên Hắc Giáp Huyền Kỵ tán loạn, lấm lem bùn đất.



Lệ Khuynh Thành mặc dù trong khi chiến đấu vừa mới đột phá, rốt cục hồn phách tương thông được với binh khí tùy thân của mình mà luyện thành hồn binh nhưng cũng không làm sao gây khó khăn được cho Đại Lương Vương. Cho dù nàng chém trúng bao nhiêu nhát thì Đại Lương Vương đều có thể khôi phục lại rất nhanh.



Mà Lệ Khuynh Thành cũng không biết Vương Phật Nhi rốt cục chuẩn bị cái thủ đoạn gì, nàng nhìn sang bọn ba người Vu Đạo Toại thì cũng thầm nghi hoặc không biết bọn họ phát ra cầu vồng Minh hỏa là có công hiệu gì? Vì sao nó đã có thể xuyên vào trong cơ thể Đại Lương Vương mà lại không gay ra chút thương tổn nào.



Vương Phật Nhi bay lơ lửng ở giữa không trung, suy nghĩ ngàn điều vạn ý, đến thời khắc khẩn trương nhất thì hắn đột nhiên lại nghĩ tới rất nhiều thứ không quan hệ gì đến trận chiến và bình thường hắn cũng rất coi thường.


Bình Luận (0)
Comment