Đại Viên Vương

Chương 298







Vương Phật Nhi cùng sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa không cần trở về Đại Lôi Âm Tự, hai thày trò tiến thẳng đến An Nguyên thành. Chi Hiếu Long cùng Bạch thái giám cũng ở An Nguyên thành đợi hai người.



Lần này Nho Đạo lưỡng môn ra tay ám sát Hoàng thúc, cũng không muốn đám thường dân biết được, để tránh khỏi làm mất hình tượng. Bởi vậy trước khi chiến dịch triển khai thì cũng chỉ có người của Tây Địch Yêu Tộc xuất thủ. Phải chờ đến khi Hoàng Thúc tự mình tới chiến trường, lúc đó mới có thể phục kích. Kế hoạch chu đáo chặt chẽ, hiển nhiên đã được chuẩn bị rất lâu.



Cưu Ma La Cấp Đa làm đúng như trong dự định, dọc đường đi không hề vội vã, mỗi ngày đi tầm ba trăm dặm thì liền nghỉ, thuận tiện chỉ điểm võ công cho Vương Phật Nhi.



Vương Phật Nhi khi ly khai Đại Lan Đà Tự quá vội vàng, Cưu Ma La Cấp Đa mới chỉ kịp truyền thụ cho hắn tam thập lục thức Đại Nhật Hỏa Diễm đao pháp, Vương Phật Nhi tuy đã tập luyện vô cùng thành thạo, nhưng bình thường lại không có cơ hội sử dụng, bởi vì hắn đối với loại võ công cần trầm ổn, vững chắc, uy lực này cũng không để ý nhiều.



Cưu Ma La Cấp Đa nghe được phương hướng của hắn tu luyện, liền nói:



- Đồ nhi, tu vi hiện tại của ngươi, chỉ là nhất phẩm cao thủ, nhưng trong số nhất phẩm cao thủ thì ngươi vẫn thuộc loại yếu, ta không thể dùng Nguyên Thủy Thần Biến, nhưng nếu ngươi có thể đem lực lượng này phát huy, thì mới có tư cách tiến vào hàng ngũ cao thủ chân chính.



Vương Phật Nhi trong lòng có chút không phục, nhưng ngẫm nghĩ một chút, hắn nếu không biến thành Thái Cổ cự viên thì công lực cũng chỉ tương đương với nhất phẩm cao thủ, mà Thái Cổ cự viên thân thể khổng lồ như vậy, nên khi chiến đấu tất nhiên sẽ bị hạn chế về mặt tốc độ.



“Nguyên Thủy Thần biến, không có hình dạng của thái cổ thần thú, hình thể lại nhỏ, cái này thật sự là đau đầu a.”



Vương Phật Nhi hướng về phía Cưu Ma La Cấp Đa thỉnh giáo:



- Sư phụ, ta như thế nào mới có thể tiến bộ được.




Cưu Ma La Cấp Đa cười cười nói:



- Chỉ cần ngươi vượt qua được thiên kiếp, thì lực lượng sẽ tự nhiên như ý.



Vương Phật Nhi sửng sốt nói:



- Đồ nhi tấn thăng Hoang Thần vị, đã bỏ qua thiên kiếp, như vậy làm sao mà độ kiếp?



Cưu Ma La Cấp Đa cười nói:



- Hoang Bài Vị không có thiên kiếp, là lực lượng thuộc thiên địa nguyên khí của trung thổ Thần Châu, kết hợp chặt chẽ, ngươi nếu để Thập Phương Đống Ma Đạo đổi thành Đại Nhật Như Lai thần biến, chuyên tâm lần thứ hai tìm kiếm đột phá, tự nhiên sẽ dẫn động thiên kiếp, bất quá ngươi là Hoang Thần, vượt qua Thiên Kiếp cũng chỉ là có thêm một loại lực lượng, cũng sẽ không làm cho lực lượng đã tăng nhiều.



Nói đến làm sao để độ kiếp, Cưu Ma La Cấp Đa cũng không có kinh nghiệm phong phú, chỉ có thể đem những tâm đắc trong lúc tu luyện Đại Nhật Như Lai nói ra, cho Vương Phật Nhi tự tìm con đường tu luyện.



Dọc đường đi, Vương Phật Nhi thu được rất nhiều ích lợi, khi tiến vào An Nguyên thành hắn liền thầm than một tiếng, đế đô của Đại Kiền Vương Triều so với lần trước hắn đến, đã khác trước rất nhiều, Lộ vẻ tiêu điều, nhân khẩu thưa thớt, trên đường khó có thể thấy được thanh niên, tráng hán.



- Sư phụ, chúng ta đi khiêu chiến Hoàng thúc kia, chẳng lẽ phải giết vào hoàng cung? Hay là trước tiên đi tìm hai vị tiền bối Chi Hiếu Long và Bạch Thái giám?



Cưu Ma La Cấp Đa mỉm cười nói:



- Dựa theo ước định, thì chờ khi Bạch Thái tử xông vào hoàng cung, dùng danh nghĩa báo thù hướng Hoàng Thúc khiêu chiến, sau đó mới đến phiên chúng ta. Hai thầy trò chúng ta trước hết tạm thời cứ nghỉ chân ở đạo quán. Ở tạm mấy ngày chờ thời cơ.



Nghĩ đến sẽ đi khiêu chiến võ giả cực mạnh của trung thổ Thần Châu, Vương Phật Nhi đột nhiên cảm thấy có chút sợ hãi, hắn khi lúc còn ở đạo quán thường thừa dịp sư phụ đả tọa, đi đến chỗ hẻo lánh.



“Nước đến chân mới nhảy (nguyên văn lâm trận mới mài gươm) chung quy vẫn còn hơn không nhảy.”



Vương Phật Nhi tự giễu một tiếng, chậm rãi nhấc hai tay, song chưởng phát ra lôi điện nhè nhẹ bắt đầu khởi động, hắn trở tay một quyền đánh xuống, cả người liền tan biến vào hư không.



Tiên Thiên lục chi ác quỷ đạo.



Vương Phật Nhi từ khi ly khai Đại Lạn Đà Tự, chẳng bao giờ nghĩ đến tu luyện ác quỷ đạo, đơn giản là vì hắn thực sự không thích quỷ đạo, nơi đó thi khí nồng nặc, khắp nơi đều u ám như quỷ vực, quả thật không có nửa điểm hứng thú.



Thế nhưng đại chiến sắp đến, biện pháp duy nhất để đề cao thực lực cũng chỉ có xông vào ác quỷ đạo để rèn luyện.



Một bước tiến vào ác quỷ đạo, Vương Phật Nhi hét lớn một tiếng, bên người bảy đầu hắc giáp huyền kị, hung hãn hiện ra:



- Đao nhất, Lang nha nhị, Phủ (búa) tam, Sóc(*) tứ, Thiết thương ngũ, Đồng chuy lục, Tác thất, cả U giáp, tất cả đi ra cho ta.



(*)Chắc là lưỡi liềm vì từ nguyên văn (朔) trăng non, trăng mồng một.



Bị Vương Phật Nhi lấy danh nghĩa U Minh Huyễn Yêu kêu gọi, từ trong hư không chậm rãi hiện lên một khố u giáp mang theo vết tích chiến đấu thảm liệt, tuy chỉ là một thân khôi giáp rách nát ngay cả cổ cũng không có, chỉ còn những mảnh giáp vẫn như trước phóng ra quang mang như điện, đằng đằng sát khí.




“Trong khoảng thời gian ngắn mà muốn đem đám thi yêu, huyễn yêu này luyện thành phân thân, thực không có khả năng. Nhưng ác quỷ thi khí nồng đậm, có thể sẽ có chỗ kỳ diệu không chừng.”



Vương Phật Nhi không chần chừ một chút nào, vận khởi trường sinh ngự ma kinh, phân hóa tám luồng chân khí, phân biệt quán chú đến bảy đầu hắc giáp huyền kỵ, một đầu U Minh Huyễn Yêu trong cơ thể. Dựa theo phương pháp của Cưu Ma La Cấp Đa đã truyền thụ, để luyện chế hộ pháp tinh thần phù thì tương đối dễ, thế nhưng để luyện chế những thi yêu, huyễn yêu này, so ra kém hơn Mộc tộc bí pháp của Chi Hiếu Long.



Hơn nữa, Vương Phật Nhi không chỉ là muốn tăng tiến thực lực mà còn muốn khi mình gặp phải nguy hiểm, cũng có thể thông qua chân khí nguyên thai, bảo tồn một bộ phận hồn phách, để sau đó có thể phục hồi. Truyện "Đại Viên Vương "



Mặc dù bên trong Ác Quỷ đạo cũng chưa bao giờ xuất hiện nhiều thi yêu, huyễn yêu như vậy, dưới uy áp của bảy đầu hắc giáp huyền kỵ, phương viên trong vòng năm trăm dặm quanh hắn, đám thi binh thi tướng đều không tự chủ lùi lại phía sau.



Vương Phật Nhi quát:



- Đao nhất, Lang nha nhị, Phủ tam, Sóc tứ, Thiết thương ngũ, Đồng chuy lục, Tác thất, lập tức tăng cường thực lực, U giáp đi tìm u linh binh để tuyển làm bộ hạ, ngươi tuy rằng có khả năng hoạt động độc lập nhưng vẫn không được phép rời khỏi ta quá năm nghìn dặm.



Bẩy đầu hắc huyền giáp cùng U Minh Huyễn Yêu rống lên một tiếng, sau đó liền phân tán ra tứ phía, Vương Phật Nhi ngửa mặt lên trời nhìn , ở phía đông cách đó mấy nghìn dặm có một dãy hắc sắc sơn mạch, hắn liền quyết định khẽ kêu lên một tiếng, sau đó hướng về đó bay đi.



Kim Sắc đại nhật chân hỏa ở bên ngoài cơ thể lưu chuyển, như một vòng tròn bao phủ Vương Phật Nhi vào bên trong, đem thi khí chung quanh bức xa đến hơn mười trượng.



Vương Phật Nhi không dùng Thập Phương Đống Ma đạo, do bị Ác Quỷ đạo ảnh hưởng nên công lực của hắn chỉ còn ba phần, nhưng cho dù là như vậy thì dưới đại nhật chân hỏa của hắn, dọc đường đi những thi binh xui xẻo gặp phải hắn ngay cả cơ hội đối mặt cũng không có, lập tức bị đốt cháy.



Chỉ khi gặp phải Thi tướng thì Vương Phật Nhi mới dùng binh phù của mình thu.



Mấy nghìn dặm đối với hắn cũng chỉ mất vài canh giờ, khi Vương Phật Nhi chạy tới tòa sơn mạch kia, đã thấy ở đó có mấy quân đoàn thi binh, đang ra sức chém giết.



“Ở đây quả nhiên thật nhiều thi binh.”



Vương Phật Nhi đánh giá một chút, liền phát hiện ngọn núi này khí hậu vô cùng kỳ dị, thi khí nồng nặc mãnh liệt, không ngờ lại có đến hơn năm mươi đầu thi yêu, dẫn theo hơn trăm vạn nhân mã đang giao chiến.



Hơn năm mười đầu thi yêu này, tựa hồ như không ai lệ thuộc ai, mỗi người dưới tay đều có hơn một vạn thuộc hạ, thậm chí còn có mấy vạn nhân mã qua lại ngang dọc ẩn hiện ở sâu bên trong. Tùy theo số lượng thi binh ngã xuống, đại Thi yêu lại triệu hoán số lượng thi binh từ bên ngoài nhiều hơn vào gia nhập đội ngũ của mình.



Vương Phật Nhi lần trước tiến nhập Ác Quỷ đạo, lúc đó tu vi chưa đủ, biết được đây là địa phương vô cùng nguy hiểm nên tự nhiên phải đi đường vòng. Lần này hắn tiến nhập Ác Quỷ đạo tất nhiên không cần phải cố kỵ như trước. Vừa nhìn thấy một đám thi binh, thi tướng hắn liền lập tức gia nhập chiến trường.



Saiukhi được sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa chỉ điểm, Vương Phật Nhi đối với Đại Nhật chân hỏa đã vận dụng càng thêm thuần thục, vừa tiếp xúc với đám thi binh, song chưởng liền đưa ra, lòng bàn tay toát ra một cỗ kim sắc hỏa diễm, ngưng tụ thành hai Đại Nhật đao luân.



Lấy chân khí bản thân ngưng tụ thành huyễn binh khí nhận, cùng đao khí và các loại rèn luyện kĩ xảo cũng không giống nhau. Mà do năm tháng miệt mài khổ công, để ý chí bản thân ngưng tụ thành một vầng trong binh khí. Huyễn binh khí nhận do võ giả có công lực siêu phàm thoát tục ngưng tụ thành, có hình có chất, cho dù sau khi ngưng tụ chủ nhân có chết thì binh khí nhận cũng không bị tiêu tan.



Cưu Ma La Cấp Đa bản thân tu luyện Đại Nhật Hỏa Diễm đao, so với trường đao bình thường gần giống nhau, có uy lực tuyệt luân, Vương Phật Nhi trong lúc chiến đấu với thủ đoạn công kích cự ly xa này cảm thấy vô cùng hứng thú, bởi vậy mới ngưng tụ Đại Nhật chân hỏa huyễn binh, thử một chút trong tay liền hiện ra Đại Nhật đao luân.



Hai Đại Nhật đao luân ngưng tụ trong lòng bàn như thực chất tay tức thì bay ra, đám thi binh tuy số lượng đông đúc nhưng làm sao chịu nổi một kích sắc bén của thần binh Đại Lan Đà Tự, nhất thời có hơn mười thi binh bị chặt thành hai khúc, sau đó bị liệt hỏa đốt thành tro tàn.



Nếu như lấy khả năng diệt sát mà nói, Đại Nhật Hỏa Diễm đao luân có với Thập Hung Sát Thần Bổng càng thêm thoải mái.



Thập Hung Sát Thần Bổng cũng là một loại huyễn binh khí nhận, thế nhưng sự ảo diệu không thể so với băng tinh trụ tử (cây cột), mà trong ẩn chứa trong bổng lại còn Thập Hung chiến phách. Chiến phách này chỉ cần Vương Phật Nhi tùy thời quán trú lên băng tinh cự bổng, đều có thể hóa huyền băng thành thần binh.




Luận về uy lực, Thập Hung Sát Thần Bổng là hung khí do Thủy Câu Thần sáng chế ra, tự nhiên không phải loại như Đại Nhật đao luân do Vương Phật Nhi sáng chế so sánh được. Thế nhưng cự bổng không thể lanh lẹ trong chiến đấu hỗn tạp như Đại Nhật đao luân.



Hướng Vương Phật Nhi công kích là một đám người do một gã Mộc tộc cao gầy, sau khi biến thành thi yêu suất lĩnh, đầu thi yêu này vốn đang cùng ba đám khác hỗn chiến, thậm chí còn đang chiếm chút thượng phong, nhưng bị Vương Phật Nhi đánh đến khiến cho nhất thời trận hình liền toán loạn, không thể khống chế được đám thuộc hạ.



Thi yêu kia nhìn thấy Vương Phật Nhi đánh đến, khí thế mặc dù lớn nhưng công lực xem ra cũng chỉ thuộc hàng tam phẩm, hắn liền không hề sợ hãi, nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn theo đám thủ hạ tùy tùng, đánh đến.



“Hừ, lão tử tại Vân Châu cùng Nhạn Giang Nam đang thiếu tài liệu để luyện chế mười tám Phong trấn, vừa đúng có thể dùng được ngươi.”



Vương Phật Nhi khi trước luyện Phong Trấn vốn định thu phục kỵ thú, bất quá nếu bắt được thi yêu đến phong trấn, thì cũng đều có giá trị như nhau, kim quang liệt diễm lan đến, Vương Phật Nhi đã cùng đầu Thi yêu kia chạm nhau.



Va chạm vài chiêu, Vương Phật Nhi có chút kinh ngạc, mặc dù Thi yêu này mới chỉ có tu vi đệ tam phẩm, hắn vốn không để vào mắt, nhưng không ngờ thi khí của đối thủ lại quỷ dị, vũ kỹ tinh cường, hiển nhiên không phải là lại xuẩn vật mới khai thông trí tuệ, hơn nữa còn biết chỉ huy đám thi binh thuộc hạ, vây công Vương Phật Nhi, chiến lược vô cùng hoàn mỹ.



Vương Phật Nhi có Đại Nhật chân hỏa, trợ giúp rất lớn, bằng không chưa chắc đã có thể bảo trì được dưới sự vây công của đám thi binh.



“Chờ ta phóng xuất thi binh ra, đấu với ngươi một trận.”



Vương Phật Nhi dọc theo đường đi, thu thập hơn mười thi binh thi tướng, số lượng mặc dù chưa đủ, nhưng hắn còn Tung Dương thiết kỵ trong người liền xuất ra, thanh thế nhất thời vô cùng lớn.



Sau khi phóng xuất quân, Vương Phật Nhi cũng không hề dây dưa tiếp với thi yêu kia, mà suất lĩnh thủ hạ, dùng chiến thuật du kích, giết tới hướng thi binh nhiều nhất. Trên người hắn có hơn mười mảnh binh phù, tuy đều trống không, thế nhưng để thu phục thi binh thì cũng không phải việc gì khó.



Chém giết liên tục bốn canh giờ, đám thủ hạ của Vương Phật Nhi cũng cuối cùng cũng tụ tập được gần năm nghìn thi binh, hắn sợ tung dương thiết kỵ bị tổn hại nhiều, liền thu về, hiện giờ đảm đương nhiệm vụ xung phong chính là hơn một trăm kỵ binh do thi binh nhập phẩm hắn thu mà thành. Sau đó mấy nghìn thi binh chia thành tám đại đội, nhât thời trên chiến trường tung hoành ngang dọc.



Dần dần Vương Phật Nhi cảm thấy, đám thi binh dưới tay của mình dường như thoát khỏi sự khống chế, tự rời khỏi chiến trường, hắn không biết là tại sao, nhưng cũng không muốn mạo hiểm, liền vội vàng rút khỏi ngọn núi vô danh này, chỉ lát sau, một đạo hắc khí khổng lồ, từ chỗ sâu nhất trong lòng núi vọt lên, Vương Phật Nhi nhất thời liền nghĩ đến truyền thuyết kinh khủng nhất có quan hệ tới Ác Quỷ đạo.



Trong lòng thầm mắng một câu, sau đó hắn liền dẫn đám thi binh rời khỏi, cách xa trăm dặm.



Chiến sĩ sau khi chết, nếu thân thể bảo tồn được thì sẽ trở thành thi binh, thi binh cao hơn một tầng nếu có tu vi nhập phẩm thì sẽ được thăng lên thi tướng, mà nếu đã ngoài ngũ phẩm thì sẽ được coi là thi quỷ, cũng có thể gọi là thi yêu. Ngoài nhất phẩm thì vượt trên tất cả, đó chính là ác quỷ, một tồn tại cao vời vợi, còn được gọi là Minh Hoàng.



Đồng dạng, nếu không thể bảo tồn được thân thể, oán niệm chấp nhất không siêu thoát, sẽ trở thành u linh binh, u linh binh cao hơn một tầng chính là u linh quỷ tướng, cao hơn u linh quỷ tướng là U Minh Huyễn Yêu, U Minh Huyễn Yêu cùng Ác Quỷ là những tồn tại cực kỳ hiếm thấy, thường thường thì trong cả trăm đầu thi yêu cũng không có lấy được một đầu quỷ yêu. Truyện "Đại Viên Vương "



Tồn tại cao nhất của U Linh hệ đương nhiên không phải là U Minh Huyễn Yêu, mà sánh ngang với Minh Hoàng gọi là Địa U Đế. Đều là những tồn tại đệ nhất phẩm siêu việt, trong sử sách Trung Thổ Thần Châu có ghi chép lại, số lần xuất hiện tồn tại này so với, cái gì Hoang Tinh Thần, Thiên kiếp cao thủ, đều kém hơn rất nhiều.



Mà Vương Phật Nhi đọc được ghi chép trong tam phân ký, đều có miêu tả rằng, khi U Đế xuất thế sẽ chọn thân thể để ký thác, sẽ có vô số thi yêu cường đại bị nó âm thầm thao túng, đánh giết lẫn nhau, đến khi chỉ còn một thi yêu cường đại nhất thì sẽ bị U Đế đoạt lấy thân thể


Bình Luận (0)
Comment